Trích đoạn: Ran
HN, 8/11/06
9h07'
Cảm xúc không của riêng ai....
Chưa bao giờ thấy sợ đọc nhật ký của ai như đọc cái nhật ký của xóm tám này....hix.... dễ hiểu ....đến... dễ sợ...
Dễ hiểu như món cơm sườn của Chủi, dễ sợ như âm mưu ám sát sếp của Tỏi và Pan....nó cũng được viết bởi một phong cách " tuyệt tích bút " rất đặc trưng của Ma....Y_____Y.... đọc mà xem.... sự tích của Tòi mà Ma viết làm mọi người đọc cứ pải đi tìm cái tích của nó bên tận Malay hay Ma rốc zì đoá.....hix...chả hỉu cái mô tê zề
Trích đoạn: Ma già
Lang Tỏi hay kể sự tích về người khác mà không nhớ về sự tích của mình hử?? Nhân dịp ... thu sang, Ma kể cái tích của LT cho mọi người trong xóm nghe hén.
Lang Tỏi hay đi chơi đêm, một hôm trên đường về, khi ngang qua một tu viện thì xe xẹp lốp, loay hoay mãi Lão quyết định gõ cửa tu viện xin ngủ nhờ. Vị tu sỹ mở cửa, cho Lang Tỏi ăn uống no say, lăn kềnh ra ngủ. Còn vị tu sỹ nhiệt tình sửa xe cho Lão. Trong đêm bỗng Lang Tỏi tỉnh dậy vì nghe những tiếng động kỳ lạ phát ra từ đâu đó trong tu viện. Sáng sớm, trước lúc lên đương, Lão hỏi: "Thưa tu sỹ, lúc tối có tiếng đông gì vậy a?? có phải ....???". Vị Tu sỹ trả lời: "Tôi không thể nói cho anh biết được vì anh không phải là tu sỹ". Tò mò lắm nhưng Lang Tỏi vẫn phải lên xe về vì sợ.... mẹ Tỏi cho vài roi vào mông vì tội out over night.
.........................
Ma chưa chép hến á.
một tháng sau,LT vẫn chứng nào tật nấy dù hôm về muộn đó lão cũng bị sưng mông, kiêng ngồi mất mấy tuần. Rồi cũng qua tu viện, rồi cũng bị hỏng xe rồi cũng vào ngủ. rồi cũng nghe tiếng động lạ như một tháng trước đó. Sáng dậy LT cũng hỏi vị tu sỹ và cũng nhận được câu tương tự: "Tôi không thể nói cho ông vì ông không phải là tu sỹ". Bực mình LT nói: "Làm thế nào để trở thành tu sỹ??". Vị tu sỹ đáp: "Ông hãy vào mùa thu của....Pansy, đếm xem có bao nhiêu chiếc lá rơi, đếm có bao nhiêu hòn sỏi rải trên đường mà ông đã đi qua. Sau đó quay về đây với tôi." Lang Tỏi vì tò mò, đành xin phép Pansy đi đếm lá cây. (Vì thế nên giờ này LT thỉnh thoảng trái gió trở trời vẫn bị cái chứng đau lưng, cái này ông xếp của Lão hỏng biết nên cứ bắt lão làm những việc bưng bê....). 40 năm sau, LT quay trở về tu viện, vị tu sỹ râu ria mọc tùm lum vẫn ngồi trước cửa, dường như chờ đợi LT trở về và hỏi: "thế nào cụ LT?". LT trả lời: "có 167.389.659.789.001 cái lá rụng, 404.434.132.776.456.776.909 viên sỏi ". Vị Tu sỹ gập đầu cảm phục và nói: "Giờ tuy cụ không còn sống được bao lâu nữa nhưng cụ đã là tu sỹ." Nói rồi vị tu sỹ dẫn LT vào tu viện, đứng trước một cánh cửa săt và nói: "Tiếng động lạ phát ra từ sau cánh cửa này". Nói rồi vị tu sỹ đưa cho LT chìa khóa, LT hấp tấp mở cánh cửa ra. Sau cánh cửa sắt là một cánh cửa bằng bạc, LT lai tiếp tục mở, sau cánh cửa bạc là cánh cửa bằng vàng, bằng bê tông, gỗ lim, gỗ dổi, gỗ thông...., đến cánh cửa bằng pha lê, vị tu sỹ nói:"đây là cánh cửa cuối cùng dẫn đến nơi phát ra tiếng động." LT mở cửa ra và há hốc miệng ngạc nhiên..... thì ra tiếng động phát ra từ...................