Những vần thơ cho em
Mưa Tháng Mười
https://scontent.fyyc3-1....v6HBjg&oe=652E1F20 Nguyên Thạch Tháng Mười dõi mắt song thưa Sao người năm ấy che mưa… chưa về? Người ơi, lối cũ đường quê Tôi nguyền giữ mãi câu thề năm xưa. Năm xưa, tay ủ trong mưa Dưới hàng dừa rợp, anh đưa tôi về Biển nghe hai đứa chung thề Ngày xong sự nghiệp, ta về cưới nhau. Tháng Mười gió lộng mưa gào Tôi chờ nắng ấm, người sao chưa về? Trong tôi khắc khoải câu thề Mong ngày duyên sắc phu thê vẹn lời. Tháng Mười còn mãi mưa rơi Mưa ru mộng thắm, ươm lời thề xưa Giá xưa không có trời mưa Thì đâu chung bước anh đưa tôi về. Giá mà không có lời thề Phong lan cài mái tóc thề sang sông. Nguyên Thạch
Courtesy internet image
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2023 03:59:45 bởi Ct.Ly >
Ly Bôi Tửu https://scontent.fyyc3-1....RFYa4A&oe=65539DD3 Nguyên Thạch Tỳ bà gieo rắc khúc ly bôi Dạ nguyệt thâu canh tửu mềm môi Sa trường dũng sĩ xung chiến lộ Quan san huyết tử kỷ nhân hồi!. Quốc phá gia tang thời bĩ vận Giao bôi cạn chén duyên sánh đôi Nữ sắc kiệt nhân tân hôn ngộ Sa trường ngựa hí giục quân hồi. Nguyên Thạch --------------- Courtesy internet image R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2023 04:04:25 bởi Ct.Ly >
ĐÔI NGẢ CUỘC ĐỜI
https://scontent.fyyc3-1....HCBx7g&oe=653F918A Nguyên Thạch - Tặng NTH Mấy ai mong đợi cảnh thương đau? Mấy ai ngờ đến sóng ba đào? Bên chồng em có còn hoài nhớ? Ân ái mặn nồng lúc bên nhau? Sông Lũy cạn nguồn khô dòng chảy Phan Thiết Ca-Li sóng đôi bờ Bên nay ôm ấp hình bóng cũ Trùng khơi khuất tịch bóng tà dương. Trời tây đông phủ màu tuyết trắng Tô điểm người xưa áo học trò Em giờ duyên sánh cùng người mới Tôi làm tên ngốc, gã đưa đò! Mai có dịp về thăm Phan Thiết Ghé quán Đồi Dương uống nước dừa Tưởng chừng như uống dòng nước mắt Của người năm cũ đã chia tay. Nguyên Thạch R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2023 21:34:26 bởi Thanh Vân >
Con Tình Yêu Sang Sông!
Thơ: Nguyên Thạch Rừng phong vi vút tiếng thu phong Tan tác hồn ai, tím cả lòng Vàng rơi làm thảm thầm đưa tiễn Cuối thu, người ấy bước theo chồng. Tình như gió thoảng, mây lang thang Cô lẻ bước thu, lạc chốn ngàn Ngân nga hoài niệm... mùa thu cũ Nay đôi cánh vạc lạc xa đàn! Nghêu ngao rừng vắng, dệt vần thơ Còn chi đâu nữa để mà mơ! Người về bên ấy xa xăm quá Bỏ mặc tình trôi hút thu mờ. Sợ lắm người ơi, tiết vào đông Còn đâu hạ ấm, nắng xuân nồng Còn đâu dáng rũ hương yêu cũ Đâu màu mắt biếc, tóc thu bồng. Mãi miết nơi đây đếm thời gian Con tình yêu cũ đã sang ngang! Thu ơi thôi đến làm chi nữa Còn có ai đâu dệt mộng vàng. Nguyên Thạch -------------- Courtesy internet image R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2024 04:44:52 bởi Ct.Ly >
Cành trúc gió lay Che nghiêng ngại nón thổi bay
Em qua khóm trúc gió lay lá vàng
Gót thon bước chuyến phà ngang
Ngẩn ngơ thu tím lá vàng hồn thơ.
Bến xưa thuyền vẫn neo chờ
Đón ai về kịp bến bờ sông tương
Ơi người con gái tôi thương
Đóa quê đồng nội thoáng hương giao mùa.
Hiu hiu ngọn gió cợt đùa
Măng tay mấy sợi hương lùa tóc mây
Phải chi gió cuốn tóc bay
Tôi nhặt sợi thắt ngay tim nồng.
Bé ơi, chớ vội lấy chồng
Để tôi mãi dệt tơ lòng thành thơ
Bé ơi, cứ vẫn hững hờ
Coi như giả bộ chẳng chờ đợi ai.
Tết lên rừng chặt nhánh mai
Ươm cho chóng nở hoa cài tóc em.
Nguyên Thạch Ảnh trên mạng
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2023 02:01:29 bởi Thanh Vân >
Say thật ư?
Đêm nay bầu rượu ta chưa cạn Chưa vơi tâm sự vẫn muốn say Men yêu ngày trước chính tay em chuốc Chỉ thoảng hương thôi, đã ngà ngà. Giờ giận lắm rồi, lên đồi ta chém đá Chém cho tan nát những mong chờ. Em bảo ta mơ? Ừ ta mơ Em nói ta khờ? Thì ta khờ Nào có sá gì khôn với dại Nào thực nào hư, đời mà ...Chỉ là một giấc mơ. Sáng nay đói bụng ta nấu thơ Nuốt hết một bài chưa hết xỉn Ngoài kia vàng trĩu ánh trăng chờ. Em yêu ta lắm nên nằm khóc Mặc kệ em đi, cứ lừng khừng Ai biểu lấy chi đồ lãng tử Lắm lúc đi xa chẳng cần về. Lạc ra phố thị, quần rách đít Bởi đời cần những lỗ thông hơi Ta thấy những thằng mang áo vét Đầy ắp tính toan những lỗ lời... Có khi lạc bước ra bờ biển Đùa cát thùy dương, uống nước dừa Nước mắt quê hương say bí tỉ Đêm nằm ru giấc có trăng mơ. Ồ chị Hằng ơi, em Hằng ơi Đêm thanh cô độc, sao không xuống chơi? Một nụ hôn nồng, ngàn nụ hôn nồng, hôn chết bỏ Ta ôm trăng siết , tỏ vạn lời. Trăng có bầu chưa, bụng bầu chưa? Năm sau nhớ xuống chơi thêm nhé Mai mốt lên trên đẻ một bầy. Khà khà khà...Ta thích có thật nhiều trăng Người bảo, đông con lấy gì ăn Con cái cả bầy nuôi sao nổi? Rằng ta nuôi chúng chỉ bằng thơ. Trăng mẹ, trăng con, trăng mập, trăng gầy Lúc mọc đông, lúc chiếu tây Trăng tròn, trăng méo, trăng cả bầy Soi sáng thi nhân ngàn lối mộng... Chết mẹ, thật ư , ta đã say! Nguyên Thạch Courtesy internet image
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2023 12:19:27 bởi Nguyên Thạch >
Thương dòng kỷ niệm
Bóng trăng chênh chếch xuyên màn lá Dưới mộ huyệt sâu đất bạc màu Tôi ghé thăm anh ôn kỷ niệm Đôi dòng tâm sự suốt canh thâu. Lúc tiễn nhau đi tôi trẻ lắm Ngã bóng thời gian tuổi cũng già Xưa dắt nhau tìm chim sáo nhỏ Lính trận về thăm những món quà. Bóng xế dần trôi theo kỷ niệm Nghiêng ngã quê hương rũ bóng dừa Cạn ly tôi uống dòng nước mắt Thuyền vẫn bạt ngàn bão đong đưa. Anh yên nghỉ nhé lòng đất mẹ Phò hộ cho tôi cuộc hành trình Góp sức chí hùng trai thời loạn Không thẹn với anh chữ nhục vinh. Dưới gốc cội già bên nấm mộ Ru hời kỷ niệm gởi mây xanh Dáng ai ẩn hiện hồn dũng sĩ Ngàn thu yên nghỉ giấc mộng lành. Nguyên Thạch
Courtesy internet image
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2024 03:41:12 bởi Ct.Ly >
https://trinhnu.net/nhac/125204 Nguyên Thạch
Vòng tay đã khép
Em vẫn cùng tôi bên cuộc đời
Mỗi mùa lá úa
Thu lệ rơi
Còn bao mùa nữa vàng thu đến
Điệu hát ru em tôi ru đời.
Lòng tôi... khép kín một vòng tay
Đời tôi, khuất dấu ở chốn này
Tim tôi... gởi trọn người năm cũ
Tình tôi, miên viễn mãi chân mây.
Còn lại chi đâu để cho nhau?
Tơ vương mắt biếc giọt mặn trào!
Dẫu biết ơ hờ...đôi hồn vỡ
Thà chỉ riêng tôi một nỗi đau.
Mưa bay
Mưa bay
Giọt thu cay
Tình say
Tình say
Mây ngàn bay
Thà là sỏi đá, viên đá cuội
Trơ với nhân gian ở chốn này.
Đừng trách hờn nhau…thêm đắng cay
Còn lại lời thơ ru tháng ngày
Mai về cõi vắng cài đóa tím
Cõi này?
Đã khép một vòng tay.
Nguyên Thạch
Nhạc: Như Ngọc Hoa
lamongthuong
https://trinhnu.net/nhac/125204
Nguyên Thạch
Vòng tay đã khép
Em vẫn cùng tôi bên cuộc đời
Mỗi mùa lá úa
Thu lệ rơi
Còn bao mùa nữa vàng thu đến
Điệu hát ru em tôi ru đời.
Lòng tôi... khép kín một vòng tay
Đời tôi, khuất dấu ở chốn này
Tim tôi... gởi trọn người năm cũ
Tình tôi, miên viễn mãi chân mây.
Còn lại chi đâu để cho nhau?
Tơ vương mắt biếc giọt mặn trào!
Dẫu biết ơ hờ...đôi hồn vỡ
Thà chỉ riêng tôi một nỗi đau.
Mưa bay
Mưa bay
Giọt thu cay
Tình say
Tình say
Mây ngàn bay
Thà là sỏi đá, viên đá cuội
Trơ với nhân gian ở chốn này.
Đừng trách hờn nhau…thêm đắng cay
Còn lại lời thơ ru tháng ngày
Mai về cõi vắng cài đóa tím
Cõi này?
Đã khép một vòng tay.
Nguyên Thạch
Nhạc: Như Ngọc Hoa
Cảm ơn Thi hữu lamongthuong đã chia sẻ bài thơ này. Chúc Mừng Chúa Giáng Sinh và Năm Mới hạnh phúc. Nguyên Thạch
Hạnh Phúc và Niềm Nhớ
Nguyên Thạch -Tặng NTH Cuộc trần ngắn ngủi người ơi Thoáng hiện thoáng mất, một đời qua mau! Anh cho em chuỗi ngọt ngào Ngày mai ly biệt, nhớ nhau ngàn đời. Nhớ anh, nỗi nhớ không vơi Nhớ ngày ta bước chung đời bên nhau Ấm êm chia sẻ ngọt ngào Bây giờ xa cách, niềm đau khôn cùng. Đâu còn ngày tháng hòa chung Em giờ cô lẻ bão bùng niềm tây Cơm chiều em dọn lên đây Anh nơi xa vắng, áng mây trên ngàn. Tuổi xuân em khóc dở dang Thương cho cánh én lìa đàn cô đơn Bóng anh ẩn hiện chập chờn Hôn lên dòng lệ tủi hờn đơn côi. Đường trần đếm bước lẻ loi Tháng ngày thầm đếm u hoài niềm đau... Em giờ tiều tụy hư hao Ôm hư không tưởng còn nhau trong đời. Nguyên Thạch Ảnh minh họa
Hoang Vu! Từ tiễn em sang sông là tan nát cả lòng ôi những chiều mong đợi dài chuỗi mỏi mòn trông! Rồi những mùa băng giá nhớ người nơi xứ lạ bồi hồi, tim hụt hẩng em giờ của người ta! Phận đò nơi bến đợi hỏi em có gì vui? chỉ nỗi niềm nuối tiếc dài theo chuỗi ngậm ngùi. Đời là dải hoang vu mai ngày ta viễn du hư hao gọi tên em mang vào cõi thiên thu. Nguyên Thạch Ảnh minh họa
Đông Viễn Xứ
Tôi ở bên trời xa xăm quá Man mát đông về dải tuyết rơi Vời vợi không gian màu trắng phủ Nhớ vạt trắng xưa áo học trò. Rảo bước đường mây vùng hoang dã Mênh mông rờn rợn khí núi rừng Chim di rời Bắc tìm nắng ấm Tôi mãi nơi đây bước nghìn trùng. Mùa đông phương Bắc, mùa buồn tẻ Vắng cả tiếng chim dạo khúc hè Nhớ quá áo ai vờn trong gió Bóng đổ bên đường rợp bóng me. Em ở bên trời gửi cho tôi Dải nắng nhớ thương sưởi cuộc đời Ấp ủ hồn hoang nơi viễn xứ Đại dương ngăn cách...luống ngậm ngùi. Mai nếu có về tôi sẽ giữ Chất đầy hương nắng trĩu hành trang Ủ đông bằng dải miền nắng tỏa Cho kẻ tha phương ấm bước ngàn. Ở đây thu giá, tôi buồn lắm Mây thấp mờ sương phủ núi rừng Gợi chuỗi nhớ nhung về bên ấy Có thu mắt biếc khóc lá rơi. Bao giờ trở lại hương đất cũ Ấp ủ gió thơm tắm nắng hè Bao giờ con nước thôi cơn lũ? Bài thơ thương nhớ đọc em nghe. Hẹn em quê mẹ thanh bình đến Gói trọn nhớ thương lúc trở về Bao giờ chốn cũ không còn giặc Là lúc đôi ta vẹn tình quê. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2024 10:36:34 bởi Nguyên Thạch >
Nghìn Trùng Xa Cách
Phi cơ đáp xuống một chiều Khung mây bàng bạc tiêu điều nhớ nhung Tình yêu nay lẻ bước chung Xác về đất lạnh chập chùng niềm tây. Thân anh giờ trở lại đây Đất mẹ cơ cực...vẫn đầy oan khiên! Anh đi miên viễn bình yên Bỏ em cơm áo gạo tiền tự lo. Ngày xưa hai đứa hẹn hò... Quê hương Dân Chủ chung đò se duyên Thời gian chồng chất muộn phiền Bủa vây cuộc sống oan khiên ngập tràn. Bao năm dân vẫn lầm than Giấc mơ "cách mạng"...lụi tàn dần trôi Hồn anh nay đã xa rồi Bỏ em ở lại đơn côi lạng lùng. Mỗi thu đơn tẻ mông lung Ôm mồ để tưởng vẫn cùng bước đi. Trăm năm, một thoáng phân kỳ Người đi, kẻ ở từ ly ngàn trùng. Nguyên Thạch
GỬI AI NƯỚC MẮT QUÊ HƯƠNG
- Nỗi lòng xin gởi các anh lính Việt Nam trước thảm họa giặc xâm lăng phương Bắc, gây nên cảnh nước mất, nhà tan. Là người lính nay phải gánh vác núi sông.
Dòng Mường Giang mạch ngầm Hàm Thuận Bắc bùn đỏ ngầu mạch vỡ tận Đắc Nông cánh đồng úa Đồng Nai, cờ nghẹn trổ cùng chè xanh Bảo Lộc, khóc canh dài. Anh lính trận Hải Quân canh biển đảo chiều Sơn Ca ẩn hiện bóng quân thù dưới lòng biển ma trơi tiềm thủy đỉnh tọa độ Tây Nguyên, nguyên tử hiện nguyên hình. Đêm biển Đông mây đen che trăng trĩu niềm bâng quơ... trận chiến hay hòa bình? dăm chiến hữu canh khuya bầu túy ngọa nhỡ mai đây chinh chiến chẳng trở về. Anh vẫn biết mình chỉ là tôi tớ quân ủy kia, tên Thái thú ngụy hình nhắm thẳng nó, cắc cù AK nổ cứ vờ như viên đạn chỉ vô tình. Mường Giang rũ, dòng trôi con nước đục Trăng lầu hoang, vuốt nhẹ lệ hàng dừa dừa đất mẹ hôm nay không còn ngọt bởi mạch ngầm đầy nước mắt quê hương! Gót giầy đỏ giẫm tan sân đại học giẫm nát lòng những em gái hậu phương phận nhi nữ nhưng nức tâm vì Tổ Quốc nên hôm nay cũng xông kích, cũng lên đường. Tết sắp đến, tiền đâu mua quà biếu? cánh đồng xanh nay nếp nghẹn đơm bông không bánh chưng, câu đối đỏ, dưa hồng! đành gởi lính theo gió đồng heo hút… Nhắn đồng đội, giục nhau tay bấm nút hỏa tiển tầm xa nhắm thẳng đến quân thù thà đổ máu, Biển Đông tanh mùi máu vẫn còn hơn ôm hận cả thiên thu. Nguyên Thạch
THU SANG NGANG https://encrypted-tbn2.gs...iSmv55G27QXorKeoWlCc77 Tôi dìu em vào thu rảo bước trong sương mù có gió hôn nhè nhẹ xào xạc tiếng lá thu Tôi em vào thu mộng hai vòng tay dang rộng chia nhau làn hơi thở đôi nhịp tim tình động ngả nghiêng đồi cỏ mướt hồ lặng lờ con nước lung linh áng trăng thu như dáng ai tha thướt Có cặp nai ngẩn ngơ nhìn vào cuộc tình thơ miên man ngàn tha thiết chìm vào áng trăng mơ Thu nay em sang ngang bỏ cuộc tình dở dang tôi tìm về chốn cũ nai xưa cũng lạc đàn! Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2024 09:11:18 bởi Nguyên Thạch >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: