hôm nay NP bà chít đâu rùi hử
có ai cùng chia sẽ cảm giác nì ko bà con ui
KHÔNG CHA 20 tuổi _ Cuộc sống như một ván bài ...
Và con là quân bài lật ngửa .
Vội vã gói mình sau những lo toan
Cứ âm thầm bước
lặng lẽ nhìn
rồi quay nghiêng trong thinh lặng
Giấu giọt nước mắt chưa kịp rơi ! ...
Không cha !
Đôi khi chợt bần thần nép mình bên phố nhỏ
Chỉ để ngước mắt nhìn _những_ánh_sao_xa ...
Ngày wa ...
Hạnh phúc trong con cứ chờn vờn ... vô định
Con buông tay ... lạc mất một niềm tin
Ai bảo không cha là khổ ?
Có cha rồi ... liệu thay đổi được gì chăng ?
Khi tuổi thơ con đã quá nhiều mảnh vỡ
Một đôi lần vẫn cứ nhói lòng đau
Một đôi lần ...
Nhận ra mình chao đảo giữa những xô đẩy của dòng đời
Chợt nhớ đến con lật đật ...
Lại gượng đứng lên ... bước tiếp quãng đường dài
Không cha !
Cuộc sống quá nhiều toan tính , lọc lừa
Hơn một lần con muốn hoá thân thành viên sỏi ...
Lông lốc lăn trên vỉa hè _ chẳng gợn sầu lo
Rồi chợt quặn thắt nhận ra ...
Sỏi đá cũng bị nghiền nát bởi những cái nhìn ruồng rẫy ...
Người ta ném con vào một góc đường đầy bụi bẩn
... Lại phải tự mò mẫm riêng mình một lối ra .
20 tuổi ...
Chưa một lần gọi một tiếng Cha !
Cho trọn giấc mơ , tròn vành niềm ấp ủ
Vẫn cứ thon thót giật mình ...
Ván bài cuộc đời vẫn hoài ám ảnh ...
Sợ lắm ...
... Nếu một ngày ...
Con gục ngã ...
Phía không Cha !