RE: Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d
-
27.09.2008 20:01:26
Mùa hoa trắng phai hương
Lớp 1. Con làm quen với nhiều bạn mới, công việc , giờ giấc lộ trình ko thể đưa đón con hằng ngày nên để con trai vào nội trú,
Ngày đầu đến lớp , anh chàng thì hí hửng tung tăng chứ ko như những bé khác, khóc đòi mẹ, đòi về nhà. Ngược lại, mẹ nó lại buồn. Lo rằng con không hòa nhập kịp môi trường xung quanh. Sợ anh quìu quẹt bạn bè ra đánh nhau.
Hôm nay là tuần thứ tư của năm học đầu tiên, cô giáo mời họp phụ huynh, cô giáo phê : con trai học khá , nhưng lo ra nhiều. Cô phải cho ngồi bàn nhất để cô chăm.
Kiểm tra tập tuy chính tả chưa được đẹp chuẩn mực nhưng điểm 8-9 nhiều.
_ Con đem tập về cho cha coi đi. Cô giáo bảo.
Nó trả lời một cách ngây ngô rồi chạy ra ngoài chơi với đám bạn:
_ Con không có cha.
_ Em đừng buồn. Con nít mà.
_ Dạ.
Xót. Trong những ngày tháng vất vả một mình chăm sóc, nuôi con, chưa khi nào cảm thấy buồn về việc này. Mình có buồn cho con mình, nhưng hôm nay nghe chính miệng con nói, thật sự quá đột ngột , nó vô tư quá để hiểu những từ này, mình nghe xót xa. Cố nén giọt lệ đang chực trào.
Ngồi lại thêm chút rồi xin phép cô dẫn cháu về.
Con vẫn vô tư vui chơi, nó đâu hiểu nó vừa châm 1 cây kim vào lòng mẹ.
Người lớn làm mà để tội cho trẻ con. Có cha mà khổ như không có, thì thà đừng có cho đúng nghĩa, con nghe.
Một mai con lớn, chắc con sẽ hiểu nhiều hơn điều này. Con sẽ không trách mẹ đã làm như vậy đâu. Con trai của mẹ.
Mỗi trái tim có một lối về
Thôi cứ như mây kề nước biển
Chỉ một thời dành cho dâng hiến
Còn lại là những chuyến chơi rong
Ai cố dành bẻ nửa số 0
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi
Bước chân trần đạp lên đá sỏi
Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu