HÃY ĐỂ BẦU TRỜI THƯ QUÁN BÌNH YÊN.
mãi còn.duyên thơ
vần thơ ai viết mực còn duyên
ý nặng tình sâu nét thật hiền
duyên bút nợ thơ reo khắc khoải
chuyện buồn chia xẻ nỗi niềm riêng
bốn phương tụ bút trao thơ ý
một chốn tâm tư gửi bút nghiên
người đến người đi xin gắng giữ
trời thơ mãi ở chốn bình yên.
YeuDieuLongNu
kính gửi ban quản trị và các thành viên <cũ & mới > của thư quán. muội thấy buồn khi vắng mấy người bạn để học hỏi...vì các huynh và thanh viên của thư quán ai cũng nhiệt tình lắm...chứ bây giờ mọi người hãy nghỉ ngơi một thời gian -song lại trở về.như một kỳ nghỉ chơi cho thanh thản.
muội nhớ tới lời than của TƯ MÃ THIÊN nhà viết sử nổi tiếng của trunh quốc đời ĐƯỜNG
khi ông tìm lại địa danh của đời tam quốc. <tất cả những lâu đài thành quách nguy nga là thế.... bây giờ chỉ là chỗ ở của đàn cò trắng ngẩn ngơ...tranh chấp rồi...về sau có còn chi...
đọc như vậy muội thấy buồn lắm đó...cuối cùng chỉ có...VĂN & THƠ là không mất được.
vậy các huynh xin hãy nghĩ tới lớp trẻ của tụi muội nè...chỉ vì miếng ăn mới phải tha hương học hành...còn một chút niềm vui ở chốn nặng nghĩa này...muội xin các huynh...hãy để bình yên cho tụi muội lấy chốn vui và học hỏi nhé...
chúc thư quán lại vui như xưa và đoàn kết
nè...mấy huynh đọc bài của muội làm đó là công của mấy huynh ở trang thơ ĐƯỜNG chỉ giáo đó...muội cám ơn nhiều và chúc cả nhà mãi vui
kính mong
YeuDieuLongNu
.
mãi còn.duyên thơ
vần thơ ai viết mực còn duyên
ý nặng tình sâu nét thật hiền
duyên bút nợ thơ reo khắc khoải
chuyện buồn chia xẻ nỗi niềm riêng
bốn phương tụ bút trao thơ ý
một chốn tâm tư gửi bút nghiên
người đến người đi xin gắng giữ
trời thơ mãi ở chốn bình yên.
YeuDieuLongNu
Rả rời câu thơ...
Người đi không lẽ đi rồi
Riêng tôi ở lại ngậm ngùi không vơi
Đã chia nhau nửa nụ cười
Người đi kẻ ở... rả rời câu thơ...
Nguyên Thoại
mãi còn.duyên thơ
vần thơ ai viết mực còn duyên
ý nặng tình sâu nét thật hiền
duyên bút nợ thơ reo khắc khoải
chuyện buồn chia xẻ nỗi niềm riêng
bốn phương tụ bút trao thơ ý
một chốn tâm tư gửi bút nghiên
người đến người đi xin gắng giữ
trời thơ mãi ở chốn bình yên.
YeuDieuLongNu
Rả rời câu thơ...
Người đi không lẽ đi rồi
Riêng tôi ở lại ngậm ngùi không vơi
Đã chia nhau nửa nụ cười
Người đi kẻ ở... rả rời câu thơ...
Nguyên Thoại
Ý ĐỢI VẦN MONG
đoán người qua những lời thơ
thông minh trong những ý chờ ý reo
dù không vượt núi qua đèo
nhưng ai cũng viết gửi theo tâm hồn.
cho dù người kém người khôn
cùng nhau chỉ dạy cội nguồn thơ ca
tình thân như thể một nhà
người đi để lại xót xa chốn chờ.
trăm năm chỉ một đời thơ
nghìn năm cũng vẫn chung bờ luật niêm
gần xa cũng một nỗi niềm
làm thơ xướng họa...cõi tiên chốn này.
MINH TUẤN
Trích đoạn: YeuDieuLongNu
mãi còn.duyên thơ
vần thơ ai viết mực còn duyên
ý nặng tình sâu nét thật hiền
duyên bút nợ thơ reo khắc khoải
chuyện buồn chia xẻ nỗi niềm riêng
bốn phương tụ bút trao thơ ý
một chốn tâm tư gửi bút nghiên
người đến người đi xin gắng giữ
trời thơ mãi ở chốn bình yên.
YeuDieuLongNu
YeuDieuLongNu
Duyên Thơ Bạn văn âu gặp cũng là duyên
Lọ phải tình lang nào vợ hiền
Ngày kiếm dăm vần hao dạ ngóng
Đêm tìm bảy chữ cạn lòng riêng
Tứ thơ đau đáu nghiêng ngòi bút
Âm vận rầu rầu cháy mặt nghiên
Kiếp trước gặp đâu mà cứ ngỡ
Bướm hoa mơ mộng thưở bình yên… r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2006 12:36:25 bởi Huyền Băng >
Duyên Thơ
Bạn văn âu gặp cũng là duyên
Lọ phải tình lang nào vợ hiền
Ngày kiếm dăm vần hao dạ ngóng
Đêm tìm bảy chữ cạn lòng riêng
Tứ thơ đau đáu nghiêng ngòi bút
Âm vận rầu rầu cháy mặt nghiên
Kiếp trước gặp đâu mà cứ ngỡ
Bướm hoa mơ mộng thưở bình yên…
< Sửa đổi bởi: Đuyên Hồng -- 16.9.2006 14:54:52 >
ĐUYÊN HỒNG
cám ơn các huynh đã có chung tiếng nói với muội
mong rằng ước mơ giản dị của chúng ta được tất cả mọi người thành viên <cu & mới > ủng hộ...
ƯỚC MƠ GIẢN DỊ
cái gì là vô giá
trong cuộc sống bể dâu
nó không xa không lạ
ở trái tim -mái đầu...
có phải điều ta nghĩ
luôn mong sống vì nhau
cho nụ cười giản dị
đời chẳng còn nông sâu.
tôi hỏi dòng nước chảy
hôm nay trôi về đâu ?
vẫn biết là có thể
mai thành mưa trên đầu.
cuộc đời ta mơ ước
là thắm ý nhớ câu
những vần thơ chung bước
trong ta chẳng phai màu.
đâu có gì hư ảo
nếu ta đơn giản nhau
đâu có gì hoạn nạn
khi cùng chia xẻ sầu.
kiếp trước có gặp nhau
thì huynh ơi thật tiếc
vì khi tìm nhau được
tuổi mộng huynh đã xa.
nhưng còn ý thơ ca
mình trao thương gửi nhớ
cho tình yêu muôn thuở
kiếp sau..,lại tìm ta
YeuDieuLongNu
thân tặng DUYÊN HỒNG.
muội cám ơn huynh ghé trang muội nè...lâu lắm rồi huynh khỏe không...sang nhà huynh toàn thấy rượu và rượu heng....sợ say lắm
chúc huynh vui
Bình yên một chút nào chưa?!
Khi buồn ly biệt tiển đưa kim bằng
Ngày nao gặp gỡ lăng xăng
Chào nhau khổ tứ, lời văn...hiền hòa
Dẫu gần hay ở thật xa
Từng chung vui dưới mái nhà này đây
Cùng nhau xướng họa vun vầy
Bây giờ tiếc nuối buồn thay, ngậm ngùi.
VNTQ bầu trời
Những người con Việt nhân đôi nụ cười
Thương thay cho những hợt hời
Bình yên giờ đã có rồi...hay chưa?!
Trích đoạn: Đuyên Hồng
Trích đoạn: YeuDieuLongNu
mãi còn.duyên thơ
vần thơ ai viết mực còn duyên
ý nặng tình sâu nét thật hiền
duyên bút nợ thơ reo khắc khoải
chuyện buồn chia xẻ nỗi niềm riêng
bốn phương tụ bút trao thơ ý
một chốn tâm tư gửi bút nghiên
người đến người đi xin gắng giữ
trời thơ mãi ở chốn bình yên.
YeuDieuLongNu
Duyên Thơ
Bạn văn âu gặp cũng là duyên
Lọ phải tình lang nào vợ hiền
Ngày kiếm dăm vần hao dạ ngóng
Đêm tìm bảy chữ cạn lòng riêng
Tứ thơ đau đáu nghiêng ngòi bút
Âm vận rầu rầu cháy mặt nghiên
Kiếp trước gặp đâu mà cứ ngỡ
Bướm hoa mơ mộng thưở bình yên…
Đuyên Hồng
NỢ BÚT DUYÊN THƠ
(thân họa Mãi Còn Duyên Thơ)
Mượn vần ngỏ ý, ý trao duyên
Man mác lời thơ nét dịu hiền
Nợ bút vấn vương đời kiếp trước
Dòng thơ lai láng nghĩa tình riêng
Nước bèo muôn dặm dù xa cách
Mai trúc chung tình mặc ngửa nghiêng
Mong sớm tan mây trời lại sáng
Vườn thơ ấm mãi điệu bình yên !
Lá chờ rơi
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2006 12:38:29 bởi Huyền Băng >
Xin cho thư quán bình yên
Để thơ tôi mãi vẽ duyên với nàng
Tiếc thay mấy kẻ ngang tàng
Nồi da xáo thịt bẽ bàng câu thơ.
mãi còn.duyên thơ
vần thơ ai viết mực còn duyên
ý nặng tình sâu nét thật hiền
duyên bút nợ thơ reo khắc khoải
chuyện buồn chia xẻ nỗi niềm riêng
bốn phương tụ bút trao thơ ý
một chốn tâm tư gửi bút nghiên
người đến người đi xin gắng giữ
trời thơ mãi ở chốn bình yên.
YeuDieuLongNu
Duyên Thơ
Bạn văn âu gặp cũng là duyên
Lọ phải tình lang nào vợ hiền
Ngày kiếm dăm vần hao dạ ngóng
Đêm tìm bảy chữ cạn lòng riêng
Tứ thơ đau đáu nghiêng ngòi bút
Âm vận rầu rầu cháy mặt nghiên
Kiếp trước gặp đâu mà cứ ngỡ
Bướm hoa mơ mộng thưở bình yên…
Đuyên Hồng
NỢ BÚT DUYÊN THƠ
(thân họa Mãi Còn Duyên Thơ)
Mượn vần ngỏ ý, ý trao duyên
Man mác lời thơ nét dịu hiền
Nợ bút vấn vương đời kiếp trước
Dòng thơ lai láng nghĩa tình riêng
Nước bèo muôn dặm dù xa cách
Mai trúc chung tình mặc ngửa nghiêng
Mong sớm tan mây trời lại sáng
Vườn thơ ấm mãi điệu bình yên !
Lá chờ rơi
r
< Sửa đổi bởi: Huyền Băng -- 18.9.2006 11:38:29 >
NGƯỜI VÀ VĂN...
con người ai cũng quí tình duyên
trọn nghĩa trăm năm bởi vợ hiền
thơ bút hiểu nhau chung vạn ý
tâm buồn chia xẻ nỗi niềm riêng
người văn - giữ đạo cho trọn chữ
hồn cảm...thơ tài - chớ ngả nghiêng
ý tốt vần gieo xin mãi thắm
thơ hay nhạc hát góc trời yên
MINH TUẤN
THƠ VÀ HOA
mỗi bài thơ một bông hoa
dệt bằng nghĩa thắm tim ta gửi lời
vì đâu không giữ người ơi
mình làm ra nó để rồi vứt đi
trăm năm giữ lại chút gì
tuổi xuân mãi ở lối đi thơ về
bốn mùa tiết đổi say mê
trăm năm quanh quẩn gửi về hồn thơ.
ai đi để nhớ không bờ
chút tình tri kỷ tặng thơ hôm nào
tâm tình dâng tặng trăng sao
thơ đề còn đó...vần nào lệ rơi.
phải đâu khói lửa tơi bời
phải đâu trận địa ,đầu rơi máu trào
chỉ vì lòng dạ không dao
chỉ vì cách sống anh hào không đâu.
chỉ vì chẳng hiểu nông sâu
thơ hay gieo ý - bỏ cầu bến thương
tại sao cứ phải gieo đường
khi thì mưa đổ ,lúc vương bụi đầy.
trong thơ thêu dệt cỏ cây
ngoài đời không chịu lời đầy xã giao
trọng người -người cũng đón chào
ta vui chẳng lẽ trăng sao buồn lòng.
mình gieo gió cả mùa đông
thôi đành chịu lạnh giữa đồng hoang vu
câu thơ để lại mịt mù
lối về hoang mãi...mùa thu không người.
bài thơ -như đóa hoa tươi
ta làm để dệt tình người thêm xinh
ai ơi đừng đánh mất mình
bút thơ tôi gửi phân minh chốn này.
tạm thời chỉ mới chia tay
một thời đã gửi nơi này mộng mơ
bây giờ cho tới bao giờ
hoa thơ lòng vẫn trông chờ người xưa.
DUY GIANG
XIN ĐỪNG HỦY HOẠI THANH DANH
NGƯỜI XẤU THÌ DỄ...CHỚ ĐÀNH BUÔNG XUÔI.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2006 20:35:28 bởi DUY GIANG >
ĐƯỜNG... THU.
Đường thu đắm đuối sắc ngàn bông
nắng trải mộng mơ mấy sắc hồng
lưu luyến hồn thơ trong viễn thắm
nặng vương cây bút ý chờ trông
trời thu mộng nhớ ...vầng trăng lạnh
biển ý Đường thơ ... khắc khoải lòng
đang tới mùa vàng rơi ngập đất
sắp về hoa tuyết xếp mùa đông.
YeuDieuLongNu
kính chào BÁC LÁ. CHÚC BÁC khỏe và giữ gìn sức thơ cho mãi xanh tươi bác nha...cháu vào vui với BÁC và cả nhà thơ ĐƯỜNG .
CHÚC CHO TRANG THƠ MÃI NGỌT -dù cho có mùa đông chúc mọi người khỏe và vui...
kính thân.
_____________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2006 17:22:48 bởi YeuDieuLongNu >
Ừa, gọi 7 bằng Tỷ cũng chẳng sao DG ơi ! Miễn DG biết kính trên, nhường dưới mới là đồng ĐẠO ví 7 rùi hì
Chúc DG vui mãi & hồn thơ luôn lai láng
7_nn
< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 9.11.2006 3:50:03 >
_________________________________________________
THI NHÂN ƠI...
tình người đầy mãi không thôi
như con thuyền chở bước đời đi qua
kẻ gần cho tới người xa
cũng coi như thể một nhà chung Tâm.
bước đời ai cũng thăng trầm
tuổi xuân ai cũng mấy lần khát khao
như trăng mơ chốn hoa đào
để duyên cau thắm trầu vào lứa đôi.
Thi Nhân vui với cuộc đời
thơ ghi nỗi nhớ đầy vơi chốn tình
lệ ghi nỗi khổ nhân sinh
mong sao mãi có trời tình thắm xanh.
mong hoa mãi ở trên cành
mong lá đừng rụng khi xanh tuổi đời
mong người tín nghĩa chốn chơi
đừng gieo gió bão cho đời nặng dông.
mong thơ xanh dải theo dòng
nước trôi câu hát thong dong mái chèo
làm cho mặt đất trăng gieo
bốn mùa hoa trái quê nghèo...ấm no.
YeuDieuLongNu
TỶ kính yêu...muội cũng ăn theo như DUY GIANG TỶ ơi...đúng nghĩa là muội đã gọi trên bài thơ nè...<THI NHÂN ƠI...> ĐÓ là tâm trạng của TỶ nha.
kính chúc TỶ HẠNH PHÚC
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: