Asin Tạp bút !
Trích đoạn: Asin
Giới Luật
Đêm qua loáng thoáng bóng Hằng Nga
Rớt cánh xiêm y mộng trăng hoa
Gấp gấp cúi đầu lần tràng hạt
Sa di thảng thốt A di Đà
A di đà Phật, lần tràng hạt Trong lòng mong mỏi kiếp xa hoa Bao nhiêu gái đẹp dành phần hết Phật ở tại tâm có phải là?
Trích đoạn: Asin
Vắng Em Mùa Đông
Gió kéo về tung choàng mền đệm
Song thưa cửa ngỏ tiếng động êm
Cây và cối lá rùng mình co quắp
Vắng em rồi đông có lạnh thêm?
Vắng em rồi đông có lạnh thêm?
Cửa nhỏ song thưa tiếng động êm
Cây và cối lá rùng mình co quắp
Nắng miền xa tô điểm môi mềm
Vắng em rồi tôi cố tìm người mới
Sưởi ấm lòng những lúc giá băng
Kéo tấm chăn khi tôi nằm co quắp
Lặng lẽ đơn côi lặng lẽ kiếm tìm
3. Hoà tan một chút nắng phai
Vào trong gió lộng trăng hoài viễn du
Nhạt nhòa nông nổi trầm phù
Lệ buồn đá lạnh khù khừ hắt hơi
Thu hanh cho nắng rớt rơi
Mây sầu mải miết rối bời hoàng hôn
Ba đào chợt thoáng bồn chồn
Long lanh sương khói ngập hồn lãng du
Niệm Gia Cát Vũ Hầu 1.
Hoa dung khói toả tràn đầy
Triền xám mưa thời lất phất bay
Binh phục đôi bờ chờ giặc tới
Điều quân khiển tướng ấy mới hay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2006 09:59:40 bởi Asin >
Thư Gửi Mẹ Mẹ ơi,
Con sắp nửa đời người
Đã quá lâu chín tháng mười ngày
Mắt mẹ đã mờ, kính đeo không nhìn thấy chữ
Tay mẹ đã run, gậy nào chống khắp phố phường. Mẹ ơi,
Vẫn chốn quê nghèo xơ xác
Ước mơ về một cái máy cày thay sức trâu cũng khó
Mẹ vẫn ra vườn, lúc gốc chuối khi bụi na, mùa nào cháu con cũng có quà
Cánh đồng vẫn nhớ, bàn tay reo mạ từng mùa tấp nập nông sâu. Mẹ ơi,
Từ ngày cha con ngả bệnh nằm lâu
Các em nhỏ lại chuyện học hành trường lớp bù đầu
Con thì đã sớm rời đi
Chỉ còn mình mẹ với tháng năm vò võ. Em con,
Đứa sẽ là cô giáo theo nghề truyền thống
Đứa nối gót anh xoay mộng làm giàu trên tỉnh
Chỉ có con, lạc lõng với vụn vặt thơ ca chữ nghĩa dông dài
Phẫn chí của lạc hồng trong huyết quản. Cha con,
Mười mấy năm nay sống đời thực vật khổ thay
Mỗi lần chúng con về, hình như bàn tay cha cử động nhưng không
Khoé mắt cha...
Những tháng năm bên mẹ đã hoá ghèn u uất. Con biết,
Mẹ và các em con cũng biết
Cha con muốn đi lâu rồi...
Con không khóc như các em con đã khóc
Và cũng không đủ niềm tin như mẹ dành lệ chảy ngược vào tim
Con thương cha, cách của con ích kỷ lạ thường..
Cha muốn đi...Con muốn cha về...
Nơi xa hội tụ.
Họa bài thơ về mẹ với Asin, viết vội đọc tạm hén: Mẹ ơi! Nhớ đôi bàn tay mẹ gầy guộc sớm hôm Đôi vai nhỏ run run vất vả tảo tần Mẹ luôn mỉm cười không một tiếng thở than Dù ba con luôn cách xa mẹ vạn dặm… Mẹ sinh con ra trong thời khắc loạn ly Mẹ tìm con giữa buổi trưa hè bỏng cháy Bảo bọc cho con những tháng ngày thơ dại Vùi vào lòng mẹ con chẳng nghĩ ngày mai Mẹ ôm con trong những đêm dài trăn trở Rời mẹ ra đi qua tháng ngày nông nổi Mẹ ngóng theo từng bước chân con bước vội Trên nẻo đường đời luôn nhớ mẹ không nguôi Mẹ ơi! Lẽ sống cuộc đời của mẹ là những đứa con, Những hạnh phúc, yêu thương mẹ dành cả cho con Trên đường đời con vượt qua bão tố phong ba Mong được đền đáp những công ơn của mẹ Nhưng nay nửa đời người con chưa đền đáp được Xin mẹ hãy thứ tha cho đứa con bé nhỏ Khi con trở về đứng trước mặt của mẹ, mẹ yêu! TN
.
Ba đào chợt thoáng bồn chồn
Long lanh sương khói ngập hồn lãng du
Lênh đênh giữa cõi mịt mù Gặp nhau đầu sóng hơi thu nhạt nhòa Hiểu nhau lặng lẽ chia xa Chúc người những phút an hòa trong tâm Chúc Asin bình tâm, Ngọc Lý .
Niệm Gia Cát Vũ Hầu 1.
Hoa dung khói toả tràn đầy
Triền xám mưa thời lất phất bay
Binh phục đôi bờ chờ giặc tới
Điều quân khiển tướng ấy mới hay
Hoa dung nợ cũ tràn đầy Tiếc kế Vũ Hầu tợ rồng bay Tận lực nhưng thời cơ chẳng tới Giặc Tào được thả biết ai hay? .
Cảm tạ thân bằng tứ hữu ghé thăm tệ xá gửi lại mỹ ý.
Xin được bồi phụng bằng một niệm khúc.
Niệm Gia Cát Vũ Hầu 2. Giặc trời được thả biết ai hay
Binh hùng tướng trực khá lạ thay
Dẫu biết tâm trường bao khí khái
Ân toàn nghĩa vẹn dốc lòng say. Long trung định quốc khá phơi bày
Ngọa long sơn giả gió hồng đây
Ba lần hạ cố nơi thảo dã
Văn vương tầm Tử sánh lúc này.
Sen nở trong đầm hương thoảng bay
Hạ viền vàng nắng vào hoa mây
Làm cơn gió nhẹ xao xuyến thổi
Quen rồi theo gió mây nhẹ bay ...
Bạn bè bèo nước gặp nhau thôi
Đó dù xa cách lắm với tôi
Trúc trắc vài dòng thơ vi vút
Xanh tình thắm bạn chút cũng hay
...
Xin chào! mùa hạ … đến mê say
:)
Trích đoạn: Asin
Vắng Em Mùa Đông
Gió kéo về tung choàng mền đệm
Song thưa cửa ngỏ tiếng động êm
Cây và cối lá rùng mình co quắp
Vắng em rồi đông có lạnh thêm?
Vắng em rồi đông có lạnh thêm?
Cửa nhỏ song thưa tiếng động êm
Cây và cối lá rùng mình co quắp
Nắng miền xa tô điểm môi mềm
Họa thơ chút cho vui hén:
Vắng em mùa đông Mùa đông về gió ùa từng con phố
Cây lá trân mình run rẩy xác xơ
Thời gian trôi đọng theo từng nhịp gõ
Vắng em rồi góc phố hóa ngu ngơ
Mùa đông về một chiều dạo trên phố Bước chân trần in dấu kỷ niệm xưa
Kìa con đường anh qua nay vắng lạ
Nhớ em nhiều, em có biết không em?
Đông về đến ngủ yên trong phố cổ
Nhìn ly cafe từng giọt đắng chậm rơi
Vắng em rồi, nghe lạnh ngắt đôi môi
Chăn nệm gối , cũng rũ buồn tơi tả…
Song cửa thưa lùa từng cơn gió lạnh
Lắng nghe không gian tĩnh lặng như tờ
Lòng chợt tắt trong đêm đông buốt giá
Vắng em rồi đông như bỗng lạnh thêm…
Thiên Nga
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2006 09:12:21 bởi chialy1904 >
Sơ Nguyên Em đi sương khói lạnh lùng Em về mây trắng tao phùng trời xưa Anh còn ôm trọn mộng thừa Nhớ vòng tay siết cho vừa vòng tay Những chiều nghiêng ngả cơn say Đêm hoang hồn lạnh thương vay khóc trầm Tàn canh li biệt ru thầm Ứa tình lữ thứ Vui ngầm cô liêu Anh xin nguyên mái phong tiêu Hằng hằng giữ dạ canh tiều phong sơn
Niệm Gia Cát Vũ Hầu 2.
Giặc trời được thả biết ai hay
Binh hùng tướng trực khá lạ thay
Dẫu biết tâm trường bao khí khái
Ân toàn nghĩa vẹn dốc lòng say.
Long trung định quốc khá phơi bày
Ngọa long sơn giả gió hồng đây
Ba lần hạ cố nơi thảo dã
Văn vương tầm Tử sánh lúc này.
cưỡi lừa qua cầu nhỏ
thương tiếc gốc mai gầy
bỏ đồng xanh ngăn ngắt
đuổi mãi giấc mơ bay
đọc sách trong lều cỏ
càn khôn chuyển trên tay
sự đời tưởng đã tỏ
vương tâm huyền đức dầy
động thảo lư tam cố
rồng đang nằm bỗng bay
rực một trời Xích Bích
thành không, khảy đàn, hay!
giận đất trời không ngộ
lòng dân oán ngập mây
rồng chờ mưa mấy độ
sông cạn nguồn phương Tây
ai đăng đàn cầu gió
ai khấn đầu gọi mưa
người xưa giờ đâu tá
gió chao ngọn đèn thừa
những con rồng của lúa
những con rồng biển Đông
phương Nam chầu chín cửa
hãy bay lên, hỡi Rồng!
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 03:34:58 bởi sóng trăng >
Niệm Gia Cát Vũ Hầu 3. Nam chinh bảy bắt bảy tha
Làm cho tâm phục ắt là thần xưng
Kỳ sơn xuất sáu binh hùng
Dẫu chưa thành cuộc cửu trùng cũng oai
Thương đất thục buổi ban mai
Tiếc cho thừa tướng tàn phai mệnh trời
Dâng sao giải hạn kéo đời
Những mong thiên hạ ngời ngời đức uy. Than ôi! Dạ đẫm phù trì
Hắt ra! Não ruột! Ngủ khì đi thôi
Mệnh trời rồi! Mệnh trời rồi!
Tận nhân! Tận lực! Thương ôi! khóc trầm!.
Đêm nay tôi lại!
Hoá tôi muôn đời.
Đêm qua!
Ngồi đếm lại tôi
Đếm ngày đếm tháng!
Đếm rồi lại quên
Mộng ơi!
Mi đến bên thềm
Thân tàn!
Ngươi cũng nên tàn đi thôi.
Đôi khi!
Chết quách đi rồi
Bờ hoang vùi xác!
Sông sâu trôi đời
Sống làm chi!
Lại khóc cười
Làm anh!
Hề diễn cho người mua vui.
Rồi đêm đêm!
Lại xụt sùi
Lần tay!
Đếm ngón ngọt bùi chửa cam.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: