Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d
BĂNG NGUYỆT 07.10.2006 22:42:44 (permalink)
Tiếng chim buổi Sáng

Buổi sáng,nó thức giấc sớm vì những chú chim cứ ríu rít hót vang gọi ngày, gọi bạn trên chạn cây sơ-ri đỏ quả và tím những hoa, mấy chú có bộ lông xam xám và một túm màu xanh đọt chuối ở cổ, đứng chí choé như kể với nhau câu chuyện của ngày hôm trước, trên tán ổi, vài con chìa voi có cái đuôi dài và bộ lông đen mượt ăn vội vàng những trái ổi chín chưa kịp rụng, rồi chúng chuyền nhau bay lên ngọn dừa, đuổi nhau qua ngọn tre, giàn mướp, như để vận động cho bài tập thể dục buổi sáng,…những trái thanh long đỏ kia cũng không thoát khỏi tầm mắt của chúng,..chắc là nhiều loại quá làm nó không biết hết tên, chỉ nghe tiếng hót thanh tao véo von vào mỗi buổi sáng và gọi chung nó là những chú chim , một cách gọi theo lối nhà quê chứ không gọi hẳn hoi tên theo những người trên thành thị.
Nhìn buổi sáng bận rộn của những chú chim non, tâm hồn giông bão của nó cũng như bình lặng dần khi những cành hoa tím cứ lắc lư theo giọng chim hót,… những cành bông trang rực đỏ , …những cây huệ là xà trên mặt đất, những cây mai đầy lá chờ đến tết để cho hoa. Hình như dạo gần đây chim chích mới tập hợp nhiều ở vườn nhà nó chứ cứ như vài năm về trước, những chiếc bẫy đã ko để yên cho chúng, khi anh chị em chúng tôi còn ở tuổi nghịch ngợm và phá phách, khi cùng những con bé cậu bé hàng xóm tụ lại giờ hầu như chúng đã lập gia đình và tản lạc cả…
Sau những ngày tháng phong ba lạc loài, nó tìm về mái tranh nhỏ làng mình để sưởi ấm con tim đầy bão của mình,…có phải những đứa con đi xa nào cũng muốn trú lại dưới mái ấm có tuổi thơ, có kỉ niệm thời chôn nhao cắt rốn ấy,…đó là nơi chúng cảm thấy bình yên nhất… có phải ko!?
Từng buổi sáng, từng tiếng chim gợi nhớ lại một bản làng có một câu chuyện về một cái tên mà ai đó nói với nó rằng như là tấm lòng hay là tình Mẹ gì đó,..ngọn gió vui và ngôi mộ không người, để mỗi khi giận hoặc nhớ về ai nó vẫn lật lại từng trang, từng dòng từng chữ vẫn cuốn hút nó đọc đi đọc lại dù là đã biết hết nội dung câu chuyện, con chim chết dưới cội hoa mà tiếng hát vẫn còn ngân mãi trên bầu trời.
Nó như ngược về một nơi có con đường lên mộ nhấp nhô đá chởm, mùi khói rơm bay thơm ấm cả buổi chiều mà nó bảo giống như quê nó …ngày xưa...Cũng hàng tre xanh mảnh khảnh và những cây cỏ dại mọc hai bên bờ,…chỉ thiếu là nơi ấy chẳng có hoa mua tím ,…như con đường nhà nó, nhưng lại có một rẫy bắp kế bên nhà làm nó nghe hấp dẫn mùi bắp nướng. Khói lam bay toả vào bầu trời chẳng bao giờ gom lại được cũng như tình cảm mà nó đã đặt dành cho nơi ấy ….Ngủ yên kỉ niệm ơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2007 00:54:35 bởi BĂNG NGUYỆT >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9