Trời ơi! Hình đẹp quá ta!! Lâu quá rồi Gấu tui hổng hun ai hết thành ra quên hun là gì rồi. Quên luôn cảm tưởng của những nụ hôn xã-giao, tình cảm thiệt lẫn tình cảm giả. Mà hình như mấy người trong hình không biết hun tay là gì há???!
Theo mấy bác (lang thang và LB) thì mấy cái nầy là có cọ răng không?? Cọ răng như bác LB nói thì đau chết, chịu gì nỗi? Rủi cọ trúng cái răng giả của tớ thì nhiêù khi có thể bị gãy rồi chun vô cuống họng đối phương luôn thì hổng xong!! Hổng được đâu là hổng được đâu!!
Chắc bác LB nói không trúng đâu. Vì ở trời Âu nầy, chuyện hun nhau giữa đường, bất kỳ xã-giao hay tình cảm thiệt lẫn giả, là chuyện hết sức là bình thường, nên Gấu tui đã có dịp đi ngang qua thiệt gần những cặp tình nhân, za zít, ôm nhau mà hun, nhắm mắt không thấy đường gì ráo (mà có lẽ lúc đó, trời sập họ cũng không hay. Mở mắt ra cũng không ít lợi gì, nên nhắm mắt luôn cho gọn), mà tớ không nghe kọt kẹt hay lục cuc gì đâu???!
Chắc là cụng cái gì khác trong miệng chứ không cụng răng đâu. Làm thét mòn răng hết cỏn gì???
Theo mấy tấm hình của bác LB thì hình như những cái hun nồng cháy nầy tạo ra một sự sung sướng khôn tả thì phải ( Lâu quá, hổng hun ai mà cũng hổng ai hun hết thành ra tớ quên ép-phê). Mà sự sung sướng đó hình như là được tạo ra cho phái nữ nhiều hơn là phái nam. Mấy người nam thì có vẻ "chịu đựng". Còn mấy cô kia thì, ôi thôi, bủn rủn tay chân hết.
Cô hình 1 thì phải ngồi, đúng không vững nữa.
Cô hình 2 thì thiếu điều muốn té xuống rồi kia kià ! Lạ quá, có cái hun không mà làm cho người ta điêu đứng!! Anh LB ơi, lại ôm cô ta đi, kẽo cô ta té bây giờ !!
Hồi xưa, Gấu tui cũng có dịp hun rồi mà đâu có ai té đâu! Chắc tại hun dở hay hun xã-giao nên hổng có ép-phê. Chắc phải ôn lai bài vở. Tiểu Thư Tê Tê ơi ! Lợi đây Gấu tui nhờ chút chiện nè !! Dép Guốc dạo nầy hổng biết đi đâu mất hết rồi. Dép ơi, Guốc ơi ! Lúc mình có chuyện muốn nhờ thì mấy chị đi đâu mất hết. Nhớ lợi thời xưa có chị Mộc-Hoa-Lê, chị Mây Vàng, chị Hoàng Dung mà buồn quá! Người thì bị cấm, không cho vô VNTQ, người thì mãi-mê nghe nhạc , không buồn thế-sự, kẻ thì rút lui ra đảo, nối ngôi ông ngoại và ông cha, hốt thuốc bắc một mình. Chống giang hồ nầy thiệt là buồn tẻ quá !!
Bác lang thang ơi ! Gấu tui thấy hôm bữa hun xã-giao, bác còn may mắn lắm đó nha! Nếu bữa đó bác hun làm sao mà cô kia té xỉu trong vòng tay của bác thì bữa nay chắc là mồ của bác đã xanh cỏ rồi đó!! Chàng đạo hồi chắc là khó bỏ qua chuyện đó !!
Còn vụ đo.. sừng thì Gấu tui chịu thua nha. Coi lớn con vậy chứ sừng nhỏ lắm, hổng bằng ai hết đó.
Tệ thì thôi ! Hun dở lại thêm sừng nhỏ thì làm gì ăn đây nè trời !!
Thân
Gấu sừng nhỏ