PHÒNG MẠCH LANG BĂM

Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 88 trang, bài viết từ 391 đến 420 trên tổng số 2618 bài trong đề mục
Tác giả Bài
congly084
  • Số bài : 1365
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.07.2006
  • Nơi: Tầng mây thứ 10
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 07.01.2007 20:22:57
CÁi này là cũng do bác thôi, cất dấu BHTT ở đâu trong sơn động sâu đến hôm nay mới cho đi ra nói chuyện với xóm tám chi. Ở lâu trong động hoài cũng thành lạc hậu, nên không biết cái ông Lang Thang kia là đúng rồi Để mỗi nàng  canh giữ Lương Sơn BẠc còn bác thì xuống đây tỏ tì te thì nàng sao lại cam được, có thể cái dụ LT là nàng cũng biết rùi nhưng mà cố ý chơi bác đó mà. Ông ăn chả thì bà cũng phải kiếm nem mà ăn chớ, heeeeeeeee
Bình đẳng giữa những người Bất bình đẳng là sự Bất bình đẳng
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/23084/5C015589644F477D890D2A9B613B4295.jpg[/image]

My Blog: http://360.yahoo.com/congly084

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 07.01.2007 20:28:46

Trích đoạn: congly084

CÁi này là cũng do bác thôi, cất dấu BHTT ở đâu trong sơn động sâu đến hôm nay mới cho đi ra nói chuyện với xóm tám chi. Ở lâu trong động hoài cũng thành lạc hậu, nên không biết cái ông Lang Thang kia là đúng rồi Để mỗi nàng  canh giữ Lương Sơn BẠc còn bác thì xuống đây tỏ tì te thì nàng sao lại cam được, có thể cái dụ LT là nàng cũng biết rùi nhưng mà cố ý chơi bác đó mà. Ông ăn chả thì bà cũng phải kiếm nem mà ăn chớ, heeeeeeeee

 
Không phải vậy đâu công lý ơi....BHTT vợ tôi là người đoan trang thuỳ mị...đứng đắn tử tế vô cùng....vợ chồng tôi xa nhau hơn 20 năm rồi mới gặp lại....bà đó không chơi kiểu xỏ xiên như vậy đâu.....đừng hiểu lầm tội nghiệp lắm nha....người xa mới về bị sập bẫy là thường mà.... 

Bách hoa tiên tử
  • Số bài : 574
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.02.2006
  • Nơi: Bách Hoa Thần Tiên Đảo
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 07.01.2007 20:31:00

Trích đoạn: vũkimThanh

Cái bà  đồ nho nào ngày xưa không biết ,cao hứng viết bốn câu thơ :
 
(Chém cha cái kiếp lấy chồng chung
Kẻ đắt chăn bông kẻ lạnh lùng )
Vằm mẹ cái duyên lấy vợ đụng
Nay đây mai đó đất nào dung ….
 
Hiền Thê Bách Hoá Tổng Hợp ơi …   ý Bách Hoa Tiên  Tử ơi …Nghĩ tới người xưa thơ phú véo véo ,von von , như véo từng miếng thịt mình ra vậy ,càng nghĩ càng hờn thân  tủi phận bọt bèo ….
Từ ngày em ra đi bao nhiêu biến đổi  không ngờ …Ngày xưa …ừ cái ngày xưa ấy vợ chồng mình  biết bao  mộng đẹp …tuy nhà cửa không giầu sang hơn người nhưng tình em và anh cho nhau thì núi không so bằng , biển không sánh nổi …gia đình ta có Ðào Hoa đảo  …tuy không rộng lắm nhưng địa thế  sơn thuỷ hữu tình ,  hoa trái bốn mùa , núi thắm non xanh , nhà mình lưng dựa núi , mặt nhìn ra biển rộng bao la ….đêm ngày sóng nước hát ca như ru hồn nhau vào trong  mộng mị….
Anh luyến tiếc những ngày tháng êm đềm dưới Trăng thanh gió mát  vợ chồng mình làm thơ tặng Hằng Nga …mà Hằng Nga thì xa quá làm sao mà nhận được thơ …thế rồi bao nhiêu bài thơ anh tặng cho em hết cả …
Vợ chồng mình như đôi chin non , ríu rít dệt  thêu  kỷ niệm tuyệt vời …
Thế rồi một chiều anh lên rừng săn bắn trở về chẳng thấy em đâu  Anh hoang mang lo lắng …chẳng một phong thư… chẳng  lời từ biệt  ….anh chạy đôn chạy đáo đi tìm …rừng thẳm núi cao nào cũng in dấu chân anh …dòng sông con suối nào cũng có tiếng kêu gào của anh vang vọng ..gọi tên người vợ hiền lành bỗng dưng mất tích  ?
Anh chờ đợi bao năm tháng trong nỗi héo hon tàn tạ …anh chán đời …anh thất vọng vì đột ngột mất đi một tình thương yêu vô bờ bến  mà của cải  bạc vàng không bao giờ bù đắp được em ơi....
Trong cơn khủng hoảng vì hụt hẫng đến tột độ...vì mất đi chỗ dựa vô cùng quan trọng của tình yêu đôi lứa …đó là niềm tin ….em biết không ?
Anh chán đời đâm ra nghiện ngập vào rượu chè , cờ bạc , dấn thân vào chốn vũ trường  để tìm vui , vùi chôn niềm đau ly biệt …Từ đó của nả trong nhà cứ đội nón ra đi không thèm ngoảnh lại …đất đai ruộng vườn cũng bị mấy kẻ đầu cơ vụ lợi thấy mình thất thế tung tiền vào mua dần mua mòn hết sạch cả đất cả đai ….đến khi tỉnh lại thì đã mất hết chủ quyền của cải , cái hòn Ðảo Ðào hoa mà cha ông xưa đã bao đời gầy dựng …
Lang băm lang bạt kỳ hồ …đầu đường ,xó chợ ,triền núi bến sông làm bao nhiêu công việc nhọc nhằn để  sinh tồn và rướn mắt nhìn đời đổi thay đen bạc ….
Giá như ngày ấy em đừng bỏ nhà bỏ cửa ra đi thì anh đâu đến nỗi thân tàn ma dại …uổng phí đời trai . ..
Anh là người  có lòng tự trọng và yêu cuộc sống ,thích đắm mình trong  luân thường đạo lý ,  tử tế và trân thành , thanh bạch và thân ái.
Nhưng từ ngày em đi ... mình anh làm sao chống đỡ nỗi những cơn bão lốc phũ phàng của dòng đời …anh bất lực ….anh gục ngã ….anh đã trở thành nạn nhân lắm tội …Bao  năm qua không  biết bao chứng tích xót đau trên thân thể này rồi  ….không biết bao nhiêu vết thương trong tâm can còn đang rỉ máu …âm ỉ …nghẹn ngào .
Anh như kẻ thất trí ….anh trở thành lang băm ….anh đi tìm tình yêu bằng bon chen , phù phiếm …anh oằn mình trong đám bùn đen nhơ nhuốc và hèn mạt em có biết không ?
Nếu như em không bỏ anh ra đi …thì giờ đây chúng ta đâu có đến nỗi nào chứ ?
Hơn hai mươi năm tuổi thanh xuân của anh đã mất …tình yêu cũng thoi thóp từ trần … anh đã trở thành phế nhân trước con mắt mọi người rồi ….
Bây giờ em về định tung tiền ra để làm dịu vết thương đau có phải không ?
Nhưng muộn rồi em ơi ….Lang băm là kẻ không mê tiền ,mê bạc ….mà chỉ mê tình thương  yêu ,nhân aí mà thôi... 
Tiền tài không chữa khỏi bệnh đó đâu em …Anh rất cám ơn em đã rủ lòng từ bị hạnh ngộ mà muốn trang trải công nợ cho anh . anh không nhận đâu em , không bao giờ anh nhận đâu em ….vì đời anh đã trót  mang công mắc nợ thì anh sẽ tự tần tảo mà trả nợ , anh sẽ dùng đôi tay và khối óc của mình làm ra của cải trang trải nợ đời và sám hối tội tình  em à ….
Anh chỉ nhận của em câu  nói là :( cám ơn bà con xóm Tám đã cưu mang giúp đỡ phu quân của BHTT qua cơn hoạn nạn )
Nay mai anh thuê thợ khắc vào bia đá ,dựng ở đầu xóm , để anh đi  sớm về khuya nhìn thấy nó  cho khỏi quên tên em mà thôi ….
Biết tin em về , mấy ông lang trong xóm cố tình tung tin đồn nhảm cho hả giận và vui làng ,vui xóm ,chứ lang băm này từ ngày ấy đến nay, chưa cưới được một ai trong cái xóm Tám lắm Thày ,nhiều Ma này  ….
 


 
LỠ BƯỚC
 
Người về bên ấy quá xa xôi
Ta đứng mình ta một góc trời
Bâng khâng con sóng xô bờ đá
Hiu hắt hồn ta tiếng : em ơi …
 
Cái tuổi vào yêu bấy nhiêu thôi
Em bước sang ngang dệt mộng đời
Bỏ lại sau lưng con đường vắng
Với từng đêm trắng ánh trăng rơi …
 
Ta ngẩn ngơ buồn viết lên thơ
Gửi người con gái quá hững hờ
Sao đã bỏ (lấy) chồng chi sớm quá
Ðể mình ta lạc bước trong mơ…
 
                      Lang băm
 
 
 
 
 
 

 Hai mươi năm rồi, nên phu quân quên cũng phải thôi, ngay cả địa chỉ nhà mình phu quân cũng không còn nhớ nữa, đúng rồi Đào Hoa Đảo là của Hoàng Dung tỷ, nơi đó mới đẹp, mới là chốn thần tiên của hạ giới, là nơi phu quân có biết bao kỷ niệm đẹp, còn Bách Hoa Thần Tiên Đảo chỉ là nơi hoang vu, xa xôi, chỉ có vài bông hoa dại, con người cũng nhạt nhẽo nên chẳng đáng nhớ. Một nơi như thế thì có ai thèm nhớ tới làm gì.
 Những kỷ niệm thật đẹp kia đâu phải là của thiếp, nên làm sao thiếp nhớ nỗi, vậy ra từ hai mươi năm trước đến bây giờ trong đầu phu quân chỉ có Đào Hoa Đảo mà thôi. Vậy thì sự ra đi của thiếp đã chứng minh được rằng từ trước đến nay trong lòng phu quân không có thiếp, thiếp chỉ là người thay thế cho một bóng hình khác mà thôi. Hai mươi năm trước thiếp đã khóc rất nhiều khi phải rời xa phu quân, trong hai mươi năm đó phu quân có biết thiếp không hề đi đâu cả, vẫn ở Bách Hoa Thần Tiên Đảo, nơi ngày xưa thiếp đã tung tú cầu kén phu quân, trong hai mươi năm thiếp chờ từng ngày, chờ từ lúc bình minh cho đếm khi mặt trời khuất núi, ngày nào cũng như nhau, chỉ có tiếng gió, tiếng mưa, tiếng sóng biển đánh vào bờ, thiếp chờ cả những tiếng bước chân, nhưng chẳng có tăm hơi phu quân đâu.
 Thiếp không trách phu quân, âu thì cũng do số phận, có trốn tránh cũng chẳng được, nên thiếp lại trở về, muốn thử một lần đối diện với phu quân chỉ mong xác nhận lại câu trả lời cuối cùng thôi, có một câu trả lời thì thiếp mới cam tâm, bây giờ thiếp đã có câu trả lời rồi, xem như đã có câu trả lời cho hai mươi năm chờ đợi.
 Hai mươi năm phu quân đắm chìm trong rượu chè, cờ bạc, hai mươi năm phu quân lội tìm kiếm trong rừng sâu núi thẳm, sao phải mất nhiều thời gian đến thế, sao phải tự làm khổ mình? sao không đến Đào Hoa Đảo thổ lộ lòng mình, như vậy có hay hơn không.
 Thiếp chẳng phải sang giàu gì, nhưng nhìn phu quân khổ như vậy thiếp không đành lòng. Chẳng phải thiếp dùng tiền để xoa dịu vết thương lòng, vì thiếp biết thiếp có dùng tiền bạc của cả thế gian cũng chẳng thể nào làm chàng nguôi ngoai, tại sao chàng có thể nghĩ như vậy? Nỗi khổ của chàng do một nụ cười, một ánh mắt, một bàn tay dịu dàng, một nụ cười duyên dáng gây nên, thiếp không thể tìm ở đâu ra những thứ ấy để bù đắp cho chàng được, vì những thứ đó chỉ có ở Đào Hoa Đảo mà thôi.
  Thiếp mới đặt chân đến xóm tám này, nên chẳng biết thế nào, chỉ biết rằng hôm trước lúc hỏi thăm, người ta dẫn thiếp đến một toà nhà tráng lệ, mỹ nhân còn nhiều hơn hoa trong vườn, bảo là nhà của phu quân. Lúc đầu thiếp không tin, nhưng hỏi từ người già đến trẻ nít đều bảo vậy, một người nói có thể thiếp không tin, nhưng cả làng, cả xóm nói như vậy thì làm sao mà không tin cho được.
 Thôi thì cũng đã hai mươi năm rồi, phu quân cũng nên một lần đến Đào Hoa Đảo thổ lộ lòng mình, thiếp đến từ đâu thì sẽ trở về nơi đó, hi vọng phu quân bảo trọng, đường đến Đào Hoa Đảo lắm gian truân, nhiều cạm bẫy, trước khi đi nhớ ghé thầy bói xem ngày, chọn một ngày thật tốt khởi hành, hi vọng phu quân được toại nguyện.
 
 
NGÀY MAI EM ĐI
THÀNH PHỐ MẮT ĐÊM ĐÈN VÀNG
NỬA BÓNG XUÂN QUA NGẬP NGỪNG
NGHE TRỜI GIÓ LỘNG MÀ THƯƠNG

congly084
  • Số bài : 1365
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.07.2006
  • Nơi: Tầng mây thứ 10
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 07.01.2007 20:39:24
Heeee, thấy chưa bác T, CL nói có sai đâu, (sao hôm nay mình nói như thần nói vậy trời, chắc tại sống trên cao riết rồi cũng thành thần lun, hiiiiiiiiii). Bằng chứng rành rành nè bác T, mau mà vô trả lời đi. Theo CL tui nghĩ thì thôi đi, đừng sống kiếp đèo bồng nữa, về với vợ iu đi, đừng mơ tưởng tới Hoàng Dung nữa. Hi, nhắc tới HD thì CL mới nhớ là Cl đi tìm  mấy lúc nay mà sao không thấy đâu hết zậy, hic
Bình đẳng giữa những người Bất bình đẳng là sự Bất bình đẳng
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/23084/5C015589644F477D890D2A9B613B4295.jpg[/image]

My Blog: http://360.yahoo.com/congly084

huongtran87
  • Số bài : 1248
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
  • Nơi: Miền đất lạnh
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 07.01.2007 22:57:01

Thôi thì cũng đã hai mươi năm rồi, phu quân cũng nên một lần đến Đào Hoa Đảo thổ lộ lòng mình, thiếp đến từ đâu thì sẽ trở về nơi đó, hi vọng phu quân bảo trọng, đường đến Đào Hoa Đảo lắm gian truân, nhiều cạm bẫy, trước khi đi nhớ ghé thầy bói xem ngày, chọn một ngày thật tốt khởi hành, hi vọng phu quân được toại nguyện.

Chọn thầy bói thì LB nhớ chọn thầy bói tốt nha, chứ vô tay thầy bói dổm nửa thì đi ko có ngày về luôn đó.Hix hix
Khi ta ở đất là nơi ta ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn

lang thang
  • Số bài : 5825
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.12.2006
  • Nơi: Quê hương của lá Phong
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 07.01.2007 23:41:05
Mèn đét ơi, sao mà mọi người hiểu lầm Lang thang quá dzị, tiên sinh là chiến hữu vào bia ra tửu với lang thang mà còn hiểu lầm dữ dzị sao, lang thang nào dám làm gì "tiên tử" của tiên sinh đâu, chỉ có an ủi mấy câu àh
 
Vì vậy đừng có nghi oan cho tiên tử cũng như lang thang đó, mà không hiểu sao dạo này hình như thiên hạ thấy lang thang làm ăn khấm khá nên muốn cạnh tranh hay sao ấy?
"Khi người không yêu ta, Buồn đã thành một nhẽ
Khi ta không yêu người, Sao cũng buồn đến thế"


vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 08.01.2007 04:48:03

Trích đoạn: Bách hoa tiên tử


Trích đoạn: vũkimThanh

Cái bà  đồ nho nào ngày xưa không biết ,cao hứng viết bốn câu thơ :
 
(Chém cha cái kiếp lấy chồng chung
Kẻ đắt chăn bông kẻ lạnh lùng )
Vằm mẹ cái duyên lấy vợ đụng
Nay đây mai đó đất nào dung ….
 
Hiền Thê Bách Hoá Tổng Hợp ơi …   ý Bách Hoa Tiên  Tử ơi …Nghĩ tới người xưa thơ phú véo véo ,von von , như véo từng miếng thịt mình ra vậy ,càng nghĩ càng hờn thân  tủi phận bọt bèo ….
Từ ngày em ra đi bao nhiêu biến đổi  không ngờ …Ngày xưa …ừ cái ngày xưa ấy vợ chồng mình  biết bao  mộng đẹp …tuy nhà cửa không giầu sang hơn người nhưng tình em và anh cho nhau thì núi không so bằng , biển không sánh nổi …gia đình ta có Ðào Hoa đảo  …tuy không rộng lắm nhưng địa thế  sơn thuỷ hữu tình ,  hoa trái bốn mùa , núi thắm non xanh , nhà mình lưng dựa núi , mặt nhìn ra biển rộng bao la ….đêm ngày sóng nước hát ca như ru hồn nhau vào trong  mộng mị….
Anh luyến tiếc những ngày tháng êm đềm dưới Trăng thanh gió mát  vợ chồng mình làm thơ tặng Hằng Nga …mà Hằng Nga thì xa quá làm sao mà nhận được thơ …thế rồi bao nhiêu bài thơ anh tặng cho em hết cả …
Vợ chồng mình như đôi chin non , ríu rít dệt  thêu  kỷ niệm tuyệt vời …
Thế rồi một chiều anh lên rừng săn bắn trở về chẳng thấy em đâu  Anh hoang mang lo lắng …chẳng một phong thư… chẳng  lời từ biệt  ….anh chạy đôn chạy đáo đi tìm …rừng thẳm núi cao nào cũng in dấu chân anh …dòng sông con suối nào cũng có tiếng kêu gào của anh vang vọng ..gọi tên người vợ hiền lành bỗng dưng mất tích  ?
Anh chờ đợi bao năm tháng trong nỗi héo hon tàn tạ …anh chán đời …anh thất vọng vì đột ngột mất đi một tình thương yêu vô bờ bến  mà của cải  bạc vàng không bao giờ bù đắp được em ơi....
Trong cơn khủng hoảng vì hụt hẫng đến tột độ...vì mất đi chỗ dựa vô cùng quan trọng của tình yêu đôi lứa …đó là niềm tin ….em biết không ?
Anh chán đời đâm ra nghiện ngập vào rượu chè , cờ bạc , dấn thân vào chốn vũ trường  để tìm vui , vùi chôn niềm đau ly biệt …Từ đó của nả trong nhà cứ đội nón ra đi không thèm ngoảnh lại …đất đai ruộng vườn cũng bị mấy kẻ đầu cơ vụ lợi thấy mình thất thế tung tiền vào mua dần mua mòn hết sạch cả đất cả đai ….đến khi tỉnh lại thì đã mất hết chủ quyền của cải , cái hòn Ðảo Ðào hoa mà cha ông xưa đã bao đời gầy dựng …
Lang băm lang bạt kỳ hồ …đầu đường ,xó chợ ,triền núi bến sông làm bao nhiêu công việc nhọc nhằn để  sinh tồn và rướn mắt nhìn đời đổi thay đen bạc ….
Giá như ngày ấy em đừng bỏ nhà bỏ cửa ra đi thì anh đâu đến nỗi thân tàn ma dại …uổng phí đời trai . ..
Anh là người  có lòng tự trọng và yêu cuộc sống ,thích đắm mình trong  luân thường đạo lý ,  tử tế và trân thành , thanh bạch và thân ái.
Nhưng từ ngày em đi ... mình anh làm sao chống đỡ nỗi những cơn bão lốc phũ phàng của dòng đời …anh bất lực ….anh gục ngã ….anh đã trở thành nạn nhân lắm tội …Bao  năm qua không  biết bao chứng tích xót đau trên thân thể này rồi  ….không biết bao nhiêu vết thương trong tâm can còn đang rỉ máu …âm ỉ …nghẹn ngào .
Anh như kẻ thất trí ….anh trở thành lang băm ….anh đi tìm tình yêu bằng bon chen , phù phiếm …anh oằn mình trong đám bùn đen nhơ nhuốc và hèn mạt em có biết không ?
Nếu như em không bỏ anh ra đi …thì giờ đây chúng ta đâu có đến nỗi nào chứ ?
Hơn hai mươi năm tuổi thanh xuân của anh đã mất …tình yêu cũng thoi thóp từ trần … anh đã trở thành phế nhân trước con mắt mọi người rồi ….
Bây giờ em về định tung tiền ra để làm dịu vết thương đau có phải không ?
Nhưng muộn rồi em ơi ….Lang băm là kẻ không mê tiền ,mê bạc ….mà chỉ mê tình thương  yêu ,nhân aí mà thôi... 
Tiền tài không chữa khỏi bệnh đó đâu em …Anh rất cám ơn em đã rủ lòng từ bị hạnh ngộ mà muốn trang trải công nợ cho anh . anh không nhận đâu em , không bao giờ anh nhận đâu em ….vì đời anh đã trót  mang công mắc nợ thì anh sẽ tự tần tảo mà trả nợ , anh sẽ dùng đôi tay và khối óc của mình làm ra của cải trang trải nợ đời và sám hối tội tình  em à ….
Anh chỉ nhận của em câu  nói là :( cám ơn bà con xóm Tám đã cưu mang giúp đỡ phu quân của BHTT qua cơn hoạn nạn )
Nay mai anh thuê thợ khắc vào bia đá ,dựng ở đầu xóm , để anh đi  sớm về khuya nhìn thấy nó  cho khỏi quên tên em mà thôi ….
Biết tin em về , mấy ông lang trong xóm cố tình tung tin đồn nhảm cho hả giận và vui làng ,vui xóm ,chứ lang băm này từ ngày ấy đến nay, chưa cưới được một ai trong cái xóm Tám lắm Thày ,nhiều Ma này  ….
 


 
LỠ BƯỚC
 
Người về bên ấy quá xa xôi
Ta đứng mình ta một góc trời
Bâng khâng con sóng xô bờ đá
Hiu hắt hồn ta tiếng : em ơi …
 
Cái tuổi vào yêu bấy nhiêu thôi
Em bước sang ngang dệt mộng đời
Bỏ lại sau lưng con đường vắng
Với từng đêm trắng ánh trăng rơi …
 
Ta ngẩn ngơ buồn viết lên thơ
Gửi người con gái quá hững hờ
Sao đã bỏ (lấy) chồng chi sớm quá
Ðể mình ta lạc bước trong mơ…
 
                      Lang băm
 
 
 
 
 
 

Hai mươi năm rồi, nên phu quân quên cũng phải thôi, ngay cả địa chỉ nhà mình phu quân cũng không còn nhớ nữa, đúng rồi Đào Hoa Đảo là của Hoàng Dung tỷ, nơi đó mới đẹp, mới là chốn thần tiên của hạ giới, là nơi phu quân có biết bao kỷ niệm đẹp, còn Bách Hoa Thần Tiên Đảo chỉ là nơi hoang vu, xa xôi, chỉ có vài bông hoa dại, con người cũng nhạt nhẽo nên chẳng đáng nhớ. Một nơi như thế thì có ai thèm nhớ tới làm gì.
 Những kỷ niệm thật đẹp kia đâu phải là của thiếp, nên làm sao thiếp nhớ nỗi, vậy ra từ hai mươi năm trước đến bây giờ trong đầu phu quân chỉ có Đào Hoa Đảo mà thôi. Vậy thì sự ra đi của thiếp đã chứng minh được rằng từ trước đến nay trong lòng phu quân không có thiếp, thiếp chỉ là người thay thế cho một bóng hình khác mà thôi. Hai mươi năm trước thiếp đã khóc rất nhiều khi phải rời xa phu quân, trong hai mươi năm đó phu quân có biết thiếp không hề đi đâu cả, vẫn ở Bách Hoa Thần Tiên Đảo, nơi ngày xưa thiếp đã tung tú cầu kén phu quân, trong hai mươi năm thiếp chờ từng ngày, chờ từ lúc bình minh cho đếm khi mặt trời khuất núi, ngày nào cũng như nhau, chỉ có tiếng gió, tiếng mưa, tiếng sóng biển đánh vào bờ, thiếp chờ cả những tiếng bước chân, nhưng chẳng có tăm hơi phu quân đâu.
 Thiếp không trách phu quân, âu thì cũng do số phận, có trốn tránh cũng chẳng được, nên thiếp lại trở về, muốn thử một lần đối diện với phu quân chỉ mong xác nhận lại câu trả lời cuối cùng thôi, có một câu trả lời thì thiếp mới cam tâm, bây giờ thiếp đã có câu trả lời rồi, xem như đã có câu trả lời cho hai mươi năm chờ đợi.
 Hai mươi năm phu quân đắm chìm trong rượu chè, cờ bạc, hai mươi năm phu quân lội tìm kiếm trong rừng sâu núi thẳm, sao phải mất nhiều thời gian đến thế, sao phải tự làm khổ mình? sao không đến Đào Hoa Đảo thổ lộ lòng mình, như vậy có hay hơn không.
 Thiếp chẳng phải sang giàu gì, nhưng nhìn phu quân khổ như vậy thiếp không đành lòng. Chẳng phải thiếp dùng tiền để xoa dịu vết thương lòng, vì thiếp biết thiếp có dùng tiền bạc của cả thế gian cũng chẳng thể nào làm chàng nguôi ngoai, tại sao chàng có thể nghĩ như vậy? Nỗi khổ của chàng do một nụ cười, một ánh mắt, một bàn tay dịu dàng, một nụ cười duyên dáng gây nên, thiếp không thể tìm ở đâu ra những thứ ấy để bù đắp cho chàng được, vì những thứ đó chỉ có ở Đào Hoa Đảo mà thôi.
  Thiếp mới đặt chân đến xóm tám này, nên chẳng biết thế nào, chỉ biết rằng hôm trước lúc hỏi thăm, người ta dẫn thiếp đến một toà nhà tráng lệ, mỹ nhân còn nhiều hơn hoa trong vườn, bảo là nhà của phu quân. Lúc đầu thiếp không tin, nhưng hỏi từ người già đến trẻ nít đều bảo vậy, một người nói có thể thiếp không tin, nhưng cả làng, cả xóm nói như vậy thì làm sao mà không tin cho được.
 Thôi thì cũng đã hai mươi năm rồi, phu quân cũng nên một lần đến Đào Hoa Đảo thổ lộ lòng mình, thiếp đến từ đâu thì sẽ trở về nơi đó, hi vọng phu quân bảo trọng, đường đến Đào Hoa Đảo lắm gian truân, nhiều cạm bẫy, trước khi đi nhớ ghé thầy bói xem ngày, chọn một ngày thật tốt khởi hành, hi vọng phu quân được toại nguyện.
 
 


 
Bách Hoa Tiên Tử ơi...
Anh cứ  tưởng em hỏi tình hình bà con xóm nào chứ xóm Tám này toàn là dân tứ xứ tới đây ngụ cư để học nghề tán dóc …Từ mục đồng cho tới thầy lang , thần phán , thầy bói , thày chùa ….có ai là thích nói thật đâu em …em hỏi họ thì chẳng khác gì  xin nước đổ bếp nhà mình rồi em ơi ….
Chỉ có em là người phương xa tới giãi bày sự thật nỗi lòng mình như mưa rơi , thác đổ …Như bóng Nhạn nấc tiếng kêu than  chới với tìm đàn…. Làm cho anh choáng váng, nghẹn lời như ngập chìm giữa đại dương lệ đắng…
Ôi cao xanh ơi…. sao nỡ bịt mắt nhau đến thế? 
 Vợ bơi biển Bắc , chồng tìm bể Nam …Hai mươi năm anh cứ nghĩ em đang sung sướng trong nhung lụa chăn êm đệm ấm , trong vòng tay ai nơi vương quốc xa hoa, diễm lệ  nào rồi ….Chứ anh đâu có ngờ em vẫn giữ đức tính dịu dàng đoan trang tiết hạnh ,một lòng một dạ chờ chồng ….
Hai mươi năm anh xuôi ngược thăng trầm tìm em trong nỗi thất vọng ngập lòng và chất ngất hận đời dâu bể .
Chúng ta như kẻ mù lòa tìm nhau trong đêm tăm tối mù khơi ….
Bây giờ gặp nhau em có dằn vặt ,có dỗi hờn thì việc cũng đã rồi …Qúa khứ còn là vết thương trầm đậm máu mà tương lai là nốt nhạc sầu cao vút tầng không .Ðầu óc anh đã băng giá u mê  trước mắt ngập một màu tuyết sương tang tóc …Tên em gọi mà còn lứu lắp  thì quê hương ngàn trùng xa cách mãi cũng phai sắc tàn hương .
Cái ngày xưa ấy trong cơn say chuyếnh choáng…anh cứ ngỡ là em đã mua Ðào Hoa đảo và sát nhập với  Bách Hoa Thần Tiên đảo lại làm một rồi chứ , nào ngờ vẫn riêng rẽ như xưa ư ?
Trời ơi … sao mấy cái đảo này làm đảo loạn cả trí óc anh rồi …
Em có biết  từ ngày chúng ta làm hôn lễ xong thì trong anh bao nhiêu là mối tình mới chớm đều như chiếc lá Thu vàng theo cánh gió bay xa …có ai muốn tơ vương với người đàn ông có vợ nữa đâu  ….Hoàng Dung ngày ấy cũng  lên xe hoa đi về bến mộng nào rồi …Anh và người ấy đã xa nhau mãi mãi …Em còn khuyên anh về nơi đấy mà làm chi ?
Trong tâm tưởng anh chỉ còn hình bóng em yêu mà bao nhiêu câu hỏi tại sao chưa tìm được lời lý giải .Dĩ vãng vẫn rục rịch trở về với ác mộng hoang tàn  …kỷ niệm tươi đẹp ngày nào như cánh hoa vàng nổi trôi trong rừng xương bể máu ….những móng vuốt ma chơi cứ lẽo đẽo theo anh từng ngày từng giờ gặm nhấm hồn đau …
Anh chẳng biết than van cùng ai cả mà chỉ âm thầm chịu đựng niềm đau man rợ , tủi buồn …Rùng mình đơn lạnh mơ một làn môi , ước mong một sự ân cần nho nhỏ những lúc trái gió trở trời , ốm đau bệnh hoạn …
Bây giờ gặp lại em đây , hiểu được nỗi lòng em trong sáng , mái tóc óng ả như mây  ngày nào nay đã điểm màu khói sương bi kịch, giận hờn....
Anh ân hận vô cùng và trách sao  tạo hoá bày chi cảnh xót thương cay đắng đọa đày ?
Sao những cơn sóng vô tình cứ đẩy mình ra xa nhau ,xa mãi , mà không có luồng hải lưu nào lôi cuốn mình gần ?
Em thực là người vô tội mà anh là kẻ không biết thức thời ….Rượu bia ,đàng điếm đã vùi chôn  quá nửa đời người …Lầu xanh gác tía không bố thí cho anh chút tình cảm thương yêu chân thật .Những đêm vui hoan lạc chỉ càng dấn thân mình vào tội lỗi u mê
Anh bây giờ chẳng còn biết tin vào ai nữa cả …Thầy bói xóm này cũng nhìn mặt ,đặt tiền ,ngày nào cũng có người xách kiếm , vác dao, tới nạt nộ ,chặt tay , xin huyết ....
Anh bây giờ chỉ còn trông chờ vào lòng xám hối chân thành và tiếng nói của trái tim mình thổn thức ….Anh sẽ trở về tìm lại hương xưa nơi Bách Hoa Thần Tiên đảo, một thời đắm đuối  yêu thương…anh muốn nói lời xin lỗi với em và sống ẩn dật với lá hoa kỷ niệm ….
Hai mươi năm qua bây giờ anh mới tìm thấy được viên ngọc báu cho đời mình đó là Em , kho tàng tình thương bao la và lòng thuỷ trung sắt đá .Cám ơn em đã lặn lội tìm chồng và mở ra cho anh một chân trời xum họp
Anh sẽ giã từ mộng giang hồ , giải tán hết những giai nhân , mỹ nữ …
Về bên nhau...Ta ghép lại vần thơ đã một thời lưu lạc bơ vơ…
 
Lang băm
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2007 04:27:31 bởi vũkimThanh >

Talkative
  • Số bài : 1288
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.04.2006
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 08.01.2007 21:08:47
Choài Oai !!!
Lão Lang Băm trở thành văn sĩ hồi nào vậy, sao mình hổng biết cà ??? Tin được lão viết chết liền.
 
Lão Lang Băm đã làm gì ttnr rùi mà dạo nầy ttnr ít xuất hiện làm ctnc hổng có người tâm sự. Nhớ người tâm sự nên bụng nó đòi ăn.
Tim tui nằm tại bao tử nên nhớ người nào là phải ăn để giải buồn.
Hạt tương tư nở hoa thương nhớ
Có lẽ vì...anh lỡ yêu em.

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 08.01.2007 22:36:29

Trích đoạn: Talkative

Choài Oai !!!
Lão Lang Băm trở thành văn sĩ hồi nào vậy, sao mình hổng biết cà ??? Tin được lão viết chết liền.

Lão Lang Băm đã làm gì ttnr rùi mà dạo nầy ttnr ít xuất hiện làm ctnc hổng có người tâm sự. Nhớ người tâm sự nên bụng nó đòi ăn.
Tim tui nằm tại bao tử nên nhớ người nào là phải ăn để giải buồn.


Trời ơi...tôi đang bê bối mấy cái vụ vợ nọ con kia...đánh cửa trước trốn cửa sau lọan xà ngầu thế này mà ông đói ông tới đây đòi TTNR...ông cứ làm như tiều thư là vợ hai của tôi vậy? hay là làm như thỏi vàng tôi giắt trong người....hỏi cái là tôi sì cho ông nhậu liền hay sao?
Đàn bà mà đi mấy ngày nay thì có khi họ bận  đi xem bói cũng chưa biết chừng...ông phải qua đó mà hỏi chứ..sao lại hỏi tôi vậy?
Nhà này có Mát xa Mát gần cho mỹ nhân thì cũng chỉ đến tiếng đồng hồ là hết Thuốc à....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2007 22:37:43 bởi vũkimThanh >

Yến Trang Châu
  • Số bài : 4718
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.07.2006
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 08.01.2007 23:19:03

Trích đoạn: vũkimThanh


Trích đoạn: Talkative

Choài Oai !!!
Lão Lang Băm trở thành văn sĩ hồi nào vậy, sao mình hổng biết cà ??? Tin được lão viết chết liền.

Lão Lang Băm đã làm gì ttnr rùi mà dạo nầy ttnr ít xuất hiện làm ctnc hổng có người tâm sự. Nhớ người tâm sự nên bụng nó đòi ăn.
Tim tui nằm tại bao tử nên nhớ người nào là phải ăn để giải buồn.


Trời ơi...tôi đang bê bối mấy cái vụ vợ nọ con kia...đánh cửa trước trốn cửa sau lọan xà ngầu thế này mà ông đói ông tới đây đòi TTNR...ông cứ làm như tiều thư là vợ hai của tôi vậy? hay là làm như thỏi vàng tôi giắt trong người....hỏi cái là tôi sì cho ông nhậu liền hay sao?
Đàn bà mà đi mấy ngày nay thì có khi họ bận  đi xem bói cũng chưa biết chừng...ông phải qua đó mà hỏi chứ..sao lại hỏi tôi vậy?
Nhà này có Mát xa Mát gần cho mỹ nhân thì cũng chỉ đến tiếng đồng hồ là hết Thuốc à....

 
hổng có ai làm gì TTNR hết á, hổm rày thời tiết trở lạnh, TTNR không thích ứng được thời tiết nên bị đau cổ họng và ho cả ngày, nên hông có lên 8 dzí mọi người thôi à
luôn tiện em nhờ LB xem bệnh cho em luôn ha

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 09.01.2007 00:49:37

Trích đoạn: Tiểu thư nhàn rỗi


Trích đoạn: vũkimThanh


Trích đoạn: Talkative

Choài Oai !!!
Lão Lang Băm trở thành văn sĩ hồi nào vậy, sao mình hổng biết cà ??? Tin được lão viết chết liền.

Lão Lang Băm đã làm gì ttnr rùi mà dạo nầy ttnr ít xuất hiện làm ctnc hổng có người tâm sự. Nhớ người tâm sự nên bụng nó đòi ăn.
Tim tui nằm tại bao tử nên nhớ người nào là phải ăn để giải buồn.


Trời ơi...tôi đang bê bối mấy cái vụ vợ nọ con kia...đánh cửa trước trốn cửa sau lọan xà ngầu thế này mà ông đói ông tới đây đòi TTNR...ông cứ làm như tiều thư là vợ hai của tôi vậy? hay là làm như thỏi vàng tôi giắt trong người....hỏi cái là tôi sì cho ông nhậu liền hay sao?
Đàn bà mà đi mấy ngày nay thì có khi họ bận  đi xem bói cũng chưa biết chừng...ông phải qua đó mà hỏi chứ..sao lại hỏi tôi vậy?
Nhà này có Mát xa Mát gần cho mỹ nhân thì cũng chỉ đến tiếng đồng hồ là hết Thuốc à....


hổng có ai làm gì TTNR hết á, hổm rày thời tiết trở lạnh, TTNR không thích ứng được thời tiết nên bị đau cổ họng và ho cả ngày, nên hông có lên 8 dzí mọi người thôi à
luôn tiện em nhờ LB xem bệnh cho em luôn ha


Gớm mà...ho xong đã rồi hãy nói...hoặc nói xong rồi hãy ho....chứ em vừa ho vừa nói thế này nước bọt văng tứ tung ướt hết cả phòng mạch rồi....
Khổ quá...ho mấy ngày rồi mà xưng hết cả cổ lên thế này....em làm ơn bỏ khăn quàng cổ ra...mở luôn cái cúc áo khám cho tiện....
thôi..cởi 1 cúc trên cùng thôi , không phải cởi cả áo....em cài bớt cúc ngực vào không lang băm nhìn thấy là lang băm mắc bệnh ngây ngô liền bây giờ , khám sao được nữa....
bây giờ em há miệng anh coi xem nào? mấy hôm rày em có ăn thịt Gà không? ăn thịt gà là hay ho lắm đó....Không ăn à.
Không ăn gà sao lại ho nhỉ? nếu vậy em có gần người nào hay ăn hay uống không? người nào hay ăn mà trợn mắt trợn mũi lên ý gần là lây bệnh ho đó nha...nhất là hun một cái ,hun gió thôi cũng dính bệnh liền à...Khi nào khỏi mới được hun tiếp nha...
Thôi lang Băm cho thuốc này về uống nha...không khỏi mai tới đây cho thuốc tiếp , có khi phải Mát xa cổ nữa mới khỏi hẳn được đó....Mong em vui vẻ và mau lành bệnh nha.....ý cám ơn năm mới không lấy tiền sang năm lấy một thể nha....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2007 03:26:59 bởi vũkimThanh >

Talkative
  • Số bài : 1288
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.04.2006
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 09.01.2007 03:32:48

Không ăn gà sao lại ho nhỉ? nếu vậy em có gần người nào hay ăn hay uống không? người nào hay ăn mà trợn mắt trợn mũi lên ý gần là lây bệnh ho đó nha...nhất là hun một cái ,hun gió thôi cũng dính bệnh liền à...Khi nào khỏi mới được hun tiếp nha...

Người đó hình như là Lang Băm hay Lang Toi gì đó á...vì thầy lang thì lúc nào cũng bị bệnh do lây nhiễm. Hổng sai đâu. TTNR bắt hai khứa đền đi.
Hạt tương tư nở hoa thương nhớ
Có lẽ vì...anh lỡ yêu em.

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 09.01.2007 07:18:52

Trích đoạn: Talkative


Không ăn gà sao lại ho nhỉ? nếu vậy em có gần người nào hay ăn hay uống không? người nào hay ăn mà trợn mắt trợn mũi lên ý gần là lây bệnh ho đó nha...nhất là hun một cái ,hun gió thôi cũng dính bệnh liền à...Khi nào khỏi mới được hun tiếp nha...

Người đó hình như là Lang Băm hay Lang Toi gì đó á...vì thầy lang thì lúc nào cũng bị bệnh do lây nhiễm. Hổng sai đâu. TTNR bắt hai khứa đền đi.


Này.. này... ông bạn đừng có cài ban Lang băm vào cái vụ hôn hít này nha....Lang băm đã khám rồi...cái bệnh ho này nó có thể di căn từ cái ngày Nô...cho ôm hôn miễn phí tới giờ...ngày ấy cả làng  trên xóm dưới rủ nhau ra Nô ra hôn..đâu có phải chỉ có mình tôi với lang Toi ....mà bây giờ ông lại chẹt cổ tôi vào là thế nào?
Tôi có cách chữa  gia truyền bệnh này là lấy độc trị độc mới khỏi thôi....khi nào ho thì mình lấy môi hôn lại nhiều lần là tịt ho liền à....không tin sang phòng mạch sẽ biết..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2007 07:20:01 bởi vũkimThanh >

lang thang
  • Số bài : 5825
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.12.2006
  • Nơi: Quê hương của lá Phong
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 10.01.2007 10:37:09

Tôi có cách chữa gia truyền bệnh này là lấy độc trị độc mới khỏi thôi....khi nào ho thì mình lấy môi hôn lại nhiều lần là tịt ho liền à....không tin sang phòng mạch sẽ biết..

 
Khò khò, hừ hừ... cách chữa này của tiên sinh không biết có dùng cho người cùng phái được không ha, lang thang mấy bữa nay cũng ho mà không biết làm sao cho hết, lại đây nhờ tiên sinh bốc cho nhúm thuốc về hút thử coi sao??
"Khi người không yêu ta, Buồn đã thành một nhẽ
Khi ta không yêu người, Sao cũng buồn đến thế"


lam xuong
  • Số bài : 296
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2005
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 10.01.2007 11:33:01

Trích đoạn: lang thang


Tôi có cách chữa gia truyền bệnh này là lấy độc trị độc mới khỏi thôi....khi nào ho thì mình lấy môi hôn lại nhiều lần là tịt ho liền à....không tin sang phòng mạch sẽ biết..


Khò khò, hừ hừ... cách chữa này của tiên sinh không biết có dùng cho người cùng phái được không ha, lang thang mấy bữa nay cũng ho mà không biết làm sao cho hết, lại đây nhờ tiên sinh bốc cho nhúm thuốc về hút thử coi sao??

 
Ừ, cái phương pháp này xem ra có vẻ hay đấy. Lang thang dùng thử coi rùi cho anh em bít với nha. Mà cái lão lang băm này không biết có ở nhà không nhỉ? LX già cả rồi đến đây bắt mạch cái, bệnh tui là bệnh chi đây?
 
"Hà nội một ngày trở gió!
Tôi thấy cảm hứng cho cái ngày lễ Noel và tết dương lịch đâu không biết chỉ thấy lạnh xé da. Cơn gió rít lên từng đợt ùa vào những kẽ hở trong nhà. Nhớ em kinh khủng! giá mà lúc này có em bên cạnh. Tôi đã quen: quen với hơi thở ấm áp nhè nhẹ áp vào má tôi trong đêm đông buốt giá, quen bàn tay nhỏ ấm áp nắm lấy tôi kéo đi khắp các phố phường, quen tiếng nói nhỏ nhẹ và ánh mắt rạng ngời niềm vui của em nhìn tôi mỗi chiều gặp nhau...Không còn gì, tất cả chỉ là quá khứ!
Tôi biết được em đang làm gì giờ này. Em nóng! Giữa cái nắng như cháy da cháy thịt của đất trời Sài Gòn làm sao em có thể quàng được khăn len?
Thời thế đã thay đổi, thay đổi từ lâu rồi mà bây giờ tôi mới nhận ra điều đó! Có một bài thơ cũ và chưa có ai viết nổi cái bài thơ mới của thời bây giờ, em còn nhớ không?
"Chém cha cái kiếp lấy chồng chung
Kẻ đắp chăn bông, kẻ lạnh lùng..."
Sao nhỉ? tôi muốn gào lên trong chiếc chăn bông vô tri này:
"Tổ cha cái kiếp yêu vợ chung
Một chiếc chăn bông, có mấy chồng!"
Tôi đang viết thì biết mình đói bụng, híc! cay đắng, bệnh tật chi cũng không đáng sợ bằng nằm đói co ro."
Gió bốn mùa vẫn thổi

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 10.01.2007 16:27:32

Trích đoạn: lang thang


Tôi có cách chữa gia truyền bệnh này là lấy độc trị độc mới khỏi thôi....khi nào ho thì mình lấy môi hôn lại nhiều lần là tịt ho liền à....không tin sang phòng mạch sẽ biết..


Khò khò, hừ hừ... cách chữa này của tiên sinh không biết có dùng cho người cùng phái được không ha, lang thang mấy bữa nay cũng ho mà không biết làm sao cho hết, lại đây nhờ tiên sinh bốc cho nhúm thuốc về hút thử coi sao??

 
A...ha.....xin chào tiên sinh lang Thang....xin mời vào...mời vào....
Sao mà mấy ngày không gặp nhau mà thở khò khò khừ khừ như vậy....chắc bị Ho rùi....nghe thấy thở và ho khụ khụ thế là lang băm bắt đúng bệnh Ho ruì....
Yên tâm đi...ngồi xuống đây....chịu khó rít vài mồi thuốc Lào Tiên lãng, Vĩnh Bảo  này nhé....lát nữa là khỏi liền à.... Tổ nghiệp Lang băm nói cấm có sai : Thuốc lá ho lao , thuốc lào là bổ phổi mà....Tiên sinh cố hút lấy chục điếu là lại bói toán như khiếu....lo gì chứ.
Còn cái vụ bí kíp lấy độc trị độc , lấy môi ấp môi cho khỏi ho thì rất công hiệu , nhưng phải là môi khác phái....chứ môi cùng phái thì còn bị ho năng thêm à nha...không những vậy mà môi tôi và môi ông giống như môi cá Mập ,có chạm nhau thì e sẽ gẫy răng , mẻ hàm , không còn cái nào mà húp cháo nữa ý chứ...Thôi cứ trị theo phương pháp Thuốc Lào bỗ dưỡng là được rồi á.....Hút càng nhiều càng mau rụt lưỡi là tiệt bệnh ho liền....

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 10.01.2007 16:43:55

Trích đoạn: lam xuong


Trích đoạn: lang thang


Tôi có cách chữa gia truyền bệnh này là lấy độc trị độc mới khỏi thôi....khi nào ho thì mình lấy môi hôn lại nhiều lần là tịt ho liền à....không tin sang phòng mạch sẽ biết..


Khò khò, hừ hừ... cách chữa này của tiên sinh không biết có dùng cho người cùng phái được không ha, lang thang mấy bữa nay cũng ho mà không biết làm sao cho hết, lại đây nhờ tiên sinh bốc cho nhúm thuốc về hút thử coi sao??


Ừ, cái phương pháp này xem ra có vẻ hay đấy. Lang thang dùng thử coi rùi cho anh em bít với nha. Mà cái lão lang băm này không biết có ở nhà không nhỉ? LX già cả rồi đến đây bắt mạch cái, bệnh tui là bệnh chi đây?

"Hà nội một ngày trở gió!
Tôi thấy cảm hứng cho cái ngày lễ Noel và tết dương lịch đâu không biết chỉ thấy lạnh xé da. Cơn gió rít lên từng đợt ùa vào những kẽ hở trong nhà. Nhớ em kinh khủng! giá mà lúc này có em bên cạnh. Tôi đã quen: quen với hơi thở ấm áp nhè nhẹ áp vào má tôi trong đêm đông buốt giá, quen bàn tay nhỏ ấm áp nắm lấy tôi kéo đi khắp các phố phường, quen tiếng nói nhỏ nhẹ và ánh mắt rạng ngời niềm vui của em nhìn tôi mỗi chiều gặp nhau...Không còn gì, tất cả chỉ là quá khứ!
Tôi biết được em đang làm gì giờ này. Em nóng! Giữa cái nắng như cháy da cháy thịt của đất trời Sài Gòn làm sao em có thể quàng được khăn len?
Thời thế đã thay đổi, thay đổi từ lâu rồi mà bây giờ tôi mới nhận ra điều đó! Có một bài thơ cũ và chưa có ai viết nổi cái bài thơ mới của thời bây giờ, em còn nhớ không?
"Chém cha cái kiếp lấy chồng chung
Kẻ đắp chăn bông, kẻ lạnh lùng..."
Sao nhỉ? tôi muốn gào lên trong chiếc chăn bông vô tri này:
"Tổ cha cái kiếp yêu vợ chung
Một chiếc chăn bông, có mấy chồng!"
Tôi đang viết thì biết mình đói bụng, híc! cay đắng, bệnh tật chi cũng không đáng sợ bằng nằm đói co ro."


Xin chào cố nhân Lắm xương Sườn....Gớm mà cố nhân đi tha hương nơi đâu mà để quán rượu Tứ rượu Tám rêu phong mấy lớp vậy cà....Hôm nay mới thấy tới đây thăm nhau hay chữa bệnh? mà thăm hay chữa thì cũng quí hoá lắm rồi....Lâu lâu Lang Băm này cũng vẫn nhớ tới cái quán của Lắm Xương với bao nhiêu kỷ niệm tuyệt vời...những đàn thơ Cóc sinh sôi nẩy nở nhìn mà vui mắt , những trang giai nhân tuyệt sắc vào ra chất ngất hồn tình.
Cái quán của cố nhân là nơi ươm nhiều mầm xanh, quả chín...Lang Băm chỉ vào nhậu vài đêm mà cũng ngơ ngẩn , buâng khuâng....

Lòng muốn nói mà miệng không cho nói
Nhìn ai kia mà bụng đói...thèm thuồng

Cái nơi ấy ấm áp và hạnh phúc lạ thường nên con người ta dễ mắc chứng bệnh thành thi sĩ , thành giai nhân ,thành mộng mị tương tư hoài à.....
Lang băm thấy tâm bệnh của Lắm Xương cũng đang bị vào vòng tương tư sầu héo , cần mở lại quán xá và sài nhiều thịt tươi sẽ phương phi ,khoẻ mạnh ngay...
Ráng khai trương lại quán xá , Lang băm cũng cố chữa bệnh kiếm nhiều xiền tới đó nhậu cho đã đời nha....chúc vui vẻ và thành đạt......
Nào cụng ly uống tạm ly cồn 40 độ pha nước với lang Băm nha..nhà mới hết rượi thuốc rùi....thông cảm nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2007 17:20:30 bởi vũkimThanh >

Yến Trang Châu
  • Số bài : 4718
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.07.2006
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 11.01.2007 03:09:16
chả biết LB chữa bệnh kỉu gì mà bệnh nó cứ nặng thêm thôi chớ hông có thuyện giảm gì hết, bệnh ho ngày giờ chuyển hướng sang ho đêm luôn rồi nè, mau bồi thường cho em đi  

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 11.01.2007 05:20:02

Trích đoạn: Tiểu thư nhàn rỗi

chả biết LB chữa bệnh kỉu gì mà bệnh nó cứ nặng thêm thôi chớ hông có thuyện giảm gì hết, bệnh ho ngày giờ chuyển hướng sang ho đêm luôn rồi nè, mau bồi thường cho em đi  

 
Vào đây vào đây...làm ơn nói nho nhỏ thôi...khổ quá cứ kêu toáng cả lên thế này thì mất xừ nó tín nhiệm của lang băm rồi còn gì....
Hôm nọ là vì lang băm mải nhìn cái cổ aó của Tiểu thư trễ quá...nên thần hồn nát thần tính , bốc nhầm thuốc....không chết là may mắn phúc tổ bẩy mươi đời rồi ý....chắc gì mà lò dò được tới đây mà kêu la , mà thưa kiện nữa chứ....
Thôi bây giờ lang băm xuống nước nhỏ...nước nhỏ... Mong tê tê đừng có la lối , đừng có xài xễ lang băm tội nghiệp mà....
Nói cho Tê Tê  nghe tính mới từ sang canh năm mới tới hôm nay chưa đầy hai tuần lễ , chữa cho 40 người mà đã chết nhanh , chết gọn , chết hoàn toàn 39 người , vậy là Tê tê sống sót trong số đó...đáng lẽ ra phải mổ bò ăn mừng khao bà con mới phải đạo chứ...
Rồi...yên tâm đi...nếu ho cả ban đêm thì lang băm ký giấy cho nhập phòng ngủ của lang băm....ý lộn nhập phòng mạch của Lang Băm , chữa nội trú cả ngày lẫn đêm nha....

lam xuong
  • Số bài : 296
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2005
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 11.01.2007 10:52:31





Xin chào cố nhân Lắm xương Sườn....Gớm mà cố nhân đi tha hương nơi đâu mà để quán rượu Tứ rượu Tám rêu phong mấy lớp vậy cà....Hôm nay mới thấy tới đây thăm nhau hay chữa bệnh? mà thăm hay chữa thì cũng quí hoá lắm rồi....Lâu lâu Lang Băm này cũng vẫn nhớ tới cái quán của Lắm Xương với bao nhiêu kỷ niệm tuyệt vời...những đàn thơ Cóc sinh sôi nẩy nở nhìn mà vui mắt , những trang giai nhân tuyệt sắc vào ra chất ngất hồn tình.
Cái quán của cố nhân là nơi ươm nhiều mầm xanh, quả chín...Lang Băm chỉ vào nhậu vài đêm mà cũng ngơ ngẩn , buâng khuâng....

Lòng muốn nói mà miệng không cho nói
Nhìn ai kia mà bụng đói...thèm thuồng

Cái nơi ấy ấm áp và hạnh phúc lạ thường nên con người ta dễ mắc chứng bệnh thành thi sĩ , thành giai nhân ,thành mộng mị tương tư hoài à.....
Lang băm thấy tâm bệnh của Lắm Xương cũng đang bị vào vòng tương tư sầu héo , cần mở lại quán xá và sài nhiều thịt tươi sẽ phương phi ,khoẻ mạnh ngay...
Ráng khai trương lại quán xá , Lang băm cũng cố chữa bệnh kiếm nhiều xiền tới đó nhậu cho đã đời nha....chúc vui vẻ và thành đạt......
Nào cụng ly uống tạm ly cồn 40 độ pha nước với lang Băm nha..nhà mới hết rượi thuốc rùi....thông cảm nhé

 
 
Ha ha, lão Lang này dạo này không những lên tay mà mồn mép còn như tép nhẩy ấy. Khám bệnh được nhiều tiền bị mấy bà vợ trấn hết rồi đúng không? chứ ai đời qua rượu tứ xong thấy đòi có mấy xu mà chuồn thẳng cẳng.
Ổn ổn, đi đâu cũng thấy rượu...
Gió bốn mùa vẫn thổi

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 11.01.2007 15:50:05

Trích đoạn: lam xuong




Xin chào cố nhân Lắm xương Sườn....Gớm mà cố nhân đi tha hương nơi đâu mà để quán rượu Tứ rượu Tám rêu phong mấy lớp vậy cà....Hôm nay mới thấy tới đây thăm nhau hay chữa bệnh? mà thăm hay chữa thì cũng quí hoá lắm rồi....Lâu lâu Lang Băm này cũng vẫn nhớ tới cái quán của Lắm Xương với bao nhiêu kỷ niệm tuyệt vời...những đàn thơ Cóc sinh sôi nẩy nở nhìn mà vui mắt , những trang giai nhân tuyệt sắc vào ra chất ngất hồn tình.
Cái quán của cố nhân là nơi ươm nhiều mầm xanh, quả chín...Lang Băm chỉ vào nhậu vài đêm mà cũng ngơ ngẩn , buâng khuâng....

Lòng muốn nói mà miệng không cho nói
Nhìn ai kia mà bụng đói...thèm thuồng

Cái nơi ấy ấm áp và hạnh phúc lạ thường nên con người ta dễ mắc chứng bệnh thành thi sĩ , thành giai nhân ,thành mộng mị tương tư hoài à.....
Lang băm thấy tâm bệnh của Lắm Xương cũng đang bị vào vòng tương tư sầu héo , cần mở lại quán xá và sài nhiều thịt tươi sẽ phương phi ,khoẻ mạnh ngay...
Ráng khai trương lại quán xá , Lang băm cũng cố chữa bệnh kiếm nhiều xiền tới đó nhậu cho đã đời nha....chúc vui vẻ và thành đạt......
Nào cụng ly uống tạm ly cồn 40 độ pha nước với lang Băm nha..nhà mới hết rượi thuốc rùi....thông cảm nhé



Ha ha, lão Lang này dạo này không những lên tay mà mồn mép còn như tép nhẩy ấy. Khám bệnh được nhiều tiền bị mấy bà vợ trấn hết rồi đúng không? chứ ai đời qua rượu tứ xong thấy đòi có mấy xu mà chuồn thẳng cẳng.
Ổn ổn, đi đâu cũng thấy rượu...


Ấy chết sao mà Lắm Xương nói lang băm nặng lời như vậy chứ?
Người ta thường kháo nhau rằng  : Làm chủ quán rượu phải có bản lĩnh đầu Trâu, mặt  Ngựa...mới trụ được trên giang hồ.
Ngày xưa Lang Băm mới gặp Lắm Xương thấy mời mọc ân cần, Bia  ,rượu Voca mở ra lai láng mời chào như chính nhân quân tử ....Cứ ngỡ người hào phóng quảng đại , lên lang băm cũng muốn kết bạn văn chương tế nhị thâm tình...Chứ lang băm đâu có ngờ mới có vài tháng mà gặp lại nhau thấy khác xa vời quá....Dáng dấp văn nhân đã bị tiền bạc ,lờ lãi ,lấp liếm hết rồi sao?
Đã bao lần Lang băm đãi bạn nhậu nhẹt  đâu có kể chi hao hụt tiền tài , thậm trí cả kỷ vật trong nhà lang băm này cũng bán đi lấy tiền mua một đêm vui với bạn nhậu, ngày ấy chắc lắm Xương cũng biết...ấy thế mà hôm đó nhậu quá đà với bạn bè thiếu có mấy xu lẻ mà cái mặt Lăm xương rúm ró lại như cái bị rách trông đến là khổ...Lang băm thấy thất vọng quá đi...Thôi âu cũng là cái nghề cái nghiệp nó đem lại cho con người ta cái phúc cái đức , cái bội cái bạc , cái đểu cái giả đó mà....trách nhau cũng chỉ thêm phiền phải không?
Không phải lang băm chạy nợ mấy xu...mà tránh cái quán rượu của Lắm Xương đâu ...chẳng qua lang băm vợ nọ con kia bê bối chuyện gia đình nên chưa có dịp gặp lại tri âm tri kỷ nơi tửu quán đó thôi...xin chớ có hiểu lầm chỉ có mấy xu mà Lang băm tránh bợm...ý tránh bạn nhé...

lam xuong
  • Số bài : 296
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2005
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 12.01.2007 09:06:50

Ấy chết sao mà Lắm Xương nói lang băm nặng lời như vậy chứ?
Người ta thường kháo nhau rằng : Làm chủ quán rượu phải có bản lĩnh đầu Trâu, mặt Ngựa...mới trụ được trên giang hồ.
Ngày xưa Lang Băm mới gặp Lắm Xương thấy mời mọc ân cần, Bia ,rượu Voca mở ra lai láng mời chào như chính nhân quân tử ....Cứ ngỡ người hào phóng quảng đại , lên lang băm cũng muốn kết bạn văn chương tế nhị thâm tình...Chứ lang băm đâu có ngờ mới có vài tháng mà gặp lại nhau thấy khác xa vời quá....Dáng dấp văn nhân đã bị tiền bạc ,lờ lãi ,lấp liếm hết rồi sao?
Đã bao lần Lang băm đãi bạn nhậu nhẹt đâu có kể chi hao hụt tiền tài , thậm trí cả kỷ vật trong nhà lang băm này cũng bán đi lấy tiền mua một đêm vui với bạn nhậu, ngày ấy chắc lắm Xương cũng biết...ấy thế mà hôm đó nhậu quá đà với bạn bè thiếu có mấy xu lẻ mà cái mặt Lăm xương rúm ró lại như cái bị rách trông đến là khổ...Lang băm thấy thất vọng quá đi...Thôi âu cũng là cái nghề cái nghiệp nó đem lại cho con người ta cái phúc cái đức , cái bội cái bạc , cái đểu cái giả đó mà....trách nhau cũng chỉ thêm phiền phải không?
Không phải lang băm chạy nợ mấy xu...mà tránh cái quán rượu của Lắm Xương đâu ...chẳng qua lang băm vợ nọ con kia bê bối chuyện gia đình nên chưa có dịp gặp lại tri âm tri kỷ nơi tửu quán đó thôi...xin chớ có hiểu lầm chỉ có mấy xu mà Lang băm tránh bợm...ý tránh bạn nhé...

Trích đoạn: vũkimThanh


 
 
Thì Lang băm coi thử  xem chứ, LX cũng hiểu hoàn cảnh của bạn lắm chứ có phải không đâu; hoàn cảnh của LX bây giờ nó bắt phải vậy đâu có thể trách được. Hào phóng quảng đại thì tôi đâu có mất bao giờ, bây giờ Lang băm cần gì cứ nói Lâm Xương hay Lắm Xương này cũng đáp ứng liền, rượu tứ luôn là chỗ tiếp đón các anh em thư quán.
Khen cho Lang băn giỏi đổi chiều...thôi thì...nói ra cũng bằng nhau chứ kể công gì. Ai nói là con người sẽ không bao giờ thay đổi nào? LX qua một thời gian tha phương mỏi gối cũng nhận ra được vài điều, cũng biết cái mà bây giờ mình mới nhận ra thì người khác đã biết lâu rồi nên không dám nói kẻo có người lại bảo mình là lên mặt.
Phòng mạch thì cứ để mọi người khám bệnh đi., mùa đông hờ...á...há...tờ....hắt... xuất hiện nhiều lắm, khá nhiều người cần Lang băn đó!
Khi nào băm rảnh xin mời qua Yh massenger của xương sườn này chơi.
ID: domai108
Gió bốn mùa vẫn thổi

TimEm
  • Số bài : 513
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.01.2007
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 12.01.2007 10:56:58
Kim Thanh là nường tám hay chường tám đây, TE muốn làm thân, muốn gần, muốn gụi...thấy văn mừ chửa thấy người?

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 12.01.2007 17:40:32

Trích đoạn: lam xuong


Ấy chết sao mà Lắm Xương nói lang băm nặng lời như vậy chứ?
Người ta thường kháo nhau rằng : Làm chủ quán rượu phải có bản lĩnh đầu Trâu, mặt Ngựa...mới trụ được trên giang hồ.
Ngày xưa Lang Băm mới gặp Lắm Xương thấy mời mọc ân cần, Bia ,rượu Voca mở ra lai láng mời chào như chính nhân quân tử ....Cứ ngỡ người hào phóng quảng đại , lên lang băm cũng muốn kết bạn văn chương tế nhị thâm tình...Chứ lang băm đâu có ngờ mới có vài tháng mà gặp lại nhau thấy khác xa vời quá....Dáng dấp văn nhân đã bị tiền bạc ,lờ lãi ,lấp liếm hết rồi sao?
Đã bao lần Lang băm đãi bạn nhậu nhẹt đâu có kể chi hao hụt tiền tài , thậm trí cả kỷ vật trong nhà lang băm này cũng bán đi lấy tiền mua một đêm vui với bạn nhậu, ngày ấy chắc lắm Xương cũng biết...ấy thế mà hôm đó nhậu quá đà với bạn bè thiếu có mấy xu lẻ mà cái mặt Lăm xương rúm ró lại như cái bị rách trông đến là khổ...Lang băm thấy thất vọng quá đi...Thôi âu cũng là cái nghề cái nghiệp nó đem lại cho con người ta cái phúc cái đức , cái bội cái bạc , cái đểu cái giả đó mà....trách nhau cũng chỉ thêm phiền phải không?
Không phải lang băm chạy nợ mấy xu...mà tránh cái quán rượu của Lắm Xương đâu ...chẳng qua lang băm vợ nọ con kia bê bối chuyện gia đình nên chưa có dịp gặp lại tri âm tri kỷ nơi tửu quán đó thôi...xin chớ có hiểu lầm chỉ có mấy xu mà Lang băm tránh bợm...ý tránh bạn nhé...

Trích đoạn: vũkimThanh




Thì Lang băm coi thử  xem chứ, LX cũng hiểu hoàn cảnh của bạn lắm chứ có phải không đâu; hoàn cảnh của LX bây giờ nó bắt phải vậy đâu có thể trách được. Hào phóng quảng đại thì tôi đâu có mất bao giờ, bây giờ Lang băm cần gì cứ nói Lâm Xương hay Lắm Xương này cũng đáp ứng liền, rượu tứ luôn là chỗ tiếp đón các anh em thư quán.
Khen cho Lang băn giỏi đổi chiều...thôi thì...nói ra cũng bằng nhau chứ kể công gì. Ai nói là con người sẽ không bao giờ thay đổi nào? LX qua một thời gian tha phương mỏi gối cũng nhận ra được vài điều, cũng biết cái mà bây giờ mình mới nhận ra thì người khác đã biết lâu rồi nên không dám nói kẻo có người lại bảo mình là lên mặt.
Phòng mạch thì cứ để mọi người khám bệnh đi., mùa đông hờ...á...há...tờ....hắt... xuất hiện nhiều lắm, khá nhiều người cần Lang băn đó!
Khi nào băm rảnh xin mời qua Yh massenger của xương sườn này chơi.
ID: domai108



Lắm Xương ơi ….Non sông đất nước có thể đổi thay , nhưng lòng người thì không thay đổi … Cho dù trong hoàn cảnh nào thì mình cũng cố giữ được cái tâm , cái chất của chính mình ….Nếu Lòng quảng đại của Lắm Xương không mất , lòng nhân ái vị tha và giầu tình thương mến của Lắm Xương không mất thì Lang Băm này cũng thật là may mắn có thêm được một bạn hiền trong cuộc đời này…
Lắm Xương hỏi Lang băm bây giờ cần gì ư ? để coi xem nào ….ôi cần thì nhiều thứ lắm trong đời sống chưa hoàn thiện hoàn mỹ này , cái gì cũng thiếu , cái gì cũng chưa toàn diện …Nhưng với Lang băm hầu như không có quan trọng ….mà cái Lang Băm cần nhất là lòng nhân ái , là tình cảm bạn bè an ủi nhau lúc vui, lúc buồn , chỉ một lời nói ân nghĩa , trân thành cũng làm cho Lang Băm sung sướng nhiều rồi …
Lắm Xưong biết không ? nhiều hôm Lang băm cô đơn lắm …nỗi cô đơn thì chẳng có thánh thiện bao giờ , nó chỉ lôi kéo nước mắt và kỷ niệm về giày xeó hồn đau , nó như cái bóng lẽo đẽo theo loài người tới muôn nơi đày đọa ….Lang băm khao khát một hình bóng để mà yêu thương , để mà tâm sự , để mà chia vui sẻ buồn …đơn giản vậy mà sao khó gặp ….Nhiều hôm giá buốt xương da , đi qua tửu quán Lang băm muốn vào làm vài ly cho ấm lòng …nhìn qua nhìn lại chẳng gặp cố nhân trong túi có tiền mà không buồn mua rượu ….nhiểu hôm có bạn thì lại không có tiền , lên cung đàn gầy , gân cổ hát  : (Buồn như ly rượu đầy , không có ai cùng cạn ….) mà không át được tiếng mưa rơi lã chã và những cánh lá Thu tàn như những ánh mắt thất thần lạc lõng bơ vơ … Lang băm thèm khát một bếp lửa lòng , một quán rượu nồng với những tâm hồn mộng du thương cảm …Một quán rượu rêu phong  chan chưá tình người …
Hy vọng Lắm Xương đừng đóng quán để sưởi lòng các bợm nhậu trong đó có lang băm nha …
Cám ơn Lắm Xương có lời mời Lang băm tới nhà riêng đàm đạo …Nay mai vãn bệnh nhân Lang Băm  sẽ tới thăm Lam Xương ….mà sao hôm nọ thấy Lắm Xương là Trai  nay nhìn lại là Gái thế này …không biết có phải không hay mắt Lang băm buồn rầu nhiều quá mà bị mờ đi chăng ?
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2007 04:29:16 bởi vũkimThanh >

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 12.01.2007 17:49:03

Trích đoạn: TimEm

Kim Thanh là nường tám hay chường tám đây, TE muốn làm thân, muốn gần, muốn gụi...thấy văn mừ chửa thấy người?


Bạn Tìm Gái ơi …. ý  bạnTìm Em ơi....Rất hân hạnh được bạn tới phòng mạch chơi và có lời thăm hỏi thì lang băm cũng tự giới thiệu  Lang Băm không phải là nường 8 , cái tên Kim Thanh là do cha mẹ đặt cho sao thì cứ để vậy thôi …chứ thực ra thì Lang Băm vằm này là Ðực rựa chính cống  đó …
Thấy Tìm Em mới nhập cư xóm Tám này Lang băm cũng vui vui , chúc Tìm Em tìm được người yêu lý tưởng trong cái xóm Tám  nhiều Trai ít Gái này nhé ….Lang băm có vợ rồi mà thấy các bạn xôn xao tìm Bồ bịch nên Lang băm cũng cầm đèn chạy trước ô tô may ra kiếm tìm được cái gì thì sao ? nói vậy mong Tìm Em giữ bí mật dùm Lang băm nha Thanks…chào thân aí
 
Ảnh mới chụp của Lang Băm nè...Ðẹp chai hông?
 

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2007 04:29:55 bởi vũkimThanh >

pansy
  • Số bài : 1333
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2006
  • Nơi: Tuyệt tình cốc
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 12.01.2007 18:15:36
Lang băm từ hồi làm phòng mạch đến giờ sao không khám được cái vụ giới tính ở xóm này dzị?
Bữa nay PS dzô chóng mặt quá
Thấy NP lại đổi giới tính nè
Rùi  đến Lắm xương mới bữa nào tự xưng là "chân yếu tay mềm", bữa nay lại có 1 bầu tâm sự "tổ cha cái kiếp yêu vợ người..." gì gì đó...nhưng avt lại là nữ (trời! muốn khủng hoảng lun)
Lang băm ơi là LB, hay LB cũng dzị hén nên có người nghi ngờ LB
[image][/image]

congly084
  • Số bài : 1365
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.07.2006
  • Nơi: Tầng mây thứ 10
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 12.01.2007 18:24:33
Zậy hả Pan Sy, sao zạo này xóm tám kỳ thế không biết, kim lọai gì mà lẫn lộn tùm lum hết rứa, không tinh khiết như CL tui thế nào hết. Không pan có zậy không nữa, cua cho đã chừng găph nhau mà gơ ra boy hết thì.......hic........chẳng biết làm sao nữa
Bình đẳng giữa những người Bất bình đẳng là sự Bất bình đẳng
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/23084/5C015589644F477D890D2A9B613B4295.jpg[/image]

My Blog: http://360.yahoo.com/congly084

pansy
  • Số bài : 1333
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.03.2006
  • Nơi: Tuyệt tình cốc
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 12.01.2007 18:34:27
Còng lỳ dzìa cưa Rắn ra coi có dzị hong để khỏi mất cong cua cua, còng còng rùi cũng "tinh khiết" như Còng lỳ thì uổng công nha .
 
[image][/image]

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 12.01.2007 18:46:02

Trích đoạn: pansy

Lang băm từ hồi làm phòng mạch đến giờ sao không khám được cái vụ giới tính ở xóm này dzị?
Bữa nay PS dzô chóng mặt quá
Thấy NP lại đổi giới tính nè
Rùi  đến Lắm xương mới bữa nào tự xưng là "chân yếu tay mềm", bữa nay lại có 1 bầu tâm sự "tổ cha cái kiếp yêu vợ người..." gì gì đó...nhưng avt lại là nữ (trời! muốn khủng hoảng lun)
Lang băm ơi là LB, hay LB cũng dzị hén nên có người nghi ngờ LB


Pan sy ơi....lang Băm nhiều lúc muốn điên cái đầu vì bà con cái xóm Tám này...lúc là chai lúc là gơ cứ thay đổi luôn xòanh sọach vậy đó...mới hôm qua nhìn nhau râu ria lởm chởm đầy mặt mũi ấy thế mà lóang một cái là lại môi hồng má thắm ,giàn Mướp lủng lẳng trĩu cành đùa gió Xuân tươi....thấy chóng mày chóng mặt.
Hay là hôm nào nhờ Pansy xách kiếm thân mời bà con già trẻ trai gái cởi trần lội suối thì Lang băm sẽ xét nghiệm ghi hết vào lý lịch giới tính ngàn đời thì không thể chạy đi đâu được...Chứ cũng có mấy người vào phòng mạch ,Lang băm khám trên thì họ che dưới , khám dưới thì họ che trên làm sao mà biết được ai là đực ai là cái chứ....

Còn riêng Lang Băm Vằm này thì là đực rựa trăm phần trăm rùi...hôm nào Lang băm show-off...cho bà con khỏi théc méc nha ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2007 22:39:23 bởi vũkimThanh >

congly084
  • Số bài : 1365
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.07.2006
  • Nơi: Tầng mây thứ 10
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM - 12.01.2007 18:46:35
hi, Rắn thì nằm chèm bẹp dưới đất rồi đâu cần phải cưa, heeeeeeeee. Cưa thì cũng chưa ít ít thôi, người ta thích là được rồi, rồi từ từ sẽ tiến tới bước tiếp theo. Chứ làm dữ quá nàng phun nọc ra tùm lum hết thì mệt
Bình đẳng giữa những người Bất bình đẳng là sự Bất bình đẳng
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/23084/5C015589644F477D890D2A9B613B4295.jpg[/image]

My Blog: http://360.yahoo.com/congly084

Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 88 trang, bài viết từ 391 đến 420 trên tổng số 2618 bài trong đề mục