Chòy... trong này đông dzui quá ta. SGLT nhào vô giành một chỗ thử coi có hủ dziên không nè
ANH YÊU EM Anh yêu em mỗi khi mùa Xuân đến,
Khắp đất trời rực rỡ những màu hoa,
Tim rộn ràng hòa nhịp khúc tình ca,
Ta trao nhau lời ngọt ngào thương mến. Anh yêu em mỗi mùa hoa phượng đỏ,
Nắng ửng hồng đôi má thẹn thùng em,
Cho hồn anh lâng lâng nhẹ say êm
Men tình ái nồng theo từng hơi gió. Anh yêu em mỗi mùa cây rụng lá,
Giọt Ngâu rơi cho lòng thắm thiết hơn.
Ta bên nhau không biết đến cô đơn,
Thương Ngưu - Chức cuộc tình cay đắng quá! Anh yêu em mỗi Đông về se sắt
Để biết đời đầy ấm áp tình ta.
Muốn bên em không giây phút rời xa,
Vì em chính là người anh yêu nhất. Anh yêu em không nhiều đâu, em ạ!
Cứ mỗi năm, yêu em chỉ bốn mùa,
Yêu gấp đôi như thế vẫn chưa vừa,
Anh vẫn muốn yêu em nhiều hơn nữa.
SGLT
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Cho những lời tỏ tình..vội vã
Cho những lời tỏ tình...vội vã
Mùa trăng buồn lắm, hết thiết tha
Chỉ mong giữ mãi khung trời hạ
Vui, buồn, sầu, giận, một mình ta
Cho những vần thơ... những điệp ca
Trăng tàn ấp bóng một Cuội xa
Với thơ xin hiểu thơ là ảo
Và trăng cũng ảo,...vậy cho qua
Cảm ơn bằng hũư cho mình biết
Cuộc đời còn đựơc nhận yêu thương
Bản năng chấp nhận -điều thua thiệt
Và sợ bon chen chốn -tình trường
Cho đựơc một lần xin lỗi nhau
Dù cho vô ý trứơc hoặc sau
Dù cho không thật xin cũng đựơc
Hiểu rằng chẳng phải muốn làm...cao
Cho những vần thơ vẹn sắc màu
Với thơ là chấp bút cho nhau
Vầng trăng, vầng trăng luôn khờ khạo
Đã đầy băng lạnh của sự đau.
Thu tàn cảm (2) Thu đã tàn cho cạn nỗi sầu
Chỉ là ảo ảnh, biết về đâu !
Bên này vương kẻ nâng tà áo
Chốn đó mơ ai tựa mái đầu.
Người ấy đời thường là bể ái
Nàng thơ mộng mị chỉ hồn đau,
Thôi đành khép lại chương mê khúc
Tình nghĩa xin đừng nên nhớ nhau ! Tình nghĩa xin đừng nên nhớ nhau
Bao nhiêu vương vấn bấy niềm đau !
Trong thơ nàng vẫn là tình cuõi
Ngoài thực ai kia mới mộng đầu.
Đã ý ra đi không trở lại
Nhưng tình níu gót biết về đâu
Cũng do yêu quá từ Thu ấy
Nên xót xa ai độc tửu sầu.
SGLT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2006 22:28:32 bởi SGLT >
Cảm ơn Nghiêu, Codon ka và SGLT ghé chơi nà.. chúc cả nhà cuối tuần thật vui!
Trong thơ nàng vẫn là tình cuõi
Ngoài thực ai kia mới mộng đầu.
Đã ý ra đi không trở lại
Nhưng tình níu gót biết về đâu
Cũng do yêu quá từ Thu ấy
Nên xót xa ai độc tửu sầu.
SGLT
Hấp tấp Cảm tình tri nghĩa lắng nghe nhau Hình như đời chỉ mình em đau Mà em ngộ nhận người đồng cảnh Nên bẽ bàng duyên,..khúc ly tao Ý đã ra đi không trở lại Dưng người níu giữ chỉ một câu Là xiêu tan hết buồn ngang trái Ruọư say và ngủ một giấc sâu! Với ta đã hết giấc mộng đầu Đoạn cuối cũng không... thế đã sao. Thực mộng đôi khi như bắc đẩu Xoay vòng cho nhân loại thức thao. Thu tàn cảm thức trong ngàn lối. Trăng ngã hướng nào...Tuyết chất cao!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 00:45:53 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đêm đông vọng Nguyệt với rượu cay
Giọt đắng tình anh với đêm dài
Còn đâu hình bóng người em gái
Bóng dáng yêu kiều ta vẫn say...
Đong nắng mùa đông
Trời đông lạnh loay hoay đong nắng
Để gửi về phố vắng đường xa
Ly ruọư cay ấm tình thôi đã vắn
Lỗi hẹn rồi có biết xót xa?!
Thế trời đông làm sao mà có nắng?!
Ai trả lời mình,.. đêm với sao đêm
Gía như biến mất đời cho đặng
Nợ đời vay trả khỏi kiếm tìm...
Cảm ơn bức tranh thi của anh CD nha...chúc một đêm bình an! Tàn di! Xa nhau xa mấy mùa trăng vẹn Mà tình vẫn đậm cớ là sao?! Quỳnh hương ngào ngạt mà lại kén Chỉ chọn đêm thôi biết thế nào?! Ai định đâu mà ý thức Ai ngờ mà xê dịch trịch xoay Trái đất vẫn tròn nhưng chẳng đặng Có cái gì trùng lập được với nhau! Hấp tấp.. vội vã...đã quay đi Giờ ta quay lại..thiệt...nghĩa gì?! Đứng trân nhìn đoạn đường vừa bước Hố sâu lấp hút một tàn di! Xứ lạnh u buồn ai nhớ nghe Êm đềm thi khúc nhưng bộn bề Lòng nhỏ đáu đau mùa ly cách Hồ trăng chờ động...ánh minh khuê!
Quỳnh hương một đoá giữa đêm khuya
Mắc cho gió lạnh lúc đông về
Gần xa vương vất say hương thắm
Quân tử nghiêng mình đón chúa hoa
Sau l
ần vội vã MINH TUẤN.
CHÚC BĂNG NGUYỆT VUI NÈ.
Cảm ơn MT nhiều nha, cũng chúc MT vui! Noel sắp gõ cửa rùi...chuẩn bị gì chưa nè hih Sau lần vội vã Sau lần vội vã..mình trao Là dòng thơ vướng nỗi đau âm thầm Dư hương xót chút hương trầm Em đâu nhặt chữ trăm năm mà hờn! Sau lần vội vã...tình trơn. Cô đơn gấp bội cong cơn cười mình Thà chưa say buổi uyên trinh Thà là vẫn thế yên bình giá băng Sau lần vội vã...khuyên năn "Đừng như vậy nữa",hẳn là vậy thôi! Xa thì cũng đã xa rồi. Sau lần vội vã....còn tôi vọng người...! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/09CE87037E1F4996B6D0E8D6DE152AF6.bmp[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2006 15:45:33 bởi BĂNG NGUYỆT >
Sao người cho vậy là vội vã?
Vậy còn lại gì với thới gian?
Tình yêu nồng thắm còn chi nữa
Chỉ còn lại ta khóc cô đơn
Người còn lưu luyến tháng ngày cũ
Hay chỉ tội nghiệp kẻ cuồng si
Sao người không quay về chốn hẹn
Cho kẻ tội đồ chuộc tình xưa!
Người và con đường hoa trắng!!
EM khép mình vào mộng đường hoa trắng
Gìơ nghêu ngao giọt đắng chẳng buồn rơi.
Chẳng làm gì được em nghịch hoài dấu hỏi
Biết khù khờ và vời vợi mùa xa
Nhớ chỉ mang hình hài..nghĩa sống thơ ca
Ai sẽ hiểu và ai ...là người hiểu!
Vì trăm năm đã lạc điệu lỗi dòng.
Chẳng là gì mà ngơ ngẩn trông mong
Ai và ai vẽ đường cong thi tứ
Nhớ-- nhạc sầu rơi giữa đêm trầm tự
Nhớ hoa quỳnh người giữ lấy một đêm
Ai và ai khép trái tim ..chẳng khích
Đây--hoa trắng tang thương mùa tinh nghịch
Người là ai?! Mù mịt trắng ...con đường!
05.14.12.06
Con đường hoa trắng
Con đường vắng một mình ta ngông nghênh
Mỉm cười với mây,gió hôn êm vào mặt
Mái tóc bồng ta với trời ngây ngất
Con đường khoe nhiều hoa trắng khuyênh vênh
Chẳng tìm gì, chỉ thích rọi vào đêm
Chút quan tâm của ngày thưa thớt hụt
Thời gian đi nhắc nhở ta thúc giục
Chậm muộn rồi đoản khúc ấy....thường đông!
Con đường vắng một mình ta thong dong
Cùng đèn vàng nói những điều vô nghĩa
Đêm và ta, đất và trời..hoang địa
Con đường khoe..nhiều hoa trắng khuyênh vênh! 12.12.2006 11:33:44
"Ngày...bỗng như không!
Mai em về đất ta hoang địa
Có gì hoàn trả được cho nhau
Dế sầu reo rắt từng dạ khúc
Sương chầm chậm rớt lên tóc nào..
Khắc khô một mảnh linh hồn úa
Chìm dưới cỏ xanh lá rủ mau
Ruợu đâu đủ tắm ngàn suy tưởng
Đời vui mấy chốc... phải ko nào?!"