Một ngày còn lại
hellomy9 01.07.2004 23:36:16 (permalink)
Cuộc sống không thật dễ dàng, chính vì thế mà có những cái vượt khỏi tầm kiểm soát của chúng ta. Chúng ta đạt được rất nhiều, nhưng cũng bỏ lỡ và mất mát rất nhiều. Chúng ta thăng tiến, thành đạt, rồi thì chính chúng ta cũng thất bại và phải lùi bước vào một lúc nào đó. Có bao giờ bạn nghĩ đến việc bạn chỉ còn một ngày cuối cùng để sống chưa? Chắc là chưa phải không? uh huh... người ta thường không thích nghĩ đến điềm rủi, tôi cũng vậy đó, nhưng tôi rất thực tế.. biết đâu ngày mai tôi không còn sống nữa thì sao, một tai nạn chẳng hạn. Tôi đang giả thiết một điều ngu xuẩn, nhưng không phải vì tôi bi quan, chỉ vì đôi lúc tôi nghĩ chúng ta có quá nhiều mục đích sống, quá nhiều điều phải làm.. vậy nếu mỗi chúng ta chỉ còn một ngày để sống, chúng ta sẽ làm gì. Ừ, khi đó cái gì là quan trọng nhất, cái gì trở nên rõ ràng và sống động nhất? Mỗi khi tôi cảm thấy mình bị lung lạc bởi quá nhiều thứ đến nỗi quên mất điều ý nghĩa nhất với mình, tôi đã nghĩ đến việc phải sử dụng một ngày còn lại như thế nào nếu tôi chỉ có ngày cuối cùng để sống. Tôi biết luôn luôn câu trả lời của tôi là... tôi sẽ cho những người mà tôi quan tâm biết tôi yêu thương họ thế nào. Rất có thể tôi là con người của công việc, nhưng sâu thẳm trong tôi là sự quan tâm chân thành đến họ, và với tôi chẳng có gì quan trọng hơn những người mà tôi yêu thương. Bạn thì sao, bạn hãy thử nghĩ về điều đó đi xem sao, biết đâu bạn sẽ phát hiện ra điều bạn muốn làm nhất... bạn sẽ không thể thực hiện trong vỏn vẹn chỉ một ngày. Vậy tại sao bạn không nên nghĩ về điều đó nhỉ? Để mà bạn có thể bắt tay thực hiện điều bạn muốn ngay ngày hôm nay (:
< Sửa đổi bởi: hellomy9 -- 1.7.2004 18:43:53 >
#1
    Asin 26.07.2004 01:03:39 (permalink)
    Một ngày còn lại, quả là điều mà tất cả chúng ta nên nghĩ tới, quả thật, đôi lúc vì quá mải mê bon chen trên dòng đời tấp nập, sự vội vã, sự ồn ào của đô hội, chúng ta quên mất chính mình, quên mất rằng không chỉ sự bon chen trong cái xã hội vốn không có chỗ dành cho những người yếu đuối và rỗi hơi...

    Chỉ còn lại một ngày, phải quyết định làm gì nhỉ, trời ơi, có rất nhiều điều cần phải làm...

    Dự án còn dang dở vì thiếu vốn rót về, mà có rót về thì cũng đã bị cắt xén qua 18 tầng quan chức, đến công trình thì nó chỉ còn là một bộ xương không hơn không kém. Công trình mà dang dở thì không biết đầu năm nay các em nhỏ sẽ ra sao? Trường của các em đã bị hư hại qua đợt lũ quét vừa qua.
    Cây gia phả dòng họ chưa kịp bổ xung và đóng gáy nữa vì còn phải dành thời gian cho dự án nâng cấp, tu sửa trường tiểu học cho các em, điều mà cả xã, huyện và các cấp lãnh đạo đã tin tưởng và giao trọng trách.
    Gia đình và dòng họ còn đang mong ngóng một người nối dõi, thế mà vì quá ít thời gian, ngay cả một chút dành cho người mà tôi yêu nhất và dự định sẽ cùng nhau xây dựng một gia đình cũng hạn chế.
    Dự án phân lũ, xả lũ sông hồng còn nằm trên giấy, trên cái bàn của vị trưởng ban phòng chống lũ lụt ấy, cái vị trưởng ban này chằng biết vì sao cứ ấp úng trong trả lời mỗi khi tôi hỏi về dự án
    Hai đứa em còn non nớt, làm sao chúng có thể bước vào đời nếu như mình không có thời gian chăm lo, mà thời gian thực còn quá ít ỏi?
    Mồ mả gia tiên chưa được xây đắp cẩn thận, biết đâu có con bò nào đó ngứa sừng lại chả húc lật tung lên từng đám cỏ, rồi còn những cơn mưa rào nữa chứ, ai sẽ thắp nhang mỗi khi thanh minh đến?
    Trời ơi...có quá nhiều việc phải làm, giá như tôi có thêm thời gian !
    Bây giờ đây, chỉ còn một ngày sau cuối. Biết phải làm gì đây?

    Phải rồi.

    Trươc tiên, phai lấy lại bản kế hoạch chi tiết dự án phân lũ , xả lũ từ tay vị trưởng ban, gửi lên bộ mới được.
    Thứ đến, Việc xây trường học cho các em nhỏ cũng cần thiết không kém, tuy chưa thực sự đi vào mục cuối, nhưng việc định hình và tránh các dòng nước ngầm chảy qua phải được tiến hành gấp.
    Việc tiếp theo thì sao đây, mất toi nửa ngày rồi còn gì?

    Lên kế hoạch chi tiết, và kinh phí dự kiến cho việc tu sửa lại mộ phần song thân, trao lại cho 2 cô em cuốn sổ tiết kiệm cá nhân.
    Phone cho nàng, người mà tôi đã dự định nhiều điều, nhưng biết nói gì đây? quả là khó khăn...Làm sao để nói lên điều nhức nhối này.

    Cuối cùng là ăn một bữa thật ngon lành, ngắm nhìn lại tất cả những gì mình xây dựng được, nhìn lại những con người mà minh thương yêu và mỉm cười...
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9