NHẬT KÝ VIẾT MUỘN - Alô...alô ... ?
+ Gì dzậy chú ?
- Chủ nhật này đi TÀN DUYÊN hông ?
+ TÀN DUYÊN là cái quái gì dzậy mày ? duyên chưa nở mà sao đi TÀN, bộ mầy muốn "Cứ ngồi đây thôi" hả ? hehehe....
- TÀN DUYÊN là TIỀN GIANG đó cha nội, có tài nói lái lắm mà !
+ À, đi thì đi chứ, sợ cóc gì! nhưng mà có dzụ gì hông ?
- Tui dzô mánh rùi, được em kia giới thiệu cho tui một em !
+ À, thì ra là vậy, ủng hộ ngay thôi ! tao mới thay nhớt, tân sên xe rồi, đi tốt thôi. Nhưng mấy giờ khởi hành ?
- 6, 7 giờ gì cũng được. Tui lên ngủ với ông tối thứ bảy rồi sáng đi luôn, được chứ ? T7 có đi iu đương gì hông dzậy ông ?
+ "Những hẹn hò từ lâu kép lại" rùi mầy ơi. OK ! nhớ đem theo cái nón bảo hiểm nghen !
- OK, tui lên sớm sớm làm vài ve cuối tuần luôn.
+ OK, vậy nghen ! bye bye !
+ Bye bye !
Vậy là chủ nhật này tui đi chơi tiếp. Tui vẫn thích đi đây đó bằng xe máy, đi để được hít thở không khí trong lành và nhìn cây nhìn cỏ, nhìn những bà cụ già chống gậy từ trong mái hiên ra sân, nhìn những đứa trẻ con thôn quê đùa giỡn hồn nhiên trước sân nhà, nhìn những cô gái mặc những bộ quần áo bình dị (đồ bộ hoặc bà ba) nhưng mặn mà ấn tượng!
Thế là thằng bạn ở Gò Vấp lên tui vào khoảng 5h30 chiều thứ 7. Nó làm kế toàn tổng hợp cho một công ty nước lớn ngoài tầm cỡ nên thứ 7 nó được nghỉ. Mỗi lần nghĩ về nó tui thường thấy khâm phục ý chí của nó, nó chịu khó học hỏi nhiều thứ, nó có cái nhìn tầm xa. Lúc còn là sinh viên ĐHKTế nó đã 4 năm liền vừa học vửa dạy kèm, luyện thi ĐH cho con người ta để trang trải cuộc sống, lúc đó nó không có thờ gian để học thêm gì cả. Sau khi ra trường nó tự học anh văn, chẳng bao nhiêu lâu nó đã lấy chứng chỉ này, chứng chỉ khác, nó nói tiếng anh như gió và làm toàn công ty nước ngoài không hà. Nó đang có kế hoạch lắm, tui cũng ủng hộ và cầu mong cho nó lắm !
Ủa, mà sao tui nói về nó nhiều thế nhỉ, thằng đó tính kín đáo và khiêm tốn, coi chừng nó đọc được thì nó buồn đó !
Nó và tui chẳng biết đi đâu trong buổi tối thứ 7 cả, ban đầu rủ vào quán cafe xem đá banh, rồi nó hỏi "có em nào gần gần rủ đi uống nước cho vui đi chứ ?" Tui ngẫm nghĩ" Tối thứ 7, em nào có lẽ cũng bận iu iếc, biết ai rãnh đâu mà rủ đây trùi !" Rồi tui chợt nhớ một em xin xin, zễ xương cũng gần Bình Tân, thôi làm liều gọi thử cô ấy có rảnh không chứ cái nghề xin xin, zễ xương thì khó rảnh thứ 7 lém !
- Alô alô....... "Em đi học 30 phút nữa mới về, quán nào, quán nào ?"
+ Tui cũng chưa biết bà ui, khi nào tui tìm được thì tui nhắn tin địa chỉ
- OK !
Thế là có người nói chuyện rùi mầy ơi ! phải đi tìm quán xinh xinh gấp thui, và tui tự nhiên nhớ ra một quán xinh xinh. Hai thằng ngồi chờ, nhắn tới nhắn lui, chạy ra chạy vào để chỉ đường và dẫn cô ấy vào.
Cô ấy nói chuyện cũng hay ghê, ngồi tới khuya mới về, khi về 2 thằng còn làm cận vệ bất đắt dĩ đưa cô ấy về, con đường lòng vòng nhưng cũng thấy nhanh tới quá ! Đêm đó 2 thằng nói rừng hơi nhiều, vì lâu lắm mới ngủ chung mà. Đến khoảng 2g sáng tui mới ngủ được. Đúng là tối thứ 7 thật vui.... xin cảm ơn nhiều !