Không Cha
saochoihelen 14.10.2006 10:58:16 (permalink)
20 tuổi _ Cuộc sống như một ván bài ...
Và con là quân bài lật ngửa .

Vội vã gói mình sau những lo toan
Cứ âm thầm bước
lặng lẽ nhìn
rồi quay nghiêng trong thinh lặng
Giấu giọt nước mắt chưa kịp rơi ! ...

Không cha !
Đôi khi chợt bần thần nép mình bên phố nhỏ
Chỉ để ngước mắt nhìn _những_ánh_sao_xa ...

Ngày wa ...
Hạnh phúc trong con cứ chờn vờn ... vô định
Con buông tay ... lạc mất một niềm tin
Ai bảo không cha là khổ ?
Có cha rồi ... liệu thay đổi được gì chăng ?
Khi tuổi thơ con đã quá nhiều mảnh vỡ
Một đôi lần vẫn cứ nhói lòng đau

Một đôi lần ...
Nhận ra mình chao đảo giữa những xô đẩy của dòng đời
Chợt nhớ đến con lật đật ...
Lại gượng đứng lên ... bước tiếp quãng đường dài

Không cha !
Cuộc sống quá nhiều toan tính , lọc lừa
Hơn một lần con muốn hoá thân thành viên sỏi ...
Lông lốc lăn trên vỉa hè _ chẳng gợn sầu lo
Rồi chợt quặn thắt nhận ra ...
Sỏi đá cũng bị nghiền nát bởi những cái nhìn ruồng rẫy ...
Người ta ném con vào một góc đường đầy bụi bẩn
... Lại phải tự mò mẫm riêng mình một lối ra .

20 tuổi ...
Chưa một lần gọi một tiếng Cha !
Cho trọn giấc mơ , tròn vành niềm ấp ủ
Vẫn cứ thon thót giật mình ...
Ván bài cuộc đời vẫn hoài ám ảnh ...

Sợ lắm ...
... Nếu một ngày ...
Con gục ngã ...
Phía không Cha !
#1
    saochoihelen 14.10.2006 11:07:54 (permalink)
    Lời ru của cha.


    Anh trở lại chiến trường xưa
    Hành trang là cây đàn và tiếng hát
    Vết chân tròn xoáy lại nơi - Một thời trận mạc
    Gió lửa tung bay mái tóc rối bời

    Đêm liên hoan rộn rã tiếng cười
    Điệu dân ca xuyên chiều dài đất nước
    Có một lời ru bay lên da diết
    Lời ru của cha

    À ơi nhè nhẹ võng đưa
    Trăng nghiêng nghiêng sườn núi
    Có đồng quê lên mỏi cánh cò
    Có ca dao nên những vần thơ
    Cho lời ru vọng mãi
    Lời ru của cha, niềm vui của mẹ
    Cháy lên khát vọng hòa bình

    Chiến tranh đã lùi xa
    Lời ru còn vọng mãi
    Lời ru bay trên Thành cổ
    Lời ru xoa dịu nỗi đau...

    #2
      saochoihelen 14.10.2006 11:10:07 (permalink)
      MẸ
      Mưa nặng hạt trên mái nhà co rúm
      Mắt mẹ buồn nặng những lo âu
      Đời mẹ nghèo một nắng hai sương
      Đôi chân trẻ bây giờ đã mỏi
      Cơm - áo - gạo - tiền những từ đơn giản
      Hơn nữa đời người tận tụy lo toan
      Thế nhưng ....
      mẹ tôi chưa có phút giây rảnh rổi vui cùng con trẻ
      Bởi cái nghèo cứ đeo đẳng không thoi

      Mưa vẫn rơi - bóng đêm dần tan mất
      Mẹ vẫn còn thức giữa đêm mưa
      Có giọt mưa nào vừa mới lạc
      thoan thoát con giật mịnh mẹ thêm lo
      Mưa ơi hày thoi đừng rã rít
      em lại giật mình , mắt mẹ thêm sâu.

