Đừng hỏi !
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 60 bài trong đề mục
saochoihelen 09.10.2006 14:16:12 (permalink)
Chia ly
Nguyễn Thị Thu Hoà

Còn lại gì ngoài giọt lệ chia ly
Tiếng yêu thương người chưa kịp nói
Em khát khao mỏi mong chờ đợi
Rồi suốt đời phải khóc vì ai

Khóc mơ hồ cho cuộc tình phôi phai
Khóc điên đảo cho bao điều giả dối
Khóc tin yêu cho những điều diệu vợi
Để một lần khóc cho chia ly.


Đừng hỏi !
Dương Vũ


Tim anh đó, không còn máu để nhỏ
Bởi con tim đau đã quá nhiều rồi!
Xin em hãy đừng bao giờ gặng hỏi!
Tại vì sao lại có đá mồ côi .
#1
    saochoihelen 09.10.2006 14:19:00 (permalink)
    Nỗi nhớ
    Trần Hà Nam

    Em có thể đã tuyệt vời hạnh phúc
    Chuyện ngày xưa thành cổ tích mất rồi
    Tôi nhút nhát không dám làm hoàng tử
    Em mãi là cô bé Lọ Lem thôi

    Bây giờ mưa rơi, bây giờ mình tôi
    Lang thang phố Quy Nhơn nồng hoa sữa
    Làn hương ấy cứ mênh mang gợi nhớ
    Đã xa rồi, con sóng ngút ngàn khơi.


    **********
    Đưa em về dưới mưa
    Phạm Hùng Vương

    Con đường vắng sao giờ xa lạ quá.
    Mưa đợi tình chờ, tình đợi mưa qua.
    Dáng em hiện trong cơn mưa nỗi nhớ.
    Gió cuốn bay xa ngăn cách ngân hà.

    Cơn mưa đó giờ chỉ là kỷ niệm.
    Của phút thần tiên tươi đẹp êm đềm.
    Cơn mưa đó tàn phai theo năm tháng.
    Ra đi rồi mới thấy xót xa thêm.

    Chia tay nhau không nói nổi một lời.
    Giọt nước mát rơi trên dòng thương nhớ.
    Em có nghe trong từng hơi thở.
    Hương tình yêu theo gió gọi em về.
    #2
      saochoihelen 09.10.2006 14:23:02 (permalink)
      Nụ trà my
      Dương Vũ


      Nụ trà my nhỏ nhoi nhưng tinh khôi
      Chẳng thắm đỏ kiêu sa mà là trắng
      Nụ trà trắng như tình em thầm lặng
      Suốt một đời chỉ biết có hiến dâng.

      *******
      Phép cộng tình yêu
      Trần Đình Khâm


      Những phép toán thông thường không thể tính
      Những yêu thương ta cộng cả cho nhau
      Mỗi ngày, mỗi ngày nỗi nhớ nhiều thêm
      Một cộng một vẫn chỉ như là một

      Cũng thế thôi khi không còn yêu nữa
      Hai số không cộng lại vẫn bằng không
      Hai số không vô tình như một số
      Phỏng có ích gì khi “không” cứ nhiều lên

      Khi kết quả là số âm ta vẫn cộng
      Thì trong tim ắt day dứt đớn đau
      Và trong lòng là 1 vết thương sâu
      Và tình yêu chỉ còn như địa ngục

      Anh mong muốn mình sẽ bằng dương một
      Dù trên đời đầy dãy những số âm
      Và phép cộng lúc nào cũng có
      Hãy giữ mình đừng để nó âm nghe.
      #3
        saochoihelen 09.10.2006 14:25:09 (permalink)
        Tình Cờ
        Nguyễn Thanh Hải


        Có một lần vô tình ta nhìn vào mắt em
        Ta thấy hình bóng ta in trong đó
        Và từ đấy ánh mắt ta không tình cờ được nữa
        Để phố chiều nhuộm tím những đa mang

        Những lần tình cờ cứ thế trôi đi
        Rồi trái tim ta không yên bình được nữa
        Mà rực lên cả một rừng hoa đỏ
        Cháy vào đêm nỗi nhớ đến cồn cào

