Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d

Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 34 bài trong đề mục
Tác giả Bài
BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 07.10.2006 22:42:44
Tiếng chim buổi Sáng

Buổi sáng,nó thức giấc sớm vì những chú chim cứ ríu rít hót vang gọi ngày, gọi bạn trên chạn cây sơ-ri đỏ quả và tím những hoa, mấy chú có bộ lông xam xám và một túm màu xanh đọt chuối ở cổ, đứng chí choé như kể với nhau câu chuyện của ngày hôm trước, trên tán ổi, vài con chìa voi có cái đuôi dài và bộ lông đen mượt ăn vội vàng những trái ổi chín chưa kịp rụng, rồi chúng chuyền nhau bay lên ngọn dừa, đuổi nhau qua ngọn tre, giàn mướp, như để vận động cho bài tập thể dục buổi sáng,…những trái thanh long đỏ kia cũng không thoát khỏi tầm mắt của chúng,..chắc là nhiều loại quá làm nó không biết hết tên, chỉ nghe tiếng hót thanh tao véo von vào mỗi buổi sáng và gọi chung nó là những chú chim , một cách gọi theo lối nhà quê chứ không gọi hẳn hoi tên theo những người trên thành thị.
Nhìn buổi sáng bận rộn của những chú chim non, tâm hồn giông bão của nó cũng như bình lặng dần khi những cành hoa tím cứ lắc lư theo giọng chim hót,… những cành bông trang rực đỏ , …những cây huệ là xà trên mặt đất, những cây mai đầy lá chờ đến tết để cho hoa. Hình như dạo gần đây chim chích mới tập hợp nhiều ở vườn nhà nó chứ cứ như vài năm về trước, những chiếc bẫy đã ko để yên cho chúng, khi anh chị em chúng tôi còn ở tuổi nghịch ngợm và phá phách, khi cùng những con bé cậu bé hàng xóm tụ lại giờ hầu như chúng đã lập gia đình và tản lạc cả…
Sau những ngày tháng phong ba lạc loài, nó tìm về mái tranh nhỏ làng mình để sưởi ấm con tim đầy bão của mình,…có phải những đứa con đi xa nào cũng muốn trú lại dưới mái ấm có tuổi thơ, có kỉ niệm thời chôn nhao cắt rốn ấy,…đó là nơi chúng cảm thấy bình yên nhất… có phải ko!?
Từng buổi sáng, từng tiếng chim gợi nhớ lại một bản làng có một câu chuyện về một cái tên mà ai đó nói với nó rằng như là tấm lòng hay là tình Mẹ gì đó,..ngọn gió vui và ngôi mộ không người, để mỗi khi giận hoặc nhớ về ai nó vẫn lật lại từng trang, từng dòng từng chữ vẫn cuốn hút nó đọc đi đọc lại dù là đã biết hết nội dung câu chuyện, con chim chết dưới cội hoa mà tiếng hát vẫn còn ngân mãi trên bầu trời.
Nó như ngược về một nơi có con đường lên mộ nhấp nhô đá chởm, mùi khói rơm bay thơm ấm cả buổi chiều mà nó bảo giống như quê nó …ngày xưa...Cũng hàng tre xanh mảnh khảnh và những cây cỏ dại mọc hai bên bờ,…chỉ thiếu là nơi ấy chẳng có hoa mua tím ,…như con đường nhà nó, nhưng lại có một rẫy bắp kế bên nhà làm nó nghe hấp dẫn mùi bắp nướng. Khói lam bay toả vào bầu trời chẳng bao giờ gom lại được cũng như tình cảm mà nó đã đặt dành cho nơi ấy ….Ngủ yên kỉ niệm ơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2007 00:54:35 bởi BĂNG NGUYỆT >


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

langtoi
  • Số bài : 2462
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.12.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 08.10.2006 13:43:57
Phải.Đúng là như vậy đó! Cuộc đời vẫn trôi đi theo dòng chảy của thời gian, nhưng trong tâm khảm mỗi người vẫn còn đó biết bao nhiêu điều khó phai: Tình mẹ, quê hương - nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Kỳ lạ thật, con gnười ta dù có trưởng thàng bao nhiêu cũng không quên được ơn nghĩa sinh thành của cha mẹ, nhất là người mẹ - người đã 9 tháng mang nặng đẻ đau ra bản thân mình. Càng trưởng thành, càng thấm thía hơn tình mẹ, cang muốn báo hiếu cha mẹ. Thật là thiệt thòi cho những ai đã mất mẹ, nhìn cảnh những người xung quanh luôn được sống trong tình yêu thương của mẹ mà nhiều khi rớt nước mắt. Những lúc đó một nỗi buồn sâu thẳm và cảm giác tủi thân lại dâng trào, ước gì.. ước gì...Nhưng chỉ còn lại những kỷ niệm và kỷ vật về mẹ mà thôi! Ngoài tình mấu tử con người ta còn không thể quên được quê hương mình. Người Việt mình chắc ai cũng biết câu ca dao:
"Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương"
Có những vật xung quanh bạn tưởng chừng là rất bình thường, rất giản dị nhưng khi bạn đi xa quê nhà, bạn không thể quên được, bạn luôn nhớ da diết.
Tình mẫu tử luôn gắn liền với tình yêu quê hương. Tại sao ư? điều đó chỉ có chính chúng ta mới tìm được câu trả lời cho riêng mình
Ngày tháng ra đi mãi mãi không bao giờ quay trở lại

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 19.10.2006 18:10:41
Cảm ơn LT đã vào vui với bn nha...

Những ngày cuối tháng mười... Sài Gòn vẫn còn nóng bức lắm, đôi khi mới bùng lên bức xúc mà mưa một trận ngập đường phố,... chứ không như phương trời ấy đã se se lạnh đầu mùa,.. từng bước chân mùa đông đang chầm chậm đến rồi phải không,...
Hi muội khoẻ không?
oh chào huynh, em cũng thường thôi á
Lâu ghê mới gặp lại nàng thơ á
Trùi hihi dạ lâu ghê..
Đó là một ngày như mọi ngày onl, nhưng hôm nay với tâm trạng vừa tu hết gần 2 chai rượu nho với 2 nhỏ bạn cùng phòng,..
Vậy mà đã tròn một vòng quay rồi,.. thiên vận,.. những cái đến và đi chẳng khi nào biết trước được, còn dự định thì mãi mãi không thành..
Buổi chiều nay Sài Gòn buồn muốn khóc,... từng mãng mây đen bay về nơi vô định,.. như con én lạc bầy, quẩn trí với khoảng bao la mênh mong, chạy loanh quanh thành phố... cuối cùng điểm dừng lại vẫn là cái máy tính, nơi đây nó không cảm thấy lạc loài giữa những dòng thơ văn của bạn bè,.. dù chẳng biết gì nhau ngoài cái nick người ta dùng hoặc đã gặp nhau rồi... thì cũng cảm thấy ấm lòng như nhau.


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

PT
  • Số bài : 62
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 20.10.2006 12:34:32


Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy???

Băng Nguyệt làm Title nghe rất ấn tượng.
Tớ đọc ra chất văn Nam Bộ của cậu thì phải.
Thơ, văn là những hạt ngọc nhỏ li ti làm đẹp cho đời sống.
Không hề " văn tảng" tí nào.. văn rất " nền nã" BănG Nguyệt nhỉ.
Còn tùy bút thì bút tùy vào cảm nhận của mỗi chúng ta về một hiện tượng , một sự việc xảy ra trong cuộc sống vốn rất phong phú đa dạng muôn màu muôn vẻ. BănG Nguyệt cứ viết tiếp đi !

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 21.10.2006 22:55:58
Cảm ơn anh PT đã ghé và động viên bn... hôm nay muốn viết rất nhiều thứ... nhưng hình như ko đủ thời gin rồi...rảnh vậy hì !


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

PT
  • Số bài : 62
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 25.10.2006 10:47:47
Băng Nguyệt có nhìn kỹ chưa? Tóc tớ dài ngang vai đấy nhé, ko húi cua tẹo nào đâu.
Hay nhỉ, trên Net mọi người nhìn nhau bằng cảm nhận nên rất ngược với đời thật.
Chúc Băng Nguyệt vui với mọi người nha!

lam xuong
  • Số bài : 296
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 28.10.2006 19:33:29
Có người nói viết tản văn và tùy bút chỉ là thứ giành cho trẻ con. Mình thì lại thấy thể loại này rất hay và cực kì ấn tượng. Nếu một người không chuyên viết nhưng khi bắt được cảm xúc bất chợt cũng có thể viết một bài tùy bút dạo chơi. Nó không ép vào khuôn khổ gì cả mà người đọc cũng dễ dàng đón nhận.
Nếu có thời gian mình sẽ theo đuổi thể loại này. Xin hãy vui lòng cho mình vài cảm nhận của các bạn cho hai thể loại trên đi!
Gió bốn mùa vẫn thổi

langtoi
  • Số bài : 2462
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.12.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 31.10.2006 20:48:37
Nắng!
Dạo chơi trên cánh đồng hang vắng, nắng về cho bông thóc thêm khô. Dòng người vẫn hối hả chạy đi trên con đường của chính mỗi người. Mặc cho nắng! Mặc cho mình toát mồ hôi! Có đi xa Sài Gòn mới nhớ nhiều về nắng, có đi xa HN lại thấy nhớ mùa đông! Sao nỗi nhớ làm cho ta day dứt, nhớ nắng sân trường, ghét mùa hạ chia ly. Rồi cuộc sống cũng không ngừng chảy mãi. Giữ làm sao chút kỷ niệm một thời
Ngày tháng ra đi mãi mãi không bao giờ quay trở lại

lam xuong
  • Số bài : 296
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 02.11.2006 10:22:59

Đây là một diễn đàn của tình bạn ! Mong các bạn vui vẻ và hoà nhã với nhau.


E-Mail | Diễn đàn Chính | Hồ Sơ Cá Nhân | Thư Riêng
Album VNTQ | Thành Viên | Tìm Kiếm | Lịch | FAQ | Ticket List | Thoát



Thân chào lam xuong ! Chúc bạn luôn vui khi đến với VN Thư quán.



Thoảng qua

Chiều tối nay, trên con đường quen thuộc ngày nào tôi vẫn đi, suốt cả một thời gian dài không nỡ xa, không muốn bước chân lạc vào con đường khác. Trời mùa thu trong lành mát mẻ, gió thổi hoài mà cây vẫn nhớ nhung. Hà Nội mùa hoa sữa về! mùi hương nhẹ nhàng bay bổng đưa chân ai lạc bước trong chiều tà. Thành phố bắt đầu lên đèn, cái khoảnh khắc nhập nhờ giữa đêm và ngày tạo cho tôi có cảm giác thật khó diễn tả: lâng lâng tận hưởng hương thu ngan ngát, ngây ngất giữa trăm ngàn ánh điện lung linh xanh đỏ, vô hồn thả mình bay theo làn khói mờ sương, các nàng tiên kiều diễn mang trong mình bộ váy trắng muốt long lanh gieo cái nhìn kiêu hãnh thả mình xuống những chiếc lá biêng biếc bên đường_ Sương thu đó! các nàng thật đẹp. Có tiếng còi xe, tiếng lanh canh của những chiếc xe chở hàng, nét mặt vội vã mong về tới nhà của người đi đường, mùi thơm phức cuốn hút từ những quán cơm, quán phở hai bên đường... Lắng nghe bản Romance cùng người yêu và cùng im lặng nhìn những giọt cà phê rơi tí tách, lắng nghe âm thanh của cuộc sống đang sục sôi tôi cảm giác cái giây phút hạnh phúc vô bờ bến ấy không thể lìa xa mình cho dù chỉ là trong giây phút, giờ lại giật mình khi biết: phút giây đó chỉ thoảng qua!
Gió bốn mùa vẫn thổi

ánhtrăngtàn
  • Số bài : 165
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 08.11.2006 09:41:44
Sỉn say chẳng có nghĩa gì!

Thế nào là một niềm vui? Ta đem nụ cười đến cho mọi người... ta về với lặng lẽ đêm riêng mình... đến và đi? Ta sẽ làm gì trong vòng quay tiếp theo này? Chán nản ngán ngẩm với mấy chai bia em à.. Đêm say thương tổn...
Bộ ba ngày nào tối nay họp lại ở trên chính quê hương mình mà uống những giọt đắng xa xôi một thời... đó là những ngày tháng đã qua... từng và đã như thế ở một thế giới hoang..
Ngồi trên con tàu Sài Gòn... gió thổi lạnh... lạnh một chân trời.. con tàu chòng chành lắc lư như cái tương lai của nó,.. cô bạn của thằng bạn mình cứ theo "chăm sóc" cho mình mãi làm mình phát ngại với bạn bè...
Ngang qua nhà em... em viết những điều về cái gì?! Em "buông thả" tư tưởng quá lọ lem vô tư à...
Chán nản cái gì đây?! Mess cho bạn... nhậu!
"Làm gì mà đòi nhậu giờ này? Định giết em à?"
Đâu có, biết không nhậu được nên nhậu một mình rồi hahahha
"Có chuyện gì vậy?"
Không có gì... đời chán.. nên chán đời..!
"Đã về chưa?"
Đang trên đường về.
"Về đến nhà nhắn tin nghen"
Về đến nhà rồi, em ngủ ngon!
Gửi lại lời chào nơi bóng trăng
Ngày mai mệt mỏi những nhọc nhằn
Nán lòng giây phút nơi thềm vắng
Anh tìm đọc nhé lời tình trăng

ánhtrăngtàn
  • Số bài : 165
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 25.11.2006 12:58:12
Gĩư em cho đêm nay!
 
Ngày... chẳng thấp được nén nhang nào cho em,.. buồn...,muốn say nhừ một giấc... call... anh đang ở... đến được ko?!..Hai giờ sau mới có reply.. đưòng đi thế nào vậy... ok gần tới rồi..
Có chuyện gì vậy, tưởng đâu họp mặt gì chứ!
Có đâu... buồn buồn thì ra đây thôi!
Muốn đi nhậu, ủa nhậu rồi mà sao ko sỉn vậy hả?!
..
Bể cái kính xe rồi....trầy tay đau chân.
Sao vậy?!
Có gì đâu,.. thấy đường hẹp muốn thử đo lại xem đựơc bi nhiêu hahhaa
Sao kì vậy..
Ai biết!
 
..
Về hướng nào?! Đi ra ngoài kiếm quán nào tiện đường về nhà á..
Uh..
Đi ngược vô chứ đi ra là đi luôn đó.
Đi luôn là đi đâu?!
Đi luôn là không có hướng về hahah..
..
Đêm chạy ngoài phố , hoang đoàng muốn thét lên,.. đang chứa đừng điều gì,.. có gì chẳng nói được..Đâu có gì?! thế sao chứa đựng nhiều trầm tư về một thế giới chẳng khi nào là của mình... hahha
 
Cánh chim én một lần trúng tên, mang trọng thương bay giữa đời lạc lõng,.. chẳng bao giờ nắm bắt đựơc bình yên...nếu ngược về trời ấy,..thì anh sẽ chẳng có được em....
...
Yếu mềm của linh cảm... đã bảo anh... phải giữ em... cho đêm nay!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2006 13:02:55 bởi ánhtrăngtàn >
Gửi lại lời chào nơi bóng trăng
Ngày mai mệt mỏi những nhọc nhằn
Nán lòng giây phút nơi thềm vắng
Anh tìm đọc nhé lời tình trăng

langtoi
  • Số bài : 2462
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.12.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 28.11.2006 18:20:34
  Dòng đời trôi nghiệt ngã cuốn theo bao nhiêu lớp bụi trần. Khổ ải, đắng cay hay ngọt bùi của số phận. Tất cả gộp vào thành kiếp người đa đoan!
  Phải chăng con người ta sinh ra là đã khổ? Tiếng khóc chào đời là niềm vui hay nỗi buồn? Chỉ đến lúc nhắm mắt xuôi tay ta mới tổng kết lại được. Khi ta chỉ có mình ta khóc còn tất cả mọi người xung quanh ta đều cười. Phải sống sao cho khi chúng ta về với cõi vình hằng tất cả mọi người đều khóc chỉ có riêng ta là mỉm cười. Nghiệt ngã! Chân lý! Hay chỉ là giả tưởng?
  Tình yêu ư? Đó là quả ngọt trái thơm mà ta tích tụ được từ kiếp trước? Hay ta chỉ tồn tại trên cõi đời này một lần? Kinh thánh viết "Cát bụi lại trở về với cát bụi". Nhưng quả thật sống trên đời mà thiếu vắng tình yêu thì ta khát. Muốn tìm lại những nguồn nước mát trong để xoa dịu cơn khát nhưng những gì đã qua sao lấy lại được. Chỉ hy vọng một ngày kia sau cơn mưa trời sẽ sáng!
Ngày tháng ra đi mãi mãi không bao giờ quay trở lại

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 01.12.2006 20:42:37

Ngang qua nhà em... em viết những điều về cái gì?! Em "buông thả" tư tưởng quá lọ lem vô tư à...

 
Người ta đâu có giữ được gì

Tại sao người ta lại cười vui trong ngày sinh nhật và lại khóc trong ngày từ giã thế gian này?!Mà không phải là cười vui trong ngày nhắm mắt và khóc trong ngày sinh... đến với cuộc đời là tìm thấy sự buồn rầu của cuộc sống và nhắm mắt là một giải thoát vĩnh hằng bình yên.. thế thì tại sao.. người ta luôn đi ngược lại với cái thuận lý trước mắt...Chẳng ai nhìn được điều đó,..lạ..
Mình từng giết mình trong rượu,..chẳng giải quyết được gì,.. biết thế.. ngủ chỉ vì ruợu ngủ,..để rồi hết ruợu, tỉnh ra trân mắt nhìn đêm... nhìn phone, nhìn giờ...nhắm mắt rồi mở mắt , mở mắt rồi nhắm mắt,.. thế cũng hết đêm.. Vậy đó... người ta đâu có giữ được gì...khi thời gian đi qua...
Buông thả tư tưởng là thế nào hả anh?!..Nếu em buông thả luôn chính mình thì mọi việc sẽ như thế nào?!.... Nếu một ai đó đạp gãy dãy rào đang cuộn lấy thân em... chẳng muốn nghĩ tiếp vì tất cả đã đi qua... anh còn có bạn để mà nhậu,.. em giờ chẳng còn người bạn nhậu nào... tiếc ghê!
Nhìn cây cột đèn vẫn cháy tàn đêm...ánh sáng vàng vọt ấy cho em biết anh đã từng đứng đó, đợi em...đêm...thanh thản như được nghỉ ngơi trên thảm lụa...cảm giác thật bình an của chú cun con được cô chủ ve vuốt,tưng tiu...
"Trần gian còn lắm nổi sầu.... sao không ngủ một giấc sâu cho rồi.."
"Trần gian còn lắm cái vui....nàng bỏ đi mất...cái vui hoá sầu..!!"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2006 20:44:42 bởi BĂNG NGUYỆT >


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

ánhtrăngtàn
  • Số bài : 165
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 11.12.2006 18:44:42
Ngày...bỗng như không!
 
Hắt hiu của ngày, lạc loài bao năm,nay về thăm mộ người quá vãng,nghe bao ý nghĩ khác lạ chạy qua đầu, nhìn nấm mồ phun phún cỏ xanh,..ứơt mưa nhàu nắng...trần gian là chi? Địa ngục và thiên đường là gì?...Khi người ta chết, linh hồn sẽ đến nơi nào? Đó là câu chắc ai cũng tự hỏi mình, với ta, ta chẳng buồn quan tâm điều đó... vì sao ư? Vì ta có quá nhiều tội lỗi...Ta chỉ muốn sống thật với mình, mọi việc đi qua, cần và bất cần, ta chẳng cần biết cái âm điệu phản hồi.. ta chỉ cần cho đi những gì ta có được, miễn là mọi người xung quanh ta cảm thấy vui...
Ngày mai ta và em, rồi cũng sẽ như nấm mồ xanh cỏ thế.. thì còn điều gì bày tỏ, tiếc nuối, dằn vặt, hờn giận hoặc yêu thương. Lúc đó có còn nghe thấy được nữa hay ko?
Mỗi đời người là một xâu chuổi dài mà lần từng hạt ra xem, những dấu móc, có cái nhớ rất an nhiên sơ tại, có cái đã loáng thoáng dáng quên.Và em, người đã qua hay người hiện tại... tất cả..một vòng xoay mà tay ta vô tình làm đứt tràng chuỗi, những hạt chuổi văng tung tóe vào không gian... thời gian nhận chìm tất cả....Ngày ngắn dần theo giác quan suy tưởng, ta chẳng làm được gì, với ta và...với cả em.
Rựọu, được đấy chứ..nhưng ta đang dần ngán cả ruợu....thế là còn một thứ duy nhất cùng màn đêm cũng rời xa ta,... chỉ còn ngọn đèn khắc khoải trông đêm,.. thầm thì cùng sương vô thức...
 
"Ngày...bỗng như không!
 
Mai em về đất ta hoang địa
Có gì hoàn trả được cho nhau
Dế sầu reo rắt từng dạ khúc
Sương chầm chậm rớt lên tóc nào..
 
Khắc khô một mảnh linh hồn úa
Chìm dưới cỏ xanh lá rủ mau
Ruợu đâu đủ tắm ngàn suy tưởng
Đời vui mấy chốc... phải ko nào?!"
 
Xếp lại mấy câu thơ chảy qua đầu hôm đến nhà em chạy loanh quanh qua con đường nhỏ...chỉnh vá lại hồn mình...hoàng hôn đã tím phía chân mây..nơi đó có em nhìn đời bằng dấu chấm than, chấm hỏi hay chấm cảm?...Từng chiếc lá vàng đâu trên vai,..hôn vào đất....có vị ấm nào len qua bờ môi ta!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2006 18:47:32 bởi ánhtrăngtàn >
Gửi lại lời chào nơi bóng trăng
Ngày mai mệt mỏi những nhọc nhằn
Nán lòng giây phút nơi thềm vắng
Anh tìm đọc nhé lời tình trăng

lam xuong
  • Số bài : 296
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 13.12.2006 12:20:37

"Ngày...bỗng như không!

Mai em về đất ta hoang địa
Có gì hoàn trả được cho nhau
Dế sầu reo rắt từng dạ khúc
Sương chầm chậm rớt lên tóc nào..

Khắc khô một mảnh linh hồn úa
Chìm dưới cỏ xanh lá rủ mau
Ruợu đâu đủ tắm ngàn suy tưởng
Đời vui mấy chốc... phải ko nào?!"

 
Ôi, đọc những dòng này của ánh trăng tàn buồn quá.
Tặng lại cho bác bài thơ này của LX nữa nha:
 
Nhạc Chiều
 
Chiều gió thổi nghe lạnh về buốt giá
Đường em đi vắng quá, bóng người sang.
Thu qua đi, mưa đổi mùa chợt dến
Nghe cô đơn khắc khoải trong lòng.
Giọt sương nọ vô tình rơi trên má
Thì xin em...đừng khóc cùng sương
Câu chuyện buồn rơi vào đêm cô quạnh
Tí tách mưa rơi với bản nhạc Romance.


 
 
Gió bốn mùa vẫn thổi

ánhtrăngtàn
  • Số bài : 165
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 28.03.2007 03:52:48
 Cảm ơn LX rất nhiều..


Vòng qua khu những cánh hoa hoàng hôn đang khép mi,...hắn chọn 1 chỗ ngồi khuất sau tán cây...như vừa có hắn thôi..chẳng cần khung cảnh rộng lớn nào...hắn ngã người trên mõm đá cao....nhắm hờ mí mắt lại cho sự cô đơn được lắng xuống....tệ quá, ta phải làm gì với mình đây...
Cô vẫn bảo vẫn rất yêu hắn, sao hắn cảm nhận trong những nụ hôn nó lạt lẽo thế nào,..hắn buồn nhưng chưa lần nào trách cô....Hắn nhớ đến cái Hồng, cái Trân,..cái Thuỵ...đó là những người mơ ước được hắn đáp lại...còn cô?..Cô có hắn quá dễ dàng hay (...)... mà chẳng tha thiết với sự có mặt của hắn.
Chiều nay, hắn ngầy ngật dù chẳng uống giọt rượu nào, hắn nhớ vẻ lạnh nhạt của cô...mở trừng mắt nhìn vào không gian bao la...Có lúc hắn thấy mình như bóng đêm....Cô dịu dàng xoã tóc trên vai hắn,..có lúc sao mà xa xôi vậy...hởi trăng vàng...Đưa tay ngắt vài cánh hoa hoàng hôn.... Hắn thì thầm với mình... chuyện chúng mình đã dần biến chuyển giống như những cánh hoa này rồi sao....?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2007 01:04:57 bởi BĂNG NGUYỆT >
Gửi lại lời chào nơi bóng trăng
Ngày mai mệt mỏi những nhọc nhằn
Nán lòng giây phút nơi thềm vắng
Anh tìm đọc nhé lời tình trăng

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 05.04.2007 01:12:30

Cô dịu dàng xoã tóc trên vai hắn,..có lúc sao mà xa xôi vậy...hởi trăng vàng...Đưa tay ngắt vài cánh hoa hoàng hôn.... Hắn thì thầm với mình... chuyện chúng mình đã dần biến chuyển giống như những cánh hoa này rồi sao....?

 
Sao nhóc ko nói những suy nghĩ của nhóc cho nhỏ biết, nhỏ tệ quá, xin lỗi nhóc nha mai mốt nhỏ sẽ chu đáo hơn....
Có chắc tuần hơn rồi ko gặp nhóc...có biết trời bên nhỏ buồn lắm không?,,, Quán cafe quen của chúng ta, chiếc ghế quen bây giờ hình như chật chỗ, mà người ngồi đó ko phải nhỏ và nhóc.... Nhỏ lang thang trên những con đường vắng lặng có, ồn ào có... đi đến đâu cũng có sự lạc lõng theo mình... lạ. Chắc vì nhớ người dưng da diết...Nhóc đừng buồn nữa nha.... dù những cánh hoa hoàng hôn kia rụng hết thì tình cảm này của nhỏ vẫn còn mãi cho nhóc mà...người yêu!


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 18.10.2007 01:26:00
Khá lâu ko về thăm căn gác nhỏ này ,,, chà...bụi bám tơ giăng nhiều quá.......Sờ soạn,....
 
 
Đôi khi muốn viết một tùy bút cho ra hồn..mà sao khó thiệt, thơ, tùy tiện là cũng có được mấy dòng rồi hihi Đôi khi cái không biết thì có dễ cũng là khó, còn cái biết thì có khó cũng là dễ....thiệt tình. Thời gian đi hình như chẳng lấy mất gì của nhỏ ngoài trí nhớ.........nên đôi khi cứ wên wên cái gì đó đang nhớ hihihi chà..........vậy có nhớ cái gì đã quên.....
Chẳng bạn, chẳng rượu , chẳng thơ,
Chỉ riêng ta với giấc mơ canh tàn hihihi
 
Vài dòng nhăn cuội cho gian nhà mình ấm áp xí thôi, cảm ơn bài reply của các bạn hihi Chúc vui hết nha ,,,,,


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

ánhtrăngtàn
  • Số bài : 165
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 18.10.2007 05:39:16
nhỏ ơi,
ôi.... nhỏ về đó hả...... đi bao ngày...... để căn nhà nhỏ bụi bám đầy vậy!?...... Sờ soạn....... Mò mẫm.......

thời gian... thời gian... có phải thời gian là một thử thách chăng?
thời gian... một mãnh lực tàn phá kinh khủng... thời gian đi qua... cướp đi tất cả..... để lại tuổi xuân là những nếp nhăn cằn cỗi....... thời gian với xa cách là băng giá của tình cảm........
nhỏ về rồi.... sưởi ấm căn nhà nhỏ.... sưởi ấm cõi lòng nhóc.... tô đậm lại ký ức.... tìm lại thời xa xưa....
nhỏ quên cái nhớ... là nhỏ cố muốn quên... là nhỏ cố muốn quên mà vẫn cứ nhớ... vậy là thời gian hong có lấy cái gì trong trí nhớ của nhỏ đâu nhỏ...
nhóc muốn viết nhiều lắm, nhưng...
thời gian qua nhóc biết là nhỏ trách nhóc nhiều lắm nhưng...
Giờ thì…
Này bạn, này rượu, này thơ,
Mình cùng tìm lại giấc mơ canh tàn…
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2007 05:47:36 bởi ánhtrăngtàn >
Gửi lại lời chào nơi bóng trăng
Ngày mai mệt mỏi những nhọc nhằn
Nán lòng giây phút nơi thềm vắng
Anh tìm đọc nhé lời tình trăng

namtuocbongdem_lfo
  • Số bài : 143
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.06.2007
  • Nơi: địa ngục
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 18.10.2007 07:27:11
dối lòng làm chi vào một ngày cuối thu,tự nhiên thèm muốn một buổi đi dạo mát quanh con phố nhỏ.phố vẫn như ngày nào,vẫn những giá lạnh ban mai,từng làn gió hiu hiu se sẽ của tiết trời.tôi thả hồn mình vào trong gió để mong muốn thổi bùng tất cả,chỉ để còn lại tôi và em.thực ra tôi cũng chẳng có người yêu,nhưng tâm hồn lại luôn bay bổng cho nên mỗi sáng thức giấc sau một chuyến chạy bộ tập thể dục,tôi lại cảm thấy hay nói thế nào nhỉ? một cảm giác thật là lạ muốn online để viết những cảm giác ấy mà sao khó quá.con phố nhỏ đầy bụi bặm đã khiến tôi quên mất những cảm xúc ấy.những cảm xúc thật ngọt ngào đến và đi cũng rất nhanh như những con tuấn mã phi vào thời gian vậy.thời gian không hẹn trước,nhưng cũng chưa trễ hẹn và cũng chẳng quay lại bao giờ.
xa xứ trông mong người bạn ngọc

tưởng đến cố hương mong cố nhân

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 24.10.2007 09:08:39
Chào NTBĐ và ATT nha...chúc vui và hạnh phúc nhiều..!
 
Cuối tháng mười đang về ngang...nơi bắt đầu chẳng lẻ là nơi kết thúc?!...Anh biết không thơ đã khóc...khóc nhiều cho một sự hơn thua ko đâu nào đó...Nhỏ thế này thế kia.....Anh thì sao?????.....Lần nào gặp nhau cũng ko giận thì hờn....chắc thành wen anh nhỉ...Cứ nhìn nhau cứ lặng yên hay là sẽ vồn vã để bắt kịp thời gian...?!


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 16.02.2008 20:43:05
Chà............2 năm chưa về nhà hihihihi....nhà hoang cỏ rậm,,, quán xưa dẹp mất rồi........mái lá đổ sụp tang thuơng quá,,, những cái bàn cái ghế nằm chỏng chơ hư hỏng,,,, hoang vu.....vậy mà vừa mọc lên những cành hoa tươi tắn dưới sương và gió bạt ngàn............ngồi 1 mình giữa lòng đêm,,,, thời gian, đúng. Là thời gian đã tàn phá tất cả..........dạo này hình như con đường hoa trắng bắt đầu khoe lá xanh......nhưng với mình ko còn hoa trắng nữa...........


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

ánhtrăngtàn
  • Số bài : 165
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 21.03.2008 23:34:35
Ngoài trời mưa gió ầm ầm,,,anh ngồi đây,, bên khung cửa sổ này , hình dung ra ngày xưa,,nơi chúng ta gặp nhau....cũng là những ngày mưa, em còn nhớ không, tấm màn cửa màu xanh da trời làm dịu mát căn phòng có cửa nhìn ra biển.....
 
Anh vẫn về thăm trời kỷ niệm,,dẫu từ bây giờ không có em qua..........bao nhiêu lần cãi cọ nhau nhưng lần này anh thật sự giận em.......em coi anh là gì khi đá anh cho người khác?!...........Cuộc đời này khốn nạn với em hay em đang khốn nạn với nó....đừng tự rước cái khổ vào mình rồi than oán cao thiên. Em cứ đi.......em cứ vui........anh sẽ mở toang cánh cửa cho em bay nhảy...........em sẽ không còn cảm thấy vướng víu vì sự hiện diện của anh...........anh không muốn em nói với anh bao nhiêu lời cay nghiệt để rồi ve vuốt bằng cái câu : Chỉ vì em rất yêu anh và sợ mất anh nên mới làm vậy.
Em cứ đi...anh không còn lời nào để nói với em nữa cả.......em yêu......!!!
 
Anh vẫn về với con đường nhỏ
Em cứ đi quên hết chuyện đôi mình,
Rượu cay quên hết sầu cơ nhỡ..
.....
Gửi lại lời chào nơi bóng trăng
Ngày mai mệt mỏi những nhọc nhằn
Nán lòng giây phút nơi thềm vắng
Anh tìm đọc nhé lời tình trăng

ánhtrăngtàn
  • Số bài : 165
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 21.03.2008 23:44:51

Chà............2 năm chưa về nhà hihihihi....nhà hoang cỏ rậm,,, quán xưa dẹp mất rồi........mái lá đổ sụp tang thuơng quá,,, những cái bàn cái ghế nằm chỏng chơ hư hỏng,,,, hoang vu.....vậy mà vừa mọc lên những cành hoa tươi tắn dưới sương và gió bạt ngàn............ngồi 1 mình giữa lòng đêm,,,, thời gian, đúng. Là thời gian đã tàn phá tất cả..........dạo này hình như con đường hoa trắng bắt đầu khoe lá xanh......nhưng với mình ko còn hoa trắng nữa...........

 
 
Nàng của ta xưa đã đi rồi.
 
 
Nàng đi rũ bỏ cung thuơng
Gian nhà lạnh vắng phố phường đìu hiu,
Chỏng chơ quán nhỏ căn lều,
Héo tàn hoa trắng đổ xiêu ghế ngồi,
 
Nàng đi nàng bỏ ta rồi,
Đi về sớm tối chẳng lời trách ai,
Mùa xưa rụng lá thu phai
Mình ta chăm sóc nơi này mà thôi,
 
Nàng đi nàng đã đi rồi,
Sầu lên kỷ niệm tình tôi với người,
Mai sau hạnh ngộ nữa thôi?!
Đời phong sương quá...đêm chơi vơi mình...
Gửi lại lời chào nơi bóng trăng
Ngày mai mệt mỏi những nhọc nhằn
Nán lòng giây phút nơi thềm vắng
Anh tìm đọc nhé lời tình trăng

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 14.04.2008 00:31:06
Văn dốt chữ nghèo nên bi lụy
Muốn trải lòng mình cũng khó khăn
Chắc mai xếp bút quên mình nhỉ,
Như tàn lẩn khuất 1 ánh trăng....


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 12.05.2008 05:23:21
Lại chuyện tưởng tượng

 
 

Hà...anh ở đây nè,
 
Đang đi xoèn xoẹt vào quán cafe, Hà quay lại nhìn Thanh cười hớn hở ngồi trên chiếc ghế khuất trong góc và  một chậu cây cau kiểng..
 
Anh đợi em lâu chưa?
 
Cũng vừa mười phút hơn , em đi đường xe có mệt không?! Em kêu thức uống đi, em đã ăn gì chưa? Thanh vồn vã.
 
Cảm ơn anh, hôm nay cuối tuần cũng khá đông người , anh đã kêu nước chưa? Thời tiết hôm nay cũng khá đẹp đấy chứ anh nhỉ...
 
Trên bàn vẫn bình hoa hồng như thuờng khi nhưng hôm nay đã thay màu trắng bạch thay cho màu đỏ tươi thuờng ngày.
 
Hà vân vê cái muỗng cafe mãi từ lúc cô phục vụ bưng nước ra tới giờ,..hai người chìm vào khoảng không lặng im.
 
Em hạnh phúc chứ?! Thanh phá vỡ sự im lặng. Người ấy có yêu em không?!
 
Cảm ơn anh, anh ấy rất yêu em. Hà nói với ánh mắt nhìn Thanh dò xét, tìm xem có chút nhói đau nào trên vẻ mặt ấy để cô biết rằng anh đã thật sự yêu cô đến dường nào. Thanh vẫn thản nhiên hớp từng ngụm cafe. Anh là thế, cứ vô tâm đến vô tình..vô tình đã đánh rơi, bóp chết tình yêu của mình , để đến lúc anh phát hiện ra thì cũng là lúc cô đã yêu và chấp nhận một người khác. Người yêu cô chân thành qua từng cử chỉ chăm sóc, từng lời nói quan tâm, từng ngọt ngào,........Quân của cô là thế. Và cô yêu Quân vì những điều đơn giản đó.
 
Anh cũng hạnh phúc chứ? Hà hỏi lại.
 
Anh cũng bình thuờng, cô ấy cũng vậy.
 
Bình thuờng là tốt rồi anh à..Hà mim mĩm cười.
 
Ừ! Bình thuờng hơn những lúc không bình thuờng....
 
Là sao..?!
 
Không có gì.
 
Anh bí hiểm như thế từ khi nào vậy ,?!
 
Từ khi em có người ta....
 
Cô nghe nhoi nhói trong lòng.....Cô hình dung đến khuôn mặt và ánh mắt Quân, ánh mắt đó đã giúp cô vững vàng trứơc bao nhiêu cách trở, khó khăn, đau buồn.
 
Mình về thôi anh, trời chiều lắm rồi.
 
Không chờ Thanh phản ứng gì ,Hà nói xong rồi xách giỏ xách đi một mạch ra cửa, bỏ lại sau lưng Thanh và cành hoa hồng trắng. Cô vội vàng đi về phía Quân, nơi có ánh mắt dõi theo cô, có tình yêu đang chảy đều trong từng thớ thịt mình. Bất giác cô đặt bàn tay lên môi đánh làm một cái hôn gió, thổi phù và cười thật tươi.
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2008 02:57:53 bởi BĂNG NGUYỆT >


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 24.05.2008 00:41:23
Văn tảng
 
Như thường lệ Hà mở toang cửa sổ để nhìn ra bên ngoài thoáng mát và xanh ngát những chiếc lá non xanh rì đong đưa theo gió, ngạc nhiên khi thấy bó hoa hồng đỏ để bên thành cửa với lời chúc mừng sinh nhật thật đầy chất xúc thơ.
"Tất cả những bông hoa này cộng lại vẫn chưa bằng tình yêu của anh dành cho em, cô bé anh yêu ơi"
Nét chữ bay bướm quá, Hà chưa đọc qua bao giờ, của Quân hay của Thanh ? Cô hỏi lòng mình.

Xếp chiếc thiệp lại, đặt bó hoa nơi góc tường, những sắc hoa đỏ rực, những chiếc gai đã được tỉa tót bớt, hương thơm thoang thoảng cho nàng cảm giác dể chịu, nàng cũng chẳng thèm thắc mắc ai là người đã gửi bó hoa này đến đây.
 
Chuông điện thoại reo, thoáng chút ngạc nhiên vì đó là số máy của Thanh. Cô không nghĩ là anh còn gọi cho cô.
Em khoẻ không, dạo này có gì mới không?
Em bình thuờng(đó là câu lúc nào cũng trên môi cô, dẫu có không bình thuờng thì cũng chỉ là câu đó). Anh cũng khoẻ chứ?!
...
...
Thăm hỏi nhau vài câu , câu chào nhau nhanh chóng.Thanh không quên chúc cô sinh nhật vui vẻ. Anh cũng còn nhớ ngày sinh nhật mình.
Quân đâu? Sao biền biệt thế này, có hẹn ăn tối cùng nhau mà. Chắc lại thêm vài màn ngạc nhiên gì nữa đây, Quân của cô là vậy...hay làm cho cô ngạc nhiên lắm, có những việc vui vẻ thì không có gì, có những việc lại phản tác dụng. Chẳng gì, chỉ là do tình yêu của anh dành cho cô quá nhiều, cô hiểu nên thông cảm mà chẳng mấy giận anh lâu. Nhưng mà đừng có được nước nhé, cô thì thầm, tức nước vỡ bờ.Ông bà mình dạy vậy.


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 16.06.2008 02:52:35
Chuyện tưởng tượng (tt)
 
 
 
Đang loay hoay với tờ giấy hoa, giật mình vì có tiếng gõ cửa.
 
Anh vào được không, nàng thơ!
 
Chào anh, anh đến khi nào?
 
Vừa đến thôi,, anh vào được chứ?!
 
Vâng, mời anh ngồi.
 
Anh sợ em làm lạ, vì từ khi em có tình yêu mới rồi thì ít gặp được em.
 
Anh nói sao mà lạ, em vẫn đi về với nơi này chứ có gì đâu mà ít thấy, em vẫn như bình thừong, chỉ có điều là em đang yêu thôi mà.
 
Vậy là em chưa từng yêu anh ?
 
Sao anh lại nói vậy?
 
Thì em mới nói em đang yêu đó thôi.
 
Thì em đang yêu vì Quân yêu em,, còn anh có yêu em hay không?! Mà muốn em yêu anh chứ ?
 
Vậy những ngày tháng xưa của chúng ta là gì ?
 
Đó đó, chính cái xưa đó đó, anh đã đánh mất không muốn có nữa thì em níu giữ làm gì chứ,,, anh cũng biết, em đã 1 lần dang dở rồi thì em không muốn có lần tiếp theo không như ý, anh hiểu không ?! Anh không quan tâm đến sự hiện diện của em thì bây giờ người khác chăm sóc tưng tiu em anh mới tiếc núi sao ?
 
Hà không nhớ mình đã tranh cãi bao nhiêu lâu với Thanh,cho tới lúc Thanh đã từ biệt ra về rồi. Với Hà bây giờ tâm trạng đối với Thanh là một người bạn, có thể tâm sự được nhưng nó đã không còn mang âm hưởng của sự thương yêu nữa, cô miên man nghĩ đến Quân, chắc chiều nay Quân sẽ đưa cô và bé An đi khu phố trẻ thơ cùng bé An vui chơi thỏa thích. Xếp chồng giấy tập thơ lại ngay ngắn, cô lẩm nhẩm đọc lại vài câu thơ trong bài thơ của Quân. Phía ngoài mặt trời cũng đang dần lui bóng.


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

ánhtrăngtàn
  • Số bài : 165
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 24.06.2008 23:48:06
Đêm nay bỗng dưng chợt nhớ về con đừơng hoa trắng, ta nhớ em thuở ấy, chén ruợu nâng trên tay, đời là một cái gì đó,, thiên hạ bảo vô vi. Em bây giờ ra sao?! Em có an vị mà ngồi nhớ ta vào một giây phút nào đó không?!.....Nhìn thấy nơi ta từng trao môi hôn, em có chạnh nghĩ về ta?! Em vẫn giữ yên vẻ lạnh lùng. Chúng ta là những người diễn viên đã vào vai mình một cách quá đạt phải không em?? Những người yêu nhau họ đối mặt nhau, nghe lưu luyến dư vị, nhưng mình bây giờ?? Là gì của nhau em nhỉ?
 
Em đã là quá khứ rồi,, bên đời, bên người, đôi khi anh đã nghĩ đến em, nghĩ xem giờ này em có đang hạnh phúc không. Nghĩ xem trong vòng xóay của chúng ta,, cuối cùng chúng ta sẽ đối diện với điều gì.
 
Miên man,, giọng một ca sĩ nào đó đang trỗi bài ca rất quen, "Tình đã lỡ tim anh như đang vỡ tan, mình anh thôi xin mang thương đau, cầu mong sao em mau quên đi dĩ vãng xưa". Chắc gì em đã nhớ mà cầu cho em quên?!
 
Với mình có bao nhiêu dĩ vãng em nhỉ? Đêm nay anh đang tâm sự với em, người em đã một lần hạnh ngộ, con đường hoa trắng vẫn còn nở đầy hoa mà chỉ có hai ta là đã rời xa vĩnh viễn. Hai hướng đời chẳng thể giáp nhau,,, nhớ về em cũng chỉ là bất chợt, vô tình hay hữu ý mà vạn vật xoay vần, nhớ đến câu nói của em " Đôi khi cứ quên cái đang nhớ....và....có nhớ cái gì đó đã quên?!"
 
Sao đêm nay anh lại có nhiều câu hỏi vậy , anh cũng không hiểu nổi mình, em....em đâu?!
 
Gửi lại lời chào nơi bóng trăng
Ngày mai mệt mỏi những nhọc nhằn
Nán lòng giây phút nơi thềm vắng
Anh tìm đọc nhé lời tình trăng

ánhtrăngtàn
  • Số bài : 165
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.01.2005
RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d - 12.08.2008 20:08:36
Từng giọt mưa mùa thu
 
Ta đang ngồi giữa cơn mưa sài phố, lạnh ngoài trời chẳng bằng lạnh con tim, chạm tay nhau rồi buông tay nhau có dễ?! Điều đó quá dễ dàng đối với những người họ xem tình yêu là trò vui, còn ta?!...Ta yêu, thì ta mong người phải đáp lại. Điều đó có gì là quá đáng không?!...
 
Ta đang bơ vơ giữa thế giới này, lẩn quẩn đến ngu ngơ. Cảm giác muốn bỏ hết thế giới xung quanh, nhưng đã làm người thì phải cân nhắc. Đó là cái mệt trong đời sống, mà khi người ta chấp nhận cái khổ để chờ cái vui. Dẫu tất cả ko trong tầm tay nữa....ta vẫn với mình ngồi nghe mưa rơi. Chén rượu chiều nay sao không đủ ấm, người con gái của ta yêu,,,, nàng đang ở đâu?! Rồi nàng có phải là của ta không?...Nhếch môi căng mắt nhìn cơn mưa rót.... tận cùng có phải nổi vô ưu.
 
Ta đang viết những lời mà tha nhân này nhàm chán. Hay ta chán bản thân ta rồi nhìn ra như vậy?????...Con trăng mười hai đã bị mưa che khuất đêm này. Em...em có biết không?!
 
Đưa tay hứng những giọt mưa, tâm hồn ta ai là người nâng giữ?!...Nghe Trịnh Công Sơn..cất tiếng ru hời...em hãy ngủ đi. Ai sẽ ru ta trong tháng ngày quên lãng?! Người tình ơi....đau thương. Mưa tháng tám đang nhận chìm ta.
 
Mai kia...
 
Từ đây cho tới bao giờ...?!
Ngưng cơn mưa của đất trời hở hang.
Từ đây mấy nẻo đoạn tràng?!
Thiên thu bóng nhạn , quan san tương đồng?!
 
(att)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2008 20:11:57 bởi ánhtrăngtàn >
Gửi lại lời chào nơi bóng trăng
Ngày mai mệt mỏi những nhọc nhằn
Nán lòng giây phút nơi thềm vắng
Anh tìm đọc nhé lời tình trăng

Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 34 bài trong đề mục