Sài Gòn Thân Yêu - Thơ Sưu Tầm
silverbullet 11.09.2006 16:01:31 (permalink)
TRẢ LẠI TÔI SÀI GÒN

(Kính tặng LM Nguyễn Hữu Lễ)

Trả lại tôi Sài Gòn, tên của Mẹ
Lý Ngựa Ô nghe mấp máy vành môi
Hòn Ngọc Viễn Đông thắp sáng sao trời
Ai dám vấy bẩn bằng tên tử tội!

Trả lại tôi Sài Gòn, tên của Cha
Mồ hôi Đồng Tháp ướp mặn phù sa
Trái ngọt sữa thơm ắp tràn môi ấm
Sóng Đỏ cuốn trôi hạnh phúc ngày qua

Trả lại tôi Sài Gòn, tên của Chị
Vú sữa ngọt ngào rượi mát thịt da
Trăng nước Đồng Nai câu hò vắt vẻo
Một sáng đổi đời im bặt tiếng ca

Trả lại tôi Sài Gòn, tên của Anh
Trên ngọn cỏ bồng chí trai thênh thang
Mong gỡ oan khiên nặng vai nhân thế
Tức tưởi ra đi một tối không trăng

Trả lại tôi Sài Gòn, tên của Em
Thơ vào tóc mượt vành nón nghiêng nghiêng
Áo lụa Hà Đông lung linh gọi nắng
Ai đành cướp đi giấc mơ thần tiên

Trả lại tôi Sài Gòn, tên của Người
Non sông gấm hoa me vàng reo vui
Nhân tình thắm đượm ca dao mía ngọt
Ai nỡ tắt đi tiếng mẹ ru hời

Trả lại tôi Sài Gòn, tên của Tôi
Sơn ca hạ cánh hót trên vành nôi
Một tuổi để thương một đời để nhớ
Sài Gòn còn đó tôi không mất người..

Ngô Đức Diễm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2006 16:02:41 bởi silverbullet >
#1
    silverbullet 11.09.2006 16:11:04 (permalink)
    Nắng Sài Gòn

    Nắng Sài Gòn năm nào ta vẫn nhớ
    Ở đây giờ có nắng hạ Cali
    Tuy nắng ấm nhưng lòng ta vẫn khổ
    Khổ trọn đời vì hận chuyến ra đi

    Lìa Sài Gòn đã bao năm xa vắng
    Nhớ nắng Saì Gòn, nắng ấm ngày xưa
    Ta lớn khôn nhờ những ngày đẹp nắng
    Nên tiếc thương nắng ấy đến bây giờ

    Ta còn nhớ nắng Sài Gòn đẹp nhất
    Kỷ niệm đầu đời rất đỗi thân thương
    Những nẻo đường nắng lên ngày chủ nhật
    Tràn ngập yêu thương rạng rỡ phố phường

    Xa cách Sài Gòn lòng ta tưởng nhớ
    Nhớ nắng ngày nào sưởi ấm thịt da
    Ôi Sài Gòn! Qua những ngày đói khổ
    Nỗi đau này còn mãi ở tim ta

    Kể từ lúc nắng Sài Gòn chợt tắt
    Lúc Sài Gòn bị bắt đổi thay tên
    Ôi đau xót khiến lòng ta quặn thắt
    Sống cảnh đọa đày trôi dạt lênh đênh

    Chợ Lớn Sài Gòn ngày xưa ngập nắng
    Phải chịu những ngày cay đắng thê lương,
    Lăng Ông Bà Chiểu buồn-du khách vắng,
    Gia Định chiều nhạt nắng cũng đau buồn

    Ai có về qua Thị Nghè, Tân Định
    Nắng đẹp ngày xưa đã mất đâu rồi
    Sông nước Nhà Bè chảy về đôi ngả
    Đò Thủ Thiêm buồn bã lạnh lùng xuôi

    Nhà thờ Đức Bà vẫn cao sừng sững
    Đức Mẹ nhân từ đứng giữa trời cao
    Xin Mẹ ban trao lòng con bền vững
    Cứu độ quê nghèo hết cảnh khổ đau

    Quê Mẹ bây giờ cũng cần gọi nắng
    Sưởi ấm lòng người lạnh vắng đau thương
    Mẹ vẫn mỏi mòn mong ngày đẹp nắng
    Nắng đẹp Sài Gòn sưởi ấm quê hương

    Nắng Sài Gòn nắng vàng không thể tắt,
    Tên Sài Gòn còn nhắc mãi không thôi,
    Nắng Sài Gòn đời đời không thể mất
    Hai chữ Sài Gòn ghi khắc lòng tôi.


    Phạm Thành Tính
    Muà hè 2005
    #2
      silverbullet 11.09.2006 16:26:56 (permalink)
      SÀI GÒN DẤU NẮNG

      Xuôi theo giòng tóc mượt mà
      Nắng lùa bụi phấn lên tà áo bay
      Em Gia Long nhẹ gót hài
      Lá me vỗ cánh đưòng dài ươm thơ

      Bánh xe lăn cuộn vòng mơ
      Áo xanh bẽn lẽn ven bờ sông thương
      Em Trưng Vương mát hiên trường
      Nón nghiêng giọt ấm tô hồng sương mai

      Hè trưa gõ nhịp thương hoài
      Câu thơ nắn nót vẫn sai luật vần
      Muốn trao em cứ ngại ngần
      Thôi đành ướp vội cất dành năm sau

      Rồi em xếp giải lụa đào
      Bài thơ chưa gửi rơi vào chân không
      Rồi anh nối gót tang bồng
      Mộng mơ một thuở theo giòng nổi trôi

      Non sông ngày ấy đổi đời
      Sài Gòn dấu nắng tả tơi ven rừng
      Chí trai uất nghẹn từng cơn
      Mất em ngà ngọc Sài Gòn mất tên

      Me vàng lại thổi nắng lên
      Bàn chân lạc mẹ bỗng nhiên rộn ràng
      Trăng vờn ngọn trúc đầu làng
      À ơi Đồng Tháp lại vang câu hò..

      Ngô Đức Diễm 2/07/06
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9