Chuyện tưởng tượng (tt)
Đang loay hoay với tờ giấy hoa, giật mình vì có tiếng gõ cửa.
Anh vào được không, nàng thơ!
Chào anh, anh đến khi nào?
Vừa đến thôi,, anh vào được chứ?!
Vâng, mời anh ngồi.
Anh sợ em làm lạ, vì từ khi em có tình yêu mới rồi thì ít gặp được em.
Anh nói sao mà lạ, em vẫn đi về với nơi này chứ có gì đâu mà ít thấy, em vẫn như bình thừong, chỉ có điều là em đang yêu thôi mà.
Vậy là em chưa từng yêu anh ?
Sao anh lại nói vậy?
Thì em mới nói em đang yêu đó thôi.
Thì em đang yêu vì Quân yêu em,, còn anh có yêu em hay không?! Mà muốn em yêu anh chứ ?
Vậy những ngày tháng xưa của chúng ta là gì ?
Đó đó, chính cái xưa đó đó, anh đã đánh mất không muốn có nữa thì em níu giữ làm gì chứ,,, anh cũng biết, em đã 1 lần dang dở rồi thì em không muốn có lần tiếp theo không như ý, anh hiểu không ?! Anh không quan tâm đến sự hiện diện của em thì bây giờ người khác chăm sóc tưng tiu em anh mới tiếc núi sao ?
Hà không nhớ mình đã tranh cãi bao nhiêu lâu với Thanh,cho tới lúc Thanh đã từ biệt ra về rồi. Với Hà bây giờ tâm trạng đối với Thanh là một người bạn, có thể tâm sự được nhưng nó đã không còn mang âm hưởng của sự thương yêu nữa, cô miên man nghĩ đến Quân, chắc chiều nay Quân sẽ đưa cô và bé An đi khu phố trẻ thơ cùng bé An vui chơi thỏa thích. Xếp chồng giấy tập thơ lại ngay ngắn, cô lẩm nhẩm đọc lại vài câu thơ trong bài thơ của Quân. Phía ngoài mặt trời cũng đang dần lui bóng.