những điều khó nghĩ.....!
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 22 trên tổng số 22 bài trong đề mục
NuHiepDeThuong 30.11.2006 00:24:43 (permalink)
Một buổi rảnh rang ngồi tán chuyện với em.
Đột nhiên em hỏi :
- Chị ơi! Nói cho em biết Tình Yêu là gì?
Ui chao! Một câu hỏi hóc búa. Không dễ trả lời...
Chỉ có thể trả lời với em :
- Khó có một định nghĩa chung cho Tình Yêu em à.
Mỗi người một bản tánh, tri thức lại khác nhau, hoàn cảnh sống cũng khác, giáo dục gia đình lại càng khác xa.... Tất cả những điều kiện nầy phần nào ảnh hưởng sự suy nghĩ và phản ứng của mỗi cá nhân, cho nên... muốn tìm một định nghĩa chung cho Tình Yêu chắc là không dễ.
Sau đó, đi dạo một vòng trên internet... tìm đọc các bài nói về Tình Yêu thì thấy đa số đều đồng ý rằng : Tình yêu phải dựa trên 3 yếu tố chánh : Trust, Lovingkindness, Communication.
Hy vọng điều nầy phần nào trả lời câu hỏi của em.
 
Cuộc đời có quá nhiều điều khó nghĩ và cả những câu hỏi khó trả lời, đúng không em?
#16
    diên vỹ 01.12.2006 23:31:22 (permalink)

    Trích đoạn: NuHiepDeThuong
    Cuộc đời có quá nhiều điều khó nghĩ và cả những câu hỏi khó trả lời, đúng không em?

     
    Dạ chị , cuộc sống hỏng nghĩ đến thì thôi, mà khi nghĩ đến thì có hàng trăm câu  hỏi...., mà cũng có thể em hay tò mò...:)
     
    Em cám ơn và chúc chị thật vui á !
    #17
      diên vỹ 02.12.2006 22:48:06 (permalink)
      Cuộc sống có quá nhiều cái không hài lòng ... phải không ?

      Câu hỏi trên ta chỉ dành cho một người....mà...có một thời....là bạn.....!

      Bạn.... ý nghĩa của chữ ấy là gì hở....?

      Ta có biết không? Có thể có, và cũng có thể không?

      Ta tưởng..."bạn " là...gặp nhau, an ủi khi buồn, chia sẻ khi vui.....

      Nhưng rồi sau nhiều việc xảy ra, sau khi va chạm với những cái gọi là "bạn " thì ta lại hiểu một ý khác....

      Bạn...không đơn thuần như là chia sẽ và an ủi...

      Bạn....trong đó có nhiều cái mâu thuẫn...

      Ví dụ, mình không thể chấp nhận một người bạn mà đang công kích một người bạn khác của mình, dù người ấy với mình rất nặng tình thương mến...!

      Bạn...còn bao gồm cả cá tính, phẩm chất, thái độ và cách cư xử nữa...

      Ngẫm đến đây...ta chợt giật mình...Hoá ra......những cái ta cho là bạn..biến thành một cái nghĩa khác....!

      Vậy thật sự..con người mong gì ở bạn mình , sao lại chọn lựa , sao lại khắt khe...?

      Có thể chọn lựa và khắt khe cũng chỉ để tránh những tai hoạ không hay về sau thôi.. Phải không? Hay còn có một ý khác...?

      Và...chọn lựa bạn là một điều sai..hay đúng?

      Sai.... vì....sao?

      Đúng....vì sao?...

      Hôm nay, lang thang...ta tìm đọc được những dòng nhật ký thật buồn của bạn....bạn....mà ta đã không chọn lựa lúc ban đầu....để đến sau này phải quyết định là không thèm quen...

      Bạn đang buồn, đang cảm thấy căn thẳng....

      Ta đọc mà như cảm giác được chính mình...Và chỉ biết thở dài...

      Có một lần ta bảo bạn....quá nông cạn về kiếp người...nên sinh sự ,....Bạn bảo ta là mỗi người có cách sống riêng....Nếu ta ở trường hợp của bạn, ta sẽ có phản ứng như thế...!

      Ta bảo với bạn là những người bạn đang binh vực đó không đáng , rồi có một ngày bạn sẽ biết bạn sai...

      Bạn trách ta mù loà nghe theo lời người khác..mà không hiểu cái chi là sự thật?

      Thế là ta phán một câu..." Mặc, từ nay...không thèm nói chuyện với bạn nữa...!"

      Không hiểu bạn có bao giờ nghĩ lại những điều nó nói không...? Có lẽ chẳng bao giờ...!

      Ta thì từ cái lần ấy , chợt cảm thấy  ngán ngẫm....

      Bạn....một từ đơn giản nhưng nghĩa lại bao la....

      Cuối cùng ta vẫn chẳng thể nào hiểu được,....bạn là nên chọn lựa, hay nên...tuỳ tiện....?

      Chọn lựa....có thể đi đến sai lầm, tại bởi mình có hiểu chi nhiều mà dám tự cho là mình đúng ...

      Còn tuỳ tiện....hình như không ổn...!

      Dòng nhật ký của bạn buồn quá...! Ta đọc, ta tự dưng buồn, tự dưng ngán đời, ngán cả mình....!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 22:49:14 bởi diên vỹ >
      #18
        diên vỹ 08.12.2006 02:11:46 (permalink)
        Tình của người ..., tin hay không tin ...?

        Tin thì đời vẫn thế, vẫn xuôi dòng chảy mãi...!

        Không tin thì...người vẫn thế.., vẫn phải sống qua ngày...!

        Có những tháng năm đi qua rồi không hề trở lại được, có những cuộc tình thoáng qua trong giây phút mà cái đau đọng lại cả đời....Để chợt một chiều nhìn mây ngắm gió , ta phải thở dài tự thốt một câu..."giá như "

        Giá như....! Mà giá như sao hở...?

        Giá như ngày ấy đừng khờ dại , giá như đừng trẻ nít...? Nhưng nếu đừng khờ dại ngày ấy, đừng trẻ nít ngày ấy , thì liệu có một ngày hôm nay sẽ khờ dại và trẻ nít hay không?

        Ta chợt lắt đầu tự nhủ... : " ừ thì không giá như nữa..." ! Phải,...mọi việc xảy ra đều có nguyên nhân xâu xa của nó... phải không?

        Tình của người ta có tin hay không tin thì...đời vẫn thế...xuôi một dòng trôi mãi tận ngày mai...!

        Vậy ta có nên tin hay không?

        Ta tin rồi thì đã sao...? Cuộc đời vẫn hững hờ và người vẫn phải đi con đường người cần đi..., và ta...bất quá chỉ chuốc cho mình bao nhiêu là phiền não...!

        Chợt nhớ lại câu chuyện về " ba câu hỏi.." , thời gian nào là quan trọng nhất, người nào đáng để ta quan tâm nhất , và sự việc nào cần phải bắt tay vào trước nhất....?

        Ừ thì...cứ lấy câu chuyện đó là một châm ngôn cho cuộc sống hôm nay của mình...!

        "Chỉ có một thời gian quan trọng mà thôi, đó là thời gian hiện tại, là giờ phút hiện tại. Giờ phút hiện tại quan trọng bởi vì đó là thời gian duy nhất trong đó ta có thể làm chủ được ta.

        Và nhân vật quan trọng nhất là kẻ đang cụ thể sống với ta, đang đứng trước mặt ta, bởi vì ai biết được là mình sẽ đương đầu làm việc với những kẻ nào trong tương lai.

        Công việc quan trọng nhất là công việc làm cho người đang cụ thể sống bên ta, đang đứng trước mặt ta được hạnh phúc, bởi vì đó là ý nghĩa chính của đời sống. "


        #19
          diên vỹ 15.12.2006 05:41:06 (permalink)
          Nhóc ạ !

          Một người ham viết những suy nghĩ của lòng như ta, đứng trước tình cảnh này hình như không thể im lặng như nhóc được....! Thứ lỗi cho ta.....chỉ xin tải lòng mình bằng những con chữ cuối cùng....của ngày hôm nay.... Ngày mai ta không biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra...nhưng hôm nay, nhóc biết không lòng ta rối cả lên....

          Ta không tự thấy mình nông nổi, ừ thì làm sao thấy được khi chính ta là người quyết định...! Ta và nhóc có quen nhau bao lâu đâu, nhưng ta luôn nhớ những câu nói hồn nhiên và vô tư của nhóc, không hiểu sao nó cứ in mãi vào lòng ta và cho ta một cảm giác thân thiện dễ thương..., đến nổi khi nghe giọng buồn buồn của nhóc thì hình như ta chẳng thể kèm nổi lòng mình, ta chỉ muốn làm bất cứ cái gì đó mà khả năng hiện tại của ta có thể để đổi lấy một nụ cười rất nhẹ của nhóc....!

          Nhóc hỏi ta...rồi có bỏ nhóc không...?

          Ta cười bảo....ta và nhóc hai thế giới khác biệt, hai tư tưởng không chung một lối, dĩ nhiên sẽ đường ai nấy đi.., dĩ nhiên sẽ chẳng bao giờ có một điểm dừng giống nhau được ở ngày mai....! Ta thích viết, nhóc thích nghe...thế thì làm sao gặp lại bao giờ...! Cái duy nhất ta có thể làm cho nhóc là đổi tất cả để mua lấy một nụ cười của nhóc...Nhóc hiểu lòng ta chứ....!

          Nhưng cái giá này....ta không biết nó có mang lại cho ta những nông nổi như một người chị đã kể về một câu chuyện của chị cho ta nghe không...? Ừ thì mặc vậy.....Nhóc biết khi ta viết những dòng chữ này là mắt ta nó tuông ra những dòng lệ không? Ta khóc..., cũng không biết cho cái gì nữa...Có lẽ cho tuổi trẻ khờ dại, có lẻ cho những nổi buồn mà nhóc ôm ấp tận ngày qua....! Ta hy vọng dòng lệ này có thể tẩy hết tất cả cái sầu trong nhóc..! Nhóc chắc sẽ lắt đầu bảo ta xạo như những lần ta và nhóc trò chuyện...!

          Ừ thì tuỳ nhóc...! Xạo cũng được, thật cũng được....Ta vẫn chỉ mong nhóc được vui....!

          Còn ta..., ta quen với cái trò lang thang đây đó.., lấy câu chữ làm vui....! Thì đối với ta cái chi cũng là vô nghĩa...! Chỉ có điều ...... Ừ thì ta cũng chỉ biết thở dài...

          Tạm biệt nhóc...! Tạm biệt tất cả những gì mà ta quí mến suốt thời gian qua....!

          sự đời phù du
          nhân tình lạc lỏng...
          có thể , ừ ta chỉ kỳ vọng
          niềm vui mình....là con chữ mong manh...
          người có thể trách...
          đời có thể trách...
          nhưng khi xác lìa hồn.....ai có còn trách ta không?
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 09:17:23 bởi Huyền Băng >
          #20
            Ran 15.12.2006 06:25:52 (permalink)



            Có điều zì khó nghĩ, chứ DV ???
            Cuộc sống luôn như vậy mà  ...^_+...


            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 10:18:41 bởi Huyền Băng >
            #21
              Huyền Băng 20.01.2007 10:03:46 (permalink)
              Nhóc... ạ!

              Đúng là trong cuộc sống, thỉnh thoảng chúng ta gặp những điều khó nghĩ, khó xử... Biết sao cho vẹn đôi đường đây?

              Mỗi cá thể có một tính cách riêng biệt, cá thể này phù hợp với cá thể kia ở điểm A, nhưng lại phù hợp với cá thể nọ ở điểm B... Dựa vào những phù hợp đó các cá thể nối kết vào nhau như guồng, một khối. Nói theo thời đại cơ khí như một cổ máy, cá thể này là nhong chuyền, cá thể kia là dây trân, cá thể nọ là nguồn khởi động...Khi nguồn khởi động mà một trong những chi tiết có vấn đề trục trặc, nhong này biết nhong kia đang thương tổn, phải chạy chậm thôi, nhưng dây trân thì không biết cứ bảo sao chậm vậy, sao kỳ vậy... nguồn cứ cố lôi và dây trân đứt, cổ máy ngưng hoạt động.  Nói một cách nghệ thuật hơn mỗi cá thể là một chi tiết. một sự vật được diễn tả trong bức tranh. Bức tranh đẹp nhờ những hình ảnh sinh động. Thế nhưng có một ai đó tinh nghịch, chấm phá vài nét vào bức tranh và thế là hỏng. Hoặc giả do nắng mưa, do thời tiết ẩm ướt, bức tranh bị loang lỗ nhạt nhòe ! Cái nét sinh động của bức tranh không còn nữa.

              Ở đây đòi hỏi gì, sự kiên nhẫn của những nhà phục chế. Họ đã tỉ mỉ cẩn thận đi tìm những chi tiết từ nguyên bản và với lòng trân trọng tác phẩm họ đã cố gắng để mang lại cho bức tranh hình ảnh ban đầu. Những cố gắng đáng khâm phục.

              Thế còn ta thì sao?

              Điều mà ta tự hỏi đó nhóc, ta có đủ kiên nhẫn như những nhà phục chế đi tìm những chi tiết hỏng hóc để phục hồi bức tranh nguyên thủy hay không. Ước vọng có thể là có nhưng năng lực thì giới hạn.

              Cổ máy đã ì ra đó, người thợ này muốn nó hoạt động và nổ lực sửa chữa, nhưng người thợ kia thì cứ muốn vất cái phần hư hỏng đi cho xong. Đúng là khó nghĩ phải không nhóc? Ta vốn không muốn tuyệt tình, đối với ta cái gì dù nhỏ bé, dù đơn sơ nhưng đã song hành cùng ta thì luôn có một mối tình cảm đậm đà... và Nhỏ đừng cười ta khi ta muốn trước lúc nhắm mắt lìa đời vẫn được nhìn ngắm cái be bé, nhỏ nhỏ mà ta yêu thích. Và có lẽ vì thế nên quanh ta luôn bề bộn vì chẳng có gì ta nghĩ phải vất đi.

              Có một lần ta có chiếc nón cũ, ta muốn thay đổi nó, ta mua một chiếc nón mới, nhưng nhìn lại ta thấy nó vẫn nguyên vẹn dù có hơi xí một chút, ta nhìn quanh không thấy chỗ nào để có thể đặt nó xuống mà nó không buồn. Quanh quẩn mãi ta mới thấy có một chỗ cao ráo để đặt nó vào, ta mãn nguyện, có thể nó không cần cho ta nhưng nó vẫn cần thiết cho người khác, ta tạm biệt nó... với một chút lưu luyến.

              Trong tình cảm giữa người và người, ta nghĩ nó còn sâu sắc hơn nhiều. Và cái điều khó nghĩ cần đắn đo càng cao hơn nữa. Do đó nếu để chọn lựa cách nào thì cũng xin được đặt cái mình muốn bỏ đi ở một vị trí tương đối đừng mặc lên cho nó nhiều khuyết điểm để an lòng vứt bỏ và chà đạp không thương tiếc.

              Tặng Nhỏ một cái nón lá nữa nè !






              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/B2E98FF61B6948BDA508ABA693DA7696.jpg[/image]
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 10:10:54 bởi Huyền Băng >
              Attached Image(s)
              #22
                Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 22 trên tổng số 22 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9