Những vần thơ cho em
Tiễn đưa Tiễn em
một chuyến xe tang
thân côi, đơn lạnh giữa hàng nến trong
chiều nay
giã biệt nắng hồng
ngàn thu ngập tối, chìm trong đáy mồ. Nguyên Thạch
Tiễn em lần cuối
Tôi đưa em lần cuối
chiều thu mây mù giăng lối
đêm mưa
bước thầm trong tối
u hoài thương mối tơ duyên.
Chiều vàng rơi trong gió
trăng thu buồn soi tỏ
nét sầu, đôi mắt trầm ngâm
lối này, ngày mai âm thầm.
Thôi chia tay lần cuối
dầy nụ hôn đắm đuối
trăng đã về bên núi
chỉ còn bóng tối đêm nay
Thương mà chi
yêu nhau mà chi
để ngàn nỗi đau biệt ly…
Thôi chia tay lần cuối
dầy nụ hôn đắm đuối
trăng đã về bên núi
chỉ còn bóng tối đêm nay.
Nguyên Thạch
Xuân đợi ( Tặng NTH )
Đã lâu lắm không viết cho em bài thơ tình tha thiết
để gởi về xứ Việt thương yêu
Tôi nơi đây có những buổi gió chiều
nhìn tuyết trắng, trong đìu hiu thầm lặng.
Em vẫn ở đó, nơi Quê Hương trái đắng
dõi mắt buồn chiều xa vắng đông sang
tím thẫm mây giăng, hiu quạnh võ vàng
thường hay khóc…mỗi chiều vàng cô đọng…
Tết sắp về, buồn dâng đôi mát ngóng
Nhạn mù bay theo ước vọng ngàn xa
đã bao năm cách biệt quê nhà
nay xuân đến, én vẫn xa biền biệt
Ngày lang thang Đồi Dương Phan Thiết
Nhìn mênh mông trùng biếc đại dương
Người yêu ơi
có còn chút vấn vương?
tà áo trắng, người thương, đường phượng rũ.
Xuân sắp về
nhưng chắc xuân này mai nghẹn nụ
bởi nhớ người năm cũ đã ra đi
Tổ quốc
Tình yêu
Chí nam nhi…
Nên đôi lứa vẫn phân kỳ đôi ngã
Mùa thu trước, thơ yêu ghi trên lá
dòng ngọt mềm… ru êm ả tình ngâu
có lẽ đêm Ba Mươi, em sẽ thao thức canh thâu
người góc bể, kẻ giang đầu… xuân đợi. Nguyên Thạch
Vợ tôi ( Tặng NTH cho những ngày sắp sanh )
Nếu phải ví cho những gì cao cả
thì em là một đóa hoa sen.
Những cám dỗ đã không làm em sa ngã
một hoa khôi luôn tâm nguyện sách đèn.
Nếu ca ngợi cho tấm lòng chung thủy
thì em là Juliet tuyệt vời
tôi may mắn, tuy đường trần gian khó
nhưng hân hoan có em bước chung đời.
Từ thuở bé khi em còn đi học
thấy cảnh nghèo, lệ khóc không thôi
mẹ túng lắm, chỉ ít tiền ăn sáng
một gói xôi đáng giá ba ngàn
chia phân nửa phần xôi ngàn rưỡi
ngàn rưỡi kia , tiết kiệm giúp người nghèo.
phụ đồng án, hái rau nhổ cỏ
chẳng màng chi nắng đỏ thiêu đồng
giầy dép mục, đi chân không
phỏng đôi gót ngọc nát lòng nữ sinh.
Yêu vỏn vẹn cuộc tình duy nhất
sống một đời chân thật với chồng
góp phần tranh đấu non sông
luôn hớn hở sẵn lòng từ thiện…
Hỡi đóa hoa Xương Rồng miền cát biển
dẫu cằn khô, quyết không biến sắc màu
khi vinh quang, không tự đắc làm cao
luôn vững dạ, lúc ngày rau đêm cháo.
Em giáo dục cho đàn con hiếu thảo
bước đường đời rau cháo ngại ngùng chi
lòng trung chuyên, những năm tháng phân kỳ
quyết kiên định, chẳng ngại chi gian khó
vui hạnh phúc trong căn nhà nhỏ
chẳng ngóng trông giàu có lâu đài
dẫu một đồng em cũng vẫn chia hai
mong giúp đỡ những hình hài khốn khổ.
Ơi em yêu, một đời tôi ái mộ
dòng thơ nầy để thổ lộ niềm yêu
Em thước tha, dáng ngọc mỹ miều
tim luôn giữ một tình yêu chân thật…
Nếu người hỏi, thế gian ai đẹp nhất?
Không ngại ngần, người ấy chính vợ tôi. Nguyên Thạch r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2012 10:12:46 bởi Huyền Băng >
Lối xưa
Tôi về lại chiều buông trên phố biển
Thấy phận người là những mảng rong rêu
Theo dòng cuộn cùng bọt bèo trôi dạt
Man mát nỗi lòng…gió gợn buồn thiu.
Tôi đã nhập cuộc đời đầy hư ảo
Đâu thiên đàng?
Trên lối thênh thang!
Ôi nhân thế, chốn vui sao ngắn ngủi
Cuộc rong chơi chưa thỏa giấc mộng vàng.
Này em hỡi, có cùng tôi chắp cánh
Chuyển tháng ngày tù ngục hóa thành thơ
Có thiền tịnh hướng tâm về vô ngã
Bởi cuộc đời vốn chỉ một giấc mơ.
Nguyên Thạch r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2013 09:08:05 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Tiễn đưa
Tiễn em
một chuyến xe tang
thân côi, đơn lạnh giữa hàng nến trong
chiều nay
giã biệt nắng hồng
ngàn thu ngập tối, chìm trong đáy mồ.
Nguyên Thạch
Đời ta rồi cũng hư vô Hoá thân cát bụi huyền hồ lai sinh để mai chung một lộ trình Tôi -Em trần thế bóng hình phù du ngng
Trích đoạn: nguyenngoat
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Tiễn đưa
Tiễn em
một chuyến xe tang
thân côi, đơn lạnh giữa hàng nến trong
chiều nay
giã biệt nắng hồng
ngàn thu ngập tối, chìm trong đáy mồ.
Nguyên Thạch
Đời ta rồi cũng hư vô
Hoá thân cát bụi huyền hồ lai sinh
để mai chung một lộ trình
Tôi -Em trần thế bóng hình phù du
ngng
Cảm ơn nguyenngoat đã ghé thăm.
Chúc hồn thơ lai láng NT
Ngõ hồn đi hoang
Quyện làn khói thuốc
Điểm lời trau chuốc
Gởi về miền hư ảo
Cho ngát thơm hương áo
Vùng trời yêu dấu
Bồng bềnh cào cấu
Đau thương tận cuối trời
Ôi võ vàng chơi vơi
Dạt dào cay đắng
Chiều buông trầm lắng
Ngõ hồn chiều đi hoang
Xác xơ dải hao mòn
Lời xưa trong gió
Âm vang còn đó
Bàng bạc khắp không gian
Hẹn ước ơi…lỡ làng
Mối duyên mơ bẽ bàng.
Nguyên Thạch
Phiêu lãng
Tôi nguyện cùng em trọn cuộc tình
Em cũng tặng tôi nụ hương trinh
Đôi quả tim yêu ngàn say đắm
Để nay cay đắng chuốc riêng mình
Anh đã cho em những đóa hồng
Nhưng chưa thỏa được những ước mong…
Ngày mai trước cổng vu quy ấy
Xe hoa, gót ngọc bước theo chồng.
Thôi thế biệt ly kể từ đây
Em trả lại tôi những tháng ngày
Bềnh bồng thơ thẩn cùng trăng nước
Một đời phiêu bạt nẻo chân mây
Xin trả lại em mái tóc bồng
Trao khúc đường tơ, dải nắng trong
Gởi cả nụ hôn hồn ngây ngất
Để em con chút tặng cho chồng.
Chỉ mong giữ lại tuổi đôi mươi
Của khoảng đời em lúc xuân tươi
Của nét thơ ngây không toan tính
Ghi mãi dáng ai, đôi mắt cười.
Cầu chúc... đường em bước thênh thang
Vui trong nhung lụa…thỏa mộng vàng
Che lấp ăn năn, lời thề ước…
Cho phỉ một lần bước sang ngang. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2013 19:09:59 bởi Nguyên Thạch >
bố lynh kiu tt mang bài thơ phổ nhạc vào nhà anh Nguyên Thạch
Trích đoạn: thiên thanh
bố lynh kiu tt mang bài thơ phổ nhạc vào nhà anh Nguyên Thạch
Cảm ơn thiên thanh và DzuyLynh rất nhiều cho bài hát.
Chúc dòng nhạc phong phú dồi dào. Nguyên Thạch
Xuân lặng lẻ
Tôi trở lại phố xưa, trời kỷ niệm
Khối dư âm kiều diễm của ngày xa
Nơi chôn nhao, tha thiết gọi nhà
Của một thuở quê cha đằm ấm.
Kiếp cá hồi đường xa vạn dặm
Cuộc phong ba, đời lắm truân chuyên
Ngày tôi đi, em mười tám dịu hiền
Thời trai trẻ, phận duyên chưa hẹn.
Hai mươi năm, nỗi buồn dao bén
Bao mùa xuân cạn chén ly tao
Người thương xưa giờ ở phương nào
Em lạc giữa ngàn sao trùng vũ.
Nhớ khi xưa, tình vừa hé nụ
Là lúc quê hương thay chủ đổi đời
Tan tác tình đau, mỗi đứa một nơi
Có chăng chỉ là những lời hẹn ước
Tôi bôn ba nẻo đời xuôi ngược
Em mỏi mòn đợi bước xa xăm
Mùa xuân trôi, nước mắt âm thầm
Rồi quen thuộc tháng năm biền biệt.
Xuân Quê Hương… nỗi niềm luyến tiếc
Tôi về đây, đâu mắt biếc hương xưa
Tối ba mươi lặng lẻ giao thừa
Đêm mặc niệm, tìm dáng xưa trong mây thoảng.
Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 18:51:14 bởi Nguyên Thạch >
Cô gái xuân xưa
Tiết xuân phơi phới, nắng xuân hồng
Cô gái xuân xưa đã có chồng.
Bất chợt xuân nay ta gặp lại
Man mát hương xưa… gợi nỗi lòng.
Cô gái xuân ơi, cô nghĩ gì?
Đượm nét mênh mông lên bờ mi
Như cụm Bằng Lăng pha sắc tím
Ai biểu, lấy chồng sớm mà chi!
Từ ngày dáng ngọc vắng cuộc chơi
Lối lẻ đơn côi bước vào đời
Chợt lúc nhớ về ngày xưa ấy
Đượm nét buồn không?
Lệ có rơi?.
Có những mùa thu lá trổ vàng
Cô gái xuân chưa bước sang ngang
Mây trời lưu luyến vương mắt biếc
Suối mơ tim dệt giấc mộng ngàn…
Tôi tiễn bước ai
Dài mắt trông
Cô về bên ấy
Chúc xuân nồng
Bằng Lăng vẫn nở đưa bước ngọc
Về đi cô nhé
Vui với chồng. Nguyên Thạch
VỀ XUÂN
Ta cùng bày trò chơi
Anh là mây bay khắp
Em là biển trùng khơi
Vượt ngàn xa phơi phới ...
Anh mộng về bến đợi
Màu đỏ tươi mặt trời
Em ước mơ ngày mới
Nắng vàng lên cành tươi
Đoàn tàu anh đi trước
Thuyền nhỏ nối theo sau
Tiến lên lên cùng bước
Mau mau nhanh tới nào
Xuân ơi Xuân đến nhé
Trải hồng lên cánh Đào
Vàng Mai lên sắc mộng
Cho tình Xuân xôn xao
TRÚC LÂM
25/1/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2013 19:51:00 bởi truclam_999 >
Cảm ơn Trúc Lâm đã ghé thăm.
Chúc hồn thơ lai láng.
NT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: