Bác sĩ ôi !!
Nghe Bác sĩ giảng kinh... ối ối giảng nghĩa về cuộc đời, tình yêu, tình quỷ mà lòng TT đây nghẹn ngào
Chẳng là thế nầy, TT đi tu lâu rồi, xa tình đời, lánh hôn, cắng nhưng tu mãi mà không thấy trên đầu mình có hào quang hay là sau lưng mình đẩy 2 cái cánh ra... Bước đi vẫn chậm chạp, nặng nề chứ không được là là trên mặt đất, trên đôi vai vẫn nặn trĩu chuyện buồn phiền, quá khứ cứ đêm đêm, đợi bần tăng nhắm mắt lại là hiện ra như không muốn cho bần tăng chìm vô giấc mộng...
Bây giờ , đi ngang qua đây, thấy phòng mạch coi bộ có nhiều người ra, vào nên bần tăng dừng bước giang hồ, đi khám thử xem bác sĩ có biết bịnh nầy là bịnh gì chăng??? Bấn tăng có nghĩ đến chuyện uống thuốc ngủ để tránh được những buồn phiền kia, để tìm được giấc ngủ. Những đó chỉ là một cách tạm bợ mà thôi, vì qua hôm sao thì vẫn mất ngủ nữa. Chẳng lẽ uống thuốc hoài??! Trên đầu bần tăng, tóc hót thật ngắn, nhưng không phải là hkông có. Bây giờ uống thuốc nhiều quá, sợ tóc rụng luônthì chẳng phiền lắm ru???
Mong Bác sĩ cho đơn thuốc thích hợp với cõi lòng người tu nầy...
Xin thành thật cám ơn bác sĩ.
Bần tăng không có tiền nhiều để trả cho bác sĩ. Bao giờ có cơ hội, bần tăng sẽ tặng cho bác sĩ vài miếng tàu hủ giả cầy để Bác sĩ biết hương vị tu. Thấy bác sĩ bận bịu chuyện tình với mấy cô nương kia mà bần tăng thương cho bác sĩ. Không biết chừng nào dây, bác sĩ sẽ thoát cảnh luân hồi !

Thấy cách nói chuyện của Bác sĩ với mấy cô kia thì chắc là còn hơi lâu...
Ôi đời là bể khổ !!
TT