NHẠY CẢM
Nhạy cảm
Tác giả
Lê Du Miên
Ăn cơm mới nói chuyện cũ.Vâng đúng là như thế, chả là vì nhân một buổi họp mặt một số cựu học sinh trường Trung Học Biên Hoà tại Bắc Ca li, tôi gặp lại Xuân, người bạn gái, bạn học thân nhất của tôi những ngày xa xưa . Hỏi các bạn nghĩ thử mà coi nếu không “ăn cơm mới nói chuyện cũ” thì nói gì bây giờ hở trời, sau những câu chào, hỏi thăm nhau về sức khoẻ, về công ăn việc làm …hỏi gì nữa đây ? Hỏi về chuyện chồng con thì cũng ngại ngùng quá, nhưng không hỏi thì sợ rằng người bạn cũ của mình sẽ trách là sao quá vô tình, nên cứ vờ phải hỏi : “Xuân à , Ông ấy giờ làm gì ? Xuân vẫn cái tánh ỡm ờ, vờ vịt như ngày nào :” Hoà nói ông ấy …là ông nào vậy ?” Thì là …ông nhà Xuân chứ còn ông nào . Ai trồng khoai đất này “ . Xuân chu môi ngúyt tôi một cái dài . Cái nguýt như một lưỡi dao cùn , cùn rồi vì hai bên khoé môi đã hằn rõ những vết chân chim …đại bàng, lưỡi dao ấy vừa xước qua vết thương cũ của tôi, tôi nghe một chút đau, một chút dằn vặt và hình như nó lại bắt đầu rỉ máu, giống như những lúc trái gió trở trời, tôi vẫn mãi hoài đớn đau với nó . Tôi biết trong đôi mắt Xuân như chứa nhiều điều trách móc. Mà lạ nhỉ ? Sao lại trách móc tôi hở Xuân ? Ngày ấy nào tôi có lỗi gì ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2006 04:41:58 bởi Ct.Ly >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: