thơ Trần Mộng Tú
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
sóng trăng 19.09.2006 09:18:14 (permalink)
.


      Đến




        Em đến đó nhưng em không ở lại
        em ra về có thêm một trái tim
        bàn tay nhỏ cầm trái tim luống tuổi
        em ngỡ em đang cầm một mặt trời

        Mặt trời theo em vào trong giấc ngủ
        sưởi ấm cho em suốt cả một đêm
        em không đắp chăn mà sao không lạnh
        mặt trời nằm ngoan cạnh trái tim em

        Em đến đó nhưng em không ở lại
        anh tặng cho em những mảnh linh hồn
        vai em nhỏ mảnh hồn anh sáng quá
        em ngỡ em đang gánh một vầng trăng

        Vầng trăng sáng đan sợi vàng sợi bạc
        em mê đi như ở giữa chiêm bao
        trái tim em hoang mang trong lồng ngực
        nhưng thân em thì lấp lánh đầy sao

        Em đến đó nhưng em không ở lại
        tình yêu hai ta rất đỗi lạ lùng
        những câu thơ tình cho nhân gian đọc
        mặt trời mặt trăng có thật hay không ?





      thơ Trần Mộng Tú



    .
#1
    sóng trăng 22.09.2006 14:42:38 (permalink)
    .


        Bông Hoa Đỏ



          "Xuân xưa chưa theo chồng
          Hồn như vuông lụa nhỏ
          Anh đến từ phương xa
          Đặt vào bông hoa đỏ.

          Em gói hoa vào lòng
          Sợ hương bay theo gió
          Ngờ đâu hoa có gai
          Rạch hồn vuông lụa nhỏ.

          Như xuân không trở lại
          Anh đến rồi anh đi
          Để mặc em ngơ ngẩn
          Nhìn vết thương dậy thì.

          Hạ về em nức nở
          Thu sang gió ngập phòng
          Gấp hồn như gấp lụa
          Mùa đông em sang sông.

          Tháng năm tàn như mộng
          Chảy một giòng sóng đời
          Anh trở về đòi lại
          Bông hoa anh bỏ rơị

          Anh ơi hoa đã héo
          Vết thương xưa đã lành
          Vuông lụa chồng em giữ
          Không còn gì cho anh."





        thơ Trần Mộng Tú
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2006 14:45:24 bởi sóng trăng >
    #2
      sóng trăng 22.09.2006 14:49:45 (permalink)
      .




            Con Mèo Cô Đơn



              Con mèo nằm ngoài sân
              Cô đơn đùa với nắng
              Tôi bên trong cửa kính
              Cô đơn ngắm con mèo

              Cỏ màu xanh ngọc thạch
              Chiếc lưng trắng quay tròn
              Nắng lung linh từng giọt
              Mèo xoay quanh nỗi buồn

              Tôi nhìn tôi trên kính
              Chiếc bóng mờ vết loang
              Cửa hôn nhân khép chặt
              Giam tôi rất nhẹ nhàng

              Mèo có góc sân nhỏ
              Tôi có khung kính mờ
              Hai ta cùng bé nhỏ
              Niềm cô đơn vô bờ

              Mèo ơi phơi trong nắng
              Khô hộ tôi nỗi buồn
              Quê xưa, người tình cũ
              Vẫn ướt sũng trong hồn.




            thơ Trần Mộng Tú
      #3
        sóng trăng 22.09.2006 14:55:18 (permalink)
        .



              Kiếp Sau




                Đêm qua em nằm mơ
                Mẹ đem em gả chồng
                Cho một chàng thi sĩ
                Số chàng rất long đong

                Hai vợ chồng làm thơ
                Trong một gian lều cỏ
                Mái dột mái cứ dột
                Làm thơ vẫn làm thơ

                Thơ chàng dán trên vách
                Thơ em che trời mưa
                Một đàn con tám đứa
                Lớn lên chỉ mê thơ

                Ngoài vườn đầy hoa nở
                Trong lòng ngập mộng mơ
                Cửa lều thường không khép
                Nên Xuân đến bốn mùa

                Mặc người đời mua bán
                Mặc cuộc đời hơn thua
                Cả nhà làm thi sĩ
                Nên nghèo xác nghèo xơ

                Em cầu cùng thượng đế
                Kiếp sau có lấy chồng
                Xin lấy chàng thi sĩ
                Dầu biết chàng tay không...



              thơ Trần Mộng Tú
        #4
          sóng trăng 22.09.2006 15:01:49 (permalink)
          .



                Liệu Chàng Còn Yêu Em




                  Liệu chàng còn yêu em
                  Như ngày xưa mới gặp
                  Chưa dám gọi tên nhau
                  Đã nghe lòng say đắm

                  Liệu chàng còn yêu em
                  Như ngày xưa thơ dại
                  Mùa thu áo em vàng
                  Chàng về trồng hoa cúc

                  Liệu chàng còn yêu em
                  Như ngày xưa hờn dỗi
                  Muà đông gió se lòng
                  Một mình chàng sám hối

                  Liệu chàng còn yêu em
                  Như ngày chia tay đó
                  Em dứt áo ra đi
                  Để tim chàng lệ nhỏ

                  Liệu chàng còn yêu em
                  Còn có đợi có chờ
                  Còn để trái tim nguyên
                  Cho mối tình đã vỡ

                  Hãy tha thứ cho em
                  Núi sông ngăn cách trở
                  Tình đã phụ tình rồi
                  Xin đừng mong ngóng nữa



                thơ Trần Mộng Tú
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2006 15:02:51 bởi sóng trăng >
          #5
            sóng trăng 24.09.2006 13:24:02 (permalink)
            .


                  Trong suốt


                    Tôi bắt đầu tháo bỏ chàng
                    như tháo đôi hoa ra khỏi tai
                    tháo từng chiếc
                    từng chiếc một
                    hai tai đã khỏa thân

                    Tháo sợi dây chuyền ra khỏi cổ
                    chiếc cổ gầy chàng đã cúi xuống hôn
                    sợi dây chuyền lấy ra nụ hôn vướng lại

                    Chàng bảo hãy cởi anh ra khỏi em
                    như cởi áo
                    tôi mở từng chiếc khuy
                    tôi treo chàng lên mắc
                    tôi đi tới đi lui trong phòng
                    ngực lạnh
                    vai lạnh
                    hai tay lạnh
                    tôi lại mặc chàng vào

                    Anh đang ở trong đôi giầy
                    em bỏ giầy ra
                    tôi quăng giầy thật xa
                    còn hai bàn chân nhỏ
                    hai bàn chân trần
                    đặt trên mặt đất
                    mỗi ngón chân như một câu thơ
                    làm sao vứt

                    Anh nằm trong thỏi son
                    em đừng tô môi nữa
                    tôi chạm ngón tay mình lên môi
                    nụ hôn chàng còn đó

                    Tôi đi rót cốc nước
                    nâng chiếc ly lên nhìn
                    thủy tinh trong suốt
                    ngửa mặt uống cạn chàng
                    ném chiếc ly qua cửa
                    tình bay vào không gian



                    Tháng 7/06



                  thơ Trần Mộng Tú


                  nguồn: damau.org


                  .
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2006 13:29:49 bởi sóng trăng >
            #6
              sóng trăng 24.09.2006 13:27:34 (permalink)
              .


                    Ngày Hạ Chí



                      Anh đến với em vào ngày hạ chí
                      ngày mặt trời tình tự với đêm
                      buổi chiều trên cao buổi chiều không cúi xuống
                      sao bóng anh ngã xuống bóng em
                      ngày hạ chí thân thể anh như đuốc
                      anh kéo mặt trời xuống thắp sáng em
                      những tia lửa rắc cả vào trong áo
                      ngày tham lam không nhường chỗ cho đêm


                      Ngày hạ chí như có ngàn nến thắp
                      soi buổi chiều trong suốt hồn em
                      anh đứng đó như mặt trời không tắt
                      tự nhóm than nung đỏ đời mình

                      Khi anh đến em rơi vào hạ chí
                      anh dắt em trong vũng sáng hoang mang
                      đêm không xuống mà hồn em sao thắp
                      làm thế nào phân biệt thời gian

                      Sammamish 20/6/06



                    thơ Trần Mộng Tú

                    nguồn: damau.org

              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2006 13:31:00 bởi sóng trăng >
              #7
                sóng trăng 25.09.2006 10:22:45 (permalink)
                .


                      Lòng Nào Như Suối Cạn


                        Ngày xưa trong quán nhỏ
                        Đời không có mùa đông
                        Trên môi cà phê ngọt
                        Trong mắt giọt tình nồng

                        Hôm nay trong quán lạ
                        Hai đứa ngồi nhìn nhau
                        Trên môi cà phê đắng
                        Trong mắt giọt tình sầu

                        Một năm trời lận đận
                        Đời ngọt những vết thương
                        Một năm trời bôi bác
                        Đời vui những tấn tuồng

                        Anh bây giờ đã khác
                        Trán đà thêm nếp nhăn
                        Em bây giờ đà khác
                        Má đà phai sắc hồng

                        Mắt nào không lệ chảy
                        Môi nào thơm hương hoa
                        Lòng nào như suối cạn
                        Tình nào đã chia xa

                        Một năm trời xứ lạ
                        Không còn gì cho nhau
                        Giọt tình cuồng trong mắt
                        Cũng tan theo nỗi sầu



                      thơ Trần Mộng Tú
                #8
                  sóng trăng 25.09.2006 10:25:31 (permalink)
                  .


                        Tạ Tình




                          Hãy tha thứ cho em
                          Không một lời từ tạ
                          Không nụ hôn cuối cùng
                          Trên mộ anh bia đá

                          Hãy tha thứ cho em
                          Không một lời kinh nguyện
                          Không một đóa hoa hồng
                          Không một hàng lệ nến

                          Hãy tha thứ cho em
                          Để rêu phong lối cũ
                          Để mộ chí hoen mờ
                          Để anh sầu trong mộ

                          Hãy tha thứ cho em
                          Một đi không ngoảnh lại
                          Để sỏi đá mỏi mòn
                          Để cho anh ngóng đợi

                          Hãy tha thứ cho em
                          Núi sông ngàn cách trở
                          Tình đã phụ tình rồi
                          Xin đừng mong ngóng nữa



                        thơ Trần Mộng Tú
                  #9
                    sóng trăng 25.09.2006 10:28:11 (permalink)
                    .


                          Trái Tim Hồng


                            Có một khoảng không trong hồn em trống lắm.
                            Người đi qua sao không ghé lại thăm
                            Hồn em đó như cây mùa thu đứng
                            Chờ lá vàng về phủ đến trăm năm.

                            Tóc hờn giận nên tóc chia nghìn sợi
                            Người không về đo sợi ngắn sợi dài
                            Tay chung thủy giấu hoài trong đáy túi
                            Ngón cô đơn chờ đan ngón tay người

                            Giày con gái bỏ quên trong góc tủ
                            Người không về nên chân chẳng muốn đi
                            Đôi chân nhỏ tay ai thường ấp ủ
                            Những đêm trăng thơm ngát đóa tường vi

                            Trán ngây thơ tương tư mùi khói thuốc
                            Người không về mắt cũng nhạt màu nâu
                            Môi bớt đỏ và răng cười bớt trắng
                            Em nhớ người, em khóc suốt đêm thâu

                            Em sẽ chết với mảnh hồn trống đó
                            Chúa đứng đón em ở cổng Thiên Đàng
                            Xin trả Chúa trái tim hồng lãng mạn
                            Dưới thế gian con dại dột cho chàng...


                          thơ Trần Mộng Tú
                    #10
                      sóng trăng 25.09.2006 10:35:40 (permalink)
                      .


                            Cả một dòng sông đứng lại chờ





                              Tôi xa người nắng buồn trên vai
                              Môi tôi mùi thuốc còn thơm hơi
                              Người xa tôi một dòng sông trắng
                              Dẫy núi bên kia có ngậm ngùi

                              Tôi xa người hàng cây bâng khuâng
                              Nước dâng chiều xuống nhớ muôn trùng
                              Người xa tôi có ra đứng ngóng
                              Một cánh chim bay ở cuối rừng


                              Tôi xa người như xa mùa xuân
                              Ngực tôi còn đọng chút hương trầm
                              Mảnh trời trong mắt còn xanh biếc
                              Người đã mơ hồ như vọng âm


                              Tôi xa người như xa cơn mưa
                              Tóc tôi còn ướt đến bây giờ
                              Nhớ tôi người có châm điếu thuốc
                              Nhớ tôi người có đi trong mưa


                              Tôi xa người như xa quê hương
                              Những dấu thân yêu mất cuối đường
                              Người nhặt hộ tôi hoa dĩ vãng
                              Lau giùm dòng lệ ở vết thương


                              Người xa tôi gió cũng lặng thinh
                              Tôi rung nỗi nhớ ở quanh mình
                              Người như suối chẩy qua rừng vắng
                              Cả một dòng sông đứng lại chờ



                              9/93


                            thơ Trần Mộng Tú
                            nguồn: amvc.free.fr
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 11:14:53 bởi sóng trăng >
                      #11
                        sóng trăng 25.09.2006 10:39:39 (permalink)
                        .


                              Hồn em giờ rất lạ





                                Anh trốn vào trong em
                                Len qua từng tĩnh mạch
                                Theo máu ghé vào tim
                                Em, chao đi một nhịp


                                Anh hòa tan trong máu
                                Như suối chia muôn nơi
                                Dòng nào lạc qua phổi
                                Cho em thở bồi hồi


                                Anh lang thang khắp nẻo
                                Dừng lại ở buồng gan
                                Em lọc tình trong đục
                                Hỏi anh có bàng hoàng


                                Lòng em bao nhiêu đoạn
                                Anh chưa biết ngắn dài
                                Sao vội vàng buộc lại
                                Ðể cho em rối bời


                                Anh lan ra tứ chi
                                Như nhựa cây cho lộc
                                Em thong dong giữa đời
                                Có anh che bóng lá


                                Trên những ngón tay em
                                Anh cho thơ tứ tuyệt
                                Trên vầng trán thanh xuân
                                Anh cho em nhật nguyệt


                                Hồn em giờ rất lạ
                                Một chiếc bình đầy anh.



                              thơ Trần Mộng Tú
                              nguồn: amvc.free.fr
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 11:15:53 bởi sóng trăng >
                        #12
                          sóng trăng 25.09.2006 10:44:51 (permalink)
                          .


                                Mưa Seatle



                                  Ðêm qua trở gối nghe mưa
                                  Tình như chăn hẹp không vừa ấm tôi
                                  Co hoài vẫn hụt một nơi
                                  Tôi kéo vuông chiếu buông rơi đóa sầu
                                  Sáng nay ra phố gội đầu
                                  Giọt mưa sợi tóc ôm nhau khóc òa
                                  Cong tay hứng hạt mưa sa
                                  Mưa giăng mắt lưới xóa nhòa chỉ tay
                                  Gió đi trên những nhành cây
                                  Tôi nghe tiếng gẫy đâu đây quanh mình
                                  Mưa dầm chết đuối bình minh
                                  Áo nào rộng đủ che tình tôi khô


                                  12/96



                                thơ Trần Mộng Tú
                                nguồn: amvc. free.fr
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 11:16:38 bởi sóng trăng >
                          #13
                            sóng trăng 25.09.2006 10:50:03 (permalink)
                            .

                                  Thế nào em cũng khóc




                                    Em vẫn tưởng tượng ra
                                    ở một thành phố xa xăm
                                    trong một địa chỉ em nhớ từng con số
                                    có anh đang sống
                                    anh đang thở
                                    và anh đang nghĩ đến em


                                    Em vẫn tưởng tượng ra
                                    khi anh đi dạo trong làng
                                    vào những đêm trăng sáng
                                    anh dừng lại
                                    chạm tay vào một bông hoa đang ngủ
                                    anh nghĩ đến em
                                    và trên những ngón tay anh
                                    bỗng thơm mùi hương cũ


                                    Em vẫn tưởng tượng ra
                                    mỗi buổi sáng mờ sương
                                    khi anh chạy bộ qua công viên
                                    anh dừng lại
                                    ném viên sỏi nhỏ xuống hồ
                                    nhìn những vòng nước loang xa, loang xa

                                    anh nhớ đến em
                                    và những lần hò hẹn


                                    Em vẫn tưởng tượng ra
                                    trong một cao ốc
                                    nơi anh làm việc
                                    trên mặt bàn ngổn ngang sách giấy
                                    giữa trò chơi chữ nghĩa hàng ngày
                                    anh sẽ nhặt ra
                                    một chữ T nhỏ xíu
                                    và cất vào bên trái, phía tim


                                    Em vẫn tưởng tượng ra
                                    ở một con đường nào đó
                                    khi anh dừng xe
                                    phân vân giữa đèn đỏ, đèn vàng
                                    anh gọi tên em, rất khẽ
                                    với một thoáng mơ màng


                                    Em vẫn tưởng tượng ra
                                    khi chúng mình gặp lại nhau
                                    anh không gọi tên em
                                    em không gọi tên anh
                                    chúng mình sẽ đứng lặng nhìn nhau

                                    và thế nào em cũng khóc



                                    6/96



                                  thơ Trần Mộng Tú
                                  nguồn: amvc. free. fr
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 11:17:58 bởi sóng trăng >
                            #14
                              sóng trăng 25.09.2006 10:57:22 (permalink)
                              .

                                    Thức ăn cho trái tim



                                      Cái sọt rác sau lưng em
                                      Có những mẩu giấy điện toán vo tròn
                                      Có mảnh giấy bọc Taco lem luốc
                                      của cô Mễ ngồi bên
                                      Người bạn Cam Bốt vứt vào đó
                                      vuông lá chuối gói bánh
                                      Em cũng ném vào đó
                                      trang nháp của bài thơ
                                      Những mẫu tự Việt Nam
                                      nằm ngơ ngác


                                      Người quét dọn da đen
                                      cầm lên ngắm nghía
                                      Em bảo đó là chiếc lá
                                      gói thức ăn cho trái tim tôi

                                      Trong đời sống này
                                      em nào có khác gì trang bản thảo
                                      bị ném vào
                                      một cái sọt khổng lồ
                                      cũng ngơ ngác mầu da
                                      vụng về ngôn ngữ
                                      dùng thơ văn
                                      để gói trái tim mình

                                      11/96


                                    thơ Trần Mộng Tú
                                    nguồn: amvc.free.fr
                                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 11:18:38 bởi sóng trăng >
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9