NKT cho HY xiá vô với vaỉ thiều nhé. Cám ơn.
Giải bài toán vải thiều Huyện Lục Ngạn là cái rốn của vải thiều tại miền Bắc Năm nào cũng vậy, cứ đến mùa vải thiều là có chuyện thừa ứ, giá hạ, cho đến than trách của các hộ trồng vải thiều ở vùng trung du của Việt Nam.
Tuy nhiên cái nhìn của nhiều gia đình tại vùng trồng vải là cam chịu với số phận. Trong đó có ông Trần Văn Nam một nông dân tại tỉnh Bắc Giang, tỉnh trồng vải thiều nhiều nhất tại Việt Nam:
À đầu tiên thì tôi bán được 2000 đồng một ký. Nay thì giá đã hạ xuống còn 1.200 đồng. Thôi thì mình sản xuất ra đắt thì mừng mà rẻ cũng phải bán chứ còn mình hạch toán thì cũng không biết là lỗ như thế nào, cũng khó lắm anh ạ.
Bây giờ cũng chưa biết tìm phương pháp nào hay hơn, chúng tôi cũng chỉ là những người dân bình thường, không am hiểu thị trường, không biết về kinh tế.
Ngày xưa cách đây 5 hay 7 năm thì vải còn có giá trị còn tình hình như thế này không biết cách nào thoát ra đây, đơn giản là không có người mua.
Chúng tôi chỉ biết đồi rừng và trồng trọt. Còn khâu gì đó, phân phối và chế biến chẳng hạn thì thuộc phạm vi của người khác.
Trong tỉnh Bắc Giang, huyện Lục Ngạn là nơi trồng nhiều vải thiều nhất. Năm nay sản lượng vải của huyện đạt khoảng 70.000 tấn, và chỉ tiêu thụ tươi được khoảng 40.000 tấn, còn lại bà con phải mang đi xấy khô.
Vải xấy khô sau đó chủ yếu được xuất sang Trung Quốc theo đường tiểu ngạch, như anh Nguyễn Trọng Thắng, một cán bộ kinh doanh của công ty SDRI chuyên làm ăn với Trung Quốc giải thích:
Thị trường của Trung Quốc rất thích vải của việt Nam. Tôi đã đi nhiều nơi từ Côn Minh, cho đến Tây An họ rất là thích trái vải của Việt Nam.
Dù miền Nam Trung Quốc cũng trồng được vải thế nhưng có thể vải Việt Nam ngon hơn vải của Trung Quốc.
Cho nên người trồng vải của Việt Nam cần phải để ý đến thị trường Trung Quốc, nơi mà tôi thấy họ ăn vải xấy khô rất nhiều. Dùng theo kiểu món thuốc bắc của họ vậy.
Trong những năm gần đây, trái vải tự dưng trở thành một trong những bế tắc lớn của ngành nông nghiệp và xuất khẩu tại Việt Nam.
Cây vải dễ trồng, hợp với vùng đất trung du, vốn bỏ ra ít, cho nên đã được nhiều gia đình hồ hởi đón nhận.
Tuy nhiên, do nhiều loại giống khác nhau, thậm chí có cây còn bị lai tạp, cho nên tại một số vùng, chất lượng vải không cao, khó đạt tiêu chuẩn xuất khẩu.
Cạnh đó là sức cạnh tranh. Trên thế giới không chỉ mỗi Việt Nam
có vải thiều.
Nhiều nước khác cùng vĩ độ với Việt Nam cũng đã từng xuất khẩu vải thiều thành công trong nhiều năm qua như Thái Lan, Mandagascar, Brazil, và Úc châu.
Cho nên vấn đề quan trọng là chất lượng của trái cây, và mạng lưới bạn hàng.
Điều này Việt Nam chưa có. Khi muốn xuất ra thị trường Âu Châu vải Việt Nam phải đọ với những nước này.
Tại các khu chợ người Á Châu ở nước Anh vải thiều vẫn chủ yếu có xuất xứ từ Trung Quốc, Thái Lan, hay Madagascar, tức một xứ ở châu Phi.
Chưa thấy vải của Việt Nam xuất hiện. Còn người nông dân nghĩ sao về ai là người cùng chịu trách nhiệm về đầu ra cho trái vải? Ông Trần Văn Nam ở tỉnh Bắc Giang cho rằng đó là các khoa học gia và giới kinh doanh:
Cái phạm vi này thuộc về những nhà doanh nghiệp hay nhà khoa học.
Bây giờ phải đảm bảo được chất lượng của vải được đảm bảo, không bị hư hỏng trên đường vận chuyển.
Cái thứ hai là giá thành vận chuyển nó cũng hạ thôi, thì mình đi đến các nơi nó cũng dễ.
Thế nhưng bây giờ do cái nông nghiệp của mình nó còn lạc hậu, mà nếu vận chuyển đi nó không còn được chất lượng của trái vải nữa thì cũng không được.
21 Tháng 6 2004 - Cập nhật 16h02 GMT
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/story/2004/06/040621_vaithieu_crisi.shtml