Những vần thơ cho em
Thu vắng! Thu tím chiều buông
Bạt mây ngàn
Về đâu?
Hỡi áng mây lang thang
Về đâu?
Không dáng mùa thu úa
Về đâu?
Để thoát cảnh nhân gian!
Cô lẻ nơi đây, cánh đồng mây
Giữa rừng thu vắng
Buồn ngất ngây!
Em biệt phương nào?
Em có hay.
Chiều tím hoàng hôn
Đượm u buồn
Vài hạt mưa thu
Giọt lệ tuôn
Thương mùa thu cũ...đôi tim ấm
Đã khuất theo chiều...tím màn buông.
Đời vắng em rồi!
Vui với ai?
Tháng ngày thầm đếm những canh dài
Mây thu đừng tím mùa sau nữa
Đời mất nhau rồi!
Say với ai.
Nguyên Thạch
Thầm trách! Đưa người ta Sao không đưa hết đoạn đường? Tình dang dở Để ngàn thương vạn nhớ!. Yêu người ta? Sao đành đi cưới vợ! Se con tim! Với trăm nhớ ngàn thương Đưa người ta? Sao không đưa hết đoạn đường! Khung trời cũ, tơ vương ngập lối... Người đưa ta Đành sao quay lưng vội? Đành bỏ ta với bao trăn trối muộn phiền... Người ấy giàu sang, ta nghèo khó, nên đã không duyên Vật chất, có phải là nền tảng để xây duyên nợ? Mai xe hoa, anh về với vợ Lối cũ đơn côi, tim vỡ mòn trông Mắt biếc trùng dương Sóng dậy nhói lòng Từ ly là hết Còn gì nữa mà trông mà đợi. Tình đã thoát khỏi tầm tay với Rẽ lối đi, duyên mới thênh thang Giá buốt...ngẩn ngơ...tê tái...ngỡ ngàng... Người có biết? Vành khăn tang đưa tiễn. Thu tím màn buông... tâm tư cùng biển Ngàn sóng ơi Cho gởi đắng cay Kỷ niệm xưa, hai đứa nơi này Giờ đơn lẻ Ta thơ ngây ngồi khóc Người đưa ta Sao không đưa hết đoạn đường, mà bỏ ta đơn độc? Ngàn sóng xô Bạt tóc vào ngàn Đêm thâu canh, loài dế dại thở than Ôi nhân ảnh...mộng vàng trở giấc. Người cho ta? Niềm đau chất ngất! Người ru ta? Sao chỉ ru nửa giấc yêu đương? Sao đưa ta mà không đưa hết con đường?. Nguyên Thạch
Tiễn một người đi Tiễn người đi! Ta tiễn người cuối phố Ánh trăng hoang Trĩu loang lỗ hoàng lâu Tiễn người đi Ta sẽ về đâu? Đêm canh giá, thổn thức câu tri ngộ. Người đi rồi! Mai cò ai nơi góc phố? Ta sẽ buồn...thầm gọi cố nhân... Những đêm trăng thu, mây thấp tím ngần Mưa phủ lối, bước chân đơn độc. Người đã đi! Phố xưa thầm khóc Quán thân quen, cô độc mình ta! Chiếc vàng rơi Thu vắng Chiều tà Cà phê đắng, ngân nga giọt nhớ... Ta với người? Không nhân duyên Không chồng vợ! Lúc yêu đương Ai nào ngỡ chia ly! Người đã đi! Ta còn lại những gì? Khúc nuối tiếc...biệt ly vạn cổ Kỷ niệm ơi Đượm buồn góc phố. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2014 11:03:08 bởi Nguyên Thạch >
Buồn nào hơn! Vuốt tóc em Hôn nhau lần cuối Để ngày mai, là buổi chia ly. Mắt biếc yêu ơi Biết nói những gì Ngày mai đến, người đi ngàn xa vắng. Ta hôn em Ôi nụ hôn cay đắng Mai còn đâu Đôi bàn tay nhỏ nhắn xinh xinh Chỉ còn đêm nay Ta ru cuộc tình Trăng vỡ trên cao, ngàn ánh lung linh. Đêm chia ly Hôn em lần cuối Còn nụ hôn nào đắm đuối như đêm nay? Còn nuối tiếc nào? Tha thiết hơn đêm chia tay. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2014 17:32:37 bởi Nguyên Thạch >
Thu mong chờ! Về đâu? Những chiều mưa không ngừng Tháng Tám, biết về đâu? Mùa ngâu! Lệ rơi mãi không ngưng Về đâu? Hỡi thu sầu Về đâu, mùa mưa ngâu. Mênh mông, thu tím trên không Con nước trôi lững lờ Nước về đâu? Hỡi dòng sông. Thu đến Thu đi Thu lại tới Bồng bềnh, chơi vơi đến bao giờ? Thu mơ Ai dệt đường tơ? Để ai dài nỗi mong chờ. Thu nay, ai đi trong thu vắng Đôi bờ! Cay đắng nỗi niềm mang... Mờ xa trong sương...chiếc thu vàng. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2014 17:31:45 bởi Nguyên Thạch >
Đưa em về chốn trời xa Tháng chín chiều nay, gió lay niềm nhớ...
Bài thơ Thu buồn còn dang dở, chưa trao
Tháng Chín vào thu
Thu vút cao
Cùng mây tím, dìu em vào lối mộng
Tháng Chín cung thu
Điệu ru trầm bổng
Lời thiết tha...lắng đọng tâm tư
Tháng Chín năm xưa, tôi hát ru người
Chưa trọn khúc, âm dư vọng mãi.
Tôi ru em
Xin ru đời con gái
Mối tình xa
Ngang trái dở dang
Nguyện là mây, mây tím bên ngàn
Vòng tay ấm, động hoa vàng thơm nụ.
Tháng Chín về đây
Tôi xin trả em lời hẹn thề mùa thu cũ
Thu năm nay
Thu quyến rũ vô ngần
Em có nghe?
Thu quyện bước chân
Dòn âm điệu ân cần khúc khích...
Tháng Chín nơi đây
Thu về tĩnh mịch
Mắt thiên thần, ngọc bích ngàn thơ
Lời yêu thương...bao thu đợi thu chờ
Mùa tháng Chín, tình thơ vời vợi
Tháng Chín dịu êm
Dìu nhau vào nắng mới. Nguyên Thạch
Vầng trăng khuất mãi https://www.youtube.com/watch?feature=player_detailpage&v=_P1d5WKuIMs (Cho người nghệ sĩ mù hát rong) ...
Vầng trăng ơi, tôi không còn nữa Kể từ đây, bóng bủa đêm đen Tôi xa trăng, xa cả ánh đèn Màn đêm tối... làm quen trọn kiếp. Trăng ơi trăng Đành xa trùng điệp? Trăng trong tôi, đâu còn dịp trở về Nhớ trăng xưa...thu rũ đường quê Tôi đã gởi lời nguyện thề mong ước. Trăng đi hoang! Tôi bước đời xuôi ngược Xót xa...lệ thầm nguyện ước ngày mai! Giờ trong tôi chỉ bóng tối canh dài Còn đâu nữa, ánh ban mai hé rực. Tôi vẫn sống, lê cuộc đời trong tiềm thức Hình dáng em ngập ký ức không nguôi Kỷ niệm ơi Cay đắng ngậm ngùi Tìm đâu thấy niềm vui mùa trăng mới?. Có nhiều đêm, trăng cao vời vợi Tiếng người vang trăng phơi phới trăng rằm Nhưng với tôi, trăng miên viễn lặng câm Còn chăng chỉ là tháng năm dĩ vãng. Tôi yêu em...âm thầm ngày tháng Tình xót xa...đâu dáng người xưa Lời đau thương...biết mấy cho vừa? Tim đau nhói...lời tiễn đưa vĩnh biệt. Trăng ơi trăng, còn đâu màu mắt biếc. Nguyên Thạch Xem thêm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2014 07:07:59 bởi Nguyên Thạch >
Tình bơ vơ Đêm nay? Thui thủi một mình Hỏi trăng? Trăng cũng lặng thinh Hỏi mây? May bay ngàn lối Hỏi mình? Mình bơ vơ. Sao trăng? Giăng mãi tình mơ Mây ơi! Mây mãi ơ hờ Người ơi! Sao mãi hững hờ Để lòng này bơ vơ. Người hỡi, biết tìm đâu Về đâu, một khối sầu Về đâu? Biết về đâu Não nùng, trọn canh thâu. Còn ai vui đêm nay? Ngàn mây, mây vẫn bay Vầng trăng, khuất trời tây Chỉ con ta đêm nay. Hỏi em? Có bao giờ Cùng ta chung đêm mơ Cùng ta ru vần thơ Có bao giờ Thôi hững hờ. Đêm thu nửa vầng trăng Mây thu mây tím giăng Nửa vầng trăng cũng khuất Bỏ ta...nỗi nhọc nhằn. Đêm nay? Thui thủi một mình Hỏi trăng? Trăng cũng lặng thinh Hỏi mây? May bay ngàn lối Hỏi mình? Mình bơ vơ. Nguyên Thạch
Mùa Thu Cho Em (Cho người vợ dấu ái) Bên hiên nhóm lá nhuốm ủ vàng Ừ nhỉ, bây chừ thu đã sang Giật mình, ừ nhỉ mười năm chẵn Mười năm cách biệt tôi xa nàng Nơi đây trầm lắng, thu rất buồn Rừng phong rũ cánh, mưa thu tuôn Mây giăng thật thấp khung trời tím Tim cả chiều Thu, tím màn buông Có những đêm thanh, tôi thẩn thờ Đôi vai nặng gánh trĩu trăng mơ Gởi em yêu dấu làm quà biếu Cho thỏa nhớ mong, bù đợi chờ Em vẫn cùng tôi trong cuộc đời Mười năm gối đẫm thấm lệ rơi Mười năm Chức Nữ Ngưu Lang khóc Mười năm, hai đứa, hai phương trời! Lang thang thầm bước, giá buốt đông Mà nghe tim thắt..nát cả lòng Mơ ước xuân sau, xuân xum hợp Trao em duyên ủ thắm xuân nồng. Nguyên Thạch
Thiên thai là đây Tác giả: Nguyên Thạch Lang thang... Đường quan san trĩu trăng vàng Miên man... Nhặt vầng trăng chiếu trên ngàn Bồng lai trần thế Đây thiên đàng chốn nhân gian. Trăng mơ... Vạn lời thơ Tơ giăng ánh trăng mơ Dải lụa tơ ôm dáng kiều Lả lơi trăng trĩu Trăng hôn cành liễu Xa xa khúc ngân nga Muôn sao khúc hoan ca Tiếng vút cao ngân hà. Đượm lên mắt biếc Tình dâng tha thiết Ngọt ánh trăng môi mềm... Mênh mông là lơi Ngàn tiếng yêu không lời Thiên thai là đây Em với ta...hòa đất trời. Quên đi người ơi Những thương đau trong cuộc đời Mênh mông lả lơi Về đây người ơi Ôi tuyệt vời! Trăng nước ngàn khơi... Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2014 15:48:30 bởi Nguyên Thạch >
Trăng cùng thi nhân
Ôm một khối ánh ngà trăng tỏ Đêm nay trở về, trăng ngỏ với thi nhân
Vầng trăng thanh soi sáng dương trần
Tôi cố gánh hết trăng trong sân vườn ngát.
Dải trăng tơ có lời thơ dào dạt
Cung hằng trao khúc nhạc thiên thai...
Tôi nhặt trăng mơ, nhặt suốt canh dài
Ôm đầy gánh để tặng người dấu ái.
Nếu một mai tôi chết ngoài quan ải
Trăng tặng người để trăng còn mãi trong tim
Cảnh vật đêm nay, ôi trời đất im lìm
Ngàn lắng đọng, tôi nghe tim thổn thức.
Trăng ơi trăng
Đêm nay hồn tôi rạo rực
Thả theo trăng để dứt hết muộn phiền
Thoát thế gian trần tục đảo điên!
Nhập vũ trụ để về miền cực lạc.
Trăng ơi trăng, hãy hòa chung điệu hát
Nhẹ như đường tơ bàng bạc không gian
Ta cùng trăng dạo khắp núi ngàn
Nguồn thanh thản, quên thế gian phiền khổ!.
Trăng dìu ta khắp nẻo đường góc phố
Chia cùng nhân gian nỗi buồn khổ kiếp người
Trao thế nhân hương thắm nụ tươi
Và xin gởi vạn nụ cười dấu ái.
Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2014 16:23:43 bởi Nguyên Thạch >
Bòng bông! Mưa chiều giá lạnh, em ngắm bòng bông Chợt đến chợt tan cuốn chảy theo dòng Nghĩ mình phận số vô duyên Nên giờ còn mãi long đong!. Thu vàng kỷ niệm...còn nhớ hay quên? Mắt biếc thơ ngây, tóc xỏa bồng bềnh Những ngày tay ấm trong tay Đành sao chìm vào lãng quên? Mưa bay, rừng lá thu lay Mưa tuôn, dòng ngấn lệ buông Duyên tình sao chẳng tròn vuông!. Canh dài ôn lại một mối tình thơ Người mãi xa xăm, chi nữa mà chờ Xếp dòng tâm tư khép kín Biệt ly Thôi đành câm nín Chiều mây giăng phủ kín hồn tôi Một vì sao nay đã đổi ngôi. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2014 04:38:05 bởi Nguyên Thạch >
Áo trắng ơi! - 2 (Cho NTH)
...
Hiu hiu ngọn gió bên đồng Gốc quau nhẵn vỏ, đứng trông dáng người Ước mong mắt biếc nụ cười Nghiêng nghiêng nón lá, ơi người tôi thương Chiều chiều trống đổ tan trường Lòng tôi trống giục tiếng thương dậy lòng Mây thu xin chở nhớ mong Gió ơi ru nhẹ cõi lòng ngất ngây. Ba năm tôi đợi nơi này Lớp Mười áo trắng trong bầy cò con Ba năm hiu hắt mỏi mòn Mười hai giã biệt áo còn vời trông. Liêu xiêu bóng ngã bên đồng Tìm đâu áo trắng, mòn trông mắt buồn Về thôi bóng xế màn buông Nhớ người năm cũ...chuồn chuồn bay xa. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2014 15:16:20 bởi Nguyên Thạch >
Nỗi buồn quanh quanh Mười năm tình lạc đường mây Đông về chợt nhớ... Cay cay mắt buồn ... Nhắn xa đôi cánh chuồn chuồn Hãy như con nước về nguồn cội xưa Đường quê, tôi đón tôi đưa Hoài niệm mãi đợi mà chưa thấy về!. Keo sơn tình nghĩa phu thê Hãy như chim cuốc vỗ về có nhau Chênh vênh trước sóng ba đào Đừng là mù thẳm như sao ngàn trùng. Cuộc đời dâu bể mông lung Thương nhau đừng để chập chùng niềm riêng Sáu mươi năm, mấy muộn phiền? Đôi lần dang dở tình duyên...hóa già. Bóng câu ngã xế bóng tà Tiếng lòng vang vọng... ngân nga nỗi buồn Gió ơi nhắn cánh chuồn chuồn Tôi như cơn chốt xoáy buồn quanh quanh. Nguyên Thạch
Bơ vơ! Cho NTH
Những ngày nhớ em, đi lang thang
Theo dấu chân mây lạc về ngàn
Buốt giá thân mềm trong sương lạnh
Ta với mình ta buồn miên man.
Có những chiều mưa, lòng ngẩn ngơ
Chợt thấy đời mình quá bơ vơ
Bước thầm trên phố hoang vu lạ
Nhớ em...nhớ lắm, tôi thẩn thờ.
Em hỡi, bao giờ mình lại gặp nhau?
Tiếp nối hương nồng...tình hồng anh trao...
Gởi em hương thắm dạt dào...
Tình yêu như áng trăng cao
Xin đời, đừng mãi xa nhau.
Những chuỗi canh dài thức thâu đêm
Ước được bên nhau bờ môi mềm
Đôi hồn thủ thỉ hoà nhịp thở
Như dòng suối nhỏ chảy êm đềm.
Tôi mãi nơi đây dài tháng năm
Em ở bên kia, đời âm thầm
Hai phương cách biệt, đôi hồn héo
Buồn dâng màu mắt hướng xa xăm. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2014 07:24:24 bởi Nguyên Thạch >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: