Những vần thơ cho em
Đừng trách hờn nhau…thêm đắng cay
Còn lại lời thơ
Ru tháng ngày
Mai về cõi vắng cài đóa tím
Cõi này…
Đã khép một vòng tay.
Nguyên Thạch
BẾN QUÊ
Con đò bên bến sông quê
Mong người lữ khách trở về chốn xưa
Bao nhiunnhung nhớ chưa vừa
Tái tê nhưn một cơn mưa ngaq6u chiều
Nửa vâng trăng khuyết vì yêu
Áng mây phiêu lãng mang nhiều nhớ nhung
Sương rơi lạng đợi tao phùng
Quỳnh hoa mong ngóng khách chung tng về
Tình thu lai láng đê mê
Chờ Ô thước bắc nhịp về sông Ngân
Để cho Ngưu-Chức một lần
Gặp nhau rồi phải cách phân mâý mùa!
Lá ngô đồng rụng sân khuya
Hồ thu gờn gợn may đưa thu về
Gương soi nửa mảnh trăng thề
Tình thu lưu luyến bến quê đợi chờ.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2012 03:28:42 bởi nghinhnguyen >
Thu cô liêu ( Cho NTH )
Ngõ vắng nhà ai lá rụng vàng
Từ mùa năm cũ gió thu sang
Người xa biền biệt chưa trở lại
Vườn hoang rêu phủ dấu điêu tàn.
Mỗi mùa lá úa thu lại thu
Người mãi miệt mài gót viễn du
Căn gác tiêu điều giờ hoang lạnh
Dáng xưa biệt dạng hút xa mù
Đâu thuở một thời đầy hơi ấm
Vang vang ngọt lịm những câu hò
Chừ ghé ngang qua tim héo hắt
Cúi mặt... nhớ ai mắt đẫm nhòa...
Nhớ nhé... quay về chăm vườn cúc
Tóc thề mòn mỏi gắn nụ hoa
Thuyền ơi...sao mãi nơi viễn xứ?
Để bến mòn trông dáng con đò. Nguyên Thạch R Nguồn:
http://www.ledinh.ca/Tho%20Nguyen%20Thach%20Thu%20Co%20Lieu.html
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2012 10:09:00 bởi Nguyên Thạch >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Thu cô liêu
( Cho NTH )
Ngõ vắng nhà ai lá rụng vàng
Từ mùa năm cũ gió thu sang
Người xa biền biệt chưa trở lại
Vườn hoang rêu phủ dấu điêu tàn.
Mỗi mùa lá úa thu lại thu
Người mãi miệt mài gót viễn du
Căn gác tiêu điều giờ hoang lạnh
Dáng xưa biệt dạng hút xa mù
Đâu thuở một thời đầy hơi ấm
Vang vang ngọt lịm những câu hò
Chừ ghé ngang qua tim héo hắt
Cúi mặt... nhớ ai mắt đẫm nhòa...
Nhớ nhé... quay về chăm vườn cúc
Tóc thề mòn mỏi gắn nụ hoa
Thuyền ơi...sao mãi nơi viễn xứ?
Để bến mòn trông dáng con đò.
Nguyên Thạch
R
BẾN TRĂNG]
Bến trăng dòng nước lững lờ
Ngập ngừng như đợi như chờ thuyền trăng
Lưa thưa mấy áng mây giăng
Sông Hàn mờ ảo bóng Hằng nga soi
Nhạc xa vọng khúc u hoài
Ca từ than oán bi ai kiếp trần
Bến đời hư ảo phù vân
Bến trăng chờ đợi mấy lần thuyền qua
Thuyền rời bến củ thuyền xa
Bến trăng mong đơị thiết tha bao ngày.
Bến sông Hàn một đêm trăng
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2012 06:58:55 bởi nghinhnguyen >
Ừ nhỉ! Thu đã sang
Góc bể trăng vàng, tưởng dáng ai
Đời tôi thủy thủ tháng năm dài
Lênh đênh bọt biển…theo con nước
Dòng trôi, năm tháng dải miệt mài.
Giao mùa
Gió nhẹ theo vầng tím
Hàng Maple leafs đã chuyển vàng
Tình thư…
Em gởi ghi trên lá…
Giật mình!
Ừ nhỉ, thu đã sang. Nguyên Thạch Nguồn:
http://www.ledinh.ca/Tho%20Nguyen%20Thach%20Thu%20Co%20Lieu.html R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2012 16:04:23 bởi Ct.Ly >
Tình thu
Đêm thanh, lơ lửng ánh trăng treo
Hồ thu phẳng lặng, nước trong veo
Một chiếc thuyền con ru cơn mộng
Nhặt khoan điệu hát...nhẹ mái chèo.
Em xoả tóc thề, trăng hôn nhẹ
Ngời cả trời thơ...mặt chữ điền
Dường như nhớ lắm...vì ngăn cách
Nay thoả trăng mơ..lạc phiêu bồng Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2012 13:13:28 bởi Nguyên Thạch >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Tình thu
Đêm thanh, lơ lửng ánh trăng treo
Hồ thu phẳng lặng, nước trong veo
Một chiếc thuyền con ru cơn mộng
Nhặt khoan điệu hát...nhẹ mái chèo.
Em xoả tóc thề, trăng hôn nhẹ
Ngời cả trời thơ...mặt chữ điền
Dường như nhớ lắm...vì ngăn cách
Nay thoả trăng mơ..lạc phiêu bồng
Nguyên Thạch
TIỄN THU Úa mầu sầu thương tiễn thu qua
Ngỡ rằng tình gầ, bổng tình xa
Bao nhiêu cách biệt bao mong nhớ
Mấy mùa lá rụng ánh trăng tà
Một đời mộng ước ta có nhau
Giấc mơ ái ân chửa phai mầu
Vần trăng cổ độ cò soi bóng
Hiệp Phố châu về có hẹn ngày(*)
Tiễn mùa thu đi - tiễn người xa
Sống trong hoài niệm tháng ngày qua
Xót xa nhưng đẹp vì mong đợi
Ân tình còn mãi chẳng phôi pha.
Nghinh Nguyên
(*)-"Biết đâu Hợp Phố mà mong châu về"
ND
Tiễn em
Tiễn em đi, đường về lẻ bóng
Niềm tiếc thương, lòng lưu luyến lạ thường
Khoảng dài quá bao yêu thương kỷ niệm
Chợt bâng khuân mãi câu hỏi
Cuộc đời.
Em khép kín trong đất nâu huyệt mộ
Tôi ngậm ngùi dài khoảng trống dòng trôi
Lối quen thuộc, quán thân thương ngày cũ
Tách cà phê lệ tủi giọt đơn côi.
Rờ ghế đá, tìm bóng xưa dấu ái
Còn ấm không?
Khoảng nhỏ chỗ em ngồi.
Còn ai nữa ghi lời thơ chợt hiện
Mang về nhà đọc thuộc cả ý sâu
Từ vắng em, thơ tôi cô đơn lắm
Đã mất nhau lời thêm nặng nỗi sầu.
Âm thầm đếm bước đường trần thui thủi
Ơi tháng ngày tiếp nối dạt về đâu?. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2012 11:38:54 bởi Nguyên Thạch >
Bao giờ trở lại-3 Thu đã về đây
Dải nắng lay
Tím cả không gian
Dáng thu gầy
Đường chiều man mát giăng gió nhẹ
Đượm màu nhung nhớ
Ai có hay?
Bao mùa thu trước, thu hoang vắng
Bước chân lưu lạc chốn cuộc đời
Căn gác điêu tàn rêu phong phủ
Vườn cúc cũng buồn nghẹn nụ rơi
Những ngày thương nhớ, em ghé ngang
Chìm trong hoang lạnh khúc bẽ bàng
Trước ngõ tiêu điều em bật khóc
Mây vẫn đường mây
Bạt lối ngàn.
Bao giờ trở lại căn gác trọ
Đêm múc trăng vàng tưới tóc nâu
Bao giờ trở lại vườn tình cũ
Mượn chút thu phong vuốt u sầu. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2012 11:48:46 bởi Nguyên Thạch >
Thôi lỡ một đời Tôi trở về đây
Thu ngất ngây
Vầng tím giăng cao
Cơn gió lay
Áo vờn nhẹ vạt màu cúc trổ
Xao xuyến lòng yêu
Em có hay?.
Mùa thu xưa ấy ngập ánh hồng
Tóc thề chiều nắng, cài đóa bông
Em cười nụ mĩm như tiên nữ
Ơi một trời yêu… rợp cả lòng.
Rồi bỗng một thu, mướt thu sang
Lìa cây, em tựa chiếc lá vàng
Chiều buông mưa đổ
Dòng đẫm lệ
Xe hoa, đò mới, chuyến sang ngang.
Mười năm ấp ủ hương tình cũ
Cho dẫu người xưa đã có chồng
Con tim đã khắc ghi hình bóng
Cùng kỷ niệm xưa…chuỗi ấm nồng.
Thu nay cũng có lá vàng bay
Gặp lại cố nhân
Dáng hao gầy
Duyên em lận đận
Chồng sớm khuất
Hai đứa con thơ
Ngập đắng cay.
Dẫu vẫn nhớ nhung bên cuộc đời
Dáng xưa dẫu vẫn khắc tim tôi
Em về vui với con đang đợi
Ngày ấy sang ngang…
Lỡ chuyến rồi!. Nguyên Thạch R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2012 16:06:23 bởi Ct.Ly >
Góc phố chiều nay Tôi về góc phố chiều nay
Đâu người xưa hỡi?
Đôi mắt cay!
Mây bay
Mây bay
Bạt tình say!
Giọt thu
Đong đưa
Người về chưa?
Gió lay
Vàng bay
Tôi ở đây
Người xưa đâu hỡi
Sao không về đây?
Để tôi tìm mãi
Sáng không thấy
Chiều không thấy
Thu nay
Buồn lắm
Người có hay?
Vườn ai cúc trổ màu úa nhớ
Bằng lăng nụ tím cũng nghẹn màu.
Con tình yêu hỡi
Ta hụt hẫng
Xiêu vẹo bước đi, hóa dại khờ Nguyên Thạch
Góc phố chiều nay
Tôi về góc phố chiều nay
Đâu người xưa hỡi?
Đôi mắt cay!
Nguyên Thạch
TRỞ LẠI CÔNG VIÊN
Đây công viên Gia Long(*)
Bên cây đa cổ thụ
Cỏ hoa vào giấc ngủ
Nghế đá lạnh, đèn mờ
Mưa bay bay trong gió
(từ nơi đây đã có
bao nhiêu cuộc hẹn hò
bao cuộc tình tan hợp
của một thời yêu đương)
Tôi quay về kỷ niệm
Tìm bóng hình thân thương
Đến đây bên ghế đá
Hơi thở nhẹ còn vương
Nghe nỗi buồn da diếc
Sài gòn đêm nhẹ mưa
Như nhắc chuyện ngày xưa
Có hai người yêu nhau
Cùng nhau trên ghế đá
Giọt mưa chen kẽ lá
Rơi trên má em yêu
Rơi thấm môi anh mặn
Lòng yêu thương ngập tràn
Trong nuối tếc muộn màng
Để một đời luyến nhớ
Một cuộc tình dỡ dang
Giờ công viên vắng lặng
Từng giọt buồn rơi ngang!
Nghinh Nguyên
________________
(*) CV Lý Tự Trọng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2012 10:11:42 bởi nghinhnguyen >
Ánh thu Đồi thu
lơ lững ánh trăng treo
Hồ thu
phẳng lặng, nước trong veo
Thuyền tôi
mơ mộng cùng trăng nước
Thuyền đờ!
bỏ mặc
lơi tay chèo. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2012 06:30:43 bởi Nguyên Thạch >
Nỗi lòng người thủy thủ Chiều buông
Bóng ngã
Cơn gió lay
Hoàng hôn lưu luyến
Tiễn đưa ngày
Trùng dương sóng bạc thuyền xa bến
Có người thủy thủ
Thả hồn say…
Màn đêm lấp lánh dải ngàn sao
Xa xa vang vọng tiếng sóng gào
Ru lòng thủy thủ , cô đơn lắm
Bao giờ hợp phố?
Lại có nhau.
Ở đây, không có lá vàng bay
Không có đào xuân, tiếng ve gầy
Mà chỉ suốt mùa đông giá buốt
Người thủy thủ già buồn ngất ngây… Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2012 15:19:48 bởi Nguyên Thạch >
Lỡ bến xuân mơ Em không là thi sĩ
Nhưng lại rất yêu thơ
Nguyện một đời chung thủy
Cách ngăn…vẫn đợi chờ
Ta tên khờ miền núi
Mang dáng dấp ngu ngơ
Tưởng chừng vô tích sự
Nhưng lại cứ ghép thơ.
Một ngày thơ đi vắng
Thời gian tưởng trăm năm
Tiếng lòng em trầm lắng
Theo nhớ nhung âm thầm…
Em yêu thứ không bán
Thứ chẳng đổi gạo tiền
Thôi chớ thương ta nữa
Em nhé, hỡi nàng tiên.
Cả đời ta với thơ
Như đời em dại khờ
Yêu chi chàng thi sĩ
Để lỡ bến xuân mơ. Nguyên Thạch
Có phải chăng là tình yêu?
Tôi vẫn biết, em trách thầm tôi lắm
Bởi lời thơ ngầm chứa đựng chữ yêu
Con tim nhỏ không thể nào che nổi
Cả trời yêu tỏa ngát dấu hương đời.
Và vẫn hiểu, trong em còn lưu luyến
Bởi yêu đương… mấy chốc dễ ai quên
Hai đường thẳng song song không điểm gặp
Nhưng bên nhau tận thái cực bồng bềnh.
Tôi luyến tiếc...
Em nửa đời hương phấn
Lục bình trôi…
Ôi quả thật tội tình
Dẫu thương nhớ nhưng vòng tay đã khép!
Dằn vặt chăng?
Chỉ mình hiểu riêng mình.
Tôi cầu chúc, trên bước trần cát bụi
Thuyền phương xa sớm trở lại bến mơ
Cho mắt biếc thôi lạc tìm lối hẹn
Đoá tầm xuân hé nụ, thỏa mong chờ.
Có nhiều lúc, lòng nhủ lòng tự hỏi
Nhiệm mầu chăng?
Nên hồn mãi đăm chiêu
Và như thế, từng mạch tim vang vọng
Ấy phải là hình bóng của tình yêu? Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2012 10:39:53 bởi Nguyên Thạch >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: