Thi tập Gởi Em của Mai Thanh Châu
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
Ngo Huu Doan 13.10.2006 18:27:23 (permalink)
Giới thiệu thi tập GỬI EM của MAI THANH CHÂU


Một ngày đầu hè năm 2006, tôi tình cờ nhận được thi tập GỬI EM của MAI THANH CHÂU. Thật đúng là tình cờ, tình cờ vì tôi chưa từng quen biết, cũng như chưa từng nghe tên anh nhưng tôi lại nhận được tập thơ của anh!

Tôi đọc ngay tối hôm đó như một người thám hiểm đi vào một khu rừng rậm. Khu rừng mà mình không thể hình dung như thế nào vì chưa một lần nghe thấy. Thú thật, tôi đã khóc hôm đó khi bất ngờ biết anh đã qua đời ở tuổi 26! Tôi đã khóc như một gã cô đơn lang thang trong rừng hoang mà gặp phải một xác tình chết dưới vực sâu bí hiểm. Tôi đã khóc vì đụng phải những câu thơ đau nhói tim người của Mai Thanh Châu.

Muà thu chưa đến, em mang đến
Một lá thu vàng rụng nhói tim!


Tôi cho anh là người tài hoa, tài hoa theo tôi! Tôi thấy xót xa nhiều cho anh, xót xa cho những câu thơ anh đã mồ côi vội vã. Mai Thanh Châu ơi! những đứa con của anh từ đây sẽ rong rêu trong tôi, trong những con người cơ cực nhưng nặng tình sâu nghĩa. Bên kia đó, tôi cầu mong anh vẫn hát ca khúc của Trịnh Công Sơn "Những hẹn hò từ nay khép lại, thân nhẹ nhàng như mây !".

Ngô Hữu Đoàn
Sài gòn, 13.10.2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2007 12:34:38 bởi Ngo Huu Doan >
#1
    Ngo Huu Doan 13.10.2006 18:38:39 (permalink)
    Thi Tập GỬI EM
    Tác giả: MAI THANH CHÂU



    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/13048/3790F64AAE06425795E2E685C91BAB87.jpg[/image]
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2006 18:52:56 bởi Ngo Huu Doan >
    Attached Image(s)
    #2
      Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:24:09 (permalink)
      Mai Thanh Châu
      CHÀNG LÃNG TỬ ĐA TÌNH


      Xuyên qua một vùng Ngoại Ô nghèo khó, trên con đường Trần Cao Vân gập ghềnh sỏi đá năm xưa, hình ảnh một chàng trai cao gầy, mang vóc dáng nghệ sỹ, mái tóc hơi dài, chuyên chải bằng hai chiếc lược... tay, vẫn còn trong tâm thức của nhiều người quen biết.
      Chàng trai ấy, ngày ngày kiếm sống cho bản thân và gia đình bằng những cuốc xe bò của một thời còn lạnh lùng cơ giới !



      Khác với các thanh niên và những người lao công khác, trên chiếc lưng mang nặng dấu hỏi một thời mịt mù tương lai của chàng trai, thòi ra quyển sách. Nó như lá tấm bùa hộ mệnh nâng đỡ chàng trai qua cơn nguy khốn của cuộc đời. Vòng nặng bánh xe bò vẫn quay, bụi đường vẫn xông lên ngạt thở. Nắng qua những tháng ngày nghèo khó như gay gắt thêm bội phần.
      Thế nhưng tất cả đều không át được nụ cười hồn nhiên, hiền hậu, vô tư đến dễ mến trước chiếc cần kéo xe bò nhẹ tênh sau khi giao hàng cho khách. Tại một góc khuất nơi bóng râm ven đường, chàng trai mở sách ra và đọc... Lại có lúc chàng trai ấy thẫn thờ như một triết gia, hí hoáy viết trên mảnh giấy đôi câu. Rồi vội nhét trả
      sách vào lưng, lao vút đi cho kịp chuyến hàng.

      Những dòng chữ viết vội ấy là những bài thơ tình cho em. GỞI EM. Gởi người con gái như xa, như gần, như thực, như hư của niềm an ủi riêng tư.
      Với 35 bài trong tập thơ GỞI EM, tôi gọi Mai Thanh Châu là chàng lãng tử đa tình. Mà không đa tình sao được, khi một chữ em, một chữ tình tràn ngập trong không gian của thi phẩm.

      Mẹ hiền xưa sinh ra em
      Đời anh cơ cực giàu thêm vạn lần.

      (Gởi em)

      Em đến đời anh thôi quạnh quẽ
      Trong nỗi buồn, anh bắt gặp niềm vui.

      (Em đến)

      Nhưng đó là niềm vui của một tâm hồn nghệ sỹ, của một trái tim đa sầu, đa
      cảm, lãng mạn và đa tình. Niềm vui của một kiếp tằm ngắn ngủi.

      Con tằm
      Rút ruột thành tơ
      Yêu em,
      Anh viết thành thơ thành vần.

      (Thành vần)

      Với Mai Thanh Châu chỉ có thế thôi. Không tham lam, không đòi hỏi gì nhiều. Nếu có cơ may gần gũi người con gái thì đó là sự gần gũi thánh thiện của một Thiên Thần. Không biết có phải vì thế mà Mai Thanh Châu thất bại trên tình trường ?

      Tình yêu em đâu biết
      Đã đến tự phương nào
      Anh nhút nhát lắm sao
      Gần nhau mà chẳng nói.

      (Mai em về)

      Như một loài hoa lạ không cần sự phô phang, “hữu xạ tự nhiên hương”, với ánh mắt, với nụ cười và với những bài thơ âm

      thầm chép gởi, có thể người con gái đã hiểu, hay ít ra cũng động lòng trắc ẩn trong những lúc Mai Thanh Châu cần có một niềm an ủi lớn hơn niềm an ủi của gia đình. Đó chính là niềm an ủi của tình yêu, của lứa đôi:

      Ốm đau em hỏi han luôn,
      Nỗi buồn riêng hóa vui chung cuộc đời.
      Phận nghèo đầy mãi chẳng vơi
      Có em anh lại nhìn đời sáng trong.

      (Nỗi buồn riêng hóa vui chung)

      Chính vì nguồn động viên an ủi đó mà trong cái “phận nghèo đầy mãi chẳng vơi” Mai Thanh Châu đã tìm cách vươn lên bằng con đường học tập.
      Nhưng ông Tạo vốn trêu ngươi. Hóa Công thường vô lý đọa đày những chàng thi sỹ. Ba lần thi. Cả ba lần đều ngậm ớt vì không có thời gian và điều kiện để ôn bài.

      Cuộc đời là một cuộc hành trình dài. Cuộc hành trình bao gồm nhiều chặng phải đi qua. Mai Thanh Châu đã phải đi qua một chặng cùng với:

      Hành trang vào đời
      trông thật thảm thương
      Dăm cuốn sách, chút tình... ghi trên giấy

      (Mai đây)

      Với Mai Thanh Châu, sách luôn luôn là người bạn đồng hành tốt và thân thiện. Đó chính là nguồn an ủi của gã lãng tử đa tình, không danh, không phận cùng với vài ba cuộc tình che nón ra đi.

      Nghệ thuật thơ của Mai Thanh Châu còn có chỗ chưa hoàn hảo. Nhưng nếu nói thơ hay cốt ở cái ý, cái tình-cái mà tác giả muốn mượn nó làm nơi dung dưỡng cho tâm hồn mình, tỏ bày niềm tin yêu vào

      cuộc sống, vào con người, thì Mai Thanh Châu có thừa.
      Cuộc đời của Mai Thanh Châu là cuộc đời lao đao, lận đận. Cuộc tình của Mai Thanh Châu là một cuộc tình dang dở với những ngang trái của cuộc đời. Một số đoạn thơ, một số câu chữ đọc lên khiến ta phải giật mình xót xa:

      Mùa Thu chưa đến, em mang đến
      Một lá vàng Thu rụng nhói tim.

      (Không đề)

      Mà không nhói tim sao được khi:

      Ngày mai em sẽ lấy chồng
      Em vui bên chén rượu nồng vu quy
      ...
      Ngày mai em có ngày vui
      Trong tâm cảm có một người đắng cay.

      (Trả lại cho em)


      Đắng cay lắm. Dang dở lắm. Đắng cay của cuộc đời và dở dang của cuộc tình. Nhưng dù đắng cay, dù dang dở, tất cả bây giờ chỉ là một quá khứ xa mờ...
      Hình như khi chia tay với người, Mai Thanh Châu đã có dự cảm nói lời chia tay với cuộc đời khi viết trong đoạn thơ cuối cùng, của bài thơ cuối cùng:

      Ngày mai mộng đẹp đầy trời
      Em về bên ấy vui đời phấn son
      Ngày mai ta mất, em còn
      Quên đi mà sống cho tròn lứa đôi.

      (Trả lại cho em)


      Mai Thanh Châu để Gởi Em lại cho đời và đặt dấu chấm hết cho mình sau một cơn bạo bệnh ở cái tuổi 26 (1965-1991) trong cuộc hành trình nhọc nhằn vì chuyện cơm áo.

      Trân trọng với GỞI EM, đọc GỞI EM ta như thắp lên một nén nhang tâm linh thành kính với người quá cố. Để đâu đó như còn một Mai Thanh Châu - Chàng lãng tử đa tình.

      -Ngũ Hành Sơn, 20.10.2003
      •Mai Hữu Phước
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2006 20:30:21 bởi Ngo Huu Doan >
      #3
        Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:34:22 (permalink)
        GỞI EM

        Mẹ hiền xưa sinh ra em
        Đời anh cơ cực giàu thêm vạn lần.
        Thơ Xuân anh viết thành vần
        Gởi em với tấm lòng thành mùa xuân.

        Mai Thanh Châu
        (1990)




        BIỂN XƯA

        Về với biển
        Lòng ta thêm nhớ
        Kỷ niệm xa xưa
        Những kỷ niệm ban đầu.
        Những kỷ niệm vui buồn
        Thời trai trẻ mới yêu nhau.
        Chỉ có biển
        Và lòng người giữ mãi.
        Tháng năm qua
        Rồi tháng năm trở lại,
        Chuyện tình yêu
        Chỉ có biển hiểu nhiều.

        Ta một đời lận đận
        Bước phiêu diêu.
        Dưới là cát gần bên ta là biển,
        Tiếng sóng vỗ càng ru về kỷ niệm.
        Biển rì rào
        Như gợi nỗi riêng tư...

        Mai Thanh Châu
        (1988)

        r


        EM ĐẾN

        Em đến đời anh thêm hương sắc
        Thêm người chia sẻ nỗi buồn vui.
        Em đến đời anh thôi quạnh quẽ
        Trong nỗi buồn, anh bắt gặp niềm vui.

        Mai Thanh Châu
        (1988)
         
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:23:26 bởi Huyền Băng >
        #4
          Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:36:40 (permalink)
          CÓ EM

          Anh đau
          May đã có em
          Cơn đau dịu bớt,
          Đời thêm ngọt lành
          Mai này,
          Khỏi bệnh trong anh
          Bài thơ hay nhất
          Riêng phần tặng em

          Mai Thanh Châu
          (1988)

          r


          THÀNH VẦN

          Gặp em
          Chẳng nói nên câu
          Lặng yên
          Anh giọt nỗi sầu trong thơ.
          Con tằm
          Rút ruột thành tơ
          Yêu em
          Anh viết thành thơ thành vần

          Mai Thanh Châu
          (1988)

          r


          EM BIẾT KHÔNG,
          EM ƠI !


          Giờ này em ở đâu ?
          Giữa dòng người nơi ấy
          Sao anh không nhìn thấy
          Em nơi đâu, nơi đâu ?

          Phố Đà chiều mưa rơi
          Giữa dòng người đi chơi,
          Anh tìm khắp mọi nơi
          Những cô nàng xinh ấy.

          Anh tìm đâu có thấy
          Bóng dáng em hôm ấy,
          Phố Đà mưa cứ mưa
          Anh nhớ mấy cho vừa.

          Nụ cười anh nhìn thấy
          Trời mưa rơi, mưa rơi,
          Aïo quần ướt tả tơi
          Mà em đâu có biết.

          Phố Đà mưa, vẫn mưa...

          Mai Thanh Châu
          (1988)
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:30:11 bởi Huyền Băng >
          #5
            Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:38:47 (permalink)
            KHÔNG ĐỀ

            Mùa Thu chưa đến em mang đến
            Một lá vàng thu rụng nhói tim.
            Từ độ xa nhau tình lận đận
            Lòng còn khắc khoải mãi tên em.

            Mai Thanh Châu
            (1988)




            CA DAO

            “Lênh đênh một chiếc thuyền tình
            Mười hai bến nước gởi mình vào đâu ?”
            Dò sông, dò biển nông sâu
            Dò lòng, em có biết đâu bến tình.

            Mai Thanh Châu
            (1988)




            XA CÁCH

            Giờ này em nhớ ta không ?
            Trắng tay ta trước dòng sông cuộc đời.
            Em về bên ấy chân trời
            Vui đời nhung lụa thỏa thời phấn son.

            Mai Thanh Châu
            (1988)
            #6
              Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:40:47 (permalink)
              TỪ THUỞ HÀN VI

              Yêu nhau từ thuở hàn vi
              Đôi ta chẳng có chút gì công danh.
              Nay em danh toại, công thành
              Hàn vi, em để riêng anh một mình.

              Mai Thanh Châu
              (1988)




              MAI ĐÂY

              Ngày nào đó mình để lại quê hương
              Hai cậu bạn trai xóm nghèo tri kỷ,
              Đi tha phương mang nỗi buồn thành thị
              Vì cuộc đời mà chịu cảnh ly hương.

              Hành trang vào đời
              trông đến là thương
              Dăm cuốn sách, chút tình... ghi trên giấy.
              Mai có đậu trường Quy Nhơn nơi ấy
              Mở cho đời một bản tình ca.

              Nhớ thuở xa xưa, những đêm tối đậm đà
              Điếu thuốc chuyền nhau phì phà vài khói,
              Ấm áp biết bao những lời bạn nói,
              Ba đứa chúng mình ít khi giận hờn nhau.

              Dù tha phương mình vẫn nhớ về nhau...

              Mai Thanh Châu
              (1990)




              MAI EM VỀ
              -Thương tặng PTKH

              Mai em về Phước Sơn
              Một mình anh ở lại
              Mai em về phố núi
              Phố Đà vắng bước chân.

              Mai em đi, em đi
              Biết bao giờ trở lại ?
              Bóng hình em ở mãi
              Trong trái tim của anh.

              Ôi, hoàng hôn buông xuống
              Che lấp những con đường
              Gợi bao nỗi nhớ thương
              Trong lòng anh tha thiết.

              Tình yêu em đâu biết
              Đã đến tự phương nào
              Anh nhút nhát lắm sao
              Gần nhau mà chẳng nói.

              Hỡi tình yêu lặng thầm
              Đi suốt cả cuộc đời
              Ơi, người tôi yêu ơi !
              Trong tim em thấu hiểu

              Cái khoảng trống hôm nay
              Là cái khoảng bồn chồn
              Cái khỏang trống vắng em
              Quen gọi là nỗi nhớ...

              Hỡi em yêu, em yêu
              Đã một lần gặp gỡ
              Bây giờ xa vắng em
              Lại dày thêm nhung nhớ.

              Nụ cười em trao anh
              Những nụ cười buồn buồn
              Đôi mắt em nhìn anh
              Là cửa ngõ tâm hồn.

              Những lần ta gặp gỡ,
              Xin phép làm nghệ nhân
              Viết lên vài nét nhạc
              Gởi tặng em, tặng em.

              Tình yêu và tiếng hát...

              Mai Thanh Châu
              (02.6.1988)
               
              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:34:24 bởi Huyền Băng >
              #7
                Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:43:05 (permalink)
                KHI EM Ở XA ANH
                - Gởi KH

                Khi em ở xa anh hàng trăm cây số
                Nỗi nhớ em anh biết gởi vào đâu
                Gởi cho nắng, nắng chiều nay có tới
                Gởi cùng mây, mây trôi dạt phương nào !

                Không biết nơi này, nơi đó có giận nhau ?
                Mà hai đứa lâu nay không nhắn gởi
                Anh ở phố Đà, nhắn về phố núi
                Nỗi nhớ khôn nguôi,
                anh gởi nắng trong chiều

                Em có nhận được tin không hỡi em yêu
                Nỗi nhớ khôn nguôi, nắng chiều dịu vợi
                Và mây hỡi có bay về phố núi
                Gởi hộ ta chiếc hôn nhỏ tình nồng.

                Mai Thanh Châu
                (02.10.1988)

                r


                CHẮC...

                Chắc thời gian đã lãng quên
                Chàng kéo xe thuê ở ngoại ô buồn bã
                Đã trót yêu thầm người em xứ lạ
                Yêu mãi, yêu hoài không thể lãng quên

                Chàng trai đã yêu mãi cái tên
                Cái tên chung loài hoa nhiều thế kỷ
                Đến hôm nay tên chung thành chung thủy
                Trong lòng anh suốt cả bốn mùa

                Đóa hoa ấy đã nở giữa lòng anh
                Suốt bốn mùa mưa rơi nắng gội
                Xuân-Hạ-Thu-Đông sắc trời thay đổi
                Nhưng chẳng đổi thay
                màu hoa trọn thủy chung

                Mai Thanh Châu
                (Xuân 1989)

                r


                Ý XUÂN

                Mấy Xuân rồi anh gặp em
                Hôm nay Xuân đến đẹp thêm đất trời
                Rộn ràng pháo nổ khắp nơi
                Mai vàng khoe nụ sắc trời đẹp tươi.

                Hỡi, người em gái đôi mươi
                Mùa xuân anh gặp nụ cười hồn nhiên
                Nụ cười của tuổi thanh niên
                Những đôi nam nữ hẹn duyên kết lời.

                Mùa Xuân làm đẹp đất trời
                Xuân về mang lại cho đời hương hoa
                Xuân sang đẹp Tổ Quốc ta
                Mùa Xuân nở triệu đóa hoa hòa bình.

                Xuân về rực ánh bình minh
                Xua tan bóng tối đẹp xinh đất trời
                Mùa xuân lại đến em ơi !
                Như tình yêu đẹp trao mời nụ hôn.

                Xuân về lộng lẫy làng thôn
                Lung linh nắng ấm, hết còn rét Đông
                Má cô thiếu nữ ửng hồng
                Nụ cười đẹp tựa sắc hồng mùa Xuân.

                Mai Thanh Châu
                (28.01.1988)
                 
                r
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:38:42 bởi Huyền Băng >
                #8
                  Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:45:29 (permalink)
                  CHIỀU NHỚ EM

                  Chiều nay ai có nhớ ai ?
                  Chắc rằng ai cũng nhớ ai chiều này.

                  Nhớ em sao lại chiều nay
                  Nhớ em sao lại chiều nay nhớ hoài...
                  Em ơi, đâu phải chiều nay
                  Mà bao chiều khác cũng ngày đợi mong

                  Vì sao em có hiểu không ?
                  Vì lòng anh đã ngóng trông một người
                  Chiều nay gặp mắt ai cười
                  Mà sao cứ ngỡ như người em tôi.

                  Ơ, người ấy giống em thôi
                  Tinh tươi vóc ngọc đôi môi mỉm cười.
                  Thoáng qua bóng dáng những người
                  Biết bao nụ thắm môi cười xinh xinh.

                  Anh đâu tự chọn cho mình
                  Một con người khác đẹp xinh mỉm cười
                  Mà anh chỉ thích nụ cười
                  Một chiều hôm ấy em cười nhìn anh.

                  Yêu nhau thương những ngày xanh
                  Tình yêu em đến chép thành vần thơ.

                  Mai Thanh Châu
                  (3.1987)




                  TRẢ LỜI

                  Anh không đến mà sao anh lại đến
                  Em ơi, em ! Sao cứ giận anh hoài
                  Anh không đến vì lòng anh hờn dỗi
                  Chớ xa một ngày anh cứ tưởng nghìn Thu.

                  Mai Thanh Châu
                  (4.1987)




                  HƯƠNG THẦM

                  Hương tình yêu gởi cho ai
                  Gởi theo ngọn gió ban mai trong lành
                  Hỡi người em của lòng anh
                  Có nghe thơm ngát hương thầm ban mai.

                  Mai Thanh Châu
                  (01.3.1988)
                   
                  r
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:41:16 bởi Huyền Băng >
                  #9
                    Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:47:49 (permalink)
                    NỖI NHỚ

                    Anh nhớ em
                    Với nỗi nhớ
                    Không cùng
                    Đêm trăng sáng
                    Nhìn trăng sao
                    Khó ngủ
                    Khoảng không đêm dài
                    Bao la vũ trụ
                    Nỗi nhớ không cùng
                    Anh biết gởi vào đâu ?

                    Mai Thanh Châu
                    (03.9.1988)




                    KHÔNG ĐỀ

                    Mưa rơi với nỗi niềm riêng
                    Ly trà nguội lạnh nỗi niềm riêng tư.
                    Ngoài trời mưa chắc vô tư
                    Cái vô tình ấy hình như ngỏ lời.

                    Mai Thanh Châu
                    (19.12.1988)




                    CON THUYỀN VÀ BIỂN CẢ

                    Tình yêu em biển cả
                    Cho anh được làm thuyền
                    Suốt đời vẫn giữ nguyên
                    Con thuyền gần biển cả

                    Cho anh làm ánh nắng
                    Hôn mặt biển thêm xanh
                    Em luôn ở bên anh
                    Tình yêu thêm bất diệt.

                    Em ơi, em có biết
                    Mặt biển cả thêm xanh
                    Nhờ ánh sáng nơi anh
                    Nên biển em xinh đẹp.

                    Nếu thuyền xa vắng xa
                    Biển cả đâu chỉ là
                    (Hết xanh và lạnh lẽo)
                    biển rộng dài cô đơn.

                    Vì thuyền đâu gần biển
                    Ánh nắng đã ra đi
                    Mặt biển cả đen sì
                    Sẽ nằm trong nhung nhớ.

                    Anh và em cũng vậy
                    Nếu anh là con thuyền
                    Còn em là biển cả
                    Thì biển sẽ cô đơn

                    Nếu nắng xa biển hơn
                    Thì biển đâu xanh biếc
                    Như anh đây em đây
                    Ta xa nhau một ngày
                    Như con thuyền xa biển.

                    Mai Thanh Châu
                    (3.1988)
                    #10
                      Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:50:04 (permalink)
                      NỖI BUỒN RIÊNG
                      HÓA VUI CHUNG


                      Ốm đau em hỏi han luôn
                      Nỗi buồn riêng hóa vui chung cuộc đời
                      Phận nghèo đầy mãi chẳng vơi
                      Có em anh lại nhìn đời sáng trong.

                      Mai Thanh Châu
                      (01.1988)

                      r



                      EM ĐẾN

                      Nỗi buồn nào lại hiện
                      Lấn át cả tâm hồn.
                      Trong ốm đau buồn khổ
                      Em làm sáng tâm hồn.

                      Mai Thanh Châu
                      (01.1988)




                      HỒN ANH HOA NỞ

                      Em ở bên anh thắm đất trời
                      Xuân nay 88 Xuân sáng ngời
                      Em đến nỗi buồn tan biến mất
                      Hồn anh hoa nở triệu hoa đời.

                      Mai Thanh Châu
                      (01.1988)
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:47:09 bởi Huyền Băng >
                      #11
                        Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:52:16 (permalink)
                        HỌ ANH HOA EM

                        Họ anh trùng tên em
                        Mai cũng là họ Hoa
                        Hoa anh nở bên đời
                        Cùng hoa em trường cửu.

                        Mai Thanh Châu
                        (01.1988)




                        EM VÀ ANH

                        Em hai mươi hai, anh hăm ba
                        Tình nghĩa đôi ta thật đượm đà
                        Nhất nữ hơn hai, trai hơn một
                        Hạnh phúc đầy trời đã nở hoa.

                        Mai Thanh Châu
                        (01.1988)




                        EM LÀ HOA TRƯỜNG CỬU

                        Mùa xuân hoa đua nở
                        Loài hoa nở bốn mùa
                        Em đâu là hoa ấy
                        Nở mãi không theo mùa

                        Hoa nở rồi để tàn
                        Em là hoa trường cửu
                        Khác loài hoa bình thường.
                        Hoa đẹp hoa đâu thơm
                        Ngoài sắc màu hình thức
                        Hoa thơm hoa không đẹp
                        Tuy màu sắc thiệt thòi

                        Nhiều loài hoa anh thấy
                        Đủ sắc màu mùi hương
                        Đâu có bằng hoa em
                        Vì là hoa trường cửu
                        Sắc hương nào như em.

                        Mai Thanh Châu
                        (Xuân 1988)
                        #12
                          Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:54:19 (permalink)
                          KHÔNG ĐỀ

                          Thương em,
                          Anh đã hóa trời xanh
                          Để em nhìn sắc trời
                          Gặp nhiều hạnh phúc
                          Anh thương em,
                          Thương em
                          Nhiều lúc
                          Anh muốn làm
                          Cơn gió
                          Thoáng quanh em.

                          Mai Thanh Châu
                          (01.1988)




                          KHÔNG YÊU

                          Không yêu anh sao em cười anh được
                          Không yêu nhau sao em cứ thoáng qua
                          Không yêu nhau sao em mãi gọi là...
                          Không thương nhớ mà sao em lại đến

                          Mai Thanh Châu
                          (01.1988)




                          BÀI THƠ THỨ 12

                          Bài thơ viết thứ mười hai
                          Tặng em cả mười một bài thơ trên
                          Biết người ta nhớ hay quên
                          Lời thơ chân thật tặng em những ngày...

                          Mai Thanh Châu
                          (01.02.1988)
                          #13
                            Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:56:32 (permalink)
                            CHIỀU CƯ XÁ
                            - Gởi tặng H.

                            Mẩu bánh mì con lót dạ đường
                            Đường xa chồng chất nỗi nhớ thương
                            Thương người em gái nơi phố thị
                            Trong cảnh đau thương vượt đoạn trường.

                            Anh nơi Ngoại Ô cách phố Đà
                            Nhớ thương đâu ngại chốn đường xa
                            Bảy mươi cây số vào nơi ấy
                            Chia nỗi buồn vui ở quê nhà.

                            Tìm đến Trần Dư buổi chiều tà
                            Bến xe lội bộ cũng khá xa,
                            Trường đây im ỉm đôi cánh cửa
                            Biết hỏi ai đây để gọi là...

                            Bước đến khu B nơi cư xá
                            Gặp người khách lạ hỏi tên em
                            (K H Y T K M N 2A)
                            Chị biết nơi nào giúp hộ em.

                            Một khoảng thời gian dạ khắc sâu
                            Cảm ơn cô gái nối nhịp cầu
                            Trả lời lộ vẻ niềm thông cảm
                            K H M N mới viện về.

                            Một khoảng thời gian ngồi đợi chờ
                            Biết bao lo lắng nghĩ vu vơ,
                            Bước chân lạo xạo trên bờ sỏi
                            Em đấy sao anh chẳng thể ngờ !

                            Em đó ư em quá khô gầy
                            Bữa về phố thị khác hôm nay
                            Người xanh xao quá anh đâu biết
                            Nằm viện em ra đã mấy ngày.

                            Anh vào bất chợt buổi chiều nay
                            Nụ cười thoáng hiện mắt cay cay
                            Lệ không tuôn ở đôi bờ mắt
                            Tuôn ở lòng anh buổi gặp này.

                            Mai Thanh Châu
                            (Khu cư xá Trường Y tế Tam Kỳ, 19.8.1989)

                            r


                            KHOẢNG VẮNG

                            Chiều hôm nay
                            Trời Đông nghe sao lạnh
                            Em đâu rồi ?
                            Khoảng vắng cả chiều nay
                            Cái lạnh chiều Đông
                            Đong nỗi nhớ
                            Dâng đầy
                            Trong thể xác
                            Và tim anh
                            Mòn mỏi.

                            Mai Thanh Châu
                            (04.02.1989)




                            XA CÁCH

                            Khi em ra trường,
                            Tôi chưa vào Đại Học
                            Cái địa vị hai người
                            Chênh lệch lẫn nhau.
                            Thì tình yêu
                            Chẳng khác gì đâu
                            Em xa cách
                            Tình tôi đành dang dở.

                            Mai Thanh Châu
                            (06.4.1990)
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:53:07 bởi Huyền Băng >
                            #14
                              Ngo Huu Doan 13.10.2006 20:58:46 (permalink)
                              NHƯ THUỞ BAN ĐẦU

                              Thôi thế ta đành cách biệt nhau
                              Cố quên đi cái thuở ban đầu
                              Cái buổi hàn vi ngày xưa ấy
                              Kỷ niệm buồn ơi, buồn cách nhau.

                              KH hỡi, em đi về phương ấy
                              Đừng buồn thương chi kỷ niệm sầu
                              Dẫu đau buồn cuộc tình dang dở
                              Như Thần Tiên chẳng chút gì sầu

                              Và bây giờ ta đã xa nhau
                              Kỷ niệm ấy cho lui về dĩ vãng
                              Ta quên lãng và em quên lãng
                              Như thuở ban đầu ta chẳng gặp nhau.

                              Mai Thanh Châu
                              (4.1990)

                              r


                              TRẢ LẠI CHO EM

                              Ngày mai em sẽ lấy chồng,
                              Em vui bên chén rượu nồng vu quy.
                              Ngày mai em sẽ ra đi,
                              Đôi ta chẳng có duyên gì luyến lưu.

                              Ngày mai em có ngày vui,
                              Trong tâm cảm có một người đắng cay.
                              Phải chăng Thượng Đế đọa đày,
                              Có thương rồi cũng đến ngày biệt ly !

                              Sang ngang em nhớ thương gì ?
                              Lời thơ ta tặng kẻ khi bạc tình.
                              Mai em về đó một mình,
                              Bỏ ta cô quạnh, lênh đênh một đời.

                              Ngày mai mộng đẹp đầy trời
                              Em về bên ấy vui đời phấn son,
                              Ngày mai ta mất, em còn
                              Quên đi mà sống cho tròn lứa đôi...

                              Mai Thanh Châu
                              (1990)
                               
                              r
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:56:37 bởi Huyền Băng >
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9