THƠ CỦA Jean Tardieu
meocon_thongminh93 07.09.2006 20:13:03 (permalink)
Những hiểm nguy của ký ức


Họ thường tụ họp nhau, để chiến đấu
chống lại những kỷ niệm rất dai dẳng.
Mỗi người ngự trong một chiếc ghế bành
và ai nấy bắt đầu kể chuyện.

Những tai nạn xuất hiện trước tiên
đến tình yêu, rồi đến những luyến tiếc bẩn thỉu
sau cùng là những kỳ vọng khó dập tắt được.
Tất cả những hình ảnh ấy được tô vẽ
trên vách tường, giữa đám hoa giấy.

Họ nghĩ là như thế có thể tập quen
với những nọc độc do ký ức họ chuyển đến.
– Tuy nhiên tôi, sau cánh cửa,
tôi thấy HIỆN TẠI bỏ trốn với những bí ẩn của nó.

(Trong Accents)

NGUỒN :TIENVE.ORG/
#1
    meocon_thongminh93 07.09.2006 20:14:00 (permalink)
    An toàn

    Những tiếng kêu răng rắc của bàn tủ không thể
    đủ làm ông bận tâm suốt thời gian
    (bởi lẽ từ lâu ông vẫn chờ đợi
    cái không bao giờ có thể xuất hiện)
    ông ngồi bên cạnh cửa sổ
    như một con người muốn trầm tư
    và, không đối tượng, ông bắt đầu đếm.

    Nhưng khi đi vào con số một triệu
    tám trăm sáu mươi bốn ngàn,
    ông dừng lại và, thở dài một hơi sâu,
    ông nhìn ngắm những mái nhà trong thành phố.

    (Trong Accents)

    #2
      meocon_thongminh93 07.09.2006 20:14:11 (permalink)
      Trách nhiệm


      Gửi Guillevic

      Và trong lúc ấy mặt trời làm gì?
      – Nó tiêu hết những của cải ta đã đem cho nó.

      Thế biển làm gì? – Ngu ngốc, cứng đầu,
      nó cứ mở rồi đóng những cánh cửa không cho ai cả.

      Thế cây cối? – Chúng không còn đủ lá cho
      những con chim không hót được đang chờ ngày tới.

      Thế còn sông? Thế còn núi? Thế còn những thành phố?
      – Tôi không biết nữa, tôi không biết nữa, tôi không biết nữa.

      (Trong Jours pétrifiés)

      #3
        meocon_thongminh93 07.09.2006 20:14:28 (permalink)
        Một người đàn bà một con chim


        Con chim to tướng bay trên cánh đồng
        giữ cùng nhịp với thung lũng và núi đồi,
        chúng ta nhìn thấy chim bay rất lâu
        trên bầu trời vô tận
        trời không phải ngày cũng chẳng phải đêm.
        Một con cò? Một con đại bàng? Đồng loạt
        đường bay im lặng của cú nâu
        và cánh bay sải huy hoàng
        của vị thần đã biến thành chim...

        Đôi mắt ta ngoảnh đi một lúc
        bỗng thấy điều huyền diệu đáp xuống:
        đấy là con gái của bình minh và của đam mê
        thiên thần sa xuống cánh đồng chúng ta với một thân hình
        phụ nữ hơn chính tình yêu và dài tha thướt đôi chân chạm mặt đất bởi
        gió trong cánh bay
        còn giữ nàng lơ lửng. Rốt cuộc bộ lông vũ trắng mượt mà khép lại trên
        người đàn bà pha lê. Nàng như không trông thấy chúng ta
        cũng chẳng thấy lạ khi mặt hồ
        trước bước chân mình đã trải... dài
        nàng nhào xuống miệng mỉm cười với chính mình
        sung sướng được nhớ lại
        những ngày trước
        và thời khắc bấy giờ không giới hạn... Trong mặt nước thủy tinh nàng
        đan dệt
        những dấu hiệu của một ngôn ngữ lạ lùng
        rồi đôi cánh vung vẩy, những hạt trai viền quanh,
        sáng ngời trở lại và lạnh băng,
        đôi chân nàng nện lên đất... Như ta vẫn còn nhìn thấy nàng đây
        đầu hơi nghiêng về phía trước
        và toàn thân gần như đã tách rời,
        đúng như chúng ta đã nhìn thấy nàng bay lên và biến mất trên nền trời
        xanh.

        Chính từ lúc ấy ta biết được
        bằng ý nguyện tinh tế nào và những động tác bí ẩn nào
        chúng ta có thể bay khi chung quanh đều yên ngủ.

        (Trong Histoires obscures)

        #4
          meocon_thongminh93 07.09.2006 20:16:41 (permalink)
          Ngã tư đường những cơn ác mộng


          Những con người bị giấc mộng mình săn đuổi,
          giữa giấc ngủ giữa lo sợ cùng tụ lại
          trên một khoảng đất trống mở ra làn nước
          cống, đen hơn cả đêm đen.
          “Tôi, - một người nói, - tôi chạy và con chó cắn tôi
          thế nhưng bà láng giềng đã hấp hối rồi
          một con ngựa đưa tôi đi hạnh phúc đang chờ tôi...”

          Một người khác rên xiết: “Tôi ra khỏi thân thể tôi,
          tôi thay nhà thay mặt
          tôi chẳng biết tôi là ai,
          thế tuy nhiên tôi có chiếc nhẫn đeo tay này
          khi nhìn thấy nó tôi khóc mà chẳng hiểu”.

          Và mọi người gần như trần truồng cười hụt cả hơi
          họp ở đàng xa kia thành một nhóm run lập cập
          vì đã khám phá ra một kho tàng
          trên mặt những đá lát không gì chói sáng
          ngoài một mảnh chai
          màu lục bảo và ngọc lam trong máu của suối dòng.

          Và như thế hết người này đến người khác ra đi
          xô đẩy bởi hơi thở của giấc mơ
          cuốn trôi hết mọi người.

          (Trong Histoires obscures)


          #5
            meocon_thongminh93 07.09.2006 20:16:50 (permalink)
            Thiên nhiên


            Đó là một con chim đang đến gần vừa bay vừa khóc
            Là một áng mây đang vừa nói vừa mơ
            một tảng đá lăn để giết thì giờ
            một cây sậy ngắm mình trong mặt gương hồ
            cây rừng
            sừng sững như những người và người.
            Tất cả họp thành một đám đông đợi chờ
            – nhưng con người, – vắng bóng, vắng bóng, vắng bóng...

            (Trong Histoires obscures)


            #6
              meocon_thongminh93 07.09.2006 20:17:03 (permalink)
              Địa ngục tại gia


              Trong bí ẩn của một hành lang u tối
              tận cuối một tấm gương mơ hồ
              một người bắt gặp hình bóng của mình.

              Muốn thấy mình sao anh thấy mình đúng thế,
              hãnh diện vui sướng đắc thắng
              và nhất là trẻ, a y như một vị thần!

              Nhưng hình bóng kia xoá mờ và biến mất
              trong tiếng động của những cái ống rì rầm
              và đột nhiên anh thấy mình không còn trái tim:

              trong gương (tấm gương hơi rung
              mỗi khi xe hơi chạy qua)
              hiện ra một cư dân mới
              từ từ tách ra từ từ tách ra,
              một loại cho có cái lưng tròn
              hướng lên vuông trời trong sân nhà
              sủa cái chết và ném một cái nhìn đẫm lệ

              (Trong Histoires obscures)


              #7
                meocon_thongminh93 07.09.2006 20:17:15 (permalink)
                Ký ức chết


                Bên cạnh những tường ngăn mạ vàng ở các văn phòng
                nơi có những hành lang trôi tuốt trong những mặt kính
                vô tận
                mỗi cánh cửa, mỗi cột trụ
                đều che giấu một kẻ giết người đang buồn chán và
                ngáp dài:
                giờ khắc thì dài mà tiền công thì thấp.

                Tuy nhiên bên ngoài dưới bóng râm những tòa nhà
                có nhiều cửa chính đang che mưa cho
                một người đàn bà đang đứng sáng láng như mặt tủ kính,
                đôi mắt nhìn trống rỗng.

                – Alô!... – Vâng tôi đây!... – Tới giờ rồi!...
                – Nghe đây... Anh ở đâu vậy?... Anh đang ở đâu vậy?...
                – Ai đầu giây thế?... ai thế?... Tôi không nghe được!...
                Biển đã lăn tràn vào các đường phố:
                ngày mai cát sẽ ở dưới chân những đoàn người.
                Bấy giờ nhà khảo cổ đứng giữa đất đá
                sẽ lẫn lộn những thế kỷ và những tháng ngày của chúng ta
                và cái vỏ điện thoại hoen rỉ
                sẽ không đem cho ông một bí ẩn nào
                về tiếng vo ve của những lời nói chúng ta.

                (Trong Histoires obscures)

                #8
                  meocon_thongminh93 07.09.2006 20:17:37 (permalink)
                  Tam đoạn luận

                  (Giọng than phiền.)

                  Socrate là bất tử:
                  thiên hạ vẫn còn nói về ông.
                  Mà Socrate là một người,
                  mà thiên hạ vẫn còn nói về người,
                  vậy thì, người là bất tử.

                  Bất tử là những sinh vật
                  sống trên mặt đất
                  những thú vật, cá
                  cây cỏ và đá,
                  bất tử là đời sống
                  và thực tại.
                  Thế nhưng tôi, nguời đang nói với bạn,
                  tôi sống là để chết,
                  đó là sự thật.

                  Tôi chết mỗi lúc
                  tôi chết mỗi bình minh
                  và tất cả những gì sống lại
                  tất cả những gì mỉm cười
                  và tình yêu bất tử,
                  tất cả đều sống bằng cái chết của tôi.

                  Metaphysical Poetry
                  Monsieur Monsieur


                  #9
                    meocon_thongminh93 07.09.2006 20:17:47 (permalink)
                    Biên bản


                    Tên này có một mình.
                    Hắn bước đi như một thằng điên
                    hắn nói với đá lát đường
                    cười với cửa sổ
                    khóc với mình trong bụng
                    và không trả lời những câu người ta hỏi
                    hắn vấp vào người qua lại, và hình như không
                    nhìn thấy ai.
                    Chúng tôi đã bắt hắn.

                    #10
                      meocon_thongminh93 07.09.2006 20:17:58 (permalink)
                      Đồng ca trẻ em

                      (Hát đinh tai nhức óc và ngắt nhịp nhiều.)

                      Cái gì đã bắt đầu
                      cái ấy tất phải kết thúc:

                      cái nhà dà* dưới cơn bão
                      chiếc thuyền trong trận đắm
                      du khách giữa những người hoang dại

                      Cái gì đã biểu lộ
                      cái ấy tất phải biến mất:

                      lá xanh mùa hè
                      hi vọng tuổi trẻ và sắc đẹp
                      những sự thật cu-ũ-ri-ích.

                      Bài học đạo đức
                      Nếu bạn không muốn kết thúc cái gì
                      hãy tránh đừng bắt đầu gì cả
                      Nếu bạn không muốn chết,
                      vài tháng trước khi sinh ra
                      hãy tự hủy bỏ đơn đặ hàng đi.

                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9