1
QUÊ HƯƠNG LÀ GÌ? Quê hương làm chùm khế ngọt *
Có bầy khỉ dữ trên cành
Quê hương là cầu vay vốn
Công trình rút ruột ngã nghiêng
Quê hương là đường đi học *
Thi không đủ điểm ? chạy thầy
Quê hương là con diều biếc *
Muốn bay nhưng gió lại ngừng
Quê hương là ngôi nhà nhỏ
Chủ nhân có phải mẹ hiền?
Quê hương là đêm không ngủ
Trăng kia là của nơi nào ?
Quê hương là ngày nhật thực
Đàn gà hoảng chạy kêu la !
Quê hương đâu là chỉ một
Tùy theo hương thắp nơi nào
Quê hương có gì nữa mẹ
Suốt đời con chẳng hiểu ra!
Dế Than
Note: * - thơ Đỗ Trung Quân
2
QUÊ HƯƠNG... TÔI Quê hương là gì hở mẹ
Cớ sao con chẳng có phần
Quê hương chúng giành hết cả
Con đành bỏ chạy lấy thân
Quê hương là con diều biếc
Đứt dây vụt bay xa rồi
Quê hương là con đò nhỏ
Trong lòng con... khúc sông trôi...
Quê hương là vòng tay ấm
Mà con lạnh cóng mùa đông ...
Rách bươm giữa mùa rét đậm
Đêm về mơ tấm chăn bông...
Quê hương là vườn bí rợ
Ngày nào mẹ độn thay cơm
Lũ con đứa nào cũng sợ
Nồi cơm trắng xoã ... khoai mì
Quê hương là cầu tro nhỏ
Góc vườn một tấm cót che
Mùi hương ngất ngây nồng nặc
Bay trong giấc ngủ đêm hè...
Quê hương là chùm khế ngọt
Sao giờ khế bổng thành chua
Ngày nào cha con “đi học”
Đêm về mẹ khóc, trời mưa...
Quê hương mỗi người có một
Con không có được nửa là ...
Quê hương đêm ngày con nhớ...
Ráng hoài mà nhớ chẳng ra ...
Đoàn Kiếm
Nhại bài Quê Hương của Đỗ Trung Quân