watermelon
-
Số bài
:
28
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 04.09.2006
|
Không thể chia sẻ
-
24.09.2006 13:35:06
Buồn quá, nhắn nó “Đi nhậu không?”. Nó “OK”. “Vút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh Nâng chén tiêu sầu, càng sầu hơn” Đã bao lần, dùng rượu quên sầu, mà có lần nào hết sầu đâu. Có lẽ nó nói đúng, ta uống không biết say. Càng uống càng tỉnh, càng tỉnh lại càng sầu. Lại lấy điện thoại ra nhắn nó, một câu nhắn quen thuộc “Sorry mày nha, tao lại có việc rồi, tối ko đi được”. Nó “OK, vậy khi khác đi cũng được” Nó và ta thế đó, cần thì tìm nhau trút tâm sự, hứng lên lại cancel. Chẳng giận nhau bao giờ vì chuyện cancel như cơm bữa. Bạn thân mà. Mà ta cũng có việc thật, việc nhiều đến tối mặt… Nó biết. Ta bị cái buồn hành hạ nhiều năm, nó cũng biết. Nhưng có những cái buồn không thể nào chia sẻ được. Nó, người bạn thân duy nhất, sắp đi rồi…
where there's a will there's a way
|
|
NhiepPhong
-
Số bài
:
721
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 30.05.2006
- Nơi: Miền Tây
|
RE: Không thể chia sẻ
-
24.09.2006 13:47:09
Buồng ghê ha, có ngừi bạn thân duy I' cũng đi nữa , nhưng hong sao đâu vô TQ này thì thế nào cũng co bạn thân thôi(măc dù là bạn ảo) ,như NP này chẳng hạn
Lá rời cây là do gió thổi đi hay là cây không muốn giữ lá ở lại.
|
|
watermelon
-
Số bài
:
28
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 04.09.2006
|
RE: Không thể chia sẻ
-
24.09.2006 15:12:46
Cám ơn NhiepPhong. Chỉ có thế giới net là ảo, còn cái tình bạn vẫn mãi là thật, vì tình cảm đó xuất phát từ chính con người thật mà [sm=3.gif]
where there's a will there's a way
|
|
watermelon
-
Số bài
:
28
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 04.09.2006
|
RE: Không thể chia sẻ
-
25.09.2006 15:50:24
“Hôm nay không say không về đó” ta thách thức. Hắn bễu môi “được mới nói nghen chị hai” Không như mọi khi, hôm nay chỉ có ta với hắn. Thể theo yêu cầu của ta, hắn gọi hai xị rượu. Hắn có điều gì muốn hỏi, nhưng lại thôi. Mà ta cũng có quan tâm đâu, đầu ta giờ chỉ còn quanh quẩn với cái buồn không thể bày tỏ. Lặng lẽ, hắn rót ta uống, ta rót hắn uống. Đã biết không thể quên, mà cứ tìm rượu để quên. Tự dối lòng bao nhiêu lần rồi. Buồn chịu không nổi. “Thôi về, không uống nữa”. “Mới có 2 xị thôi mà?... Ừ thôi, về đi…” Hắn gọi tính tiền. Ta không dám gọi cho nó, vì nó còn bao nhiêu việc phải lo cho chuyến đi xa. Mà gặp nó, đã buồn còn buồn hơn. Hắn dắt xe ra, cũng như mọi khi “Không tiễn nha” Ta cười ta “sao cứ đi với hắn”. Ừ mà, còn ai khác đâu…
where there's a will there's a way
|
|