Những vần thơ cho em
Có phải em là… (Cho NTH) Có phải em là mơ? Trong mộng tôi đợi chờ Có phải em là thơ? Dệt ngôn ngữ thành tơ. Có phải em là mây? Chở hồn thơ ngàn bay Địa đàng rong khắp nẻo Cho tôi cuộc sống này. Có phải em là trăng? Thi nhân say cung hằng Nhìn em nguồn thanh thản Quên bao nỗi nhọc nhằn. Có phải em là tơ? Dệt hồn tôi nên thơ Mà vô vàn ngôn ngữ Chưa nói hết mong chờ. Có phải em người tình?
Rực sáng ánh bình minh
Soi niềm yêu phơi phới Vẹn cuộc tình trắng trinh. Em có phải là thuyền? Đưa tôi về bến duyên Rời đại dương mộng mị Chan hoà chốn bình yên… Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2013 09:43:51 bởi Nguyên Thạch >
Tôi đưa em về Tôi đưa em về Vầng mây che nắng Tôi đưa em về Đường vắng hôm nay Tôi đưa em về Tay trắng bàn tay. Ta đưa nhau về Ngất ngây hoang vắng Ta đưa nhau về Cay đắng bờ môi. Ta xa nhau rồi Từ đây rẽ đôi Đơn côi lẻ bóng Ta mất nhau rồi Trông ngóng mà chi! Đường tôi đi Heo hút vu vi Đường em đi Biết có vui gì Tạ từ chia ly Tim nhói phút phân kỳ… Tôi đưa em về Con đường dài lê thê Lòng hỏi lòng Đời phải chăng là những cơn mê?. Ta đưa nhau về Tạ từ… lời hẹn phu thê Còn chăng? Dối gian câu thề. Nguyên Thạch
Vần Ương Giữa đời vô thường Có một vần ương Bước vào tình trường Lòng thêm vấn vương Với bao yêu thương Giấc mơ phùng tương Mờ trong khói sương Tình tan đoạn trường Chức Ngưu nhớ thương Chờ ngày hạ ngươn Dẫu tình thiên đường Vẫn chia hai phương Khối tình chàng Trương Thầm yêu đơn phương Giữa dòng sông Tương Tuyền đài ai tường Tình nàng Mạnh Khương Nghiêng Vạn lý trường Đã ghi vào chương Sử tình bi thương Mỵ Châu tử nương Trọng Thủy khôn lường Cha mộng bá vương Tình tan sa trường Thương vợ chàng Trương Bế con nhớ thương Bóng chồng trên tường Nỗi oan còn vương Huyền Trân công nương Cũng vì thổ cương Nén bao sầu thương Thân làm Chiêm nương Vân...vân...vần ương Là bao tiếc thương Là bao đoạn trường Dẫu là đế vương Hay cuộc đời thường Bước vào tình trường Vẫn trong vần ương. Nghinh Nguyên
Hoa Nắng
Hè lại về Hoa nắng trổ Sưởi lòng ai, sưởi đường phố buốt đông Hoa nắng xinh Hoa nắng rực hồng Hoa nắng thắm dòng sông băng giá. Tôi đến nơi đây Người khách lạ! Đông lạnh lùng nên mong Hạ chóng sang Lữ khách đường xa Lối bước dặm ngàn Hoa nắng trổ…thênh thang lối mộng. Hoa nắng tươi, cho tôi cuộc sống… Đã mấy dạo thu buồn dài trông ngóng Hạ yêu Đường nghêu ngao, nhặt sợi nắng trong chiều Kết thành chuỗi hoa nắng yêu mùa Hạ. Nguyên Thạch
Dây tơ hồng Tiếng yêu thương từ vệ tinh truyền xuống Chẳng cần là tiên trong thời đại “nhiệm mầu” Ta cách nhau, hơn nửa quả địa cầu Vệ tinh nối giữa hai đầu nỗi nhớ. Nếu là xưa, chắc em đầy lo sợ Trăn trở bâng khuâng bởi chẳng biết anh ở phương nào! Sức khỏe, tâm tình…không biết ra sao? Lòng khắc khoải bởi không nói được lời chào khi nhớ…. Nghe điện reo, tiếng em mừng rỡ Xóa tan đi nỗi lo sợ mông lung Anh chênh vênh giữa đại dương sóng gió chập chùng Con thuyền nhỏ trong bão bùng giông tố. Cảm ơn vệ tinh, đã cho chúng tôi hội ngộ Nối kết châu hợp phố tương phùng Tiếng em êm vang giữa trùng điệp không trung Xóa tan cả nỗi lạnh lùng đời thủy thủ. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2013 03:35:43 bởi Nguyên Thạch >
Tạ từ Đưa em về dưới trăng Hai linh hồn nhọc nhằn! Đêm nay về trong trăng Đôi tâm hồn băn khoăn. Này bé ơi...em gái Cả lòng tôi tê tái Ơi cuộc tình ngang trái Bởi em là... em gái. Thời gian trôi qua mau Tình cao như ngàn sao Nhưng vô vàn lấp lánh Le lói nỗi niềm đau. Nẩy mầm trong hương biển Dáng ngọc thấm nước dừa Đùa cát trắng thùy dương Em khôn lớn hơn xưa. Xưa đưa em trong mưa Vài hạt lấm lưa thưa Có những chiều trong mưa Thầm hỏi tình…có…chưa…! Dòng thời gian qua nhanh Người em xưa của anh Thiệp báo tin lấy chồng Đôi mắt ướt long lanh. Đưa em về đêm nay Cõi lòng ai ngất ngây Tạ từ đêm tình nhớ Ai biết chăng lòng này?. Đưa em về đêm nay Mai trăng khuất trời tây Chỉ còn trăng đêm nay Ru tình mây ngàn bay. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2013 13:24:39 bởi Nguyên Thạch >
Khắc khoải
Ba tám năm trôi
Đã khá lâu
Tôi lạc người em đôi mắt nâu
Tháng Tư giông tố….đời đôi ngã
Đứa ở cuối sông, đứa giang đầu.
Một thoáng trong đời, lạc mất nhau
Tận trong thầm kín, ngất niềm đau
Ba tám năm rồi chưa lần gặp
Dáng ấy ngày xưa vẫn đượm màu.
Thưỏ ấy yêu em
Hồn đắm say
Người hỡi, ơi người?
Mây ngàn bay
Em còn đâu đó cõi đời này?.
Những lúc bâng khuâng gợi niềm yêu
Tìm em trong nắng, tìm trong chiều
Lang thang góc bể, trên rừng thẳm
Vẫn chưa gặp lại người tôi yêu!.
Bốn mươi năm vắng….cuộc tình đau
Thế là một kiếp lạc dấu nhau
Xác vùi đáy biển hay muôn thẳm
Khắc khoải con tim….đượm tím màu.
Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2013 10:08:48 bởi Nguyên Thạch >
Tà áo trắng
Cát biển thùy dương rợp bóng dừa
Phố yêu, Phan Thiết chiều nhẹ đưa
Hàng dương ru khúc tà áo trắng
Diễm kiều vạt trắng nắng lưa thưa
Con gái nhà ai mà xinh quá
Má ửng ngây thơ… dáng thiên thần
Tôi xin là cát vương bước ngọc
Đường chiều man mát dịu bước chân.
Ơi tà áo trắng trăng mười tám
Tỏa sáng đồi mơ dải xuân tơ
Ngõ hồn thi sĩ vào lối mộng
Cô áo trắng ơi…cả trời thơ…
Dăm ba vần ngỏ lời ngưỡng mộ
Bẽn lẻn bước đi nét thẹn thùng
Gái lớp mười hai hay mơ mộng
Cô ơi xin được sánh bước chung.
Có những ngày mơ...rũ bóng dừa
Nắng như thiêu đốt, nắng giữa trưa
Bên tà áo trắng mà dịu mát
Ngọt lịm tình trong cốc nước dừa.
Nẩy mầm trong nắng hương gió biển
Đùa cát thùy dương, uống nước dừa
Dòng sữa mẹ hiền nuôi em lớn
Ưu tư…đất mẹ yên bình chưa?
Bến đục bến trong…ngại cả lòng
Tình nước tình riêng, khối nguyện mong
Hẹn ngày Phan Thiết thanh bình đến
Hòa thơ duyên thắm, hợp chung dòng.
Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2013 14:15:41 bởi Nguyên Thạch >
Đưa em về tuổi đôi mươi Ảnh minh họa (Cho NTH) Ngày ấy…em vừa tuổi đôi mươi Má lúm, duyên ghê, mắt em cười Ngày ấy…thanh xuân, chưa chống gậy Hơn em mười tuổi, tuổi ba mươi. Ngày ấy yêu em…chưa làm thơ Thẹn thùng chỉ biết nói vu vơ Ngày ấy, em thường hay đòi kẹo Những lúc xa nhau, em giận chờ. Ngày ấy…xa xưa, thật là xưa Đón em tan học chiều trong mưa Ngày ấy…tay em mềm ấm lắm Tình trôi êm ả, nói sao vừa Hôm nay, trong chiếc áo hồng Tuổi tri thiên mệnh mà trông như là… Năm mươi, dáng vẫn thướt tha Năm mươi mà vẫn như là hai mươi Vẫn đôi mắt ấy, nụ tươi Vẫn làn da ấy, như người trong tranh Những lần mặc áo thiên thanh Xa xa tôi ngỡ yến oanh chim chuyền Em ơi, em vẫn là tiên Vẫn cười trong mắt, vẫn hiền như xưa Hôm nay, hai đứa trong mưa Vẫn vòng tay ấm…như vừa mới yêu… Nguyên Thạch
Nguyên Thạch
Tà áo trắng
Cát biển thùy dương rợp bóng dừa
Phố yêu, Phan Thiết chiều nhẹ đưa
Hàng dương ru khúc tà áo trắng
Diễm kiều vạt trắng nắng lưa thưa
Con gái nhà ai mà xinh quá
Má ửng ngây thơ… dáng thiên thần
Tôi xin là cát vương bước ngọc
Đường chiều man mát dịu bước chân.
Ơi tà áo trắng trăng mười tám
Tỏa sáng đồi mơ dải xuân tơ
Ngõ hồn thi sĩ vào lối mộng
Cô áo trắng ơi…cả trời thơ…
Dăm ba vần ngỏ lời ngưỡng mộ
Bẽn lẻn bước đi nét thẹn thùng
Gái lớp mười hai hay mơ mộng
Cô ơi xin được sánh bước chung.
Có những ngày mơ...rũ bóng dừa
Nắng như thiêu đốt, nắng giữa trưa
Bên tà áo trắng mà dịu mát
Ngọt lịm tình trong cốc nước dừa.
Nẩy mầm trong nắng hương gió biển
Đùa cát thùy dương, uống nước dừa
Dòng sữa mẹ hiền nuôi em lớn
Ưu tư…đất mẹ yên bình chưa?
Bến đục bến trong…ngại cả lòng
Tình nước tình riêng, khối nguyện mong
Hẹn ngày Phan Thiết thanh bình đến
Hòa thơ duyên thắm, hợp chung dòng.
Nguyên Thạch
Áo trắng tình thi Em ơi tình đời - khúc bi ca Chốn trần cõi tạm chẳng là nhà Hãy ngăn ngấn lệ, thôi buồn tủi Để ôn mộng đẹp tháng ngày qua Một thời áo trắng đã qua rồi Hoa phượng mấy mùa đã rụng rơi Những trang lưu bút còn lắng đọng Cánh vàng lặng lẽ theo mùa trôi Từ độ thu buồn thời gian đi Mộng mơ còn lại tuổi xuân thì Còn mãi cuộc tình trong hoài niệm Áo trắng mãi là khúc tình thi. Nghinh nguyên
Em đã cho tôi
Em đã bên tôi
Đi chung cuộc đời
Em đã cho tôi
Yêu thương vạn lời
Đường nhân gian, bình yên tôi bước
Ngàn cỏ hoa thắm tươi vùng trời.
Em đã cho tôi…
Hương thơm cuộc đời
Lời từ tâm…yêu thương gọi mời…
Mềm con tim, nồng nàn say đắm
Em dấu ái ơi
Em luôn tuyệt vời.
Em đã cho tôi thế nhân nụ cười
Em đã khuyên tôi tròn đạo làm người
Trân quí tự do, công bằng, bác ái…
Biết cảm thông…sẻ chia cuộc đời.
Em dấu yêu ơi
Vượt trên tuyệt vời
Em dấu yêu ơi
Em luôn tuyệt vời
Đây bài thơ, ghi trang tình nhỏ
Có đôi tim yêu thương trọn đời. Nguyên Thạch
Đời thủy thủ Ôm nỗi nhọc, trôi bềnh bồng trên biển Dòng cô đơn…theo những chuyến hải hành Gã rời xa náo nhiệt… phố đỏ lầu xanh Xa tất cả chốn phồn hoa đô thị. Có nhiều lúc gã buồn cô đơn lắm Cùng mây trôi, cùng ghềnh đá truyện trò Bão tố giông cuồng, tâm tư chở nặng âu lo… Bến bờ mù thẳm, mơ hẹn hò trở lại. Đường nhân gian…thác ghềnh quan tái Mà tri nhân, tri diện bất tri tâm* Gã lên non xuống biển truy tầm Người tri kỷ để trăm năm tri ngộ… Góc bể chiều nay màu tang loang lổ Mây cuộn sóng gào mưa đổ màn buông Hồn mênh mông chất ngất nỗi buồn Kiếp hồ hải thắm dòng tuôn muối mặn. Nguyên Thạch * Ngạn ngữ Trung Hoa : Họa hổ, họa bì nan họa huyết Tri nhân, tri diện bất tri tâm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2013 04:35:37 bởi Nguyên Thạch >
Chiều tôi đưa em về Chiều về, tôi đưa em Tôi đưa em về chiều Chiều tôi đưa em về Em đưa tôi về chiều Chiều em, tôi đưa về Chiều tôi, em đưa về Về chiều em đưa tôi Đưa em, tôi đưa chiều Tôi đưa chiều về em Em đưa chiều về tôi Tôi em về, chiều đưa Chiều đưa tôi em về Tôi về, chiều đưa em Em về, chiều đưa tôi Tôi em đưa chiều về Chiều đưa em tôi về Em tôi đưa chiều về Chiều về đưa em tôi Tôi em về đưa chiều Chiều về đưa tôi em. Em đưa chiều về tôi Tôi đưa chiều về em Tôi về chiều em đưa Tôi đưa em về chiều.* Nguyên Thạch * Đưa kiểu này chóng mặt rồi, không đưa nựa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2013 14:34:24 bởi Nguyên Thạch >
Giọt mưa thu
Cho NTH
Giot mưa tí tách bên thềm
Như hương hạt tưới cho mềm bước em
Giọt mưa bay nhẹ qua rèm
Cho thêm mắt ướt, cho em nhớ người.
Tình chân của tuổi đôi mươi
Con tim xao xuyến khóc cười vu vơ
Mùa thu mắt biếc mong chờ
Có đôi cánh vạc chở thơ ủ lòng.
Người đi gieo nỗi nhớ mong
Người đi bỏ cả những vòng tay quen
Thu nay trăng trĩu thay đèn
Có cô thôn nữ hồn len lén buồn.
Mưa thu như giọt sầu tuôn
Trời thu tháng Tám cánh chuồn lượn bay
Bơ vơ trầm lắng chốn này
Trông qua tháng Chạp ngất ngây người về.
Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2013 05:46:59 bởi Nguyên Thạch >
Mưa ngâu tháng Bảy ( Tặng NTH) Tôi vẫn nhớ... những ngày xa xưa ấy Nhớ khôn nguôi, nhớ biết mấy cho vừa Nhớ những chiều tôi anh dạo dưới mưa Hay những lúc dưới rặng dừa bóng mát... Tôi còn nhớ...những nụ hôn ngào ngạt Dưới bầu trời dào dạt rợp ánh trăng Anh thủ thỉ khen tiên nữ cung hằng Tôi mừng lắm, giọt thầm lăn trên má. Giờ nghìn trùng xa nhau, xa tất cả Đâu nụ hôn êm ả dịu lòng Anh xa tôi, thì tất cả cũng bằng không Còn chăng chỉ một khối lòng mặn chát. Thu xa người, tôi cất cao tiếng hát Vơi trầm luân tan tác hồn ai Tôi nơi đây thổn thức canh dài Đời đã rẽ chia hai lối mộng! Tôi vẫn sống và có lẽ anh vẫn sống Trong ngậm ngùi…hoài vọng kỷ niệm xưa Cảnh biệt ly, lòng nhói…nói sao vừa Tình ngăn cách…lệ mưa sầu tháng Bảy. Nguyên Thạch
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: