Hà lội, ngày...tháng...năm.... Hôm qua NP ngây thơ và bé bi Mafi hì hụi thịt kon trăn to chảng (mà nòng hớn hở cứ nghĩ là thịt Ran )... rùi NP ngây thơ nghe lời Ran chạy sang coi cách pha chế nước chấm....Mafi thì vác quả kính cận 5 đíôp chạy vô lương sơn tìm gia giảm cho món nước chấm....Sau mụt hồi làm bếp vất vả Mafi và NP cũng được mụt đĩa to lém... Hai lão lôi rượu ra ăn uống chác táng mí nhau...nhưng chẳng hỉu sao tiệc chưa tàn....rượu chưa say mừ Mafi và NP đã lăn quay ra die gòi.... Nguyên nhân: cí này chỉ mình PS bít thui....vì chính PS đã sang xin R tí độc cho vô nước chấm để đầu độc hai lão zì tụi ăn mảnh hong cho PS măm cùng....A.. Cụ nhe cũng bít chuyện nhưng im lặng vì nghĩ "phòng mạch dạo nì ế quá...cần phải kím vài bịnh nhân lèm thịt cho đỡ bùn"....thế là cụ bấm phím cho PS đầu độc liều lượng vừa phải để cho Mafi và NP bị Tê Tê thui chứ hok có cho chít hẳn hòng kím chác thêm chút xèng tiêu tết Chỉ khổ thân Rắn dù hong có mún nhưng mừ vì PS có hai cí kiếm sắc quá đe doạ nên đành phải trích ít độc quý giá của mình đưa cho Pansỳ... Hì...câu chuyện NP, Mafi bị Te Te đến đây...
tiếp:
Rắn thấy hai bợm nhậu MA với NP đã bị ngộ độc lăn quay thì vui lắm , cười phe phé. Nhưng lại thấy bạn Trăn bị vào nồi thì thương cảm ,khóc hu hu...Rồi nàng nhìn thấy cái kiếm của Pansy còn tuốt vỏ ,để trên bàn, liền nhảy vào ôm kiếm tự sát để đi theo Trăn , may thay Pansy có chút võ công nhanh tay cản lại nên kiếm chỉ sượt da nhưng cũng mất nhìu...móng tay (vì gõ phím
) (Cái này thật ra hổng biết là Ran cố tình đâm nhẹ để cũng được đến nằm ở phòng mạch LB hay là do Pan kịp thời
)
Rồi Pan. lại phải khiêng nốt Ran bất tỉnh qua phòng mạch Lang băm để chữa trị thương tích. Lang băm thấy có bệnh nhân (nhất là nữ
) đến thì mừng lắm, đã hứa sẽ chia hoa hồng cho Pan. sau vụ thịt rắn này.
Pan. chỉ biết chuyện đến đây thôi, còn ai muốn biết tiếp theo thì xin mời đến phòng mạch LB coi hậu sự, í lộn...hậu trường sự việc.
Hậu trường sự việc như sau :
Pan sy tất tưởi bước ra khỏi phòng mạch sau khi cầm đôi hoa tai vàng lang băm vừa đưa cho...vừa đi vừa nhìn ngóai lại coi lang băm có đổi ý không... Lúc này Ran vẫn nằm bất tỉnh....phòng mạch im phăng phắc vì không có ai cả...Không gian bao trùm mầu tử khí.... Lang băm thấy người này có thể sống được nếu hô hấp nhân tạo kịp thời ...Cần phải truyền ôxy vào phổi nàng ngay mới được...Mạng sống của con người là vốn quí...không thể để cho nàng sang thế giới bên kia một cách oan uổng như vậy...Lương tâm nghề nghiệp bỗng dâng trào như thác lũ...Không thể để cho nàng xước móng tay mà bị chết ngạt như chết đuối vô lý như vậy được...lang băm đã không ngần ngại bèn kề môi vào môi nàng , mà truyền oxy qua họng xuống phổi...Lang băm nhắm nghiền đôi mắt vận sức mình hít hà thổi mạnh....Một lúc sau môi nàng Ran ửng đỏ và nóng rần lên....Lang băm vẫn kiên trì hô hấp....truyền ô xy... truyền nhiệt...truyền nhiệt Bỗng lang băm thấy hình như là lưỡi nàng có vẻ mềm lại...và từ từ đẩy cái lưỡi của lang băm ra ngòai...hai cái lưỡi cứ đẩy qua đẩy lại...xoắn xít nhau không muốn rời...bỗng đôi tay nàng cựa quậy và vòng tay lên đầu lên tóc Lang băm vuốt nhẹ....Lang băm mừng quá khi thấy nàng từ từ hé mắt....Lang băm muốn reo lên...mừng quýnh vì Ran đã qua cơn hiểm nghèo....thì tiếng Ran ngọt ngào, thủ thỉ như tiếng suối reo : -Làm ơn tiếp ôxy nữa đi anh Lang băm ơi....cám ơn anh đã cứu em qua cơn nguy hiểm....tiếp nữa đi anh.... Đêm đó trời đầy trăng sao...phòng mạch như chìm trong hư ảo...đẹp lạ lùng...
Tiếp tục :
Trong phòng mạch...
Cụ Nhe đang chìm đắm trong giấc mơ không có thật bỗng đâu có tiếng đập cửa rầm rầm….Cụ Nhe …Cụ Nhe…Cấp cứu…. cấp cứu…. Cụ nhờ e nhe….Cấp cứu….
Bị tiếng ồn làm tỉnh giấc mộng đẹp cụ nhe bực mình lao ra mở cửa hét lên…..
- Đứa nào đấy? Đứa nào mà sáng sớm ngày ra đã đập cửa rầm rầm vậy???
Cửa vừa bật mở một bóng hồng với đôi song kiếm sáng loé lao ngay vào ….
Oh, tưởng ai hoá ra PS lẹp bẹp … mặt mũi phờ phạc, mồ hôi đầm đìa … trên lưng cô cõng hai người to lớn phốp pháp…Hai người này mặt trắng bệch…hơi thở đứt quãng có vẻ bị nội thương trầm trọng…ngó kỹ mặt chẳng ai xa lạ chính là NhiepPhong và Mafi. Hai người đang bị dính độc rắn thoi thóp chờ chết.....
PS vừa buông hai bịnh nhân lên bàn vừa thở vừa nói:
Anh nhe anh nhớ lời hứa không? Vụ hoa hồng này phải bàn lại...hai tên này to xác hơn em tưởng nhiều cõng mệt quá đi, bát mì lẩu thái tối qua...zờ chẳng còn zì anh mau đưa xèng để em đi ra quán phở Te Te kiếm chút lót dạ đi...nhanh lên...
Cụ nhe mắt đảo như rang lạc, nhưng miệng vẫn hớn hở:
- Em Pan anh nhớ mà anh sẽ thưởng thêm cho em...em yên tâm đi anh em mình lọt sàng xuống sông đi đâu mừ thiệt
nói đoạn...Cụ nhe rút túi lấy ra hai cí khuyên vàng choé và mụt cí nhẫn vàng....đưa cho Pansy miệng leo lẻo....đến bản thân anh còn có thể cho không em huống chi mí cái hoa hồng nài chớ....PS liếc xéo:
- Thối đi anh....em biết cí miệng anh lúc nào cũng vậy mà....nói đoạn cầm chỗ vàng phi thân thẳng đến quán phở của te te....Gọi một tô phở gà rất to...PS ăn vèo cí hết...ngó sang bên cạnh thấy Helen sao chủi đang bán xôi....Pan gọi thêm mụt bát xôi thịt đánh vèo cí hết lun,....bụng vẫn đói cồn cào PS nghĩ đến món thịt trăn NhiepPhong và Mafi vẫn còn liền đứng dậy móc túi lấy chí nhẫn vàng cụ nhe vừa đưa để trả cho chủ quán Te Te và Sao Chủi....Sao chủi thấy vàng mắt sáng rực liền đưa lên miệng cắn thử mụt cái....khậc....cí nhẫn vàng đứt làm đôi lộ ra phần thép trắng bên trong....Te Te tức khí đập bàn quát:
Này Pansỳ bà định lừa tôi mí Chủi hả....bà dùng vàng giả để đi mùa đồ ăn thật hả bà có muốn tôi gọi Ông lang nhà tui ra cho bà Toi luôn hong?
Pansy xanh mặt nanh vàng...vừa sợ, vừa tức lòng thầm nghĩ....à thì ra Cụ nhe đã dùng bạc giả để lừa mình....Mặt từ xanh chuyển sang trắng, rồi tái, rồi cuối cùng là đỏ lự....Cô rút ngay đôi song kiếm phi thân quay trở lại phòng mạch....
Tại phòng mạch:
Cụ nhe vừa chữa xong cho NhiepPhong và Mafi. Cụ đang kì kèo ngã giá tiền mạch phí....
Pansy.... đạp cửa xông vô....không nói không rằng vung kiếm định chặt hết chân tay cụ nhe miệng quát lớn....CHO ĐÁNG ĐỜI LANG BĂM LỪA ĐẢO NÈ....
Ran
Ðôi song kiếm như mưa giông chớp giật aò ạt bủa vây lấy người Lang băm …
Nhưng lang băm đâu có phải người ngu ngơ mà đứng yên chịu trận ….Như một tia sét lang băm phi thân lao vút ra phòng ngoài , nhử Pan sy đuổi theo để xa chỗ Nhiếp Phong và Mafiana cho hai người này khỏi vương lụy …
Nàng Ran lúc này còn đê mê thư giãn trên giường đệm …chợt nghe tiếng la hét và tiếng binh khí đập nhau xoang xoảng thì hết hồn líu lưỡi , nàng co mình như con rắn xanh trùm kín chăn nằm im thin thít thế thủ mà tim đập mạnh đến nỗi cái giường cứ rung lên bần bật ……
Pansy như điên dại gồng hết sức mình quyết kết liễu Lang băm cho hả giận …Nhưng lang băm thì không hề tỏ ra nao núng vì không ai ở cái xóm Tám ngày một tiêu điều này hiểu Pan sy bằng Lang băm …Lang băm biết pansy yêu thích quyền thuật từ nhỏ và những năm tháng Pansy luyện tập trên Lương sơn bạc và hang động Ngũ hành sơn thì lang băm đã biết hết mọi bí kíp chân truyền và võ công của pan sy như thế nào rồi ….Tự dưng nàng nổi nóng và chém bừa bãi như vậy ắt phải có chi là uẩn khúc và ức uất chứ ….nên lang băm chỉ nhẹ nhàng bay người né tránh chứ không hề đánh lại ….càng tấn công Pansy càng ngạc nhiện sao mà cái lão già lang băm này đều né tránh được những miếng đòn bí hiểm của mình …Cứ tưởng lão gìa này chỉ có cái tài Mát xa mát gần hiền lành lương thiện chứ đâu có dè võ công thâm hậu như một hổ tướng oai phong …những thế tấn phòng thủ thật là điêu luyện tinh thông làm cho pansy toát mồ hôi hột ….Dường như cơn nóng đã nguôi ngoai hay vì sức kiệt …pansy khua kiếm chậm dần …chậm dần...Lúc đó Lang Băm mới lên tiếng hỏi :
Chẳng biết duyên cớ gì mà Pansy nổi khùng mà thất lễ với lang băm đến như vậy chứ ?
Pan sy dằn giọng : -chuyện gì thì ông biết rồi đấy …
Vừa nói nàng vừa ném cái nhẫn vàng đã bị cắn gẫy đôi lên trên bàn .
-Sao mà ông lại gian dối với tôi như thế này chứ ….ông thật đáng chết …thật đáng chết ….
Bây giờ lang băm mới vỡ lẽ là pansy dùng phải đồ giả , nên mới nhẹ nhàng nói :
-Pan sy ơi lang băm này là người đầu đội trời chân đạp đất , có bao giờ làm điều gian trá với anh em bạn bè đâu ….chúng ta là tình huynh đệ mà thời gian đã thêu dệt cho chúng mình nhiều kỷ niệm ngọc ngà rồi ,lẽ nào lang băm lại lừa gạt Pan sy mấy cái cỏn con này chứ …Pan sy hãy bình tĩnh nghe Lang Băm nói cái nhẫn này ở đâu mà có rồi chúng ta sẽ tìm ra ai là kẻ gian manh trong vụ này chứ …
Chẳng là cách đây vài hôm có lão lang Toi vừa đi vừa ôm cổ kêu kêu đau kêu đớn tới gõ cửa phòng mạch …phều phào nói :
- chắc tôi sắp chết tới nơi rồi bác lang băm ơi ….tôi ho quá …đau họng quá ….có cách nào không bác chữa dùm với ….tui chết mất ….
_ Gớm ông nói quá lời ….ông đang nằm trên đống thuốc chết sao được mà chết chứ …nhìn ông là tôi biết ông đang bị rù …ý bị cúm ….bệnh cảm cúm đó mà ông từ trước tới nay chuyên buôn bán Hành , Tỏi đúng không ? nhà ông trong ngoài chất bao nhiêu là Hành Tỏi , ông chỉ việc lấy một củ giã ra lấy nước nhỏ vào mũi là khỏi liền à …
Thế là lang Toi lật đật về nhà giã tõi nhỏ mũi …y rằng là khỏi ngay tức khắc …thế là lang Toi mang ngay cái nhẫn vàng đó sang hậu tạ cho anh đó em …Anh đâu ngờ nó lại là nhẫn giả nên mới đưa cho em sài đó....
Nghe tới đây Pansy lắc đầu ngao ngán : - à ra vậy thế mà muội nỡ xử với huynh thật là lầm lỗi quá ….muội xin lỗi huynh nha , cũng may mà huynh không có đánh lại muội ….chứ không thì muội cũng tiêu rồi ….
Mà từ ngày có cái lão lang Toi tới xóm này cũng làm cho xóm Tám lộn xộn quá đi …tệ thật …để muội đi tìm lão ta xử cái vụ này mới được ….
Dứt lời Pansy lao mình bay vèo như cánh lá ra khỏi phòng mạch …
lang băm không kịp ngăn cản được câu nào bóng nàng đã chìm trong sương khói mịt mù ….
Lang băm quay vào nhà thấy Răn vẫn nằm cuộn tròn trong chăn , mắt nhắm nghiền , Lang Băm lay nhẹ bờ vai , Ran giật mình mở choàng đôi mắt thất thần nói lắp bắp : - ui …Cụ Nhe ui ….Ran cí tưởng cụ Nhe bị chặt chưn chặt tay ….Cụ chít rùi chứ …Hoá ra là Ran vừa mê sảng thấy ác mộng …sợ quá nè cụ Nhe ui ….Zị là cụ còn Chưn còn tay ôi Ran mừng quá nè …May mắn quá cụ Nhe ui …(Sao R phục R thế bà con ơi ….ai đọc chuyện này của Ran thấy hay thì khen một tiến nhe ….)
Lang băm vằm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2007 19:30:33 bởi vũkimThanh >