Những vần thơ cho em
Thu viễn xứ Tôi trở lại đây, mùa Thu buồn bàng bạc mây giăng tím chiều buông… Người xưa đâu hỡi? Vòng tay ấm… Giăng mắc không gian…kỷ niệm buồn… Thu ở nơi đây lòng chơi vơi… Tôi vẫn lang thang với cuộc đời hồn vẫn u hoài nơi viễn xứ Thu về, buồn lắm… Mùa Thu ơi. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2013 04:03:57 bởi Nguyên Thạch >
Trách mưa làm ướt áo em Cho NTH Trời tháng Mười nhiều khi mưa rất vội Gió giao mùa để chuyển tiết sang đông Rồi tháng Mười Hai sẽ rất ít nắng hồng Em chuẩn bị để cài bông tuyết trắng. Mới tháng mười! Mà mây giăng không nắng Mưa tuôn ào, đẫm ướt chiếc áo em! Hạ luyến lưu nên áo dài còn mỏng Nét thẹn thuồng… Ai đó ngẩn ngơ xem. Áo dầy khoát từ người trai thầm mến Ủ lên vai mùi ngây ngấy lạ thường Đông đi học, nữ sinh choàng áo tím Nay áo người nghe ấm cả con tim. … Tháng Mười ấy, người đi ra biên ải Đem áo dầy để phủ lấy Quê Hương Truyền hơi ấm cho những đời nghiệt ngả Em đợi chờ và giữ mãi tình thương. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2013 13:23:00 bởi Nguyên Thạch >
Thương Người Viễn Xứ
Thương người viễn xứ nặng lòng
Cố hương chừ có kẻ mong từng ngày
Chiều buồn gởi áng mây bay
Chút tình tri kỷ từ ngày tương giao
Đêm về tìm một ánh sao
Muôn vì lấp lánh mảnh nào người thương
Ánh trăng mờ nhạt trong sương
Mang bao thương nhớ đại dương dặm ngàn
Lưng trời cánh vạc bay ngang
Gởi bao thương nhớ qua ngàn trùng dương.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2013 08:06:03 bởi nghinhnguyen >
Tình yêu ơi! Cho NTH
Thứ Bẩy cuối tuần, trời không nắng Tháng Mười tuyết trắng…trắng mông mênh Đông về trống vắng…gọi tên Người nơi biền biệt, chớ quên câu thề. Đếm từng bước đường quê thầm nhủ Lá bàng xưa ấp ủ lời thơ Ai mong ai đợi ai chờ Có người viễn xứ bơ vơ chạnh lòng. Bao thu rồi vẫn trông vẫn đợi Cánh hải âu vời vợi trùng dương Đau lòng em lắm người thương Đến chi rồi để vấn vương trọn đời. Cả khối hồn chơi vơi hụt hẩng Từ xa người vương vấn nào nguôi Màn đêm tiếng dế ngậm ngùi Tình yêu ơi hỡi rằng vui hay buồn?. Nguyên Thạch r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2013 19:04:35 bởi Huyền Băng >
Bến đợi
Dòng thu giang chuỗi vàng đượm sắc
Bến thu giang hiu hắt màn thu
Đìu hiu trầm lắng sương mù
Có người lữ khách viễn du cuộc đời
Tháng Tám về thu rơi hạt nhẹ
Mặn bờ mi lặng lẻ hồn ai
Tiết thu đêm vắng canh dài
Nỗi niềm thổn thức…nhớ ai thu về.
Dặm bước đường sơn khê xa mãi
Nặng nỗi lòng quan ải tình quê
Tang bồng góp chí sơn khê
Sa trường ngựa hí câu thề vọng âm.
Nơi thôn dã lặng thầm chờ đợi
Người năm xưa vời vợi phương nao
Người đi thoả chí anh hào
Tim người ở lại xiết bao nỗi niềm…
Đợi thu sau chim chao thánh thót
Ngày trùng phùng oanh hót líu lo
Dòng xưa, bến cũ con đò
Đón người trở lại ấm no thanh bình. Nguyên Thạch
Thu gầy
Tiếng thu khe khẽ Màn thu buông nhẹ Anh có nghe Anh có nghe Mùa thu?. Dáng ai lặng thầm Trong đêm nguyệt cầm Thanh âm Thanh âm Mùa thu. Chiều thu trong nắng Tiếng ai trầm lắng Thoảng trong xa vắng Man mát thu về Đường thu lẻ bóng Dài đôi mắt ngóng Thu về nơi đây Người ơi có hay?. Niềm thu ngất ngây Người ơi mau về đây Héo hoang Thu heo mây. Người ơi Sao chưa về đây? Mắt biếc buồn theo chiếc lá bay… Thu gầy. Nguyên Thạch r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2013 19:02:45 bởi Huyền Băng >
Áo cũ đón xuân (Ảnh minh hoạ) Cho NTH Mới đó mà tháng Mười rồi nhỉ Nhớ ngày tháng Chạp của năm xưa Ủ hương áo mới chờ xuân đến Nao nức gặp ai... nét thẹn thuồng. Tôi ở phương trời xa xăm lắm Tết này có lẽ…chẳng về thăm Tháng Chạp, tôi buồn trông tuyết trắng Em mặc áo xưa đón giao thừa. Vài chiếc bánh chưng, phong bì đỏ Mẹ nghèo nên chỉ chút lì xì Mùng Một viếng chùa, em lạy Phật Vài phong bì đỏ, nhỏ cúng dường Em nguyện cho cuộc đời bớt khổ Chư Phật độ trì khách thập phương Cứu vớt những mảnh đời khốn khó Ban an bình đến cho Quê Hương. Sân chùa dưới bóng bồ đề rợp Tỏa lan màn khói nén thanh hương Em chụp tấm hình màu áo cũ Trông ngẩng tuyệt trần, dáng nữ vương. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2013 00:46:08 bởi Nguyên Thạch >
Thu gầy-2 Nghêu ngao nhẹ bước thảm lá vàng Giao mùa chuyển tiết gió thu sang Cả trời man mát thu dịu vợi Lay động hồn ai thu ngút ngàn Dạo mùa thu trước cũng nơi đây Bên tiếng suối reo thẳm ngàn mây Rừng thu huyền dịu ôi mắt biếc Đôi tim hòa nhịp…tay trong tay. Thu mang hoài cảm, thu mộng mơ Nhặt lá vàng ghi những vần thơ Trao người ấp ủ tình ngàn thắm Lời yêu hò hẹn chuỗi… đợi chờ Thu đến thu đi, đã mấy thu Độc hành lê mãi gót viễn du Gợi lòng lữ khách bao mùa trước Âm vọng hoài vang… buồn tàn thu Thu nay bàng bạc gió heo mây Người xưa biền biệt, tôi ở đây Thuơng lời suối mãi reo róch rách Thanh âm gieo rắc tiếng thu gầy. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2013 15:49:22 bởi Nguyên Thạch >
Áo trắng ơi Áo trắng trong chiều Áo nhẹ bay Vờn trong gió thoảng Em nào hay Có người thi sĩ thơ vi vút Tương tư tô điểm vạt đong đầy Áo trắng viền tơ Áo người mơ Nhìn em ngơ ngẩng dệt bài thơ Vạt thanh trầm ủ theo chiều lắng Như nét ai kia vẫn hững hờ Có những buổi chiều em tan học Thiên thần dáng ngọc áo thiên thư Hãy cứ vô tình như sóng biển Vỗ về triền cát hạt tương tư Áo trắng viền tơ Áo trắng bay Theo dòng Mường chảy… cơn gió lay Chao nhẹ dáng nghiêng nghìn hư ảo Tím cả hồn ai dáng thu gầy Lâu lắm chưa về thăm Phan Thiết Nhìn áo trắng trong dải nắng vàng Đồi dương cát mịn tôi se mãi Dẫu biết mênh mông mộng dã tràng. Nguyên Thạch
Áo rụng xuống cầu Trúc xinh, trúc mọc đầu làng Áo ai trắng quá in ngang Sông Cầu Về đâu Áo trắng về đâu? Đi ngang chi để Sông Cầu nhớ thương Thương quá là thương... ôi áo rụng xuống cầu. Trúc xinh, bóng tỏa trước nhà Gởi cô áo trắng chút quà tương tư Áo xinh quyện tuổi đôi mươi Chân cầu đợi mãi một người tôi thương Thương quá là thương... ôi áo rụng xuống cầu.
Trúc xinh, trúc mọc bên cầu Để ai ngơ ngẩng mãi câu ân tình Hôm nay thơ thẩn một mình Ơi cô áo trắng, mối tình luyến thương Thương quá là thương... ôi áo rụng xuống cầu.
Trúc xinh, trúc mọc bên ao Ơi cô áo trắng, dạt dào mến yêu Xa quê nhớ lắm những chiều Áo trắng đã khuất, tiêu điều tiếc thương Thương quá là thương... ôi áo rụng xuống cầu… Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2013 05:48:59 bởi Nguyên Thạch >
Dịu vợi tình nhau (Cho vợ yêu NTH) Anh yêu em như thu yêu vàng lá Anh yêu em, bằng tất cả con tim Bao nhiêu năm, đường nhân thế đi tìm Phần một nửa của trái tim nhân ái. Tình thênh thang Như đồng xanh hoa dại Tình ấm êm như hồ hải dạt dào Lối nhân gian, ta quyện bên nhau Cùng gắn bó như thuyền và biển Mối tình chân, hai tim luôn cầu nguyện Ơn trên độ trì cho vĩnh viễn bên nhau San sẻ xớt chia dẫu cà mắm cháo rau Xây hạnh phúc trong ngọt ngào ngàn thắm Anh yêu em như núi yêu mây thẳm Như mùa đông cần nắng ấm vỗ về Lòng nhủ lòng... trọn nghĩa phu thê Dẫu duyên phận lối về có muộn. Khi xa vắng lúc màn thu buông xuống Hồn sắt se tựa luống hoa tàn Lời nguyện cầu cho nơi ấy bình an Mau trở lại sau dặm ngàn chiến tuyến Tình gắn bó như thuyền với biển Như yến oanh trò truyện trên cành Tình toả hương như đồng lúa ngát xanh Bên thôn nữ che vành nón lá Ôi tình đẹp như trăng treo thôn Dạ Như thi nhân cảm rừng lá thu vàng Như ngàn thông vi vút ca vang Đầy thi tứ tựa ánh vàng nguyệt hạ Anh yêu em Bằng con tim Bằng tất cả... Dẫu mai đây, đời ngã xế chiều Còn chút hơi tàn, anh vẫn còn yêu Người vợ tuyệt mỹ miều ngôn hạnh… Tình trường cửu, hẹn nhau miền tiên cảnh. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2013 07:17:42 bởi Nguyên Thạch >
Xứ Phan niềm nhớ Thương nhớ trao về Quê hương sầu vắng Quê hương tôi đó Thùy dương cát trắng Hạt bụi nào vương mắc biếc tơ vương Nhớ ôi là nhớ Đồi Dương Phan Thiết Quê hương tôi Cuối miền Trung nước Việt Xanh biếc trùng dương Ấp ủ hàng dừa Dưới rặng cau già Kẽo kịt võng đưa Những buổi trưa mẹ ru mềm giấc ngủ Quê hương tôi Lúa xanh đơm nụ Cát thùy dương Liễu rũ bờ đê Thu chiều buông Em áo trắng về Óng ả mượt mà mái tóc thề nhẹ đưa triền gió. Quê Hương mến yêu Ơi Quê Hương mến yêu Vào một chiều lộng gió Từ bão tháng Tư Giã biệt áo thiên thư… Quê Hương ơi Nay còn đâu Những nụ cười Quê hương ơi Ta nhớ người Nhớ vạt trắng dài Nhớ tà áo thiên thư… Nguyên Thạch
Dòng thu giang chuỗi vàng đượm sắc
Bến thu giang hiu hắt màn thu
Đìu hiu trầm lắng sương mù
Có người lữ khách viễn du cuộc đời . . . . . . . . . . . . . . . . .
Nguyên Thạch Bến đò Bao năm xa cách nhớ khôn nguôi Mỏi cánh chim bằng giữa bể đời Quay về bến cũ mong tìm lại Khung trời kỷ niệm thuở thiều thời Tôi bước chân về nơi bến đò Con sông Thu Bồn vẫn quanh co Khúc lở, khúc bồi dòng Giao Thủy Khách còn lại qua mấy chuyến đò Từng chuyến đò trên bến sông trưa Hàng dương đã tàn qua nắng mưa(1) Nay Tình cô lái về đâu nhỉ Chẳng dón người này khách năm xưa ? Lặng nhìn nước buồn lững lờ trôi Chạnh nhớ thương về chuyện em tôi Đôi bóng bao lần soi bến nước Chừ nước đục ngầu - (2) bến lở, bồi.* Giao Thủy một ngày cuối thu Nghinh Nguyên ___________________________________ (1)- Trước 75 bên bờ Kiểm Lâm – giao Thủy
có rặng thùy dương, nay không còn nữa.
(2)-Dòng Thu Bồn bây giờ đã ngầu đuc vì khai
thác vàng và thủy điện trên thượng nguồn .
Chờ nhau
Cho NTH Chờ nhau Chờ đến bao giờ? Đêm đêm gối mộng Giấc mơ canh dài. Bây giờ, lối vẫn chia hai Người đi, cứ vẫn miệt mài bước xa Người nơi chốn cũ quê nhà Con tàu miên viễn Sân ga đợi chờ. Chờ ai Se mối duyên tơ Cho thuyền về cập bến bờ thương yêu Nơi đây bàng bạc những chiều Mây thu giăng kín tiêu điều tím thu Chờ nhau Câu thắm điệu ru Tương phùng khỏa lấp hoang vu cuộc đời Chờ nhau Vuốt giọt lệ rơi Chờ nhau, cho vẹn một lời thề xưa. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2013 13:21:18 bởi Nguyên Thạch >
Gởi tà áo trắng xứ Phan Cho NTH
Cát biển thùy dương rợp bóng dừa Phố yêu, Phan Thiết chiều nhẹ đưa Rặng dương ru khúc tà áo trắng Diễm kiều vạt trắng, nắng lưa thưa Con gái nhà ai mà xinh quá Má ửng ngây thơ… dáng thiên thần Tôi xin là cát vương bước ngọc Đường chiều man mát dịu bước chân. Ơi tà áo trắng trăng mười tám Tỏa sáng đồi mơ dải xuân tơ Ngõ hồn thi sĩ vào lối mộng Cô áo trắng ơi…cả trời thơ… Dăm ba vần ngỏ lời ngưỡng mộ Bẽn lẻn bước đi nét thẹn thuồng Gái lớp mười hai hay mơ mộng Cô ơi xin được sánh bước chung. Đẹp quá đồi mơ, dưới hàng dừa Nắng như thiêu đốt, nắng giữa trưa Bên tà áo trắng, lòng dịu mát Đượm cả tình quê... cốc nước dừa. Nẩy mầm trong nắng hương gió biển Đùa cát thùy dương, nước ngọt ngào Dòng sữa mẹ hiền nuôi em lớn Ưu tư…đất mẹ yên bình chưa? Bến đục bến trong…ngại cả lòng Tình nước tình riêng, khối nguyện mong Hẹn ngày Phan Thiết thanh bình đến Hòa thơ duyên thắm, hợp chung dòng. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2013 09:51:43 bởi Nguyên Thạch >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: