Những vần thơ cho em
Dư hương
Chiều xuân qua Đồi Dương*
Tôi về đây, tìm lại dư hương
Bước ai trong tà áo trắng
Vạt xinh nhẹ bay… buổi tan trường.
Năm xưa, cũng nơi đây
Cũng hàng dương liễu, cũng trời mây
Hương biển vỗ về màu mắt biếc
Ấm áp tim yêu,,,tình ngất ngây.
Lời xưa theo gió thoảng
Tình xưa mây ngàn bay
Bọt bèo trên phiến đá
Tôi về, em nào hay.
Đời tôi như mây gió lang thang
Mang theo nỗi nhớ trôi về ngàn
Những chuỗi ưu tư hoài niệm cũ
Một trời xa vắng…hồn miên man.
Xuân nay nơi Đồi Dương
Xuân xưa bên người thương
Còn bao mùa xuân nữa?
Vơi nỗi sầu vấn vương. Nguyên Thạch *Đồi Dương-Phan Thiết
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Dư hương
Chiều xuân qua Đồi Dương*
Tôi về đây, tìm lại dư hương
Bước ai trong tà áo trắng
Vạt xinh nhẹ bay… buổi tan trường.
Năm xưa, cũng nơi đây
Cũng hàng dương liễu, cũng trời mây
Hương biển vỗ về màu mắt biếc
Ấm áp tim yêu,,,tình ngất ngây.
Lời xưa theo gió thoảng
Tình xưa mây ngàn bay
Bọt bèo trên phiến đá
Tôi về, em nào hay.
Đời tôi như mây gió lang thang
Mang theo nỗi nhớ trôi về ngàn
Những chuỗi ưu tư hoài niệm cũ
Một trời xa vắng…hồn miên man.
Xuân nay nơi Đồi Dương
Xuân xưa bên người thương
Còn bao mùa xuân nữa?
Vơi nỗi sầu vấn vương.
Nguyên Thạch
*Đồi Dương-Phan Thiết
Còn thoảng
Dư hương
Cách xa mấy dặm trường
Mỗi người về một phương
Nghe tơ lòng vấn vương
Bóng hình ai cuối đường
Thoang thoảng đây dư hương
Của người tôi yêu thương
Khuất mờ trong hơi sương
Như bóng ai bên tường
Tình yêu ơi - vô thường
Mong manh như mây vương
Ta xa rồi tình nương
Ôm khối sầu chàng Trương
Hồn không nơi tựa nương
Từ khi ai lên đường
Xa rời nơi cố hương
Tình đành chia đôi phương
Ta quay lại khoảng đường
Lặng lẻ đi trong sương
Con đường xưa yêu đương
Chỉ còn thoảng dư hương.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2013 07:34:31 bởi nghinhnguyen >
Hương Valentine’s cũ Nhớ ngày ấy…hương yêu còn khoe sắc
Kỷ niệm buồn trong ngày lễ tình yêu (Valentine Day)
Xương Rồng thắm tặng tình nhân lần cuối
Tiễn nhau đi…xuân én lạc trong chiều.
Cô công chúa mi cong màu mắt biếc
Mái tóc thề óng mượt xoả ngang vai
Ngày xưa ấy, không hồng nhung tươi thắm
Đành tặng em hoa dại đóa Rồng gai
Rồi sau đó, anh xa thành phố biển
Đời chông chênh theo số phận con thuyền
Dài năm tháng cách ngăn buồn vận nước
Nên nợ em một món nợ tình duyên.
Con nước đục... lục bình trôi, trôi mãi
Bến lở bồi, phận gái dạt về đâu
Người cuối sông ngóng đợi kẻ giang đầu
Bao thu úa, chưa tròn câu tri ngộ.
Ngày tình yêu, anh trở về góc phố
Đâu người xưa, tím loang lổ chiều buông
Chiếc lá xanh nay rũ úa về nguồn
Khối ký ức… sầu tuôn kỷ niệm...
Bên mộ vắng Xương Rồng gai trổ tím
Hòa mênh mông hương khói quyện cô đơn
Anh trở lại tặng em hoa hồng đỏ
Dư ảnh xưa công chúa hiện chập chờn.
Nguyên Thạch
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2013 18:47:32 bởi Huyền Băng >
Tiễn một người đi
Em đến làm chi?
Để rồi đi!
Mắt thôi ngấn đọng, khép bờ mi
Tôi niềm thống khổ người đưa tiễn
Buồn nào hơn?
Phút biệt ly.
Xác em về lại dải đất nâu
Hồn em phiêu bạt mãi nơi đâu?
Đêm mai căn gác, ôi lạnh buốt
Chỉ một mình tôi vuốt nỗi sầu…
Ta đến làm chi?
Cõi vô thường
Để yêu
Để nhớ
Để vấn vương
Sao không là đá, bờ đá lạnh
Để lòng không chạnh với tang thương.
Ta tiễn người đi!
Ai tiễn ta?
Mai vào miên viễn… xa nghìn xa!
Xe tang đã khuất lưng đồi
Ngàn thu vĩnh biệt
Ngàn thu ngàn trùng
Buông xuôi về cõi mông lung
Để người ở lại muôn trùng niềm tây. Nguyên Thạch r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2013 18:45:13 bởi Huyền Băng >
Mưa tháng sáu
Chiều Tân Sơn Nhứt
tháng sáu cơn mưa mùa ray rứt
tiễn người đi trời cũng u hoài
người vội về, vội đi
thêm lần gặp gỡ
một lần chia ly
nhìn nhau ánh mắt nói gì
cố ngăn làn mi giọt lệ
cầm tay lần cuối..
buông tay
vào phòng cách ly
người lủi thủi bước đi
qua dãy hành lang xa khuất
trên phi đạo chuyến tàu đang chờ chực
đưa người đi phương trời xa
ngoài trời mưa nhạt nhòa
trong sân ga
còn ta và nỗi nhớ.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2013 17:04:19 bởi nghinhnguyen >
Tôi còn nợ em tà áo cưới ( Cho NTH ) Tôi còn nợ em áo trắng dài
Nợ em lễ cưới, vai sánh vai
Cho thỏa ước mơ… đời con gái
Xe hoa áo thắm, nét trang đài.
Tôi còn nợ em chiếc áo hồng
Phong lan kết kẹp tóc cài bông
Tôi chưa bù đắp niềm ước vọng
Áo cưới trắng trinh bước theo chồng.
Mỗi mùa mai nở, xuân lại đi
Bảy năm đầy những chuyến chia ly!
Bảy năm ba trẻ thơ thương nhớ
Bảy năm gối thấm lệ phân kỳ.
Tôi hay gom lại chữ thương yêu
Kết lên tà áo cưới mỹ miều
Để mai em ấm trong hạnh phúc
Áo cưới ngàn thơ…áo diễm kiều. Nguyên Thạch Nguồn:
http://www.ledinh.ca/Tho%20Nguyen%20Thach%20Toi%20Con%20No%20Em.html
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2013 03:43:24 bởi Nguyên Thạch >
Tháng Ba thương nhớ Tôi nơi phương Bắc, bóng chiều tà
Ủ trong hương lạnh tuyết tháng Ba
Ở đây đông đến, đông dịu vợi
Thơ ươm tuyết trắng gởi làm quà.
Hẹn em xuân đến mùa hoa trổ
Khoe sắc đào xinh rộ phố phường
Em sang tô điểm thêm dáng ngọc
Lối đi hoa phủ lời yêu thương.
Xứ lạnh nhưng tim thật ấm nồng
Có thu vàng áo phủ rừng phong
Có hạ nhẹ mềm tô sắc tím
Mượt cả mắt ai, dịu tóc bồng.
Thương ai sầu héo tiết tháng Ba
Nắng như thiêu đốt xạm làn da
Em đi trong lửa màu cờ đỏ
Tiếc quá, mười năm em sẽ già! Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2013 13:05:08 bởi Nguyên Thạch >
Xa vùng tóc rối
Tháng ba còn nhớ nụ hôn
Trưa buồn tóc rối bồn chồn vấn vương
Mai này đôi ngả đôi phương
Còn in nỗi nhớ niềm thương nghẹn ngào
Chuyện tình như giấc chiêm bao
Xót xa mong đợi ngày nào đoàn viên
Đông tây cách trỡ đôi miền
Một đời yêu để kiếm tìm chờ mong
Ôm bao nhung nhớ bên lòng
Xa vùng tóc rối
Rời vòng tay nhau.
Nghinh Nguyên
Hương kiêu sa ( Tặng Hương " Đồng tiền " )
Hương tóc rối
bềnh bồng khoe trong gió
dáng thiên thần
ơi vạt trắng tiểu thơ
góc giáo đường, chiều trôi mây giăng tím
ta ngẩn ngơ
trông dáng một tên khờ!
Gã ngoại đạo
đường mơ... thênh thang lắm
dám cả gan... tay nắm cả trời thơ!
Em dáng ngọc, bao tay chờ dạm hỏi
tên ngây ngô như lạc cõi mộng mơ!
Chiều dần buông, gã lẳng lặng đợi chờ
tình thổn thức… lên ý thơ dệt vội...
Tập thơ cứ dày thêm nhiều đêm tối
đem tương tư vẽ lối dáng ai về
bỗng chiều kia, tên ngoại đạo ngô nghê
lời tình tỏ…
trao hẹn thề ước vọng…
Dáng thanh thanh
em kiêu sa trước cổng
Chúa nhìn thương
tội nghiệp... giống thằng Mường
em nhận tập thơ, mà chẳng chút vấn vương
mặc cho gã, nét bất thường... trông lạ.
...
Đông lại đông
ngập nỗi lòng băng giá
yêu thơ người, yêu cả dáng ngây ngô…
Con gái lớn, mẹ trầm trồ khuyên bảo
sao không mau choàng áo lên đi
kẻ đã xa, chờ đợi mà chi
Vui sánh lễ vu quy ngày cưới.
Lời thơ yêu… thơm hương cau hương bưởi
người xưa đâu?
mau về sưởi tình nhau
bóng thời gian dài thổn thức nghẹn ngào
áo trắng đợi
người sao không trở lại?.
...
Hồ thu vắng, chuông giáo đường ngân mãi
gặp lại đây
thời con gái…đã qua!
Nét thanh thanh, dáng ấy vẫn mặn mà
tôi trả lại bóng hằng nga trầm ủ...
Tập thơ xưa
ướp tim em hương nụ
cho ấm thời...ngày cũ… nét kiêu sa. Nguyên Thạch [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25525/8661FB923E0A42B882EB2E75A426561F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2013 21:31:18 bởi Nguyên Thạch >
Lời thơ yêu… thơm hương cau hương bưởi
người xưa đâu?
mau về sưởi tình nhau
để thời dài thổn thức nghẹn ngào
áo trắng đợi
người sao không trở lại?.
Áo trắng tình thi
Em ơi tình đời - khúc bi ca
Chốn trần cõi tạm chẳng là nhà
Hãy ngăn ngấn lệ, thôi buồn tủi
Để ôn mộng đẹp tháng ngày qua
Một thời áo trắng đã qua rồi
Hoa phượng mấy mùa đã rụng rơi
Những trang lưu bút còn lắng đọng
Cánh vàng lặng lẽ theo mùa trôi
Từ độ thu buồn thời gian đi
Mộng mơ còn lại tuổi xuân thì
Còn mãi cuộc tình trong hoài niệm
Áo trắng mãi là khúc tình thi.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2013 06:47:59 bởi nghinhnguyen >
Nguyện cầu Đức Mẹ Tà-Pao* (Tặng nghinhnguyen bạn thơ xứ Xương Rồng)
Xuân xa vắng, quê anh miền heo hút
lần ghé thăm, viếng Đức Mẹ Tà-Pao
Mẹ đứng nơi đây, sương gió mưa rào
trong mắt Mẹ, ánh hư hao giọt lệ.
Con nguyện Mẹ… cứu dương gian trần thế
cứu dân con thoát bể khổ đau
Mẹ Maria, vương nữ ngọt ngào
dang tay ấm vầng cao che lạnh.
Về Tà-Pao, nỗi lòng con canh cánh
một đời trai nặng gánh Quê Hương
Lạy Mẹ ban ơn sáng tỏ con đường
đường nhân bản cùng tình thương đạo lý.
Lòng nguyện ước…cho con rèn tâm chí
được góp bàn tay trân quí xây đời
cho dân con cuộc sống thảnh thơi
nguyện ơn Mẹ chứng minh lời cầu nguyện. * Tánh Linh-Bình Thuận
Nguyên Thạch r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2013 09:52:56 bởi Huyền Băng >
Quí mến chào bạn Nguyên Thạch
Cám ơn bạn đã đến viếng linh địa Tàpao và có lời cầu nguyện.
Có lẽ bạn ở xa nên không có nhiều thông tin về Đức Mẹ Tảpao
NN xin giới thiệu sơ lượt đến NT và các bạn cùng một niềm tin
NN
Chuyện kể
Đức Mẹ Tàpao(*)
Từ năm mươi năm trước
Trên quê hương đất nước
Việt Nam thương yêu này
Bao khổ đau vò dày
Bởi chiến tranh tàn khốc
Ngày hòa bình thức giấc
Chúa ban xuống hồng ân
Từ đây đoàn di dân
Khắp vùng trung, nam, bắc
Mang theo một niềm tin
Đi kiếm tìm đất hứa
(Như ngày xửa ngày xưa
Iraen lập quốc.)
Đến đây trên vùng đất
Có núi đồi suối sông
Thung lũng rộng mênh mông(*)
Dự báo một cánh đồng
Sẽ ngập tràn lúa chin
. . . . . . . . . . . . . . .
Nhưng gian nan nguy hiểm
Vì nước độc rừng thiên
Những người vững niềm tin
Vẫn tràn niềm hi vọng
Vẫn bền long cậy trông
Chúa không bỏ chúng dân
Theo đàn con từng bước
Như ngày xưa Cựu Ước
Theo Môi-se xuất hành
Ban man-na, chim cuốc…
Nay Chúa thắp ngọn đuốc
Khi đàn con bơ vơ
Thấy bóng hình từ mẫu
Hình bóng Mẹ yêu dấu
Đến che chở đàn con
Đi qua những tháng năm
An bình trong sung túc…
. . . . . . . . . . . .
Cuộc chiến mới tiếp tục
Chúng con chạy loạn ly
Chúng con bỏ Mẹ đi
Tình thương Mẹ kiên trì
Tàpao Mẹ vẫn đợi
Mẹ cầu Chúa hòa bình
Đã qua ngày chiến chinh
Để đàn con hồi tại
. . . . . . . . . . . . . .
Hòa bình vừa lập
Qua năm tháng chiến tranh
Khó khăn còn chất chồng
Đoàn người xưa tất bật
Quay về vùng đất xưa
Vật lộn với nắng mưa
Với thiên tai, dịch bệnh
Từng bước đi định mệnh
Thời gian mãi kéo dài
Những cấm cách trái sai
Tưởng niềm tin liệm tắt
Đàn con lại hướng mắt
Tìm bóng hình Mẹ yêu
Trên đồi hoang đìu hiu
Sáng lên hình ảnh Mẹ
Ba mươi năm lặng lẽ
Đứng trông chờ chúng con
Qua năm tháng héo hon
Giờ niềm tin bừng sáng
Một phép lạ rỏ ràng
“Biến một vùng rừng hoang
Thành nên nơi Thánh địa”.
Đoàn con từ bốn phía
Cả từ đông sang tây
Đã tụ hội về đây
Tạ ơn – dâng kinh nguyện
Tâm linh làm chuyển biến
Những trái tim cứng khô
Những con người hồ đồ
Đã trở nên hiền dịu
Xưa những kẻ bêu díu
Nay đã thành chứng nhân
Bao người hưởng thánh ân
Cã thể xác, tinh thần
Nghững cách chia sum hiệp
Biết làm sao kể xiết
Nơi chốn Thiêng linh này
Mãi mãi từ nơi đây
Là chốn nơi cầu nguyện
Là chốn nơi kính viếng
Với niềm tin thông linh
“Mẹ thầy dạy Đức tin”
Từ thông ơn cứu độ
Tàpao như thế đó
Đơn sơ trong niềm tin
Để những ai kiếm tìm
Sẽ múc đầy ơn phúc.
Nghinh Nguyên
__________________________
(*)-Giải khuyến khích bộ mon thơ, kỷ niệm
50 năm Đức Mẹ Ta1pao (1959. 8/12. 2009)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2013 21:03:04 bởi nghinhnguyen >
Tôi vẫn nhớ Tôi vẫn nhớ ngày xưa em mắt biếc nhìn xa xăm, tóc rối phủ bờ vai mặc canh khuya, mặc sương lạnh canh dài thầm trách móc, ơi người trai lỗi hẹn!. Những lúc ấy, lòng nhẹ buồn len lén Lời vu vơ ngân điệu khúc thương ca Đêm ấy tôi đi theo tiếng gọi quê nhà bận, không kịp ghé qua hôn từ biệt.. Từ dạo ấy, em tôi thường luyến tiếc bận gì đâu Sao chẳng nói từ ly! trận tuyến gian nguy biệt dạng kinh kỳ em tự nhủ còn chi mà tô điểm. Thời gian trôi điệu nhạc khua chùng phím nét liêu trai, không kiều diễm như xưa Quê hương ơi bóng rũ hàng dừa buồn nhung nhớ người xưa không trở lại. Ngoại ô buồn vắng xa người con gái kẻ chiến trường biền biệt mãi bước chân Nguời xưa ơi tiếc nuối ân cần vấn vương dư ảnh phù vân bay mãi. Nguyên Thạch
Nước Mắt Quê Hương Em trở lại cánh đồng Chum Ma Hí *
giữa cằn khô chợt hiện dáng nàng Kiều tôi đen đúa, rượu Nùng ** say túy lúy càng ngất ngây bởi dáng ấy mỹ miều. Tôi với em, bạn thân thời niên thiếu thường ra sông đùa cát, tắm cởi truồng ngày đất nước đẩy dân vô hợp tác quá nhọc nhằn…em trốn bỏ đi luôn. Tôi ở lại, nỗi buồn dài ngao ngán lê tấm thân theo năm tháng ngậm ngùi Chim sáo nhỏ chẳng vui khi em vắng nằm chết khô trong cay đắng não nề. Ngày ly biệt, không hẹn thề trở lại xa Quê Hương là vĩnh biệt ngàn trùng nơi xứ Mỹ, em công thành danh toại tôi nơi đây, cuộc sống vẫn khốn cùng. Nhà nghèo giữa cánh đồng trơ Ma Hí đón người xưa rồi ra viếng bến sông con nước cũ giờ đục dòng nước đục tim sắc se bao kỷ niệm dậy lòng. Giã biệt nhé người xưa giờ quí phái nay còn đâu cô gái tắm ở truồng! mời em cạn nước dừa, thay nước mắt cánh đồng Chum quay quắc tím chiều buông… * Một địa danh của Bình Thuận * Rượu đế
Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2013 14:30:21 bởi Nguyên Thạch >
Sao anh không về thăm ( Viết thay K'Nung )
Anh đã hứa, xuân sau về La Dạ*
Thăm K’Nung, cô gái miệt núi rừng
Bản làng em nơi đèo heo hút gió
Những con người đã bị bỏ sau lưng.
Dạo xuân trước anh về cho quà Tết
Dân làng em trân quí những thùng mì
Người dân Thượng nay quen mùi nước mắm
Thắm tình nhau từng hạt muối mặn mà.
Anh trai tốt những người nơi hải ngoại
Dân bản em chưa hiểu mấy Việt kiều
Họ man máng những người nơi xa lắm
Đem về đây, tuy của ít lòng nhiều.
Dân em nói cán bộ Kinh lừa quá
Gạt dân em chiếm rừng núi ruộng vườn
Dân sắc tộc là lớp người cùng khó
Đổ mồ hôi để có bó ngô khoai.
Bao năm tháng, sức người khai sỏi đá
Nắng như nung thiêu đốt những hình hài
Đổ mồ hôi tưới giồng khoai mảnh lúa
Không cao sang, không mơ mộng lâu đài.
Họ mưu chước mệnh danh là nhà nước
Đối vơi dân toàn ăn ngược nói xuôi
Giờ dân em không miếng đất cắm dùi
Lang thang rách rưới mù đui tăm tối.
Anh chợt đến, chợt đi rất vội
Bởi nơi đây, ôi quá đổi nghèo nàn
Gái Thượng em không quần áo cao sang
Dẫu có đứa cũng dịu dàng mắt biếc.
Xuân vắng anh, bản làng em thua thiệt
Thảm thương như dải đất Việt điêu linh
Tết về, em chẳng có gì hơn xin gởi chút cảm tình
Đến hải ngoại từ trái tim K’Nung xinh xứ Thượng.
Nguyên Thạch *Bản nghèo ở Hàm Thuận Bắc-Bình Thuận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2013 12:05:41 bởi Nguyên Thạch >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: