Góc thơ PCT
PCT 19.09.2006 16:26:50 (permalink)
0
1. Khi thành phố vắng em

Nếu một ngày thành phố vắng bóng em
Mỗi chiếc lá rơi nghiêng như ánh mắt
Chiều Hồ Tây gió lay trời trong vắt
Phố bụi mù, cay nỗi nhớ trong anh

Khi đêm buông, thành phố ngủ yên lành
Em lấp lánh một vì sao xa lắm
Anh bỗng hiểu thế nào là đằm thắm
Rất gũi gần rạng rỡ nụ cười em



2. Gửi Trăng

Em cứ là vầng trăng
Ở trên cao vời vợi
Giát vàng lên trần giới
Ru hồn thơ nhân gian

Trăng khi khuyết khi tròn
Bởi tròn nên phải khuyết
Như người ta ly biệt
Để rồi đến bên nhau

Trăng treo trên đỉnh đầu
Ước mơ thời trai trẻ
Tóc bạc rồi, có lẽ
Nhuốm màu trăng tinh khôi?

Tình yêu của muôn đời
Trăng chở che chia sẻ
Ai muốn mình buồn tẻ
Như những đêm không trăng?

Em cứ là vầng trăng
Đồng quê hay thành phố
Anh xin làm em nhỏ
Đón Trung Thu suốt đời

Em hãy cứ sáng ngời
Cao xa, gần gũi thế
Bút lòng anh có thể
Chấm mực trăng làm thơ

r


3. Tìm nhau

Em không hẹn và em không đến
Anh đi tìm khô áo mồ hôi

Em đã hẹn và anh không đến
Em một mình đứng giữa chơi vơi

Hai đứa tìm nhau trong ấm ức
Dẫu biết rằng buộc phải thế thôi./.

4. Đêm

Khi xưa tôi chưa biết em
Đêm về thì chỉ là đêm lạnh lùng
Bây giờ nghe giữa thinh không
Tiếng con dế vợ – dế chồng gọi nhau

Đầu nhà thoang thoảng hương cau
Giọt sương nào khẽ rơi vào thơ tôi

Bây giờ lòng chẳng nguôi ngoai
Hình như ở tận cuối trời có giông ...
Trăng kia được mấy đêm tròn
Ngôi sao lấp lánh nỗi buồn xa xưa

Bây giờ, đêm đến bây giờ
Có em đang cũng thẫn thờ như tôi./.

r

5. Ghét

Ghét ai mặc áo giống màu
Để tôi vội vã theo sau bẽ bàng
Ghét ai giọng nói dịu dàng
Để tôi thảng thốt, ngỡ ngàng tưởng em

Ghét ai có dáng thân quen
Để tôi xao xuyến ngỡ em đến rồi

Ghét con đường phố đông người
Để tôi không thấy em tôi chỗ nào
Ghét hàng cây cứ lao xao
Làm tôi nhớ tiếng thì thào yêu thương

Ghét tôi: yêu ghét lạ thường
Ghét em: cứ để tôi vương tơ lòng./.


r

6. Một mình

Điếu thuốc lá một mình cháy đỏ
Không có em hay không có anh?
Con chim khiếu hót điệu gì nhung nhớ
Trên lầu cao nó cũng một mình

Cho ánh sáng, ngọn nến dần thui chột
Em yêu anh thổn thức hao gầy
Tơ óng ả nhờ con tằm rút ruột
Và làm thơ, anh chết từng giây

Nếu biết yêu nhau mà khổ thể
Xin trả về thời cũ chưa quen
Nhưng nếu để
cuộc đời
trôi qua trong lặng lẽ
Thì đâu phải là anh
Càng không phải là em./.


7. Dạ lan

Hoa lan thơm đường em qua
Em hái ép vào quyển sổ
Mỗi ngày một lần hoa nở
Mỗi ngày một thơm ngát hương

Hôm nay anh đi trên đường
Mà em vẫn thường qua lại
Hương hoa vẫn còn đọng mãi
Bên bờ những dấu chân em

Và thử hỏi mình trong đêm
Đến ngày hoa lan thôi nở
Liệu em có còn nỗi nhớ
Gửi vào quyển sổ tình anh ?

Mùa hoa rồi cũng qua nhanh
Con đường em đi còn đó
Anh muốn biến thành hoa nhỏ
Cho em cất giữ mỗi ngày.


8. Đêm say

Đêm lặng lẽ nằm ru đàn sao ngủ
Rải nỗi buồn man mác góc vườn xa
Ve lanh lảnh xin mùa hè bớt lửa
Gió ven hồ lay động mấy chùm hoa


Câu thơ bỗng lạc về giai điệu cũ
Như bao lần trăn trở một vần say
Em còn nhớ đêm xưa, thời dang dở
Ta hẹn hò, tay chẳng dám cầm tay?


Không có rượu mà sao say đến thế
Giải Ngân hà mờ tỏ bóng thời gian,
Ta lại được một lần say lặng lẽ
Giữa cuộc đời tỉnh táo đến khôn ngoan!

r


9. Xin em đừng trách

Em ơi, đừng trách
Anh không yêu em thật nhiều
Như em mong muốn

Xin em đừng sầu muộn
Vì anh không hái những vì sao
Cài lên mái tóc em trong âu yếm ngọt ngào
Không lấy ráng chiều
làm tấm khăn dịu dàng quanh cổ
Quấn theo bờ vai em bé nhỏ
Không thấy sóng vỗ bờ em dịu êm
Không thấy gió xuân nồng trong nụ hôn tiên...

Đừng trách anh mải lắng nghe tiếng chim gọi nhau về tổ
Lo chiều nay bản xa nhà ai không nổi lửa
Ngóng tin mừng đâu đó cuộc đời vui
Đừng trách anh sao lại dễ cười
Với những người xa lạ
Đừng nghĩ lòng anh sao mênh mông quá
Chất chứa nhiều giận ghét, yêu thương

Đừng trách anh, tên nô lệ cuối cùng
Quỳ gối dưới chân Nàng Thơ tuyệt mỹ

Đừng trách anh, đừng trách anh em nhé
Nếu như anh không thế
Em đâu còn yêu anh?

Anh yêu cả trời xanh
Anh yêu đồng bát ngát
Anh yêu con suối hát
Anh khóc bông hoa tàn

Đó là tình mênh mang
Tình anh yêu em đó!


10. Rằm

Đêm nay đúng rằm, trăng sáng quá
Em ở nơi nào, có ngắm trăng?
Ánh trăng sáng đẫm từng khe lá
Như thể quanh ta được dát vàng


Tôi tắm trong trăng thành mê muội
Ai người đơn chiếc giữa trời khuya?
Lẳng lặng cất trăng vào đắm đuối
Để cho rằm sáng lúc em về...


11. Em cho tôi bốn mùa

Em cho tôi mùa Xuân
Tim tôi tràn nhựa sống
Một nhành hoa lay động
Một cánh chim cuối trời

Em cho tôi mùa Hè
Phượng đỏ reo trong lá
Tôi thấy mình trẻ quá
Nắng tràn dâng lên môi

Em cho tôi mùa Thu
Tôi lặng yên suy nghĩ
Cuộc đời sao bình dị
Như những cánh cúc vàng

Em cho tôi mùa Đông
Gió heo may se lạnh
Tôi biết mình cô quạnh
Vì em xa - xa xăm


Em cho tôi ngàn năm
Để được yêu em mãi


12. Quên

Tôi người vốn tính hay quên
Chia tay em, đã quên liền, lạ không?
Bây giờ em đã lấy chồng
Tôi quên ngay chính nỗi lòng của tôi

Tôi quên cái cách em cười,
Cái câu em dạ, cái lời em thưa
Tôi quên chiều ấy đứng chờ
Bồn chồn góc phố bụi mờ mắt say

Tôi quên cả một đêm dài
Hôn em – vĩnh viễn một đời nụ hôn
Tôi quên hết những lúc buồn
Câu vui, chuyện giận, nỗi hờn với em


Thế là tôi cũng đã quên
Như ngàn năm cách xa em mất rồi.


Quên thì quên hết,
Hỡi ôi
Mà sao vẫn nhớ là tôi quên nàng!

r


13. Những con đường phố

Trên con đường một chiều
Ta chỉ nhìn thấy lưng thiên hạ
Người đi đường cũng chỉ nhìn thấy lưng ta – xa lạ
Ta không nhìn thấy em

Trên con đường hai chiều
Dòng người vội vã
Những khuôn mặt đăm chiêu – lạ quá
Ta vẫn không nhìn thấy em.

Ta cứ tìm khuôn mặt thân quen
Mỗi ngày, trên phố
Mặc dù biết rõ
Em không ở
Thành phố này.

r

14. Tháng Năm

Tháng Năm nắng đỏ bụi đường
Em đi lá sấu chập chờn bay theo
Cơn mưa giăng kín mành yêu
Bắp chân trắng lội một chiều phố dâng

Chia tay, khẽ một tiếng “Vâng”
Bên em chớp giật, bên anh gió ào
Tháng Năm là tháng nôn nao
Ta đong nỗi nhớ đổ vào niềm thương

Tháng Năm nắng đỏ bụi đường…
Mắt em thắm quá, dễ thường chói anh


15. Hộc bàn học trò

Tôi thường giấu dưới hộc bàn
Một vài nụ hoa hái trên đường đi học
Cô bạn trường chiều sau nhiều lần ngơ ngác
Gửi lại cho tôi những vần thơ
Trên mẩu giấy học trò, gấp nhỏ làm tư

Hết năm học, tôi chần chừ nán lại
Cố gặp người con gái
dấm dúi gửi thơ trong hộc bàn
Đôi mắt cô cười nhưng nét mặt nghiêm trang
Chào kẻ tặng những bông hoa thầm lặng

Đã qua đi rất nhiều năm tháng
Cây thay lá nhiều và hoa nở biết bao nhiêu
Cái bàn học sinh – lớp sáng lớp chiều
Có ai giấu hoa - thơ cho nhau không nhỉ?

Tôi ước gì, dẫu biết rằng không thể
Về trường xưa và giấu những bông hoa
Dưới hộc bàn rồi chờ đợi câu thơ
Nét chữ nghiêng nghiêng, mây trời lộng gió
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2006 13:41:13 bởi Huyền Băng >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9