Trích đoạn: Tóc nâu
Lang thang "ngây thơ" ghê há, hỏi xong TN chưa kịp trả lời thì tự trả lời lấy rồi!
Ừ thì TN hơi con bà chằn một chút mừ, thấy langtoi hiền nên en híp cho dzui vậy mừ, tình lắm nghen lớn hơn tí nữa thì vầy đây
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/FC3AA0712A8442449F4A6A37C4AA75E2.jpg[/image]
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/C5E1758FDF4A4335A13E8FD4371788C3.gif[/image]
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/56A8C6F261444D63B8F441C0CD76397E.gif[/image]
Con người theo thời gian cũng phải nhớn lên chứ, chả nhẽ ngay thơ mãi
Hôm trước Lang Toi có chạy đến phòng mạch Lb xin thuốc, thầy LB hỏi bị cái gì? Lang Toi không nói chỉ ngậm miệng ú ớ
Thầy LB mới nói ú ớ thế thì thánh mới hiểu. Khi ấy Lang Toi mới chạy xuống bếp lấy con dao...ra dấu là dao cắt vào tay.
Thầy LB đoán là xin thuốc cầm máu, chắc người quen cắt nhầm tay, mới đây thầy LB bảo cho Lang Thang biết là dạo này Lang Toi ít nói lắm, ghé vào phòng mạch ngó nghiên rồi đi. Bây giờ Lang Thang mới hiểu lý do.
Chỉ vì cái bức hình thứ 3 của Tóc Nâu í, hun nhau thế nào mà cắn nhằm lưỡi Lang Toi, hèn chi bửa đó ú ớ không nói nên lời. Thầy LB sau này rút kinh nghiệm nhé, cẩn thận kẻo tiêu cái lưỡi lun, Tóc Nâu cũng thế nhé, hun thì phải từ từ, chẳng ai chạy vào dành cả.