Những nhận xét mà TNM đưa ra về những nhân vật phản diện phải nói là rất sâu sắc, mình vô cùng khâm phục. Cho mình hòa tấu với bạn một chút.
Những hành vi của DK mình một chút cũng không tán thành, nhưng cái mình muốn nói là người lớn đã đặt hắn vào môi trường giáo dục như thế, đã để cho hắn bị đồng hóa, măng đã thành tre mà muốn uốn đâu phải dễ dàng! Giống như xã hội của chúng ta ngày nay, rất nhiều bậc cha mẹ chỉ lo làm ăn kiếm tiền, để con cái tự do kết bạn với mọi loại người, nếu chúng gần gũi kẻ xấu, không tạo ác nghiệp mới là lạ. Trong những hành vi xấu xa của DK, ngòai bản thân DK chịu trách nhiệm, Bao Tích Nhược và Khưu Xứ Cơ cũng có lỗi lầm rất lớn. Cho nên ý mình là thật sự không có kẻ xấu chỉ có sự giáo dục sai lầm mà thôi. Cái đáng thương của DK là đã gặp phải nền giáo dục này. Chúng ta đừng quên rằng xã hội mà chúng ta đang sống ngày nay đang rất loạn, trẻ em phạm pháp càng ngày càng nhiều, chứng tỏ rằng nền giáo dục của chúng ta đang đi vào hướng sai lầm đó, người lớn có lỗi nhiều hơn là trẻ em.
Đó cũng là bi kịch của Mộ Dung Phục, hắn từ nhỏ đã bị người cha giao sứ mệnh phục quốc, trên chịu áp lực của bậc trưởng thượng, dưới bị sự thôi thúc của đám cận thần. Hắn ở trong môi trường chính trị làm sao có thể tránh khỏi cái giá của nó chứ. Hay như Nhạc Bất Quần, hắn cũng bị Sư phụ giao nhiệm vụ khuếch quang Hoa Sơn. Người Thầy chỉ nghĩ đến bắt đệ tử hứa phải làm cho HS đạt đến đỉnh cao danh vọng mà kg hề xét xem khả năng của đệ tử mình tới đâu. Muốn hoàn thành tâm nguyện của Sư phụ mà tự thấy khả năng của mình kg đủ, NBQ đương nhiên chọn lấy thủ đoạn xấu xa rồi, hắn cho đến chết cũng không hề hối hận việc mình làm vì hắn cho rằng hắn làm đúng. Điều này làm mình nghĩ đến chúng ta hiện nay dạy con dạy học trò chỉ muốn chúng trở thành thần đồng, thiên tài... mà không hề xét đến khả năng của chúng. Áp lực học tập của trẻ em càng ngày càng lớn, sách giáo khoa càng ngày càng khó, bài tập càng ngày càng nhiều, thời gian chơi của trẻ càng ngày càng ít,... Nhiều khi mình nghĩ người lớn chúng ta đang làm gì vậy? Thương trẻ hay là đang hại trẻ đây? Vì muốn đạt được mục đích, trẻ em đang đi vào con đường dối lừa: hỏi bài, quay cóp, chạy điểm, nịnh bợ thầy cô... Từ nhỏ đã quen lừa lọc, lớn lên làm sao đây?
Nói đến sứ mệnh của Thầy mình lại nghĩ đến Chu Chỉ Nhược, một cô gái hiền lành, yếu đuối, chỉ vì vâng sư mệnh mà đi vào con đường ác nghiệp, dối lừa luôn cả tình yêu.
Thật đúng như bạn Thủy Tiên nói, thiện ác không có ranh giới, bởi vì nó vốn trong tâm người ra. Lúc chúng ta còn nhỏ vốn không có khái niệm thiện ác, nhưng mầm thiện ác thì có sẵn. Nếu chúng ta ở trong môi trường thiện, hấp thu cái lành thì mầm thiện sinh sôi nảy nở, nếu chúng ta ở trong môi trường bất thiện, nhận sự giáo dục sai lầm thì mầm ác của chúng ta được nuôi lớn. Chúng ta có thể khẳng định rằng thành quả của thiên tài có công to lớn của gia đình, nhà trường và xã hội; và ngược lại, hậu quả của những hành vi xấu ác thì những chỗ này cũng đáng bị quy tội bậc nhất.
Mình đã hết thời gian đàm đạo với các bạn rồi, tạm ngừng ở đây. Cảm ơn TNM đã chủ xướng và bạn Thủy Tiên cùng hòa tấu. Hẹn gặp lại các bạn sau.