Trích đoạn: PCT
Dạ lan
Hoa lan thơm đường em qua
Em hái ép vào quyển sổ
Mỗi ngày một lần hoa nở
Mỗi ngày một thơm ngát hương
Hôm nay anh đi trên đường
Mà em vẫn thường qua lại
Hương hoa vẫn còn đọng mãi
Bên bờ những dấu chân em
Và thử hỏi mình trong đêm
Đến ngày hoa lan thôi nở
Liệu em có còn nỗi nhớ
Gửi vào quyển sổ tình anh ?
Mùa hoa rồi cũng qua nhanh
Con đường em đi còn đó
Anh muốn biến thành hoa nhỏ
Cho em cất giữ mỗi ngày.
Trước tiên,ta thử lặng yên để hồn mình nhập vào lời ca ”
Thành phố đêm nay đầy sao. Dòng sông đêm nay đầy sao. Vườn nhà em, cây hoàng lan bát ngát hương tỏa bay. Sương khuya nhẹ bay. Thành phố bát ngát của gió. Tình yêu mênh mông của mây.” Đêm thành phố đẹp quá ! Và lắng nghe thêm câu hát này nữa
“ Góc phố nơi anh hẹn.Cành ngọc lan xoà bóng mát, toả hương bát ngát nói với em chiều cuối thu về… “ rất nồng nàn đắm đuối mê say. Ai đã từng đi qua con phố THĐ cắt DT bên dãy nhà số chẵn với mùi dạ lan, hoàng lan sâu thẳm và từng sánh đôi bước bên nhau khi sương đêm đã chùm lên ánh đèn đừơng góc phố, gió khuya đưa ngào ngạt mùi lan hẳn sẽ không bao giờ quên phút giây ngọt ngào mến yêu ấy. Và ai đã từng là cô bé tóc xoã vai gầy mà không một lần hái cánh hoa ngọc lan, hoàng lan giấu trong khăn tay hay ép trong trang vở, sẽ chẳng bao giờ quên những kỷ niệm nhẹ nhàng ấy là hành trang không thể bỏ quên trong cuốn nhật ký cuộc đời. Không phải tình cờ Tác giả chọn hương ngọc lan thoảng trong đêm làm hình ảnh chủ đạo trong bài thơ này. Khi ta đọc bài thơ Dạ lan , ta thấy Phan Chí Thắng như cậu học trò trường CVA dút dát ngày nào, chỉ dám tìm ánh mắt ai sau những buổi chiều tan học và thầm thương mùi hoa ngọc lan sâu thẳm vương vương theo bước chân ai.
Khi trưởng thành, người con trai dút dát năm nào đã thành một chàng trai biết yêu , biết thương và nhớ.
Đêm lặng lẽ ngang qua phố vắng, ngửi thấy thoang thoảng đâu đây mùi hoa lan nồng nàn , chàng trai đã thổn thức viết lên những vần thơ diệu vợi gửi gắm nỗi lòng mình cho người bạn nơi xa. Nàng đã không còn ở thành phố ấy nữa, gót sen ngày nào vẫn thường mòn lốp xe trên phố cũ nay đã vắng xa, nhưng tất cả , tất cả những gì dù rất nhỏ ấy, vẫn còn phảng phất đâu đây nơi phố nhỏ và vẫn còn ấm nóng nồng nàn trong tâm hồn chàng thi sĩ. Với giọng thơ trữ tình, lãng mạn , đắm say, Phan Chí Thắng đã trải lòng mình đẹp như giấc mơ hồng ra gửi vào hương lan trong đêm , để một mình tác giả trở về thời ngây ngô cắp sách năm nào. Tác giả dùng hình ảnh và mùi hương của hoa lan thật lãng mạn, đằm thắm, gói trong hương dạ lan là những gì tha thiết nhất , là nỗi lòng nhớ mong đang cuồn cuộn chất chứa trong lòng. Vẫn biết là cuộc đời không chỉ cần có cơm ăn và áo mặc mà còn rất cần những hương “dạ lan” sâu thẳm kia nữa, mà khi đọc “Dạ lan” ngọt ngào đến thế ta lại như muốn trở về góc phố năm nào… . Mùa hoa ngọc lan, hoàng lan rồi cũng sẽ qua đi, nhưng khi đã là một phần không thể nào quên, thì những cánh hoa trắng trong , vàng xuộm ấy tuy sẽ ngả màu sẫm nâu theo ngày tháng nhưng cái hồn, cái mùi hương ẩn trong cánh hoa ấy vẫn ngào ngạt, vẫn sống mãi , vẫn theo mãi bước đường đời của người con gái Hà nội ấy.
Câu thơ:
“Liệu em có còn nỗi nhớ
Gửi vào quyển sổ tình anh ?” Như một câu nghi vấn thật lòng , và nó đã được người con gái kia trả lời bằng cả tấm lòng của mình :
” Anh sẽ biến thành hoa nhỏ
Cho em cất giữ mỗi ngày.”( Cho phép sửa chữ muốn thành chữ sẽ cho hợp với khung cảnh của bài cảm nhận này).
Thơ của Phan Chí Thắng đẹp, bay bổng, lãng mạn, nhưng không xa rời cuộc sống bình dị thường ngày, vì cái nhìn rất tinh tế, vì cái đa tình của một tâm hồn thi sĩ , vì phong cách thâm trầm tưởng như giản đơn nhưng lại rất có tầm cao . Những vần thơ không hề chải chuốt , nhưng rất gợi tâm tư sâu lắng- nó như những viên ngọc minh châu quí báu lấp lánh tuy chưa có bàn tay chuyên nghiệp mài dũa,vẫn sáng lóng lánh vô cùng-cũng rất cần một kệ đỡ đá đỏ để trưng bày, để nhiều người chiêm ngưỡng.
Sau khi đọc hết những dòng suy nghĩ này , ta cùng quay lại lần nữa vần thơ lắng đọng của “Dạ lan” và nghe thêm khúc tình ca mênh mang “Hương ngọc lan” của nhạc sĩ Anh Quân ( Vừa sửa lại tên nhạc sĩ cho đúng ), lời Dương Thụ, để cho lòng mình cảm thấy xúc động nôn nao, để tim mình cảm nhận hết những gì yêu dấu, ít nhất trong số chúng ta, có một người để lòng mình trôi theo cảm giác, mùi hoa ngọc lan, hoàng lan trong vườn nhà ai vẫn toả hương đâu đây.
http://www.vnmusic.com.vn/music/index.php?aid=nghenhac&id=214 Sẽ có ai đó, ngắt cành hoa lan , nhắm mắt vào cũng đoán đúng đâu là hương ngọc lan đâu là hoàng lan, và nâng niu ép cánh hoa vào trang sổ ghi công việc hàng ngày.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2006 12:24:15 bởi PT >