Chào Thanh Tinh chúc mừng bạn lại nhà đại gia đình vnthuquan.net
Chuyện KimDung hay điều này không phải nói vì có quá nhiều người đánh giá qua rất nhiều năm tháng rồi,nhưng ở đây cái hay mà chúng ta đọc và cảm nhận được thì cần phải có ý kiến về nó,đúng vậy.
Thứ nhất những truyện hay của ông trong 14 bộ truyện thật ra thì chỉ nằm gọn trong mấy bộ sau:
Anh Hùng Xạ Điêu,Thần Điêu Đại Hiệp,Cô Gái Đồ Long,Tiếu Ngạo Giang Hồ,Bích Huyết kiếm,Thiên Long Bát Bộ,Lục Mạch Thần Kiếm,Lộc Dỉnh Ký,Liên Thành Quyết và Tuyết Sơn Phi Hồ.
Những bộ đầu của ông được nhiều tác giả đánh giá là bình thường như:
Bạch mã Khiếu Tây Phong,Việt Nữ kiếm.......
--Chuyện có tính xuyên suốt trình tự,có những câu hỏi đặt ra và giải quyết,có những mối liên lạc chặt chẽ không có khe hở,khi đọc tác phẩm của ông ta không bao giờ gặp phải trường hợp kết thúc câu truyện hoặc một nan đề nào đó bằng một sự bất ngờ không có đầu đuôi(ví dụ để giải quyết vô số vấn đề đặt ra Phim hàn quốc thường cho nhân vật một kết cục là vị bệnh ung thư là giải quyết mọi vấn đề).
--Nhân vật chính trong tác phẩm vào đời khám phá thế giới to rộng và phức tạp hơn người ta dạy.Thường là thiếu niên thật thà,võ công thấp kém và cũng chẳng có kinh nghiệm giang hồ,điều này khác hẳn với những anh hùng cổ điển khi xuống núi đã có võ công phi phàm và hành trang đạo lý truyền thống vì đời dẹp loạn.Những gặp gỡ tình cờ của cuộc đời sẽ dạy chàng võ công cũng như đạo lý, nhân vật của kim dung tuy thuộc một môn phái nào đó để làm bước tiến giang hồ nhưng kinh nghiêm và võ công thì học ở khắp nơi,người anh hùng của Kim Dung là con người của kinh nghiệm và sự tao ngộ,người anh hùng của Kim Dung được tạo ra giữa cuộc đời hay nói rõ hơn cuộc đời tạo ra chứ không phải công sức của một cá nhân nào.
-- Đe dọa và cám dỗ là 2 mặt của Tà đạo. Chỉ có người Tà đạo mới có những âm mưu không thành luật.Họ coi sự tà ác chính là triết lý sống . Hơn thế nữa, họ còn cười đạo lý của những môn phái khác là ngây thơ, giả dối và hủ lậu. Sự tự do không biên giới chính là cám dỗ . Người lương thiện,người quân tử sẽ chẳng bao giờ hiểu được cách họ làm.Trên đời sao lại có những người như vậy?
Kim Dung đã làm cho người ta thấy rằng bản thân tội ác tự nó có một sức mê hoặc . Ai có thể đoan trang hơn MNT? Nhưng người con gái suốt đời giữ thủy chung với Dương Khang, một con người quỉ kế gian xảo, ngoài địa vị ,phú quí ra thì chẳng thiết gì. Cũng vậy Kỷ Hiểu Phù không chịu phản bội Dương Tiêu. Trong những mối tình ấy có một cái gì người ta không thể hiểu hết và người ta tự hỏi khi tả chúng thì Kim Dung muốn nói lên,muốn lột tả cái gì?
Sự lôi cuốn của tội ác, phi lý của tình yêu? Tất cả những ý tưởng ấy có lẽ cùng một lúc đã thoáng qua trong đầu chúng ta.
Xác chết của Dương Khang nằm phơi ngoài miếu vắng. Con người gian tham ấy đã đền tội một cách công bằng. Nhưng ở gần đâu đó, Mục Niệm Từ vẫn giữ nguyên dưới đáy lòng hình tượng của người yêu. Tại sao? Tại sao?có thể lý giải được chăng những điều này ,thật khó nói thật khó lý giải nhưng chắc chắn chúng ta cảm nhận được.
--Cái đẹp không hoàn hảo,nhưng cái đẹp có hồn,có những tâm hồn thanh cao trưởng thành từ những chốn bùn nhơ.Trên đời không có gì là thực sự hoàn hảo để vươn tới cái đích của cuộc sống con người phải chịu đựng gian khổ,gian nan thử thách và còn phải mất mát.Trai tàn phế,gái mất trinh và những năm xa cách gian khổ chờ đợi là những gì Dương Qua và Tiểu Long Nữ trải qua để có thể đạt đến mục đích cuối cùng của mình.Phá tan những đạo lý ràng buộc cổ xưa trò yêu thầy....có được không?Đạo lý này nghe thì đơn giản nhưng thời bấy giờ?(Ngày nay trong những giảng đường đại học một giảng viên yêu một sinh viên của mình......chẳng có gì.bình thường).
--Sự trưởng thành của Địch Vân trong những gian mưu âm hiểm,để cuối cùng chàng cũng vẫn chỉ là một nông dân,đâu phải ai có võ công cũng có thể vì đời hành đạo khi mà cả xã hội đều đảo lộn cả đạo lý mà sống........
Mình chỉ có thể trong nhất thời mà nói cũng như đã đọc rất nhiều lời bình của nhiều người mà kết hợp với tư tưởng cảm nhận của mình mà viết chứ còn rất nhiều những khía cạnh khác thật sự là nói không thể hết,nhưng như thế đã thấy là hâm mộ tác giả rồi.Còn những tác phẩm của tác giả khác như Cổ Long,ngọa long sinh,Ôn thụy An....cũng có nhiều tác phẩm rất hay nhưng theo mình phong cách viết rất khác Kim Dung để so sánh thì rất khó nhưng cũng cần phải đánh giá chung chung là những tác phẩm của họ nhiều khi mình đọc thấy nhàm vì tính lập đi lặp lại quá nhiều,mà ví dụ như tác phẩm Cổ Long những nhân vật đều là những anh hùng cổ điển vào truyện xuống núi đã có kinh nghiệm dồi dào võ công trác tuyệt như:Tuyển tập Tiểu Lý Phi Đao,Tuyển Tập Lục Tiểu Phụng,Sở Lưu Hương truyền kỳ.....mình không tìm thấy sự trưởng thành của các nhân vật,khác gì từ trên trời nhảy xuống một vị thiên binh thần tướng....đó là một trong những khác nhau của phong cách viết...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2008 03:17:31 bởi Tiền Như Mạng >