Văn tảng hay tản văn? tùy bút và bút tùy??? :d
Mùa hoa trắng phai hương Lớp 1. Con làm quen với nhiều bạn mới, công việc , giờ giấc lộ trình ko thể đưa đón con hằng ngày nên để con trai vào nội trú, Ngày đầu đến lớp , anh chàng thì hí hửng tung tăng chứ ko như những bé khác, khóc đòi mẹ, đòi về nhà. Ngược lại, mẹ nó lại buồn. Lo rằng con không hòa nhập kịp môi trường xung quanh. Sợ anh quìu quẹt bạn bè ra đánh nhau. Hôm nay là tuần thứ tư của năm học đầu tiên, cô giáo mời họp phụ huynh, cô giáo phê : con trai học khá , nhưng lo ra nhiều. Cô phải cho ngồi bàn nhất để cô chăm. Kiểm tra tập tuy chính tả chưa được đẹp chuẩn mực nhưng điểm 8-9 nhiều. _ Con đem tập về cho cha coi đi. Cô giáo bảo. Nó trả lời một cách ngây ngô rồi chạy ra ngoài chơi với đám bạn: _ Con không có cha. _ Em đừng buồn. Con nít mà. _ Dạ. Xót. Trong những ngày tháng vất vả một mình chăm sóc, nuôi con, chưa khi nào cảm thấy buồn về việc này. Mình có buồn cho con mình, nhưng hôm nay nghe chính miệng con nói, thật sự quá đột ngột , nó vô tư quá để hiểu những từ này, mình nghe xót xa. Cố nén giọt lệ đang chực trào. Ngồi lại thêm chút rồi xin phép cô dẫn cháu về. Con vẫn vô tư vui chơi, nó đâu hiểu nó vừa châm 1 cây kim vào lòng mẹ. Người lớn làm mà để tội cho trẻ con. Có cha mà khổ như không có, thì thà đừng có cho đúng nghĩa, con nghe. Một mai con lớn, chắc con sẽ hiểu nhiều hơn điều này. Con sẽ không trách mẹ đã làm như vậy đâu. Con trai của mẹ.
Tic tắc.
Đồng hồ điểm 24h. Hôm nay nhất định ngủ sớm, vì sáng mai còn việc cần làm. Cái mạng nãy giờ cứ cà rịch cà tang chắc biểu mình nên đi ngủ sớm đi hay sao á.
Không thức thì sáng mai cũng dậy sớm mà thức thì cũng dậy như nhau. Ăn vạ gì cái mạng mà nó cũng muốn bắt chẹt mình thế không biết.
Sao tự dưng mình đi vào chỗ này không biết nữa, chắc tại khá lâu rồi mình để wên nó. Mình mưốn phủi bụi hổm rày nhưng chưa có văn tảng nào ra hồn. Lâu lâu mình hay bị "bí" bất ngờ. Mỗi lần như vậy thì tự mình sẽ biết tìm cho mình một bước ngoặc và chuyển hoá cách viết cũng như sự kiện , sự việc. Thông thưòng, mọi việc đều do mình làm chủ tình hình, vì mình biết, mình có nên làm điều đó hay không. Trong tình cảm, mình cũng khá nhanh nhạy để đi đến wiết định một cách nhanh chóng, và có lẽ chắc vì vậy mà mình hay có những bước ngoặc do mình đặt ra. Nhìn sự việc đơn giản đi cũng là 1 cách tốt nhưng với mình hình như đã quá đơn giản hay sao đó. Đôi lúc chùn nóng giận, mình biết ương bướng thế không fải là cách nhưng ai bỉu tự ái cao wá làm chi, hoặc là ng nào đó sẽ được mình cho toàn quyền hoặc là không có quyền gì với mình, chuyện tình cảm của mình phức tạp lắm. Mình biết vậy nữa mà.
Thôi, đi ngủ đưọc rồi, mấy ngày nay mình có khá nhiều việc cần làm nhưng chỉ cần tâm trạng không vui là bỏ hết để ngồi trong dd. Dạo tha hồ cho qua cái giờ... lãng nhách rồi mới quay lại làm việc tiếp. Thật sự mà nói chỉ cần mình ngọt ngào một chút thì mình lại vui như ngày nào mà thôi, nhưng ai bỉu họ đã tự làm họ mất quyền ưu tiên rồi. Khùng liên tập.
Căn nhà của chính mình mình không cần, mình thích đi ở trọ. Ngu. Ráng chịu. Thà vậy, không ép bưộc gì nhau. Đang muốn hoàn tất bài chuyện ngắn mà gặp thời gian chưa có, đang nghĩ xem khi hoàn tất mình sẽ khoe ai đầu tiên đây....Ai là người cho mình góp ý đầu tiên đây nhỉ...
Giữa tháng 4.
Căn nhà của chính mình mình không cần, mình thích đi ở trọ. Ngu. Ráng chịu. Thà vậy, không ép bưộc gì nhau. Đang muốn hoàn tất bài chuyện ngắn mà gặp thời gian chưa có, đang nghĩ xem khi hoàn tất mình sẽ khoe ai đầu tiên đây....Ai là người cho mình góp ý đầu tiên đây nhỉ...
Giữa tháng 4.
Khoe zí tui nè....có những lúc tâm hồn mình cần nghỉ ngơi, đừng có cho nó đi ở trọ hoài, làm gì có chuyện ngu khôn trong tình cảm, cố quá sẽ gục ngã thì không giải quyết được gì đâu đó, bạn thân à.
Lá đã vàng trên những cây bàng 2 bên đường phố, mình ko qua con đường xưa, con đường này hoàn toàn mới, hoàn toàn thuộc về riêng mình ,,, sao vẫn chưa thấy dc vui.
Mai sẽ là.. những ngày vàng nắng ấm!
Uh, vậy rồi . Chúc may mắn - yêu thương.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: