Má ơi!!!

Tác giả Bài
langtoi
  • Số bài : 2462
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.12.2005
Má ơi!!! - 28.10.2006 17:11:46
Má ơi,
Con thương Má biết làm sao kể hết
Thương vô cùng, thương vinh viễn hoài thương !

Từ lâu lắm người ta vinh danh Mẹ
Lúc lọt lòng con hiểu biết chưa thông
Thấy bóng Má độc hành, đêm lặng lẽ
Gánh trên vai mơn mởn sáu búp hồng
Có bao giờ Má nằm cho trọn giấc
Sáng bán mua, tối gói bánh, nung sầu
Nhà vách mỏng, nắng nồng, sương thấm lạnh
Nước mắt ròng, ngày bão, gió tìm nhau.
Con trẻ dại ôm chầm lưng Má ốm
Nửa đêm gầy cơn sốt tới hành hung
Gà gáy sáng Má rao "ai mua bánh..."
Tiếng như van, lắm lúc lệ đoanh tròng.
Má kiên cường vững lòng khi vượt khó
Dạy dổ con, những đứa trẻ nên người
Chân son mòn chạm đá thô, gai cỏ
Nổi nhọc nhằn mấy lúc sẽ mong vơi.
Anh chị lớn, rồi con, rồi em lớn
Má còn lo dẩn dắt hết đoạn đường
Nghoảnh mặt nhìn sáu búp hồng mơn mởn
Giờ trưởng thành vửng chắc giữa đời vươn.
Má vẫn vậy, sớm hôm cùng con cháu
Bữa cơm no, Má lại chẳng được no
Tuổi về chiều, cử kiêng cùng cơn bệnh
Lại còn đau thêm lắm nổi dày vò.
Má ơi Má, con thương Người vô tận
Biển trời nào sánh được để mà so
Tình hiếu thảo con đáp đền chưa thỏa
Nhưng một điều con hiểu nhất bây giờ

Con thương Má, thương, thương, thương, thương Má
Thương vô cùng, thương vĩnh viễn con thương !
Ngày tháng ra đi mãi mãi không bao giờ quay trở lại

Tuệ Nghi
  • Số bài : 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.04.2005
RE: Má ơi!!! - 29.10.2006 11:19:24
Không thấy langtoi đề tên tác giả nên Nghi vào bổ sung, Tác giả bài này là "Lưu Ly Tím"
Nếu có lần tôi gặp người không hỏi
Là có lần tôi học biết lãng quên

saochoihelen
  • Số bài : 2343
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.03.2006
  • Nơi: nơi thời gian dừng lại
RE: Má ơi!!! - 31.10.2006 08:49:13
ùng hộ lang toi một bài MẸ mà SC thích nhất nà cí nì ko biết tác giả á có bạn nào biết thì thêm vào dùm cảm ơn

Mẹ

Mồ côi mẹ từ khi lên một tuổi
Nhưng không hề phải chịu cảnh mồ côi
Tôi là kẻ trời ban riêng hạnh phúc
Thấy trên đời bánh đúc có nhiều xương
Tôi vẫn thấy chập chờn trong giấc ngủ
Một bàn tay âu yếm quạt cho tôi
Một bóng người bước chân đi nhè nhẹ
Cầm đèn soi đốt muỗi quanh màn tôi
Bàn tay ấy luôn kiên trì cặm cụi
Bón hàng ghờ mới dỗ được tôi ăn
Những đêm tôi khó ngủ vì hen
Bàn tay ấy nâng đầu tôi lên gối
Tôi đi học người luôn, luôn theo dỗi
Hàng năm lo chu tất lễ tết thầy
Tôi đi thi người đem kiều khấn vái
Rồi vui mừng báo với mọi người
'' Nếu ứng với quẻ này Thiếu Anh ồi sẽ đậu
Dọc ngang nào biết trên đầu có ai''
Và quả nhiên tôi đỗ đầu yếu lược
Đường học vấn người mong tô thành đạt
Nhưng không hề trách mắng một câu
Khi tôi bị cấm thi và đuổi học
Chẳng phải người thấy tiếc buồn đâu !
Người tiếc kiệm từ cọng rau hạt muối
Nhưng khi tôi chuẩn bị đi lấy chồng
Người lo quá những gì tôi đồi hỏi
Con gái người soa chằng có gì hơn
Con trai tôi đã lên 15 tuổi
Lúc đến chơi người thường dặn nó rằng!
'' Mẹ cháu xưa vốn tạng người yếu đuối
Phải làm sao bắt mẹ bớt lười ăn''
Dạo người ốm các em còn túng bấn
Tôi góp phần bồi dưỡng chẳng là bao
Người một mực khăng khăng không nhận
'' Chị đang nghèo để dành thêm cưới dâu ''
Hoa - em tôi - vẫn thường hay ghen tị
'' Mự lúc nào cũng chị Thiếu Anh
Thương chị ấy còn nhiều hơn con đẻ
Út là con Mự cũng chẵng cưng bằng ''
Công sinh thành tôi dành cho mẹ đẻ
Vốn từ lâu bất hạnh đã qua đời
Ơn nuôi dạy tôi dành cho mẹ ghẻ
Mẹ thứ hai người mẹ kế tuyệt vời.

Giọt nước mắt mang hình hài hạnh phúc???
Sao lại rơi?
...giọt hạnh phúc vỡ tan...