vũkimThanh
-
Số bài
:
10500
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 08.09.2005
- Nơi: xứ mù sương
|
RE: PHÒNG MẠCH LANG BĂM
-
18.08.2007 13:59:56
Trích đoạn: Tóc nâu TN thấy Langtoi nghe cách chữa bịnh của bác LB xong là bỏ chạy rồi kìa, có thấy bóng dáng tăm hơi nữa đâu! Nghe thì hay, nhưng nghĩ kỹ lại thì vẫn còn sợ, làm con cá hoặc đi câu cá vẫn bị " làm thịt" ráo trọi, trước sau chi đời cũng tàn, ừ, chuyện được bơi lội trong ao nhà bác LB hay hay hơn, thơ mộng hơn, kéo dài "kiếp sống treo tòng teng"....nhưng rốt cuộc vẫn bị đưa lên thớt đánh vẩy! Lúc TN , người ta có "dụng ý" chứ bộ..., mấy con cá mỗi ngày cứ thấy mấy " ngư ông, ngư bà, ngư cô, ngư cậu..." ăn mặc như bác LB nói và lặng lờ không lời nên bọn hắn nhàm bổn cũ..., chán mắt , chán tai,... hổng thèm cắn câu cho đỡ buồn... "cuộc đời chán ngắt"! Bởi vậy TN phải hoá trang, tạo cách thân thiện gần gũi , hoà đồng, thoải mái, tự do... để bọn hắn ngớ ngáo, ngạc nhiên, trố mất ra nhìn người của "hành tinh khác" đi lạc... và thế là vướng câu! Talkative bỏ chạy lsớm vậy, chòi ui! TN lúc đó đang nói chuyện với con cá nên không thấy, bằng không là quắc cần câu cho rách áo của Tóc chơi[sm=rollin.gif] Chào Pansy; TN nghe danh đã lâu mà lúc vào phòng 888 thì Pansy đã dọn gánh đi làm ăn xa rùi... Sao mà nghe mọi người có vẻ oán than day dứt với cuộc đời này thế nhỉ ? Kiếp ba sinh nó là vậy mà ….cá lớn nuốt cá bé , kẻ mạnh đánh kẻ yếu , rồi cũng đều đi vào cái qũi đạo ( làm thịt) nhau hết cả Tóc Nâu à … Con người cũng ăn thịt nhau như ngoé đó thôi …Cho nên cuộc sống càng văn minh thì sự xót xa càng có vẻ diễm lệ hơn , lãng mạn hơn nhưng rồi cái đích cuối cùng cũng vẫn là đi vào cõi thiên thu vô tận … Chỉ có dấu ấn của Kỷ niệm là phất phơ trước gió như lá thu sắp rời cành mà thôi …ai đó có với tay giữ lại ép vào trong tim mình mà ngậm ngùi một thủa hay để nó bay theo dòng cuốn ra đại dương mờ mịt …. Ôi sao mới bảnh mắt ra mà đã nói chuyện đâu đâu nhà giời vậy cà ….đang nói chuyện Cá Tôm thì lại lạc đề lá cây với kỷ niệm …thật là lẩm cẩm …hi hi .. Ừ thì Cá ….lũ cá kể ra cũng thật là tinh quái nhỉ khi chúng đã quen mồi hay nhìn thấy bóng của các Ngư ta …chúng lẩn tránh , chúng ngụy trang sắc mầu để tồn tại . Nhưng làm sao mà tránh nổi mệnh trời khi hoá công đã tạo dựng ra cái Lờ để săn bắt chúng . ( Lờ là Tên một dụng cụ để bắt cá ở nông thôn ) Cái Lờ có cái vành miệng bên ngoài loe loe to để đón chào cá vào , vành bên trong nhỏ hơn , có độ sâu hun hút gọi là cái Hom , cái Hom này như một cái bẫy chặn , cá chỉ chui vào chứ không chui ra được . người ta chỉ cho một ít mồi nhỏ vào trong Lờ cho toả mùi quyến rũ cá , và đem Lờ đặt nơi khách sạn , nhà nghỉ ….ý xin lỗi lại nói lộn rồi, chết thật …người ta đem Lờ đặt nơi lạch nước ngoài đồng hoặc ven sông hồ, ao ,đầm v.v… chủ Lờ không cần trông nom ,về nhà nằm ngủ khèo và qua một đêm ra nhấc Lờ lên mở ra lấy Cá ,Tôm , mang đi bán hoặc mang về nhà Làm thịt …. Bây giờ câu Cá không cắn ….sao ta không đặt Lờ mà tóm gọn cả đàn nhỉ ?   Thày lang Toi này chẳng có mà ngán ai đâu Tóc Nâu , chẳng qua thày đó cũng bận lắm … suốt cà một năm năm ngoái thày Toi đi thu hoạch dịch bệnh Gà , vịt , Ngan , Ngỗng , Chim muông....hàng triệu triệu con vào lò sát sinh nhà thày …Nay thày đang tích cực ban phát chứng Tai xanh cho cả dòng tộc nhà Trư bát Giới ….nên bận không ghé lại đó …mà cũng có khi thày đó đang ngồi xe lăn mà ngại đi chơi xa chăng ?cái này chưa chắc chắn à nha …
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2007 14:13:14 bởi vũkimThanh >
|