THƠ LƯU - NGYEU
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 11 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 151 bài trong đề mục
NGYEU 16.10.2006 21:17:05 (permalink)
0
V Ề THĂM THỊ NỞ

Tôi về làng Vũ Đại thăm em
Đường cũ không quen đâu lò gạch nát
Hương vị cháo hoa đỡ đói lòng cơn khát
Đêm trăng nào bão nổi tự lòng em.

Được làm đàn bà cũng là lúc biết ghen
Đời Thị Nở chưa bao giờ đẹp thế
Nơi vườn chuối ngỡ mênh mang trời bể
Lần đầu trao nụ cười duyên.

Ôi! thế là em hoá thần tiên
Đừng gọi nữa tên em Thị Nở
Làng Vũ Đại nơi có lò gạch đổ
Nay đẹp hơn nhiều bởi có một tình yêu.

Chẳng riêng em, đời thánh thiện hơn nhiều
Nhân nghĩa thuỷ chung, giàu lòng bác ái
Vơi nỗi tủi của dân làng Vũ Đại
Ai người còn nhớ đến em?

Tôi tìm về con đường thân quen
Làng cũ ngày xưa còn xanh vườn chuối
Lò gạch đổ có còn là thánh địa
Nước cháo hành còn hương vị tình yêu?

Nghe dư âm trong gió thoảng muôn chiều
Mãn nguyện tiếng cười của nàng thị Nở
Dẫu chuyện tình dang dở
Mới một lần lên tiên.

Nay về thăm, em đi khắp trăm miền
Nơi thôn giã, rừng xanh đến thị thành hối hả
Thị Nở hôm nay - tiếng cười vui thiên hạ
Chuyện tình xưa từng đánh thức bao người.


Nghĩa Tân, 23.08.2001
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
#16
    NGYEU 16.10.2006 21:21:55 (permalink)
    0
    TÔI VIẾT THƠ NHIỀU TỪ BUỔI YÊU EM

    Tôi viết thơ nhiều từ buổi yêu em
    Quê hương bãi bồi
    Mùa trăng tràn sông nước
    Vương phấn ngô non ngập ngừng lối bước
    Bâng khuâng.

    Tình yêu
    Chẳng biết tự bao giờ
    Rồi em thương em nhớ
    Trang nhật ký mở đầu bằng trang vở
    Em ghi từ vụ gieo ngô.

    Quê hương mình bờ bãi sóng xô
    Bắt sóng dữ lùi xa
    Em gieo màu xanh mới
    Biển thu hẹp dần
    Quê thêm làng mới
    Trang nhật ký em ghi
    Câu chờ
    Chữ đợi
    Ngày mai.

    Ngày mai !
    Tương lai
    Xanh mướt bãi bờ dâu đỗ ngô khoai
    Cây lúa hết một mình lắng lo tủi phận
    Bao hương mật vắt lên từ đất
    Nước đọng bùn lầy
    Cây kết trái đơm hoa.

    Quê hương
    Màu xanh vào thi ca
    Tình em thắm mãi
    Nối tiếp những niềm vui
    Sóng triều đổ bãi
    Kết câu thơ tình
    Anh dành trọn cho em.

    Anh viết thơ nhiều từ buổi yêu em
    Quê hương bãi bồi mùa trăng tràn sông nước
    Dẫu một mai nếu có ai xuôi ngược
    Lòng nhớ về một mảnh trăng quê
    Nhớ vần thơ
    Luôn vẹn mãi câu thề.


    Nghĩa Đô, 1985
    Dịch Vọng, 06.07.06
    ĐOÀN VĂN NGHIÊU
    #17
      NGYEU 16.10.2006 21:25:10 (permalink)
      0
      MAI EM CÓ VỀ

      Lại một ngày dài nắng trải
      Không em
      Lại một đêm thăm thẳm sâu đen
      Chỉ lung linh nỗi nhớ
      Hắt hưu bóng đèn.

      Cơn gió đơn côi vén bức rèm
      Ném khoảng trống ánh trăng vụn vỡ
      Loang mặt đất
      Một nỗi buồn ngẹn thở
      Vụt cánh chim nào bay qua đêm.

      Những chú dơi không bao giờ ngủ quên
      Một khoảng tối - dơi yêu
      Một khoảng đời - ta sợ.
      Đêm
      Một mình
      Dơi đánh thức giấc mơ ta.

      Sâu thẳm màu đen ai ướp hương hoa
      Lá đồng loã lả lơi trong gió
      Rắc lệ buồn trên nhành hoa ngọn cỏ
      Mang châu về gieo trong gió mù sương.
      Đêm một mình
      Giăng mắc tơ vương.

      Lại một đêm nhớ thương
      Thêm một ngày chờ đợi
      Gió đơn côi qua đi
      Mây tủi buồn có tới
      Những chú dơi ngủ vùi
      Nắng mới
      Đốt cháy ngày dài xa em.

      Em đi
      Mưa nắng thời gian có tan nát câu thề
      Chao đảo không em khi biển tình sóng vỗ?
      Đêm
      Mình anh nhặt ánh trăng rơi vỡ
      Thầm mong
      Mai em về.


      05.07.06
      ĐOÀN VĂN NGHIÊU
      #18
        NGYEU 16.10.2006 21:28:24 (permalink)
        0
        ƠN NGHĨA VỢ HIỀN

        Đã hơn hai tháng trời
        Đều đặn
        Đúng giờ
        Ba bữa
        Vợ hiền niềm nở
        Sắp cơm
        Nhẹ mời.

        Hơn hai tháng
        Không ngắm trời
        Lòng buồn rũ rợi
        Chẳng biết nắng gắt
        Mưa rơi
        Chỉ luống tiếc
        Một thời
        Dọc ngang
        Sông biển.

        Không phải là chú gấu ngủ đông
        Cũng không trốn bổn phận làm chồng
        Bởi mưu cầu cuộc sống
        Mà trọng thương
        Tạm nhường đường
        Cho bầy thỏ
        Chờ thời.

        Lòng buồn rũ rượi
        Như chim gãy cánh
        Tập tễnh bên thềm
        Ngày
        Đêm
        Vô nghĩa.

        Ngày cơm ba bữa
        Nuốt chung nỗi ngẹn ngào
        Lòng gom bao dông bão
        Chờ rải khắp nước non.
        Thương vợ
        Lòng sắc son
        Thuỷ chung và nhân hậu
        Tình phu thê thẩm thấu
        Nghĩa Tào khang vẹn tròn.

        Thời gian
        Nước chảy
        Đá mòn
        Chỉ có lòng sắc son không đổi
        Chí tài trai mà nước mắt cầm không nổi
        Thương vợ hiền
        Đảm đang.

        Một mai
        Ta lại dọc ngang
        Đường đời đi muôn lối
        Dẫu đất rộng
        Trời cao
        Ơn nghĩa vợ hiền
        Đâu ta cũng mang theo


        Dịch Vong, 09.07.06
        ĐOÀN VĂN NGHIÊU
        #19
          NGYEU 16.10.2006 21:31:44 (permalink)
          0
          TÌNH NHƯ NẮNG ĐỔ MUÔN CHIỀU

          Trước không gian nắng đổ muôn chiều
          Dẫu nắng hạ không ấm lòng nguội lạnh
          Tình yêu ư! có vui lòng lữ khách
          Trái tim hồng băng giá suốt chiều đông.

          Tha thiết gì mà ngóng với trông
          Khoảng xa cách chỉ quầng thêm khoé mắt
          Môi mím chặt để nén lòng cầm sắt
          Kỷ niệm xưa tìm về.

          Có gì đâu chỉ là một câu thề
          Nơi chót lưỡi đầu môi ai gieo sầu nuôi hận
          Ong bướm phù du rồi cũng về lòng đất
          Chỉ có tình yêu lạc mất lối về.

          Giận những kẻ u mê
          Càng thương người lầm nỡ
          Lời nguyền từ muôn thủa
          Không giữ được tình yêu.

          Tình như nắng đổ muôn chiều
          Người trông bên ấy nắng xiêu bên này.


          Dịch Vọng, 07.06.06
          ĐOÀN VĂN NGHIÊU
          #20
            NGYEU 16.10.2006 21:34:13 (permalink)
            0
            NHÌN LÁ VÀNG VƯƠNG

            Gió ngắt những lá vàng
            Tưởng làm đẹp cho cây
            Nào ngờ hằn trên mây
            Cành khẳng khưu gầy guộc.

            Nếu như gió hiểu được
            Không làm buồn mùa thu
            Để lá xanh yên ngủ
            Trong nắng hanh nhạt nhòa.

            Gió - đến miền đất lạ
            Lá vàng - cội đón về
            Một nỗi buồn nhân thế
            Rải dọc khắp miền quê.

            Thu còn đang ngạo nghễ
            Đông ngấp nghé cuối trời
            Cành khô gầy chới với
            Giữa trời mây xanh cao.

            Lá nghiêng rơi lao xao
            Gió buồn chiều xào xạc
            Nước về nguồn - sông cạn
            Lá về cội - đất dầy.

            Còn lại gió cùng mây
            Suốt đêm ngày rong ruổi
            Lá vương không tính tuổi
            Kéo thu tàn sang đông.

            Có một người đứng trông
            Nhìn lá vương sầu cảm.


            Dịch Vọng, 08.07.06
            ĐOÀN VĂN NGHIÊU

            #21
              NGYEU 16.10.2006 21:37:19 (permalink)
              0
              HỒN THI SỸ
              DỤC LÒNG MƠ ẢO TƯỞNG

              Tôi dang tay mơ ôm trọn vầng trăng
              Trời lồng lộng, trăng thì xa ngái
              Chỉ có chút ánh vàng vương lại
              Bâng khuâng.

              Trăng sáng bốn mùa, lòng tôi bốn mùa xuân
              Không của riêng ai, tôi tham muốn níu trăng ở lại
              Trăng không già, lòng tôi trẻ mãi
              Nghe hồn thơ mênh mang.

              Hết khuyết lại tròn, trăng còn mãi với thời gian
              Chỉ có vòng tay tôi đầm đìa mưa gió
              Trên ngàn cao trăng cho ai mà sáng tỏ
              Để lòng tôi mơ thầm.

              Dẫu trăng non hay đã thượng tuần
              Hồn thi sỹ dục mơ về bóng Nguyệt
              Tự an ủi lòng ta với đất trời sông biển
              Như đã một lần ta chạm được đến vầng trăng.

              Có vui không nơi xa ấy Nguyệt Hằng?

              Dịch Vọng, 06.06.06
              ĐOÀN VĂN NGHIÊU
              #22
                NGYEU 16.10.2006 21:39:39 (permalink)
                0
                GỌI EM TRONG MƠ


                Vang vọng đất trời tôi gọi tên em
                Em ở nơi đâu mà sao không lên tiếng
                Tôi đi khắp chân trời góc biển
                Tìm gọi em.

                Hạnh phúc ngọt ngào bởi có chút hờn ghen
                Sao chưa đến đã đi để lại cầu Ô Thước
                Vẫn như thấy em cười mà níu em không được
                Bây giờ em ở nơi đâu?

                Hà Nội sắp đến mùa mưa ngâu
                Câu thơ có gieo lòng nỗi nhớ
                Yêu đơn phương một mối tình muôn thủa
                Chỉ đa mang nỗi sầu.

                Em ơi! em ở đâu
                Để vần thơ viết dở
                Ôi trời nong đất lở
                Gọi em trong cơn mơ.


                Dịch Vọng, 08.06.06
                ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                #23
                  NGYEU 16.10.2006 21:43:22 (permalink)
                  0
                  CÚN CON YÊU MÈO CON mến!

                  Đến mà không báo trước
                  Để sắp sẵn rượu thơ
                  Dãu đời không duyên nợ
                  Cũng bằng hữu thâm giao
                  Để Nghiêu ra đón chào
                  Cho lễ nghi phải đạo.






                  BÁ ĐẠO GIANG HỒ ƠI! BÁ ĐẠO GIANG HỒ!

                  Biển tình lớp lớp sóng xô
                  Kẻ đi Tần - Sở? Thục - Ngô ai chờ?
                  Bọt bèo sóng đánh xô bờ
                  Ngàn năm cho tới bây giờ còn đau.
                  Nếu người còn nhớ đến nhau
                  Sớm về đừng để phai màu thủy chung.
                  Thuyền quyên chờ đấng anh hùng
                  Châu về hợp Phố trùng phùng niềm vui.
                  Người ơi người về đi thôi.


                  ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                  #24
                    NGYEU 16.10.2006 21:45:55 (permalink)
                    0
                    HOA CỎ MAY

                    Ngang dọc cuộc đời không hết một mùa thu
                    Bắt gặp cỏ may vương vào nỗi nhớ
                    Mà ai đó đã vô tình một thủa
                    Để bây giờ ta những ngất ngây say.

                    Hương sắc đất trời ta nắm gọn trong tay
                    Kẻo lỡ gió thổi bay, bụi trần níu bám
                    Mảnh mai, nhẹ nhàng nhưng hoa không vô cảm
                    Bão biển, mưa ngàn hoa vẫn còn mãi với thời gian.

                    Không khoe sắc màu, chẳng sầu cảm đa đoan
                    Mà nặng nghĩa cưu mang một trời nắng gió
                    Dịu mát những triền đê, mượt mà đồng cỏ
                    Cùng với nước non hoa không sống bởi riêng mình

                    Lặng lẽ yêu, lặng lẽ tự tình
                    Để sống hết mình dẫu biết người vô cảm
                    Không khô cháy dưới trời nắng hạn
                    Chẳng lụi tàn bởi giá lạnh mùa đông.

                    Có một người lặng lẽ đứng trông
                    Dang rộng vòng tay che bụi trần nắng gió
                    Để giữ lấy HOA CỎ MAY nho nhỏ
                    Mà lắng sâu tình người.


                    Dịch Vọng, 10.07.06
                    ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                    #25
                      NGYEU 16.10.2006 21:48:17 (permalink)
                      0
                      TÓC EM VƯƠNG

                      Trên kệ gương tóc em vương
                      Những sợi tóc sâu tóc ngứa
                      Bên thềm cửa những sợi tóc ngứa tóc sâu
                      Vương từ mái đầu em một thời óng mượt.

                      Tình cờ thấy em chải lược
                      Cả búi tóc vương
                      Anh giật mình lòng trào những yêu thương
                      Thấy tóc em vương trên gối.

                      Lòng anh bối rối
                      Chợt nhận ra năm tháng dãi dầu
                      Cực nhọc gian nan vương bụi mái đầu
                      Tóc em rụng đâu phải là tóc sâu tóc ngứa.

                      Anh thẫn thờ nhìn ra bậc cửa
                      Vội vàng nhìn lại kệ gương
                      Gom những sợi tóc em lòng trĩu nặng yêu thương
                      Những sợi tóc cho chồng con - một gia đình yên ấm.

                      Thời gian trôi nhanh đến phũ phàng
                      Mà cuộc sống lại nhiều bề oan trái
                      Bao dông tố làm tóc em vương mãi
                      Lòng tự trách vô tình anh càng thấy thương em.


                      Nghĩa Tân, 28.10.1999
                      ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                      #26
                        NGYEU 16.10.2006 21:53:17 (permalink)
                        0
                        CHIẾC GÁO DỪA

                        Tôi về thăm quê cũ
                        Ngày xưa
                        Mát một thời
                        Tuổi trẻ
                        Trốn mẹ
                        Tắm mưa.

                        Nhớ nội làm chiếc gáo dừa
                        Thả vào vại sành non màu đất
                        Bên gốc cau mập nhất
                        Hứng trời.

                        Gáo dừa nghiêng
                        Đỡ cơn khát một đời
                        Chiêm gặt tháng năm
                        Mùa gặt tháng mười
                        Mẹ mấy lần vá áo
                        Thương cho kiếp nghèo
                        Gáo dừa vẫn y nguyên.

                        Rồi hạ đốt đồng
                        Mưa vẫn ngủ quên
                        Vại sành ngả nghiêng
                        Gáo dừa nứt nẻ
                        Quầng thâm mắt mẹ
                        Đói
                        Nghèo
                        Khát
                        Khô.

                        Giờ mảnh gáo dừa vỡ mẹ đựng mấy hạt giống ngô
                        Cây cau gày khô
                        Vại sành rêu phủ
                        Cán gáo dừa buồn
                        Thương
                        Nhớ chủ
                        Xiên nghiêng bờ rào.

                        Mẹ nay tuổi đã cao
                        Nội thành người thiên cổ
                        Một mảnh gáo dừa vỡ
                        Găm lòng kẻ xa quê.

                        Thương yêu tôi tìm về
                        Nơi miền quê có mẹ
                        Nhớ lại thời trai trẻ
                        Trốn mẹ
                        Tắm mưa.
                        Còn đâu chiếc gáo dừa
                        Từng múc trời
                        Dội đất.

                        Kỷ niệm
                        Quê nghèo
                        Không bao giờ đánh mất
                        Như một mảnh gáo dừa găm sâu lòng đất
                        Một miền quê
                        Yêu thương.


                        Dịch Vọng, 10.07.06
                        ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                        #27
                          NGYEU 16.10.2006 22:06:54 (permalink)
                          0
                          ĐỢI CHỜ

                          Bình minh hồng tôi đã đợi chờ em
                          Đến trước cả mùa xuân khi đầu nhành nhú lộc
                          Khi hương sắc bừng lên từ đất
                          Rộn ràng chim hót lứu lo.

                          Ngoài bến sông khách đã xuống đò
                          Mưa nặng hạt trải dọc triền đê gió
                          Em có biết tôi vẫn còn đứng đó
                          Đợi chờ em.

                          Chẳng biết tự bao giờ tôi đứng đợi thành quen
                          Hoa đã nở cánh vương hồng mặt đất
                          Em sang ngang bóng dần xa khuất
                          Ngoảnh nhìn sông nước mênh mang.

                          Tôi đứng chờ vẫn biết uổng công
                          Hoàng hôn nhuốm đỏ triền sông vắng
                          Tôi vẫn đợi cả khi trời tắt nắng
                          Cả khi em vô tình tôi vẫn đợi chờ em.


                          13.03.2001
                          ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                          #28
                            NGYEU 16.10.2006 22:26:51 (permalink)
                            0
                            CỐ QUÊN

                            Thời gian nước chảy đã mòn
                            Vết thương sầu hận vẫn còn ngàn năm
                            Người đi chim cá biệt tăm
                            Mảnh tình vỡ vụn ai xăm cõi lòng.

                            Trót tơ vương, bưởi đèo bòng
                            Muốn quên lại nhớ không đong cũng đầy
                            Tình người như thể gió mây
                            Trời đông nắng hạn, trời tây mưa rào.

                            Thầm mong chỉ một ánh sao
                            Giữa mênh mông tối rớt vào lòng tôi
                            Sầu đông ao ước thế thôi
                            Thiên hà sao đã đổi ngôi lâu rồi.

                            Chìm trong đêm tối ta ngồi
                            Ngóng người xưa cũ để rồi cố quên.


                            11.07.06
                            ĐOÀN VĂN NGHIÊU
                            #29
                              NGYEU 17.10.2006 09:53:54 (permalink)
                              0
                              TRĂM NĂM CHÔN CHẶT VẦN THƠ

                              Trăm năm trong cõi...đàn bà
                              Người gần chẳng mến người xa nặng tình.
                              Ngày xưa... ghé nón nghiêng đình
                              Ngày nay Trăng sáng vẫn mình ta thôi.

                              Trái hồng ai đã trao người
                              Trái xanh ta đợi từ thời cây non.
                              Nếu quen từ thủa còn son
                              Bể đông tát cạn, núi non ta dời.

                              Cần chi phải đợi ai mời
                              Đạp bằng đất, đội trời tìm em.
                              Hoàng hôn xế bóng mới quen
                              Cành cao trái ngọt vườn - then cổng cài.

                              Thầm yêu, trải mộng bồng lai
                              Sầu lòng đứng ngó tay ai nâng hồng.
                              Nay em hạnh phúc bên chồng
                              Lỡ nào vít ngọn ngắt hồng tay trên.

                              Sao dời vật đổi không quên
                              Mộng sầu còn mãi cùng tên dại khờ.
                              Chúc người vui với bến bờ
                              Trăm năm chôn chặt vần thơ nhân tình.


                              11.07.06
                              ĐÒAN VĂN NGHIÊU
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 11 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 151 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9