Hồi ký Thầy tu và lũ chuột
hiepelina 08.09.2006 15:42:42 (permalink)
Hồi ký Thầy tu và lũ chuột


Lảo nạp ta có tâm sự não nùng... ta tu hành,tứ cố vô thân,lấy chùa làm nhà,lấy nghề quét lá đa mà sinh sống.. tiền lương tuy không hậu hỉ mấy (bởi gặp cha sư phụ già keo kiệt )... Tằn tiện lắm thì ta mới ngoài 2 bửa cơm "mắm sườn" ra,ta còn được thêm mấy đêm nhậu nhẹt và hát karaoke... hát thui chứ không có " ôm" đâu nha mấy nàng ...

Cuộc sống cũng có thể coi như " nhất dạ đế vương " đối với kẻ tu hành...nhưng số ta lại phải lưu lạc nữa, may nhờ mấy " thánh nữ" thương tình cho ta tạm trú....
Có điều ta hỏi kỷ ,nhà của mấy nàng có yên ổn không , có hay bị soát " hộ khẩu " không? Rùi nhất là có chuột không? Kham khổ ta chịu được,nhưng ta sợ nhất 2 cái khoản trên đó.

Sỡ dĩ ta bỏ chùa đi cũng vì Chuột , chuyện là như vậy nè :

Không biết cha sư phụ của ta mắt nhắm mắt mở thế nào ,mà khi chọn đất xây chùa thì miếng đất này có quá nhiều cống rãnh , thậm chí dưới cái chổ ta đặt "bàn tọa" để ngồi thiền cũng có mấy cái lổ nữa.
Ui..thoạt đầu thấy vậy ta mừng lắm,tưởng là hang rắn,và mừng là ta sẽ sắp sửa có món nhậu tuyệt cú mèo này. Ta lấy cái cần câu mà sư phụ ta hay dùng để đi câu cá,mắc mồi vào,....ui..nhắc đến ta còn kinh khiếp...câu động đậy,ta mừng quá,nhưng kéo lên thì....má ui !!! dính trúng mấy con cá chuột. !
Con nào con nấy u nu úc núc hà...thiếu điều cái dây câu muốn đứt.Khuôn mặt đỏ bừng vì ướp rượu kinh niên của ta tự nhiên "nhạt nhoà " son phấn,đang từ đỏ chuyển qua tái ,nói vậy là mấy nàng biết nỗi kinh hoàng đến mức nào....

Từ đó ta không còn muốn tụng kinh trong đó nữa....nhưng muốn đổi phòng tốt thì ta lại không đủ tiền,vì Rule nhà chùa là phải đóng công quả , nặng lắm !
Lão nạp ta đã nghèo mà gặp cái eo , ta chất vấn cha già trụ trì " Phật nói của cải trần gian là cát bụi phù du, vậy cớ sao chùa lại thu tiền lệ phí...."
khà khà.... quý vị nghe cha già này trả lời ngọt xớt lắm.... " chùa này đã đổi tên là QD ,ngay cả pháp danh của ta cũng đổi nữa , họ đặt cho ta pháp hiệu mới là " Thích Đô -La" , đóng tiền cho chùa thì coi như làm công...phải ..."

Không biết có phải vì chọn nhầm đất dơ hay không , mà trong chùa lại phát sinh dịch ,nếu là dịch hạch thì còn đổ thừa là bệnh trời đất... Đàng này lại là dịch HLTN , mà lão nạp ta thì không biết có nguy hiểm hơn dịch SIDA không nữa.

Đường cùng ta chạy qua " ký túc xá Ni cô tịnh tu" để xin được tạm trú. Ui... Qua đó thì ta bật ngửa ngay,hông biết có phải chuột nó thích" nữ sắc" hay không,mà phòng trong đó thi vô số hang, ui... tránh vỏ dưa thì ta gặp vỏ dừa... nhưng sao ta thấy mấy ni cô bình thản lắm...Miệng thì niệm kinh, 1 tay gõ mỏ,còn tay kia cũng cầm cái để gỏ nhưng là để gỏ chuột , hình thù y chang cái dùi cui của mã tà.Con nào ló lên miệng hang là "bụp" ngay,không bỏ xót ,chuột bé chuột lớn chơi láng e hết. Mỗi người có 1 thúng,đựng xác chuột vào đó để sau đó thống kê ,ui... chẳng khác gì kê khai tài sản vậy.

Ta thì dù gì vẫn chưa sát sanh con vật nào,chỉ có ăn thui,chứ chưa hề cầm dao giết nên ta bày trò dở giọng " giới luật" :

" giết bừa bãi như vậy bộ mấy o không sợ phạm sát giới hay sao?"

họ trả lời tỉnh queo là : " Sợ gì ! để nó sống cho nó lây bệnh dịch hạch giết hại dân làng sao?"

khà khà... ta thấy cũng bùi và lọt tai.. vì chuột là loại bẩn thỉu, trái đất này mà càng ít nó thì mùa màng không bị cắn phá , giảm nhiều bệnh dịch hạch quái ác... ngẩm nghĩ... không lẽ ta có khiếu đập chuột sao , hay là kiếp trước nghiệp chướng của ta là " đồ tể"... vì ta mới thử thì thấy " dùi cui tử thần " sao đi ngọt ngào wá.

Nhưng đập hoài thì mõi tay,hơn nữa chuột bé chuột cha chuột ông chuột bà còn núp dưới cống nhiếu wá. trong bóng tối,tự nhiên ta tìm ra " chân lý", tự nhiên ta nhở tới binh pháp của Tôn Tử là dùng " hoả công " để diệt chuột.
Ui.... thế là bao nhiêu sách trong tàng kinh , ta và các ni cô xé trụi lũi... Thế là hoả công khai pháo , khà khà... đã lắm... không mời tụi nó cũng tự động bò lên , đầu tiên là đám chuột con chưa mọc lông , rồi chuột thanh niên đang chờ thay lông thành chuột cống..Đám chuột già rụng lông thì chờ ngày thăng chức thành chuột xù... Ui..mấy nàng biết cũng khổ lắm , cái đám chuột này mò lên là mang theo cả " xạ hương hầm cống " theo.... Chu choa .... con nào con nấy mập không thua heo con nữa nè ! Giờ thì ta hiểu , đồ dơ bẩn hầm cống mang bệnh tật cho người nhưng lại là thưc ăn bổ dưỡng của loài chuột.. khà khà...càng ăn dơ , chúng càng mượt mà bóng bẩy....

Kể từ đó , môn thần công của ta được mấy ni cô tán tụng và thương tặng một cái tên nghe rất nhân gian , đó là CHÁY NHÀ RA MẶT CHUỘT...

Cũng vì giết chuột mà ta mà đám hồng nhan ni cô phải phiêu bạt.... bởi vì cha thầy của ta hiếu sanh lắm , cơm chùa của đệ tử bị cắt giảm cũng để nuôi lũ chuột tanh hôi này... thây kệ... Ta cũng không quá chú trọng nhân quả nữa , miễn thấy dân làng an vui, hết bị chuột lộng hành là ta thấy lòng thanh thản rùi..

Trong thiện có ác, trong ác có thiện...
Walker (địa chỉ chùa mới : http://www.vietland.net )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2006 16:47:58 bởi hiepelina >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9