![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Những vần thơ cho em
Tháng Ba niềm nhớ
Nguyên Thạch
Tháng Tư Xa Mãi - 2
Lâu lắm không về đưa em dạo phố Kể từ ngày đời loang lỗ tháng Tư Hối hả ra đi không kịp nói giã từ Cũng từ đó, áo thiên thư biền biệt. Áo trắng ơi, muôn ngàn luyến tiếc Tình xưa ơi, ngả nghiệt tháng năm Em ở lại quê hương cuộc sống giam cầm Tôi lưu lạc xa xăm hoài nhớ. Dòng đời trôi, tôi lập gia đình cưới vợ Em mỏi mòn...tình ngỡ còn nhau Sóng biển mênh mông mù thẳm sóng gào Mong vùi lấp niềm đau dĩ vãng. Nõi quê nhà héo hon theo năm tháng 40 năm như áng mây trôi Hoa khôi xưa, nay tóc đã bạc rồi Dài đằng đẳng nỗi đơn côi một cõi!. Tình còn đó, nhiều tự tình muốn nói Mà người xưa đã lạc cõi đi về Em nơi đây, vẫn lối cũ đường quê Vang vọng mãi câu thề nãm cũ. Hoa héo tàn nhưng chưa một lần chớm nụ Chiều tiêu sơ hồn rũ mưa sa Tiếng Vạc kêu nơi cuối đỉnh chiều tà Em miên viễn rời xa, xa mãi. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2016 04:58:07 bởi Nguyên Thạch >
Tiếng mưa đêm
Tình đã quyện vào thân xác em Như ngàn tơ liễu thật êm đềm Dịu vợi thiên thai trong mắt biếc Tóc mây hương thoảng tựa mây mềm. Ngày tháng nhớ nhung bước lang thang Tìm dáng em yêu dặm bước ngàn Vườn xưa thương nhớ người xa vắng Tôi cũng u buồn hồn đi hoang. Nhớ lúc tay trong tay, ngõ hồn say ngất ngây Em về bến trời Tây, tôi lạc loài nơi đây Mỏi mòn theo năm tháng
Có biết chăng em, hối ưu tư hao gầy. Quê cũ giờ đây có nhiều đêm Lang thang tôi thả bước đi tìm Dấu kỷ niệm xưa lòng dậy nhớ Bỗng thấy buồn tênh tiếng mưa đêm. Mưa bay mưa bay, mối tình say Em biệt trời Tây, tôi ở đây Tim héo khô dần trong niềm nhớ Như dáng quê hương nét hao gầy. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2017 13:40:22 bởi Nguyên Thạch >
Mưa bên chồng có làm em nhớ?
Canada mùa thu nay buồn lắm Thảm lá vàng đưa tiễn bước chân ai Mùa thu ở đây có người thi sĩ thở vắn than dài Ôm kỷ niệm của tháng ngày cùng ai dệt mộng. Không có em, đời buồn... nhưng tôi vẫn sống Cô đơn tủi hờn...đâu bóng tương lai Mùa thu ơi, em là cả trời yêu kiều diễm trang đài Biền biệt năm tháng, ngày mai còn trở lại? Xuân ngát xanh hương hoa đời con gái Một lần thôi, xuân xa mãi không về Có bao giờ ngõ hồn em buốt dại tái tê? Chiếc lá úa thu về vàng rũ. Có lẽ em buồn lắm khi nhớ về thời xuân cũ Đóa hương nồng đơm nụ thơm bông Mai về sau đông lạnh bên chồng Hồn có lạc về hư không ngày cũ?. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2017 07:19:25 bởi Nguyên Thạch >
Lệ tuôn!
(Cho NTH)
Những chiều mưa không có anh Hỏi ai đưa gót em về? Buồn không trên lối đường quê? Ai hôn trên mái tóc thề?. Những ngày mây đen trĩu giăng Còn ai chia nỗi nhọc nhằn? Ai hôn lên môi mềm ấm? Ai chia cùng nỗi khó khăn?. Lối về, ngập nỗi cô đơn Nỗi niềm chất ngất từng cơn Còn ai trao chút giận hờn? Bước thầm đếm chuỗi cô đơn!. Đêm nay, dưới ánh trăng thanh Ru đời gọi mãi tên anh Tình ơi, cách ngăn sao đành? Đêm buồn... dòng lệ long lanh. Nguyên Thạch
Nghe những tàn phai - Cho người vợ và cũng là người yêu đã sống trong khắc khoải đợi chờ. Bên hồ thu phẳng lặng Từng chiếc lá vàng rơi Ta nghe những tàn phai Phủ nhẹ lên cuộc đời Đâu ngày xưa kiều diễm Đâu năm tháng ngọc ngà Ngày xuân muôn hoa nở Giờ tháng ngày dần xa Ta chôn chân ghềnh đá Mòn mỏi dưới chân cầu Xa người ta buồn bã Mai tình biết về đâu? Ta xây mộng trăm năm Miên man ôm mộng thầm Mà người xa xăm quá Vẫn miệt mài tháng năm Ta đợi người, đợi mãi Trôi đi thời con gái Người ơi có thấu chăng Tình ta đầy ngang trái Ta đếm chuỗi thời gian Đau thương và bẽ bàng Âm thầm đêm gối chiếc Nếm dòng đắng đôi hàng Ta nhìn những tàn phai Phủ lên tháng năm dài Ta thấy đời nghiệt ngả Ai có biết chăng ai?. Nguyên Thạch
Tuy Phong – Đêm biển khóc [/link]
Biển La Gàn, (*) tôi đi mà chợt nóng (**)
Bởi bụi than của nhiệt điện Tuy Phong
Chân bước đi, buồn man mát cả lòng
Bồi hồi lo sợ biển mai đây còn không tôm cá?
Trời Quê Hương mà sao nhìn thấy lạ
Bởi ngoài kia biển cả thuộc người ta
Hồn miên man…đâu Tổ Quốc, đâu sơn hà?
Rồi hoảng sợ…nước nhà còn hay mất?
Biển mênh mông, hôm nay bỗng chật
Ngư dân ra khơi, chất ngất lo âu…
Biển Đông hôm nay, biển đảo thuộc Tầu
Ai ngờ được 30-4-75, cuộc biển dâu thay đổi!
Bờ cát xóm chài, tôi bước đi rất vội
Tiếng khóc ai kia chứa đầy nỗi ê chề
Vợ trông chờ người chồng ra khơi, dạ mòn mỏi tái tê
Ngư dân đã chết bởi biển quê nay thuộc giặc.
Gành La Gàn, mắt hướng về phương Bắc
Lòng nghẹn đau bởi gọng thắt lưỡi bò
Tôi căm thù bởi phải sống trong một chế độ xin cho
Ôi Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do đâu còn nữa!
Biển mẹ nay không còn ôm ấp miền đất hứa
Nghe miên man, buồn chan chứa ngập lòng
Trăng mờ ảo, Tuy Phong ơi Tuy Phong
Sóng than thở, muôn tiếng lòng căm hận.
Nguyên Thạch
Ghi chú: (*) La Gàn là một tên gọi khác của xã Bình Thạnh, huyện Tuy Phong, tỉnh Bình Thuận. Đây là một làng chài nhỏ cách thị trấn Liên Hương chừng 7–8 km tính theo đường chim bay về phía Nam của huyện Tuy Phong. [link=https://vi.wikipedia.org/wiki/La_G%C3%A0n]https://vi.wikipedia.org/wiki/La_G%C3%A0n (**) Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông – Nguyên Sa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2017 17:56:36 bởi Nguyên Thạch >
Trăng Quê Hương
Đêm nay đứng giữa quê hương Hỏi vầng trăng tỏa Có thương? Có buồn? Nước trôi xa chẳng về nguồn! Hỏi con nước đục Có buồn cùng trăng? Cô đơn Tôi nhắn cung Hằng Chị ơi thôi tỏa vầng trăng tang sầu. Tương lai? Đất mẹ về đâu? Về đâu cũng chỉ một mầu tang thương. Hồ dẫn lối? Đảng chỉ đường Xã Hội Chủ Nghĩa? Đói phường nghèo thôn Sinh chi một bọn du côn? Tạo chi những lũ ác ôn hại nhà Đất nước? Chúng chẳng thiết tha! Mặc cho dân khổ Kêu ca thấu trời. Vầng trăng ơi Vầng trăng ơi Trên cao có hiểu vạn lời than van? Ăn bánh vẽ Đến thiên đàng! Việt Nam? Như dải trắng khăn tang buồn. Nguyên Thạch
Thu
Tháng Tám đời đau, hóa người thua chó!
Tháng Tám vàng thu, máu đỏ thành sông
Tháng Tám bây giờ đạn vẫn lên nòng
Sẵn sàng bắn gục những ai mong Dân Chủ.
Mùa thu ơi, bao giờ hoa đơm nụ
Đón thuyền về bến cũ Tự Do
Tháng Tám năm xưa, lỡ bước một chuyến đò!
Theo con nước lạc nguồn mà hẹn hò chờ đợi mãi.
* Ôi mùa thu tháng Tám! Mùa thu xưa, những ngày lặng lẻ Đoàn quân đi trong mưa nhưng những quả tim của những kẻ yêu nước vẫn ấm nghĩa sơn hà Họ vẫn bước đi trong hoang vu mài ai đó đã không thấy phố, không thấy nhà Chỉ có mưa sa trên màu cờ đỏ (*) Mùa thu ấy, ôi thê lương ảm đạm. Bây giờ là tháng Tám Quê hương đang bị đọa đày bởi đám quân xưa Toàn dân oán than, rên siết mấy cho vừa Trước vận nước đong đưa vòng nô lệ. Tháng Tám nghiệt ngả, bao oan khiên, bao chuyện kể Kể từ khi bọn đồ tể hoành hành Đâu đất nước? Đâu biển đảo? Đâu sông núi ngàn xanh? Mùa thu hỡi, ngọn ngành nay đã tỏ. Tháng Tám đời đau, hóa người thua chó! Tháng Tám vàng thu, máu đỏ thành sông Tháng Tám bây giờ đạn vẫn lên nòng Sẵn sàng bắn gục những ai mong Dân Chủ. Mùa thu ơi, bao giờ hoa đơm nụ Đón thuyền về bến cũ Tự Do Tháng Tám năm xưa, lỡ bước một chuyến đò! Theo con nước lạc nguồn mà hẹn hò chờ đợi mãi. Mùa thu tang thương vẫn còn đây, mẹ gọi đàn con mau lên đường quan tái Gìn giữ non sông, biển ải, biên cương Bảo vệ giống nòi, bám giữ lấy quê hương Diệt tan lũ phản bội là con đường quyết tiến. *
Tháng Tám đời đau! Em về tháng Tám mùa thu Như mây bàng bạc viễn du nỗi buồn Nước trôi xa, nước lạc nguồn Bao năm chờ đợi màn buông ráng chiều Mênh mông một dải đìu hiu Xót xa con nước tiêu điều xót xa Mùa thu vàng võ sơn hà Thu ơi lá rũ quê nhà phân ly Thu sang, tôi biệt kinh kỳ Em ơi chốn ấy có gì vui không? Nơi ấy còn ánh nắng hồng? Thành đô còn vạt áo bồng nữ sinh? Quê hương còn có thanh bình? Hay là khắp nẻo khóc tình nước non Người ở, mắt ngóng mỏi mòn Người đi, còn vẹn sắc son một lòng? Bây giờ tám hướng mênh mông Vàng thu phủ kín cả dòng đời đau… Thương ai tình vẫn dạt dào Mỗi mùa tháng Tám niềm đau dậy lòng Thân trai phận với núi sông Mà đời cứ mãi bềnh bồng bấp bênh. Biển Đông sóng dội vang rền Âm vang mẹ gọi đáp đền non sông Gái trai già trẻ một lòng Mau dựng ngày hội Diên Hồng cờ bay. *
