Thơ - THỜI ÁO TRẮNG
Ăn hiếp
Lê Quang Đông
Mười hai con giáp rong chơi
Ứng vào năm cọp ra đời, mới oai!
Nên em ăn hiếp tôi hoài
Lỡ sinh năm chuột, đêm ngày tôi lo!
Gặp em chẳng dám cười to
Em liếc một xíu… ốm o mấy ngày
Lỡ cầm điếu thuốc trên tay
Khói tan phận khói, em rấy phát run!
Chờ em, trễ học một lần
Em lại mắng vốn (!)… quá chừng là đau!
Thật là xui xẻo làm sao
Xui chi Cọp - Chuột gặp nhau, hở trời?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2006 11:13:42 bởi mssthuan >
Tháng giêng
Nguyễn Hoàng Việt
Tháng giêng bầu trời trong xanh
Cho ta tìm về nỗi nhớ…
Tháng giêng bầu trời lộng gió
Nhớ thời ta với cánh diều!
Tháng giêng mật ngọt tình yêu
Phất phơ đôi tà áo trắng.
Tháng giêng em đi trong nắng
Nắng thơm đôi má học trò.
Phải ta là nắng tháng giêng
Má em hồng thêm chút nữa!
Tháng giêng mười năm xa quá
Đâu còn vóc dáng ngày xưa
Nên ta đâu dám bông đùa
Lặng thầm về trong nỗi nhớ!
Tháng giêng lòng ta cố giữ
Để còn dáng ngọc trong mơ!
Tình cờ đọc lại bài thơ cũ
Lê Minh Quốc
Thơ viết thời con gái
Em - mười ngón tay hoa
Bây giờ tôi đọc lại
Như cầm lấy nõn nà
Em như cơi trầu đầy
Dịu dàng và đằm thắm
Tôi còn ngây thơ lắm
Nông nổi như giếng khơi.
Thơ vọng đến xa xôi
Trong chiều dài kỉ niệm
Ngày ấy em xa tôi
Nụ hôn nào ngọt lim?
Thơ viết thời con gái
Đọc lại vẫn còn duyên
Cũng như em – tôi nhớ
Từ cái nhìn đầu tiên
Chim nhảy qua cửa lớp
Mang theo thơ học trò
Tôi về quê ăn tết
Bài thơ còn thơm tho.
Cảm hứng trong mưa
Trần Thủy Trúc
Mưa xuyên kẻ lá hôn lên tóc
Đôi má người ta chợt ửng hồng
Bẽn lẽn làm sao cơng gió thoảng
Hỡi người có gửi chút hương không?
Dưới hiên mưa
Nguyễn Đăng Trình
Nhỏ trú mưa ta cũng trú đời
Tình cờ hiên phố đứng song đôi
Cơn mưa cắt cớ lay phay mãi
Sợi vắn sợi dài vương tóc ai
Mắt rợp mi cong khép ánh nhìn
Cánhmôi mòng mọng hững hờ duyên
Xinh xinh chiếc cặp che tầm ngực
Trắng muốt bàn tay đôi ngó sen.
Ta muốn làm quen mãi đắn đo
Bao nhiêu ngôn ngữ cùa nhà thơ
Chợt quên chợt nhớ tan thành khói
Mưa tạnh bao giờ đứng ngẩn ngơ
Làm như nhỏ cũng hiểu hơi hơi
Khe khẽ chào nhau thoáng nét cười
Tiếng guốuc xa dần nơi góc phố
Quanh đây còn đọng chút hương rơi
Chiều nay xớ rớ ngóng chiều xưa
Mái phố lưa thưa phượng chớm mùa
Nhừa nhựa tiếng ve chùng nỗi nhớ
Mình ta côi cút dưới hiên mưa.
Bài ca mùa hè
Nguyễn Viện
Con ve cất tiếng sầu
Hoa phuợng sao vẫn đỏ màu rực rỡ
Em nói lời chia tay
Nghe như lời hò hẹn
Anh chợt hiểu vì sao
Đời nhiều khi rắc rối.
Tìm em suốt mùa hè
Bài ca xanh tình đỏ cháy
Như ve sấu và hoa phượng
Và nỗi buồn thiếu em
Anh đi suốt mùa hè
Áo trắng về đâu mây huyền hoặc
Nỗi nhớ dưới hàng me lan man…
Em ơi mùa hè
Tình chát trên ngọn cây phượng đỏ
Bài ca xanh con ve sầu hát tới ngày tắt thở.
Em
Đặng Hoàng Thái
Hôm xưa còn thơ ngây
Em thường hay hờn dỗi
Để ta hoài xin lỗi
Mang… kẹo vào giấc mơ
Em chơi trò trẻ thơ
Lấy tim ta làm đá
Tung bay đến tận trời
Thật cao và thật xa
Đêm qua trăng vừa tròn
Đưa em vào tuổi mộng
Thẹn thùng khoe áo mới
Trắng… đến ngẩn ngơ hồn.
Tim ta rơi sóng soải
Em giã từ tuổi thơ
Khép nép dáng lụa là
Để tình ta trôi xa.
Trường cũ
Hiếu Dũng
Có một thời mà đã vào xưa
Hoa rụng xuống sân trường rất vắng
Tàn lửa đỏ thắp những chiều vơi nắng
Sao em buồn? Đôi mắt dửng dưng
Có một thời xong cơn mưa dông
Tiếng ve ướt suốt quãng đường đến lớp
Có cậu bé thầm thương cô bé
Câu chuyện buồn như cổ tích xưa.
Bắt đền
Hạt Cát
Bắt đền ai đó! Bắt đền
Tan trường lẽo đẽo hỏi tên hỏi nhà
Làm hồng đôi má người ta
Biết là tại nắng hay là tại ai?
Bắt đền ngọn gió loay hoay
Quẩn quanh trên tóc, hương bay ngợp lòng
Để cho ai nói lòng vòng
Giữ mùi hương ấy mãi trong tim mình.
Bắt đền đôi guốc xinh xinh
Cứ khua lóc cóc… Ai nhìn rồi khen
Học trò mà cũng “gót sen”
Ai mà chẳng biết…muốn quen nói bừa!
Bắt đền… “cái mặt khó ưa!”
Ai xui mà đứng giữa trưa đón chờ?
Nhỡ người ta cũng… mộng mơ
Học bài rồi cứ thẫn thờ… làm sao?
Mai kia bạn hỏi: “người nào?”
Bắt đền ai đó… nói sao cho tường? Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2006 02:46:15 bởi diên vỹ >
Có trời…
Hoàng Lan
Thương chi cơn gió lạ lùng
Thơm lên mái tóc ngập ngừng nhỏ ơi!
Bàn chân thì chẳng muốn rời
Nhưng e bất tiện, nhỏ ơi, phải về!
- Ta về ta viết câu thề
Có trời chứng giám - Chẳng hề yêu ai…
Mùa thu và ngày tựu trường của N.H
Từ Kế Tường
Tay nắng mỏng thả em về mấy ngón
Những mùa xưa có tới với lòng anh
Nhịp của ngày và hạt của mầm xanh
Gieo lại luống hoa tươi cho tình nhỏ
Thuở em lớn đất trời buồn bỡ ngỡ
Anh cũng buồn ngây dại cả mùa thu
Những cành cây lướt thước dưới sương mù
Đem lá chất rải qua hồn mây kín.
Anh vẫn nhớ ngày tựu trường tháng chín
Guốc nào khua ngang cửa sổ mờ sương
Áo lụa thơm mỏi mắt quá màu hường
Tóc thật mát một dòng sông biếng học
Cũng dạo đó ve trên cành hết khóc
Vì mùa hè nhỏ lại để tàn phai
Anh bắt đầu nghe thấy tiếng thở dài
Theo với bước chân em đang giòn giã
Anh muốn thắp tình anh đầy những ngả
Để em về luôn gặp nắng vàng mơ
Để anh nhìn đôi mắt ấm son tơ
Với cặp sách giữ riêng lòng một kẻ.
Anh vẫn muốn màau trời riêng mỗi vẻ
Cho áo em muôn thuở vẫn là mây
Anh vẫn còn nghe cuống quýt chân tay
Cho em tới không dưng mà liếc mắt.
Để anh tiếc bầy chim sao đi mất
Bỏ vườn anh im vắng đến quạnh hiu
Lũ bướm vàng tha thiết biết bao chiều
Lười ghé lại một lần thăm hoa nở
Ôi tháng chín chờ tựu trường nữa đó
Những đường mai xanh nắng của họd trò
Cửa nhà anh đã mở chút âu lo
Như thương mến đã rung từng chiếc mỏng.
Em có tới nhớ gửi giùm giấc mộng
Có về ngang nhớ nắng ở trên cao
Nhớ hỏi mình và một chút xôn xao.
Trong tuổi mới còn một hồn thu chớm.
Nghĩ về cô
Lê Thị Thanh Tâm
Em biết nắng kia
Bong tay cô những ngày những tháng
Hơn chín năm chất chồng quên lãng
Em ngẩn lòng giọt nắng bởi cô qua…
Thời gian đánh rơi sợi tóc mưa nhòa
Nón lá năm xưa cô còn có đội?
Nỗi nhớ ơi đừng như đá sỏi
Xót chân người bên cửa lớp thân yêu
Em khóc em cuời hạnh phúc bao nhiêu
Cô đứng lại, ngày nối ngày, đứng mãi
Bóng đen nghiêng khoảng trời đêm thức dậy
Hạt phấn tròn như những vì sao!
Có lúa giật mình thoảng giấc chiêm bao
Lời giảng năm xưa về theo cơn mưa dội
Hoa quỳnh nửa đêm trắng lòng nhức nhối
Kí ức trong veo thạch nhũ cả tâm hồn.
Em sợ mình không trọn một tình thương
Giận dỗi vu vơ nửa đời không tỉnh giấc
Gởi lại cho cô khoảng hồn em nắng biếc
Có chút ấm nào, cô hỡi, những mùa đông?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: