Chut tan man dau thu
culy90 10.09.2006 23:10:11 (permalink)
0


Không đề 1

Nụ cười trên môi
Nhẹ xuôi chiều gió
Thầm thì bên tai
Lòng ai xao động

Lấy áo vá mây
Trời đêm hóa tóc
Ngàn hoa còn khuyết
Nụ hoa tình cờ

Én chở mùa xuân
Gọi mưa tí tách
Ánh mắt mùa đông
Ấm nồng giấc ngủ
......
Bầu trời sẽ là anh
Chẳng thể nào xanh rợi
Bởi em là tia nắng
Chỉ biết đợi mùa xuân
.......
Tìm nhau trong đáy mắt
Có em và có anh
Ôi màn đêm kỳ diệu
Mình anh thấy mình anh
.......
Bình minh nao chợt tỉnh
Thấy anh là đất đen
Nuôi mầm cây nhựa sống
Ngàn hoa hé môi cười



Không đề 2

Nín đi em ơi cung đàn vụt khóc,
kìa lung linh rộng mở đường đời.
Dù rằng nắng trong cõi lòng đã tắt
và ngày mai lạc lõng biết về đâu.

Em biết chăng ơi những bông phượng vĩ,
Nếu một mai mùa hạ chẳng thể về,
tâm hồn anh một sắc đỏ diệu kì
Dù cũng phải phai tàn theo năm tháng.
Nhưng đã sống và một thời rực đỏ.
Ngay cả khi sen đã lịm sức hương.
Em đã đến mang nồng nàn hoa sữa.
Ấm lòng anh khi heo may xối xả.
Còn gì vui hơn là được sống
và được chết như đã từng được sống...

Mờ phai trong kí ức thời nông nổi
Ngàn đóa hoa khoe sắc phía mặt trời
Trong giấc mơ ngàn bông hoa hóa cánh,
nâng anh bay qua phía những rặng cây.
Nơi ấy có những cánh đồng nhuộm màu tàn úa,
có những cơn gió vuốt ve hồn cỏ cây,
có ánh mặt trời chỉ xiên những đường cô quạnh.
Anh ngồi đó chỉ mình anh ngồi đó.
"Ôi những đám mây hãy đưa ta đi !
Ôi những cánh chim hãy đưa ta đi !
Trời xanh ơi! hãy xóa nhòa những vết loang lổ...".
Anh muốn đi, đi mãi
bởi đó là cuộc sống của riêng anh.
Không có em...
Anh không muốn đánh mất chính mình.
Anh không muốn đánh mất cuộc sống của chính mình.
Bởi một mai khi những đóa hoa phượng kia chẳng thể đỏ nữa
anh sẽ phải là anh.


















#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9