Trích đoạn: Bách hoa tiên tử
TẠM BIỆT MÙA THU
KHÁNH
CHIA TAY NHÉ, TA VỀ MIỀN XA LẠ
BỎ MÙA THU KHẮC KHOẢI NÉP BÊN THỀM
TU VIỆN BUỒN CÔ TỊCH GIỮA CHIỀU ÊM
MƯA SẮP ĐẾN HAY MÙA THU SẮP KHÓC?
THU ĐỨNG ĐÓ
TÓC HỜN BUÔNG DÁNG NGỌC
TA LẶNG HỒN
XÁM HỐI TRƯỚC HOÀNG HÔN
XIN ƠN TRỜI CHO THU HẾT NỖI BUỒN
TA NGUYỆN ĐỔI THÊM NỮA ĐỜI LANG BẠT
VÀ TA ĐI
NHỚ HƯƠNG THU NGÀO NGẠT
ÁO PHONG SƯƠNG
NÚI BẠC
MẢNH TRĂNG BUỒN
TA ĐI RỒI NHƯNG VẪN NHỚ THU LUÔN
NHỚ HƯƠNG XƯA, NHỚ CẢ LỜI HƯ ẢO
NHỚM MẮT HỜN SAO MÊNH MANG SẦU ẢO
NHỚ THU CHIỀU LOANG LOÁNG NÉT BIỆT LY
NGƯỜI ĐÃ ĐI
VÀ TÌNH CŨNG ĐI
XIN ĐỪNG KHÓC HỠI MÙA THU QUÁ KHỨ
HÃY CHO TA MỘT LẦN TỰ THA THỨ
CHO NỖI BUỒN VỠ VỤN HOÁ THÀNH SAO.
NGƯỜI ĐÃ ĐI
VÀ TÌNH CŨNG ĐI
XIN ĐỪNG KHÓC HỠI MÙA THU QUÁ KHỨ
HÃY CHO TA MỘT LẦN TỰ THA THỨ
CHO NỖI BUỒN VỠ VỤN HOÁ THÀNH SAO Giao lưu với BHTT bài thơ cũ này thôi,
THÔI EM ĐI Thôi em đi vì chiều hoa không thắm
Vì đường thu trụi lá nắng giăng sầu
Vì những chiều xưa đi dưới mưa ngâu
Em đã thấy có màu vàng mắt lá
Thôi em đi để đông về tơi tả
Bên vĩa hè ai đó ngẩn ngơ mong
Đôi mắt xưa đã mang kính đa tròng
Thì thấy chi những sắc màu xưa cũ
Thôi em đi rồi trong từng giấc ngủ
Em cứ về lãng đãng phía hồn anh
Trong cơn mơ tấm chăn rách tan tành
Có em về ấm lòng ta mê hoặc
Thôi em đi để đèn đêm hiu hắt
Thư lòng ta gởi địa chỉ hư không
Thôi em đi nhớ chi những dòng sông
Cứ chảy mãi một chiều không thay đổi !
Ngô Hữu Đoàn
Saigon, 12.08.2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2006 17:06:51 bởi Ngo Huu Doan >