Về đâu thu hỡi? Mùa tháng Chín, ôi nỗi buồn da diết Trùm phủ không gian dải nước Việt thương đau Hà Nội vào thu lá úa một màu Sài Gòn vương vấn trong niềm đau mất nước! Thương dân tôi, cả hai miền xuôi ngược Đời lầm than…vẫn nối bước lầm than Kéo lê thân như những chiếc lá vàng Xa xa vọng lời giục vang mẹ gọi. Hà Nội ơi, đâu lối về một cõi? Sài Gòn ơi, đâu tiếng nói dân tôi Tất cả lặng im cúi mặt nhận kiếp nô bồi Hay vực dậy thoát phận tôi cho giặc? Hỡi toàn dân hai miền Nam Bắc Có biết chăng giặc thắt “gọng lưỡi bò” Sao mải mê van lạy xin cho? Sao lại cứ lần mò trong tăm tối? Trăng Hồ Gươm, ánh tàn khuất vội Để đêm đen bóng tối ngập tràn Nắng Sài Gòn đâu nắng ấm chứa chan? Để lữ khách bước đôi hàng nghiêng ngã. Mùa thu nay vẫn thu vàng rụng lá Ai oán thu xưa, vẫn lã chã giọt thu rơi Tôi vẫn đi, vẫn chứng kiến cuộc đời Như khóm lá thu vời ảo vọng. Mùa thu sau, tôi ra đi hay còn sống? Thôi lê chi mãi cuộc sống u buồn Tháng Tám xa xưa thu phủ màng buông Từ thu ấy dài nỗi buồn ảm đạm. Bài thơ mùa thu dài u hoài tháng Tám. Nguyên Thạch
Đất nước mình, ôi buồn biết mấy!
Đất nước mình ở đâu sao anh tìm không thấy! Dải đất chữ S hình cong, ai lấy mất rồi! Dân của nước mình bỗng chốc biến thành mọi, thành tôi Dưới bàn tay của bọn nô bồi sắt máu Đất nước mình có miền Tây đầy lúa gạo Mà sao dân mình phải ăn cháo hả anh? Đất nước mình đất tốt biển xanh Sao dân lại ăn canh với muối? Đất nước mình đã hơn 4.000 năm tuổi Sao vẫn ngây ngô như tuổi còn thơ? 4.000 năm mà sao vẫn mãi dại khờ? Nuôi ảo vọng một giấc mơ theo giặc? Dân tôi ơi, đã quên rồi sao 1.000 nô Bắc? Có biết chăng hôm nay giặc đã thắt “gọng lưỡi bò” Tại sao dân ta cứ lê mãi cuộc sống xin cho Tại sao phải lần mò trong tăm tối? Lời cho em, tôi xin ghi vội “Mật Nghị Thành Đô” đường đen tối lầm than Bọn đảng ngu ngơ đã bị xỏ mũi bởi 4 Tốt cùng 16 chữ vàng Và thần phục ngoại bang Tàu cộng. Đất nước không còn thì còn đâu đường sống? Hãy vùng lên quyết tâm cùng chống ngoại bang Đảng cộng sản đã quì lạy giặc, đã đầu hàng Chúng ta không thể đứng nhìn bọn hung tàn chiếm lấy Hãy noi gương tiền nhân, toàn dân đứng dậy Dẫu hy sinh cũng phải giữ lấy non sông Hãy chung tay lập lại hội Diên Hồng Con dân Việt phải bảo vệ núi sông bền vững. Người Việt Nam hãy ngẩng mặt lên tự hào dáng đứng. Nguyên Thạch
Tình thu ngõ muộn
Hôm nay gió thu sang Buồn trông khóm lá vàng Chợt nghe mùa thu đến Theo gió nhẹ mang mang Cô láng giềng mắt biếc Đứng trông vời thu nguyệt Ta vô tình qua ngõ Ưu tư…em nào biết Bao năm rồi mùa thu Ta gởi tình viễn du Theo mây thu bàng bạc Héo tàn theo cuối thu Cây Maple trước ngõ Tàng lá nay trổ đỏ Cây đã thành cổ thụ Hay cây cũng buồn rũ? Đã qua bao mùa thu Nay hồn thôi viễn du Tình trao cô hàng xóm Sẽ ngõ lời cuối thu Cô em đi lấy chồng Còn đâu mái tóc bồng Mắt vời trông thu nguyệt Ta lạc vào hư không!. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2017 13:00:59 bởi Nguyên Thạch >
Thu lại về đó em Bâng khuâng nhìn mây giăng tím Cả vùng trời tím nhớ thương Em nơi mù xa bên ấy Tôi thầm gọi tiếng Quê Hương Từ khi mang thân viễn khách Xa nhà lòng mãi vấn vương Nơi đây thu sang vàng lá Vàng thu vàng cả cuộc đời Mùa thu ở đây buốn lắm Điệu vời mây thắm giăng ngang Mùa thu nơi đây xa vắng Đâu tà áo trắng quê hương? Nhớ xưa, em tà áo tím Cung đàn chùng phím tơ vương Bây chừ nơi phương trời ấy Em còn lưu luyến… nhớ thương?. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2017 14:42:46 bởi Nguyên Thạch >
Tiếng yêu...không lời
Ta xanh lơ dòng chảy Em còm cõi chân cầu Lũ cuồng cuộn dòng xoáy Dải mềm trôi về đâu? Em chôn chân ghềnh đá Mòn mỏi mộng trăm năm Ta miệt mài viễn xứ Mang nhớ thương âm thầm. Tháng ngày rong rêu phủ Nghe nuối tiếc thời gian Dòng trôi, trôi xa mãi Áng mây bạt lối ngàn. Ta lạc bước trùng khơi Thân hóa khối sương rơi Về thăm em lần nữa Phủ hạt tưới thân đời. Mai về thăm lần nữa Ru em tiếng ru hời Mai về thăm lần nữa Ngàn tiếng yêu không lời... Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2017 19:03:10 bởi Nguyên Thạch >
Mùa thu cho em
Ta thức dậy bên đồi thu buổi sáng Mây tím giăng phủ rừng lá trở vàng Tiếng dương cầm du dương nghe tha thiết Dạo khúc thu vài điệu khúc gởi nàng. Ở nơi đây mùa thu trời êm ả Vài chú nai ngơ ngác dạo loanh quanh Thu hoài cảm bài thơ thu chưa dứt Mà ngoài kia nắng vội tắt thật nhanh. Khóm lá vàng dầy thêm êm chân bước Dạo đường thu mà lạc cả lối về Ta mơ ước cùng dáng huyền tha thướt Quyện bên nhau dìu nhịp bước vào thu Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2017 10:22:39 bởi Nguyên Thạch >
Tương tư vạt áo dài - Cho bài hát Cánh Phượng Xưa - Phượng Trần Lâu lắm tôi về ghé trường xa Ngắm hàng phượng vĩ hè nở hoa Một thoáng ưu tư lòng thổn thức Hình dáng người xưa chưa nhạt nhòa Tan tác theo từng cánh phượng rơi Em ở nơi đâu trong cuộc đời? Hỡi cố nhân ơi người có biết? Hồn tôi như xác phượng tã tơi Trường cũ người xưa ở nơi đâu? Tình dâng cao ngất mối tình đầu Liêu xiêu dáng ngã chiều nắng tắt Nhói cả con tim…người ở đâu? Dưới gốc phượng già nhớ dáng ai Vạt trắng sân trường khó nhạt phai Bao năm ấp ủ hoài niệm cũ Dài nỗi tương tư vạt áo dài Nguyên Thạch ------------------ https://www.youtube.com/watch?v=21rCzr17Jsw
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2017 14:15:37 bởi Nguyên Thạch >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: