Tình Trúc Duyên Đào
Trúc xinh mọc ở đầu đình
em xinh, phải đứng hai mình mới xinh
ơi cô áo trắng, trắng trinh
đừng để ai đứng một mình bơ vơ.
Tơ tằm trăm mối dệt mơ
thiên thanh lụa mỏng liễu tơ buông mành
áo em ủ quả tim anh anh
cho tím nỗi nhớ
cho xanh niềm chờ
tóc thề buộc mấy vần thơ
dài thêm nỗi đợi nỗi chờ duyên trao
này cô mắt biếc dạt dào
cuốn tôi vào cõi trăng sao ngút ngàn.
Xóm tôi bên cạnh xóm nàng
nhà tôi trầu uốn, nhà nàng cau xanh
cách nhau con nước uốn quanh
cách nhau hai dải dừa xanh ngút ngàn.
Nước ròng, lội nước tôi sang
nước lớn thì bắt đò ngang tôi về
dáng em in bóng đường quê
tôi đi nhặt lấy, đem về ủ hương.
Lá chanh xanh mượt rợp vườn
hoa chanh tôi ướp thơm hương ngạt ngào.
Mai đây, tình trúc duyên đào
răng long đầu bạc bên nhau trọn tình
Mai đây, thủ thỉ… ơi mình
trúc xinh, trúc đứng hai mình mới xinh
Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2013 13:33:10 bởi Nguyên Thạch >