Trích đoạn: Khánh Quỳnh
Thư Cho Cha
Cha đã đi xa, đi xa lắm
Biết bao giờ con mới gặp lại Cha?
Mới hôm qua còn thủ thỉ thiết tha
Giờ đi biệt không một lời từ giã
Lòng của con không lời nào diễn tả
Khi thấy Người hơi thở đứt từng cơn
Mắt nhắm nghiền thân tê dại vô hồn
Rồi tắt dần lịm người theo sương khói
Cha bước đi con không kịp han hỏi
Bỏ lại con trong nỗi nhớ tình thâm
Lệ con rơi giữa phòng vắng âm thầm
Con đã khóc như chưa từng được khóc
Nào muốn đâu nhưng không sao quên được
Một buổi chiều mang đậm nét tang thương
Người bước đi âm dương biệt đôi đường
Không còn gặp, không bao giờ gặp nữa

Khánh Quỳnh
R
Lá Thư Từ Thiên Đàng
Trần Quốc Bảo
Này con gái, cha vẫn còn sống mãi
Trong tim con và trong tim mọi người
Gia tài cha là vốn liếng nụ cười
Dành tặng con sau quãng đời mưa nắng
Đừng khóc nữa, nghe chuổi buồn dai dẳng
Mồ côi cha, còn mẹ gắng yêu thương
Vui lên con, sinh tử vốn vô thường
Cha vẫn dõi theo bước đường con tới
Cha con mình dù cách hai thế giới
Sợi tình thâm ai nới lỏng bao giờ
Cha sẽ về thăm con ở giấc mơ
Này con gái, cha mong con hạnh phúc
Gặp bến trong, chớ đừng là bến đục
Sống thảo hiền, chăm lo mẹ nghen con
Nước thiên đàng, cha vững dạ tu nhơn
Tích thêm đức đặn bình an con nhé!
Nếu còn duyên, kiếp sau còn thỏ thẻ
Tình cha con, chồng vợ lại đoàn viên
Con gái cha, thôi quẳng hết muộn phiền
Cha mãi sống cùng vẹn nguyên tâm thức!
Này con gái, đừng làm cha day dứt
Nợ đời cha đã vay - trả êm xuôi
Giờ cha đi mong thanh thản con ơi
Thương cha, con hãy mỉm cười vui vẽ!
24-1-2007