      #3
        saochoihelen 14.10.2006 11:13:34 (permalink)
        --------------------------------------------------------------------------------

        Con tặng bố: "Nhật ký Đặng Thùy Trâm"
        Con muốn gửi nỗi lòng mình trong đó
        Mỗi trang là một ngọn lửa đỏ
        Soi con đi trên mỗi chặng đường

        Con đã đọc mấy lần Nhật ký
        Con đã hơn lần lau nước mắt
        Ngày Bác TRâm lên đường đi đánh giặc
        Tuổi thanh xuân đâu phải của riêng mình

        Trên giảng đường con học hôm nay
        Là của những ngày hôm qua máu lửa
        Bùng cháy lên lẽ sống cuộc đời
        Từ những dòng nhật ký...

        Con gửi bố: "Nhật ký Bác Thùy"
        Bố đã khóc nhớ một thời oanh liệt
        Sinh ra con - người con bất diệt
        Để lại cho đời sức sống tương lai
        #4
          saochoihelen 14.10.2006 11:22:15 (permalink)
          ÂN HẬN QUÁ ANH ƠI
          P hải không anh năm tháng cứ trôi qua
          H ai mươi năm sống vì dân vì nước
          A nh và em thật khó mà hiểu được
          M ỗi đông về vết thương lại đau hơn!
          V ẫn khóc thầm trong đau đớn từng cơn
          A nh em mình bao năm vô tâm quá
          N hìn dáng cha quằn quại bên cạnh má
          T hật nhói lòng thương quá là thương!
          A nh và em sống cuoc sống sung sướng
          N hưng đâu ngờ ...ân hận quá anh ơi!
          ===========

          CHA NHỚ VỀ!
          Công cha dạy bảo sinh thành
          Cha như cổ thụ lá xanh ngút ngàn!
          Như mây che nắng chói chang
          Núi cao vực thẳm đèo ngang cha dìu!
          Thái bình đất nước tiêu điều
          Sơn tặc nổi loạn lửa thiêu cháy nhà!
          Nghĩa tình vì nước phải xa
          Mẹ nuôi con lớn chờ cha trở về!
          Như cây thiếu nước mùa hè
          Nước về nối lại nguyện thề ngày xưa!
          Trong mắt mẹ buồn chiều mưa
          Nguồn cơn con tỏ mẹ vừa nhớ cha!
          Chảy trong lòng nhớ thiết tha
          Ra sao nếu đời vắng cha ........nhớ về!
          ==========

          ĐẠO LÀM CON!
          Một thương hai nhớ ba yêu
          Lòng con phải nhớ những điều mẹ răn!
          Thờ cha mẹ chớ băn khoăn
          Mẹ bảo con vâng lời rằng :chữ hiếu!
          Kính cha cực khổ đã nhiều
          Cha đi chiến đấu sớm chiều mẹ trông!
          Cho con giấc ngủ ấm nồng
          Tròn trăng con lại trong lòng cha yêu!
          Chữ thương chữ nhớ chữ yêu
          Hiếu thì chưa đủ sớm chiều sử kinh!
          Mới hay hạnh phúc của mình
          Là vâng lời mẹ là tình của cha!
          Đạo làm con sống thuận hòa
          Con chăm học giỏi cả nhà đều vui!
          ============
          Sông dày chằng chịt đất phù sa
          Núi rừng đa dạng nhiều ngọc ngà
          Nước trong biển rộng bao tôm cá
          Nam phương đất Việt đẹp mặn mà!

          Vua Hùng dựng nước nghìn năm qua
          Nam phương riêng biệt một trời mà
          Ở đây bao đời người xây dựng
          Rành rành văn hóa Việt Nam ta!

          Rành rành biên giới từ mũi Cà
          Định tới Hà Giang ngàn dặm xa
          Phận trời con người sao cưỡng được
          Tại sao cứ gây cảnh phong ba!

          Sách sử bao đời nạn can qua
          Trời riêng một cõi giữ nước nhà!
          Cớ chi cứ xâm lược quấy phá
          Sao để con thơ mãi khóc cha!

          Lũ bây cũng có nước có nhà
          Giặc đốt nhà ngươi đau xót xa
          Bây còn không hiểu thì thật lạ
          Xâm chiếm làm sao được nước ta!

          Phạm đến lãnh thổ của chúng ta
          Chúng ta quyết tử giữ nước nhà
          Bây cũng xa vợ xa ba má
          Sẽ phải phơi thây chốn trời xa!

          Bị vùi xương trong đông buốt giá
          Đánh cho hết lối về quê nhà
          Tơi bời hoa lá truyền thống đó
          Bời bời oanh liệt dân tộc ta!

          #5
            Ran 14.10.2006 11:24:04 (permalink)
            Con vẫn nhớ thủa nào khi còn nhỏ
            Thường cùng cha lên gác thượng ngắm sao
            Những chấm nhỏ lấp lánh ở trên cao
            Thắp sáng trời đêm và cho con ước vọng
            Cha thường kể con nghe về cuộc sống
            Về kỷ niệm nơi chiến trường của cha
            Rồi thỉnh thoảng khi có vì sao xa
            Cha lại thở dài cúi đầu lặng lẽ
            Tiếng cha nghẹn ngào bên tai con thật khẽ
            “Vì sao rơi như tiễn một linh hồn”
            Nơi chiến trường cha từng đắp mồ chôn
            Bao đồng đội của cha đã ngã xuống
            Và đêm nay nơi thiên hà rộng lớn
            Con tìm thấy một vì sao thật hiền
            Ở nơi ấy ánh sáng rất dịu êm
            Như mắt cha luôn dõi theo ấm áp
            Rồi mai đây khắp nẻo đường bão táp
            Con biết cha vẫn luôn ở kề bên

            Sen Hạ
            #6
              saochoihelen 14.10.2006 11:29:19 (permalink)
              Giá như quay ngược thời gian

              Con nhớ lắm , khi còn là bé con
              Nũng nịu cuộn tròn trong lòng mẹ
              To đôi mắt nuốt từng lời mẹ kể
              Cổ tích thần tiên , nuôi sống ước mơ con

              Nhớ chiếc xe đạp giữa trưa hè nắng chang
              Mẹ gò lưng nhấn pedan mệt mỏi
              Con ngồi sau vẫn bi bô miệng gọi
              Tay vịn chặt lưng áo ướt mồ hôi

              Ôi! giá như !Thời gian đừng trôi
              Con cứ bé ,là con ngoan của mẹ
              Vẫn ngủ ngoan trong lời ru khe khẽ
              Vẫn cứ tin vào thế giới màu hồng.

              20 tuổi đầu , còn bé nữa ko
              Đối với mẹ , vẫn còn là bé bỏng
              Mẹ nuôi con bằng vô vàn kì vọng
              Bằng những " giá như" mẹ ấp ủ đời mình.

              Con lớn lên chẳng như mẹ đã mong
              Ương ngạnh , bướng bỉnh , lầm lì , khó bảo
              Cơm áo tháng ngày , người mẹ tần tảo
              Quên một lần gạt nước mắt cho con..........

              Mẹ luôn coi con là đứa bé cỏn con
              Mẹ dọn sẵn đường đời cho con bước
              20 năm , những gì con có được
              Là tình yêu trong triết lí thành người.

              Mẹ vạch cho con thời gian biểu của đời
              Con phải thế này , con phải thành thế nọ
              Mẹ mơ dùm con dù ước mơ bé nhỏ
              Mẹ khóc dùm con khi mộng đó ko thành

              20 năm , thời gian trôi quá nhanh
              Mẹ gánh trên vai cả đời con , đời mẹ
              Con lạnh lùng , dằn lòng ko muốn khóc
              Chỉ " giá như" duy nhất...........thôi nghe !

              #7
                saochoihelen 14.10.2006 11:34:45 (permalink)
                Con chưa một lần đặt bút viết về Cha
                Giờ mới thấy con vô tình đến vậy
                Nhìn vết xe đời con chợt thấy
                Những vết nhăn của ngày tháng bôn ba ...

                Chưa một lần con viết tặng Cha
                Những dòng chữ cứ nhạt nhòa trước mắt
                Giọt nước mắt hay mồ hôi Cha mặn
                Giỏ xuống đời rồi lại thấm về đâu ...

                Thấm về đâu giữa cuộc sống bao la
                Cha ngẩng đầu giữa muôn vàn khó nhọc
                Thương Cha nhiều nhưng con không thể khóc
                Khóc rồi là yếu đuối phải không Cha?

                Không biết bao lần con bước đi xa
                Mỗi lần đi là biết bao nỗi nhớ
                Mỗi lần đi là biết bao trăn trở
                Con vẫn không quên lời dạy của Cha:
                "Hãy ngẩng đầu rồi Con sẽ vượt qua
                Vì Hạnh Phúc không dễ dàng mà có''
                #8
                  saochoihelen 14.10.2006 11:42:46 (permalink)
                  Cãm Ơn Tất Cả


                  Cảm ơn cha , mẹ cho đời con bất hạnh
                  Cảm ơn bạn bè ướp lạnh trái tim tôi
                  Cảm ơn đời ngược đãi ước mơ tôi
                  Cảm ơn tất cả những chuổi ngày lẻ loi , bất hạnh

                  Tôi đã biết thế nào là giá lạnh
                  Cũng hiểu rồi tình đầu rất mong manh
                  Những ước mơ trong ngày tháng học hành
                  Đã vỡ vụn tan tành theo mây khói

                  Hồi tưởng lại làm trái tim đau nhói
                  Giận run người nhưng biết nói sao đây
                  Vì đời tôi hẳn là gió , là mây
                  Là giọt đắng là vị cay tương lai không có

                  Đời rắp tâm quẳng tôi vào một xó
                  Tôi quyết tâm trong gian khó vươn lên
                  Vững đôi chân trước bão tố rập rềnh
                  Cười nửa miệng trong gieo neo gian khổ

                  Tôi chấp nhận một cuộc đời bảo tố
                  Tôi đắp tai trước ngáo ngỗ trần ai
                  Tôi vui ai biết , ai hay ?
                  Tôi buồn hồn bạt lưng mây ai ngờ !

                  #9
                    saochoihelen 18.10.2006 12:40:34 (permalink)
                    Qui luật
                    Thu nguyệt

                    Thời trẻ con tôi nghịch bùn số một

                    Mặt mũi lấm lem, tóc cháy hoe vàng

                    Mẹ tôi mắng suốt ngày như hát:

                    “Con bé này không thể giàu sang!”



                    Mẹ mất, tôi học giỏi nhất làng

                    Ra thành thị, móng chân vàng sơn đỏ

                    Sang trọng bước qua thời tuổi nhỏ

                    Nay trở về thăm mộ mẹ… bâng khuâng….



                    Trẻ con nhà bên xúm đến rần rần

                    Mặt mũi chúng không khác tôi ngày ấy

                    Những ánh mắt như thiên thần thơ dại

                    Tôi nghe mình khét cháy một vùng tim.



                    Mái tóc vàng hoe giờ biết đâu tìm

                    Cái mũi lấm lem mần sao tôi làm được?

                    Mới hay cái giòng đời như nước

                    Xối sạch mình cả điều muốn và không.
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2006 12:54:34 bởi saochoihelen >
                    #10
                      saochoihelen 18.10.2006 12:43:26 (permalink)
                      Hát về con mương nhỏ
                      Thu nguyệt

                      Má ơi con vịt chết chìm

                      Con thò tay xuống vớt, cá lìm kìm nó cắn tay con

                      Ca dao





                      Con mương nhỏ mỗi chiều tôi nghịch nước

                      Có chú lìm kìm cắn khúc ca dao

                      Mười năm qua không đắp không đào

                      Lá tre rụng, con mương sâu thành cạn.



                      Chú lìm kìm năm xưa bỏ bạn

                      Xuôi ngược đâu rồi theo lời mới dân ca

                      Tôi chiều nay trở lại quê nhà

                      Tay khỏa nước gọi lìm kìm đâu hỡi?!…



                      Mười năm nữa con mương thành đường mới

                      Chị tôi rồi phải quét lá tre rơi

                      Tôi trở về nhớ mãi nước mương vơi

                      Những mắt cá lìm kìm đầy cơn khát.



                      Vịt có chết chìm đâu? (Tôi buồn tôi hát)

                      Sao cá lìm kìm cắn mãi…

                      trái tim tôi.
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2006 12:54:53 bởi saochoihelen >
                      #11
                        NhiepPhong 18.10.2006 21:35:20 (permalink)
                        Con thương mẹ như thương dòng sông nhỏ
                        Ở quê mình nước đỏ mỗi mùa mưa
                        Nhớ lời ru, chuyện cổ tích xa xưa
                        Thưở ấu thơ mẹ thường ru con ngủ

                        Con yêu mẹ biết bao giờ cho đủ
                        Bởi bây giờ mẹ đã mãi đi xa
                        Nhưng mẹ ơi năm tháng dẫu trôi qua
                        Con vẫn giữ trong con hình bóng mẹ

                        ......KNNNCNM.....
                        #12
                          NhiepPhong 18.10.2006 21:38:06 (permalink)
                          Con yêu Mẹ

                          - Con yêu mẹ bằng ông trời
                          Rộng lắm không bao giờ hết

                          - Thế thì làm sao con biết
                          Là trời ở những nơi đâu
                          Trời rất rộng lại rất cao
                          Mẹ mong bao giờ con tới!

                          - Con yêu mẹ bằng Hà nội
                          Để nhớ mẹ con tìm đi
                          Từ phố này đến phố kia
                          Là con gặp ngay được mẹ

                          - Hà nội còn là rộng quá
                          Các đường như nhện giăng tơ
                          Nào những phố này phố kia
                          Gặp mẹ làm sao gặp hết!

                          - Con yêu mẹ bằng trường học
                          Suốt ngày con ở đấy thôi
                          Lúc con học, lúc con chơi
                          Là con cũng đều có mẹ

                          - Nhưng tối con về nhà ngủ
                          Thế là con lại xa trường
                          Còn mẹ ở lại một mình
                          Thì mẹ nhớ con lắm đấy

                          Tình mẹ cứ là hay nhớ
                          Lúc nào cũng muốn bên con
                          Giá có cái gì gần hơn
                          Con yêu mẹ bằng cái đó

                          - À mẹ ơi có con dế
                          Luôn trong bao diêm con đây
                          Mở ra là con thấy ngay
                          Con yêu mẹ bằng con dế
                          #13
                            Yến Trang Châu 14.11.2006 09:24:54 (permalink)
                            Nhà không còn mẹ

                            Trần Kiêu Bạc


                            Cảm ơn người đã ghé thăm Mẹ tôi
                            Tiếc đã trễ rồi, Mẹ tôi vừa mất
                            Trễ một chút thôi mà vườn cau thôi xanh ngắt
                            Lá trầu trải vàng một sắc nhớ Mẹ xưa




                            Xin lỗi người, không đậm tách trà trưa
                            Không ly nước mưa mát lòng dạo trước
                            Không ai chỉ đường khi ngươì lạc bước
                            Mẹ tôi đi rồi chỉ còn lại quạnh hiu

                            Xin lỗi người không ai kễ chuyện ngày xưa
                            Bộ ván gõ vắng im sau ngày đó

                            Giàn mướp hương còn treo chùm thương nhớ
                            Mẹ xa rồi chỉ còn lại hư không

                            Xin lỗi người, không có được bữa cơm
                            Không còn Mẹ, không cọng rau khúc cá
                            Không những bước chân mõi mòn mà vội vã
                            Mẹ tất tả đi về sợ con đợi con trông

                            Xa Mẹ rồi , nhà bỗng hoá mênh mông
                            Nhưng không chứa hết lòng con thương nhớ Mẹ
                            Cảm ơn người đã ghé thăm dù đã trễ
                            Tiếc Mẹ không về, nhà đã hoang vu!

                            #14
                              Yến Trang Châu 14.11.2006 09:28:32 (permalink)
                              Đêm bên ảnh mẹ

                              Trần Kiêu Bạc


                              Đêm quỳ bên ảnh Mẹ
                              Lại thấy xa thật xa
                              Xa như hồi thơ trẻ
                              Ôm chân Mẹ đòi quà



                              Nhìn lâu vào mắt Mẹ
                              Lại thấy gần thật gần
                              Mắt khô mà có lệ
                              Nhìn một trời bao dung

                              Mẹ cách con nửa bước
                              Lại xa như ngàn trùng
                              Tưởng đưa tay nắm được
                              Còn khoảng mờ hư không

                              Mẹ gần con tiếng khóc
                              Trong ngày con ra đời
                              Mẹ bây giờ cách biệt
                              Con bây giờ mồ côi

                              Mẹ xa con tiếng nấc
                              Phút đưa Mẹ xuống mồ
                              Mẹ cầm theo nước mắt
                              Con trở về bơ vơ

                              Ôm ảnh Mẹ xa xăm
                              Thấy Mẹ gần thật gần
                              Đâu hay trời rạng sáng
                              Lá trải vàng đầy sân!

                              #15
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9