        Ta bắt đầu khám phá những vì sao (?)
        Tập làm thơ tình và bắt đầu những dòng nhật ký
        Từ những chuyện tình cờ ta đã là thi sĩ
        Của riêng em, nỗi đau nhỏ dịu dàng

        Chẳng vô tình thì những chuyện đa mang
        Để ta biết buồn, biết đắng cay, biết nông sâu đời, bụi
        Những giọt đời chát mặn cứ tình cờ rơi mãi
        Để chắt chiu từng hạt yêu thương

        Từ những chyện tình cờ ta đã yêu em
        Từ những chuyện vô tình ta mang thân vào mưa ngàn chớp bể
        Nhưng trong thâm tâm, ta không hề hối hận
        Vì đã được yêu đến ghét, những chuyện tình cờ.
        #4
          saochoihelen 09.10.2006 14:27:51 (permalink)
          Trả và nhận
          Nguyễn Thanh Hải


          Xin trả lại em nỗi nhớ
          Lăn dài qua kẽ ngón tay
          Con đường vắng bước chân qua
          Yêu thương nối dài ngày tháng
          Anh xin trả lại tia nắng
          Làn gió đùa rối tóc em
          Trả mối tình đầu say đắm
          Câu thơ rớt rơi bên thềm
          Anh xin nhận lại phần mình
          Tất cả giọt đời chát mặn
          Nụ cười chan đầy nước mắt
          Hãy xin dành lại cho Anh
          #5
            saochoihelen 09.10.2006 14:30:15 (permalink)
            Học quên để nhớ
            -Đặng vương Hưng-


            Học Quên để... nhớ cho nhiều
            Học hờn giận để... cưng chiều đấy thôi

            Học lẻ loi để... có đôi
            Học ghen là để... cho người thêm yêu

            Em thì xa vắng bao nhiêu
            Tôi đành học cách nói điều vu vơ

            Học sắc sảo để... dại khờ
            Học già dặn để... ngây thơ thủa nào

            Tôi giờ còn lại chiêm bao
            Cố trần tục để... thanh tao kiếp người

            Mải mê học khóc cho... cười
            Quên hờ hững để cùng người đam mê...
            #6
              saochoihelen 09.10.2006 14:32:18 (permalink)
              Trước em
              phạm Công trứ


              Tình yêu !
              Ai bán mà mua!
              Ai cho mà lấy?
              Ai thừa mà cho?

              Vậy mà phút ấy tôi quên
              Trước em tôi đã cầu xin một lời
              Em không nói cũng không cười
              Không rót nước đến mời ngồi cũng không
              Mà trời thì lạnh như đông
              Mà tôi thì đứng như trồng trước em
              Mà ngoài thì tối như đêm
              Còn đêm thì cũng lặng im như người
              Lặng im đến toát mồ hôi
              Chắp tay tôi chạy giật lùi trước em!
              Qua rồi cái phút cuồng điên
              Để tôi kịp hiểu : lặng im là lời
              Sao mà ngốc thế hả tôi ?


              *******
              Em lấy chồng
              Hàn Mạc Tử


              Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩ
              Em lấy chồng rồi hết ước mơ
              Tôi sẽ đi tìm mỏm đá trắng
              Ngồi lên để thả cái hồn thơ.


              #7
                saochoihelen 09.10.2006 14:34:21 (permalink)
                anh bước qua đời tôi
                nhẹ nhàng như hơi thở
                bâng khuâng kết nỗi nhớ
                bên loài hoa không tên.


                *******
                KHÚC MÙA THU
                -Hồng Thanh Quang-

                Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa
                Sao thương ai ở mãi cung Hằng
                Lời nguyền cũ trên đầu như nguyệt quế
                Đâu chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng

                Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc
                Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em .
                Người - đàn - bà - dấu - đêm - vào - trong - tóc,
                Có điều chi em mải miết đi tìm ?

                Tôi đã đến cùng em và tôi biết
                Em cũng là như mọi người thôi
                Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu
                Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người.

                Ngay cả nếu âm thầm em hoá đá
                Bầu lặng yên cũng đã vỡ rồi
                Mênh mông quá khỏang trống này ai lấp
                Khi thanh âm cũng bất lực như lời.

                Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy
                Mãi cô đơn vằng vặc giữa trời
                Người - đàn - bà - dấu - đêm - vào - trong - tóc,
                Em tìm gì khi thất vọng về tôi ?
                #8
                  saochoihelen 09.10.2006 14:36:35 (permalink)
                  HÁT RU

                  -Xuân Quỳnh-

                  Bình hoa đã ngủ trên bàn
                  Kìa trang sách gấp ngọn đèn thiu thiu
                  Ngủ đi, người của em yêu
                  Này, con tàu lạ vừa neo bến chờ
                  Trời đêm nghiêng xuống mái nhà
                  Biển xanh kia cũng đã mơ đất liền.

                  Anh mơ anh có thấy em
                  Thấy bông cúc nhỏ nơi triền đất quê
                  Chiếc mo rơi ở bờ tre
                  Con sông thăm biển đã về rừng xưa
                  Đám mây về với cơn mưa
                  Con đường đi tới miền chưa có đường.

                  Ngủ đi vầng trán yêu thương
                  Bức tranh đã ngủ mặt tường lặng im
                  Ngủ đi, hòn đá thì mềm
                  Bàn chân thì cứng ngọn đèn thì xa
                  Thời gian như gió thoảng qua
                  Tình yêu là cánh đồng hoa giữa trời
                  Tay ta nắm lấy tay người
                  Dẫu qua trăm suối ngàn đồi cũng qua .
                  #9
                    saochoihelen 09.10.2006 14:41:25 (permalink)
                    Lại bắt đầu

                    -Xuân Quỳnh-

                    Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng
                    Lại ngọn đèn, màu mực những câu thơ
                    Lại nhịp đập bắt đầu, tim rạo rực
                    Trước biết bao nao nức với mong chờ

                    Một con tàu chuyển bánh ngoài ga
                    Làn nước mới, trời xanh và mây trắng
                    Ngôn non mướt, bãi cát vàng đầy nắng
                    Như chưa hề có mùa lũ đi qua.

                    Như chưa hề có nỗi đau xưa
                    Lòng thanh thản trong tình yêu ngày mới.
                    Một quá khứ ra đi cùng gió thổi
                    Thời gian trôi, kí ức sẽ phai nhoà.

                    Những mùa sen, mùa phượng đã xa
                    Trên khắp nẻo lại bắt đầu mùa cúc
                    Rồi hoa đào lại tươi hồng nô nức
                    Như chưa hề biết đến tàn phai.

                    Tay trong tay tôi đã bên người
                    Tôi chẳng nói điều chi về vĩnh viễn
                    Vì mỗi sáng khi mặt trời hiển hiện
                    Là một ngày tôi lại bắt đầu yêu.
                    #10
                      saochoihelen 09.10.2006 14:44:18 (permalink)
                      Chiếc lá đầu tiên

                      -Hoàng Nhuận Cầm-

                      Em thấy không, tất cả đã xa rồi
                      Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
                      Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
                      Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say

                      Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
                      Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
                      Con ve tiên tri vô tâm báo trước
                      Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu

                      Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
                      Lời hát đầu xin hát về trường cũ
                      Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ
                      Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm

                      Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
                      Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
                      Ôi nỗi nhớ có bao giờ nhớ thế
                      Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi

                      "Có một nàng Bạch Tuyết, các bạn ơi,
                      Với lại bảy chú lùn rất quấy"
                      "Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy"
                      (Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)

                      Những chuyện năm nao những chuyện năm nào
                      Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
                      Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
                      Trên trán thầy tóc chớ bạc thêm

                      Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
                      Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
                      Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
                      Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi

                      Em đã yêu anh, anh đã xa rời
                      Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
                      Anh nhớ quá! Mà chỉ lo ngoảnh lại
                      Không thấy trên sân trường - chiếc lá buổi đầu tiên.
                      #11
                        saochoihelen 09.10.2006 14:46:24 (permalink)
                        Trăng khuyết
                        -Phi Tuyết Ba-

                        Anh ngỏ lời yêu em
                        Vào một đêm trăng khuyết
                        Bởi tình yêu tha thiết
                        Biết tròn trước đêm rằm

                        Em vui lúc trăng tròn
                        Chạnh lòng khi trăng khuyết
                        Anh ơi anh có biết
                        Trăng hay tình lứa đôi

                        Sao anh lại ngỏ lời
                        Vào một đêm trăng khuyết
                        Để bây giờ thầm tiếc
                        Một vầng trăng không tròn
                        #12
                          saochoihelen 09.10.2006 14:49:03 (permalink)
                          Vô đề
                          -Alêchxây Tônxtôi-


                          Mùa Thu đến lá trong vườn đã rụng
                          Lá vàng bay, bay theo gió; Ngoài đồng
                          Phía xa xa, ngay sat rìa thung lũng
                          Đang khoe mình, đỏ rực cả hàng phong

                          Anh khẽ nắm tay em, một lúc
                          Buồn và vui, lẫn lộn giữa trời chiều
                          Anh nhìn em và khóc vì hạnh phúc
                          Vì vụng về không biết nói anh yêu
                          #13
                            saochoihelen 09.10.2006 14:53:59 (permalink)
                            MÙA LÁ RỤNG
                            -Onga Becgon-

                            Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả
                            Maxcơva lại đã thu rồi!
                            Bao con đường như lửa chói ngời
                            Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ
                            Những tấm biển treo dọc theo đại lộ
                            Nhắc những ai đi ngang, dù đầy đủ lứa đôi
                            Nhắc cả những ai cô độc trong đời:
                            "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
                            Ôi trái tim tôi, trái tim của một mình tôi
                            Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
                            Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
                            Khẽ rung lên bên khuôn cửa sáng đèn
                            Ở đây tôi cần ai, khi xuôi ngược một mình
                            Tôi có thể yêu ai, ai làm tôi vui sướng
                            "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
                            Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi!
                            Nếu không có gì ao ước trong tôi
                            Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất!
                            Anh từng ở nơi đây, từng là người thân nhất
                            Sao phút này làm người bạn cũng không?
                            Tôi chẳng hiểu vì sao, cứ ngùi ngẫm trong lòng
                            Rằng tôi đã phải xa anh vĩnh viễn...
                            Anh - con người không vui, con người bất hạnh
                            Con người đi cô độc quá trên đời!
                            Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
                            Thôi hãy biết kiên tâm. Mọi điều đều phải đợi.
                            Dịu dàng quá. Dịu dàng không chịu nổi
                            Cơn mưa rời thầm thì lúc chia ly
                            Mưa tối rầm, nhưng ấm áp nhường kia
                            Mưa run rẩy trong ánh trời lấp loá...
                            Anh hãy cố vui lên, con đường hai ngả
                            Tìm hạnh phúc yên lành trong ấm áp cơn mưa!
                            Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa
                            Một mình với mình thôi, không cần ai tiễn biệt
                            Tôi không biết nói cùng anh đến hết
                            Nhưng bây giờ, còn phải nói gì thêm!
                            Cái ngõ con đã tràn ngập màu đêm
                            Những tấm biển dọc đường càng thấy trống
                            "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
                            #14
                              Ran 09.10.2006 14:54:10 (permalink)
                              Phượng Hồng


                              Phượng Hồng! Phượng Hồng! Phượng Hồng!
                              Bỏ trường , bỏ lớp , bỏ dòng sông
                              Từ em vội bước theo chồng
                              Tôi chiều lăng tẩm ngóng trông Phượng Hồng!

                              Phượng Hồng! Phượng Hồng! Phượng Hồng!
                              Một lần đi , em về không ?
                              Ngậm ngùi xác phượng , nỗi lòng khuôn viên
                              Chiều mưa , tóc rối ưu phiền
                              Em gương lược tới những miền phôi pha ...

                              Phượng Hồng! Phượng Hồng! Phượng Hồng!
                              Ta vào lớp học mùa đông
                              Trong ngăn bàn cũ , phượng hồng đã khô
                              Tay em lần đó trầm trồ
                              Vẽ trong lưu bút nấm mồ phượng rơi!

                              Bao lần nhớ phượng bồi hồi
                              Khuôn viên nay đã vắng người Văn Khoa
                              Tóc thề đã vấn kiêu sa
                              Chiều qua trường cũ , mưa nhòa như sương ...
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 60 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9