Chào các bạn xóm 8 ! Cũng lâu lắm rùi Guốc mới lạc bước vào đây.Chỉ thoáng nhìn sơ thui , cũng bít nơi đây chúng ta tham gia để làm gì rùi , phải hôn? uh nhỉ , có những khi lòng mình trống vắng hay cô đơn , mình thường tìm đến đây để 8 với mọi người , kể ra cũng hơi kì kì một tẹo ,bởi zi` sao không vào blog NK của chính mình mà kể lể , than vãn, ỉ ôi...sao lại thích vào nơi này.. Bởi vì mình sợ những nỗi cô đơn , những nỗi buồn không ai biết , Có người nói : Nỗi buồn được chia sẻ sẽ vơi đi , và niềm vui sẽ nhân lên , ấy thế Guốc mới lặn lội đường xá xa xôi đến nơi này vào...
8. Hic hic
Các bạn biết hôn? ( chưa nói sao bít?
)
Cái hùi xưa G mới chân ướt chân ráo vào nơi này ,nhộn nhịp lắm , vui tươi lắm , bao nhiêu là anh em , bạn bè (bè lũ...
)Rùi những câu chào mời , nói vui, nói tếu , gọi nhau í ới thật vui.. thế mà giờ đây...Mọi người ơi... đâu cả rồi, những người G yêu thương, Anh hai...Yêu quái...Băm...Gấu bố vĩ đại...ABCDe^ xồm ( chưa thấy nên hông bít có d..^ ở đâu hôn? ) KDG nhất hành tinh... Pansy ( pằng sỳ )... MHL... ôi.. bao nhiêu kể sao cho hết....Vậy mà giờ đây chỉ thấy một nỗi trống vắng..buồn và buồn
* Đời người có bao nhiêu ước mơ
Mấy khi mơ mà đạt được ước mơ
Điều mơ ước cứ trôi dần xa mãi
Điều không mơ cứ nhích lại gần *